Luân Hồi Thương Đế

Chương 14: Xuất Phát






“Không lẽ nàng phát hiện ra ta?”.
Hai người đi vào trong xe thì Đoạn Ngọc mới ám thở ra một hơi, ánh mắt lóe lên kinh ngạc rồi biến mất thầm nói.
Một sát na khi Lý Minh Thiền nhìn về phía mình thì hắn có cảm giác nàng phát hiện ra cái gì, nếu như nàng thật sự là phát hiện ra hắn thì quả thực là không đơn giản chút nào.
Dù sao thì một vị ẩn ẩn có Luân Hải cảnh đỉnh phong Hoàng chấp sự cùng với vị kia mặt sẹo cường giả đều không nhận ra cái gì dị thường từ hắn, Lý Minh Thiền tu vi tối đa là Mệnh Tuyền cảnh một hai tầng lại có thể nhìn ra, điều này lộ ra có chút kinh khủng.
Nàng thiên phú hoàn toàn vượt xa sự tưởng tượng của Đoạn Ngọc.
“Có lẽ là ta suy đoán sai...”.
Dừng lại suy nghĩ một sát na thì Đoạn Ngọc khẽ lắc đầu, hắn còn không tin Lý Minh Thiền lại có loại thủ đoạn này.
Sau đó Hoàng chấp sự phân chia đội bảo tiêu, đến lúc này thì Đoạn Ngọc mới biết lần này thương đội di chuyển thì Thiên Vận thương đội cả thảy thuê đến bảy mươi vị võ giả từ Luyện Thể cảnh tám tầng đến Mệnh Tuyền cảnh bốn tầng.
Kết hợp với Thiên Vận thương đội trừ ra Hoàng chấp sự cùng ba vị cường giả tọa trấn thì còn có ba mươi người, cả thảy một trăm người này được chia làm mười đội phân biệt đi ở phía trước, phía sau cùng hai bên của thương đoàn, hàng hóa bên trong đúng là bị bọn hắn năm mươi người này bảo hộ.
Đoạn Ngọc theo sự phân chia của Hoàng chấp sự thì được phân tới một trong ba đội đi ở phía bên trái thương đoàn, đội của hắn vị trí có phần hơi lệch về phía sau, mười người do một vị Mệnh Tuyền cảnh sáu tầng tên là La Uy thuộc Thiên Vận thương đội dẫn đầu.

