Luân Hồi Thương Đế

Chương 139: Yêu Hoàng đánh dấu





“Được! Ngươi cũng đã có cách nghĩ của mình thì lão phu sẽ không áp đặt, ngươi muốn thế nào liền làm như vậy đi, trong tộc sẽ phối hợp với ngươi”. Đoạn Trường Sinh thoáng chút trầm mặc thì mới khẽ gật đầu.
“Cảm ơn lão tổ!”. Đoạn Ngọc nghe vậy thì liền cúi người cảm tạ. Không có Hộ đạo giả cũng có nghĩa là hắn không cần phải ẩn giấu quá sâu, có thể thoải mái một chút.
“Ừm, đây là ngươi nên được”. Đoạn Trường Sinh cười khẽ nói. “Ngươi đã đến Thiên Cốc bí cảnh rồi thì không cần tiếp tục lại đến đó nữa, bây giờ để Phụ hoàng ngươi mang ngươi trở về hoàng cung đi, sau khi đến Luân Hải cảnh có thể đi vào Vạn Mộc bí cảnh này tu luyện, lão phu sẽ dành ra một chỗ cho ngươi”.
“Vâng!”. Đoạn Ngọc cung kính đáp. Cùng lúc cũng hơi có kinh ngạc, chiếu theo lời Đoạn Trường Sinh nói thì tòa bí cảnh này tên là Vạn Mộc, cũng chỉ có Luân Hải cảnh trở lên mới có khả năng đi vào nơi này tu luyện, đây hẳn là một loại quy tắc.
“Thế Mục cáo lui!”. Đoạn Thế Mục cũng khom người hành lễ với mấy người Đoạn Trường Sinh, sau đó mới nói với Đoạn Ngọc một tiếng. “Đi thôi!”. Đoạn Ngọc tất nhiên là không có ý kiến lập tức cáo biệt mấy vị lão bối rồi xoay người đuổi theo phía sau Đoạn Thế Mục.
“Ai, hài tử này trầm ổn như vậy cũng không tốt lắm, tuổi còn nhỏ như vậy, đối với chúng ta lại có tâm đề phòng không nhỏ”. Nhìn theo bóng lưng Đoạn Ngọc nhanh chóng rời xa Đoạn Trường Vân Nguyệt mới khẽ thở dài một tiếng nói.
“Điểm này cũng không trách được”. Đoạn Thiên Tinh lắc đầu. “Mười tuổi mẫu phi bị hạ độc chết, trong cung cũng chịu lạnh nhạt, tâm tính vốn là cứng cỏi hơn đồng lứa, thêm vào tiên thiên tử phủ, tinh thần lực khai sáng trí tuệ từ nhỏ, hiểu chuyện cực kỳ”. Trước khi Đoạn Ngọc được Thiên Tam mang về thì bọn hắn đã điều tra toàn bộ thông tin của Đoạn Ngọc, quá khứ Đoạn Ngọc gặp phải bọn hắn đều đã biết.
“Đây có lẽ cũng có một phần trách nhiệm của chúng ta, Thế Mục không chỉ tu vi tiến bộ thần tốc mà còn phải cải tổ Đế quốc cùng gia tộc, tâm lực bỏ ra quá lớn, đã không có quá nhiều tinh lực đi quản chuyện hậu cung, thêm vào vị thế của Đoạn gia ta khiến hắn có chút chuyện không dám thẳng tay đi làm”. Đoạn Trường Sinh khẽ thở ra một hơi nói.
“Không có những sự vụ kia nói không chừng Thế Mục đã người sau đến trước, trở thành vị Phong Hoàng cảnh tầng thứ tư của Đoạn gia ta!”. Đoạn Trường Võ khẽ gật đầu nói.


“Đoạn Ngọc tiểu tử kia thiên phú hiện ra như vậy chắc chắn sẽ không bỏ qua chuyện năm đó mẫu phi hắn gặp phải, e là sẽ liên lụy không ít người”. Đoạn Trường Vân Nguyệt thâm ý nhìn Đoạn Trường Sinh nói.
“Tiểu tử này không hề nâng lên chuyện này với chúng ta, muội có biết có ý vị gì không?”. Đoạn Trường Sinh nhìn nàng như cười như không hỏi.
Đoạn Trường Vân Nguyệt hơi chút dừng lại