Ngoài La Uy ra thì trong nhóm còn có hai vị Mệnh Tuyền cảnh phân biệt là một tầng và ba tầng, phía dưới Luyện Thể chín tầng bốn vị, Luyện Thể tám tầng ba vị.
Đoạn Ngọc âm thầm quan sát từng đội thì có thể thấy được thực lực đại khái là tương tự nhau, hai đội đi ở phía trước, hai đội đi ở phía sau, còn lại sáu đội là phân biệt ở hai bên.
“Xuất phát!”.
Sau khi các đội được phân công rõ ràng thì Hoàng chấp sự cũng đi ở phía trước thương đoàn hô lớn, nhất thời Hung mã bắt đầu dùng sức kéo xe hàng, đám người bảo tiêu cũng cấp tốc lên đường.
Những bảo tiêu này bên trong trừ ra mấy cái có Hung thú vật cưỡi ra thì toàn bằng đi bộ, lấy bọn hắn tố chất nhục thân thì tốc độ cũng vô cùng nhanh chóng, một ngày đi qua hoàn toàn có thể đi được hơn ngàn dặm đường.
Đoạn Ngọc ở trong Hoàng cung cũng có một cái Tam gia Hung thú tọa kỵ tương đương với võ giả Luân Hải cảnh bảy tầng, hắn như nguyện ý thì có thể mang tọa kỵ đi cùng, bất quá làm như vậy quả thực là quá lóa mắt, hắn muốn bí mật đi đến Táng Long cốc là điều không thể nào.
Dù sao thì chỗ kia hung danh truyền khắp Thánh Nguyên Đế quốc, hắn nếu là nói ra ý định này thì chắc chắn sẽ có người đứng ra ngăn cản.
Bước ra khỏi Thiên môn, thương đoàn tốc độ bắt đầu tăng lên, một canh giờ sau đó thì Thánh Nguyên Đế đô đã gần như biến mất khỏi trong tầm mắt của bọn hắn.
“Dựa theo dĩ vãng tính toán, thương đội chúng ta muốn xuyên qua Thiên Lang sơn mạch đến được Hoành Vân thành thì cần thời gian hơn hai ngày, lần này vì để đảm bảo an toàn tăng lên, thời gian di chuyển sẽ được kéo giãn ra một chút, đại khái ba ngày sẽ đến được Hoành Vân thành”.
Đang di chuyển thì đội trưởng La Uy chợt nói.
“Ồ? Vì sao lại thế La huynh?”.
Vị kia Mệnh Tuyền cảnh ba tầng kinh ngạc hỏi.
“Ta cũng không rõ ràng, bất quá Hoàng chấp sự cũng đã nói qua, chúng ta lần này sẽ di chuyển ở trong Thiên Lang sơn mạch chậm một chút, tận hết khả năng giảm thiểu va chạm với đám Hung thú ở trong đó”.
La Uy lắc đầu nói.
“Là như vậy sao, thế thì cũng có thể lý giải”.
Người hỏi khẽ gật đầu.
“Lại nói cách đây ba tháng ở trong Thiên Lang sơn mạch xuất hiện một lần Thú triều công kích Thiên Lang thành, bên trong giống như là có Động Thiên cảnh Hung thú dẫn đầu, không biết điều này có đúng không?”.
Dừng lại một chút hắn mới hỏi.
“Hẳn là không sai!”.

La Uy biểu thị ngưng trọng gật đầu đáp.
“Bất quá mọi người không cần lo lắng, vì để đảm bảo vạn nhất, lần này Tổng bộ phái ra Kim trưởng lão chính là một vị Động Thiên cảnh sáu tầng, chúng ta chỉ cần hoàn thành chức trách là được, nếu như có Hung thú mạnh mẽ xuất hiện thì Kim trưởng lão sẽ xuất thủ giải quyết”.
“Động Thiên cảnh sáu tầng! Hí!”.
Đám người nghe vậy thì đều không nhịn được hít vào khí lạnh.
Nhân vật như thế cho dù ở Đế đô cũng có được địa vị nhất định, ở ngoài Đế đô thì đã là nhất lưu cường giả rồi.
Như vậy nói một hồi càng để cho đám võ giả áp tiêu được thuê đến kinh sợ Thiên Vận lâu nội tình, một cái trưởng lão đã có Động Thiên cảnh sáu tầng tu vi, trong lâu cường giả mạnh nhất e là đã vượt qua Động Thiên cảnh tầng thứ!
Phong Hầu cảnh!
Đoạn Ngọc đi ở trong đám người chỉ là cụp mắt xuống, tin tức này để hắn có chút kinh ngạc.
Kinh ngạc không phải vì Thiên Vận lâu nội tình, Thương đội mạnh nhất Thánh Nguyên Đế quốc, không có Phong Hầu cảnh cường giả tọa trấn là điều không thể nào.
Để Đoạn Ngọc kinh ngạc đó là vì tin tức ở Thiên Lang sơn mạch dĩ nhiên là lại xuất hiện Thú triều công kích ra bên ngoài, điều này e là có chút không đơn giản.
Trải qua La Uy nói chuyện phiếm thì đội của Đoạn Ngọc lẫn nhau trao đổi liền tăng lên không ít, bọn hắn nói đến có là chuyện Thú triều, có cũng là Thiên Vận thương đội vị kia Kim trưởng lão thực lực, trong lúc bàn tán đó thì Đoạn Ngọc cũng đôi khi nói vào một hai câu, xen lẫn ở trong đội cũng xem như hòa hợp.
La Uy thân là Mệnh Tuyền cảnh sáu tầng, bất kể là tu vi hay kinh nghiệm thực tế trong việc áp tiêu đều xem như lão luyện, một chút thường thức hay kỳ quái sự vật trong quá trình áp tiêu được hắn nói không ngừng, dưới chướng đội viên từng cái nghe không bỏ sót, đây dù sao cũng là kinh nghiệm khó có được, hành tẩu giang hồ đôi khi có thể cứu được mạng nhỏ.
Tại vì khoảng cách Đế đô không quá xa, trừ ra một số khu vực được Thánh Nguyên Đế quốc cố ý dựng lên thì phạm vi hai ngàn dặm quanh Đế đô cơ hồ là không có hình bóng của Hung thú, thương đội tiến lên cơ bản là không có chút nguy hiểm nào, trên đường hoàn toàn không có dừng lại.

Thương đội dựa theo tuyến đường này đi qua một chỗ gọi là Ma Phong hạp cách Đế đô hơn ngàn dặm thì mới tới được Thiên Lang thành bên ngoài Thiên Lang sơn mạch, nơi này nguyên bản cũ là do một cái Ma Phong trại đám thổ phỉ chiếm đóng, bất kỳ thương đội nào đi qua cũng phải đóng một lượng lớn tiền tài, bất quá từ ba mươi năm trước không rõ vì nguyên nhân gì Ma Phong trại đắc tội một vị thần bí Phong Hầu cảnh cường giả mà trong một đêm bị diệt trại.
Ma Phong hạp từ đó vô chủ, tuy rằng vẫn thuộc về Thánh Nguyên Đế quốc quản lý nhưng nơi này lại không có quan lại nhậm chức, có một loại ngầm hiểu rằng nó đã trở thành đất phong cho vị Phong Hầu cảnh cường giả kia.
Thời gian qua đi, Ma Phong hạp bên ngoài xuất hiện từng tòa lầu các, không đến mười năm thì đã trở thành một cái địa điểm dừng chân khổng lồ cho các thương đội, nơi này cũng được mệnh danh là Ma Phong thành.
Theo như La Uy nói thì thương đội đi đến cuối ngày sẽ vào ở trong Ma Phong thành, trải qua hơn hai mươi năm tồn tại, nội thành diện tích đã được mở rộng không ít, các thương đội lớn hấu hết đều có một chỗ dừng chân, bên trong đó cũng là tương đối an toàn.
Quả nhiên, thương đội di chuyển không ngừng nghỉ cho đến cuối ngày, thiên không có chút tối lại thì đã thấy xa xa một cái hạp cốc khổng lồ, hai bên núi cao kéo dài là xung quanh, từ xa nhìn lại thì có cảm giác cái kia hạp cốc là do người nào đó cưỡng chế đem dãy núi kia chém ra một cái hạp cốc.
Đương nhiên, nhìn là giống như thế, thực tế thì không ai dám tưởng tượng phải là cường giả bực nào mới có thể làm được điều này, chí ít theo như Đoạn Ngọc thấy thì Phong Vương cảnh cường giả còn không làm được.
“Ma Phong hạp địa hình đặc biệt, đường dài cắt xuyên qua dài đến ba mươi dặm nhưng độ rộng lại không đủ mười trượng, hai bên sườn núi đá gần như dốc đứng, mấy chục năm trước Ma Phong trại chính là nhờ vào điểm này mà làm ác bá một vùng, nếu như không có Ma Phong Hầu đi qua tiêu diệt thì nó vẫn còn là một cái u ác tính”.
La Uy ánh mắt hướng đến chỗ kia thấp giọng nói.
“Đội trưởng, ngươi nói ba mươi năm trước Ma Phong trại tại chỗ này gây sóng gió gây hại không ít bá tánh cùng thương đội, Đế quốc làm sao lại không quản đâu?”.
Một cái thanh sam thanh niên, khuôn mặt bình thường kinh ngạc hỏi.
Người này đúng là Đoạn Ngọc giả trang thành Lục Ngọc..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.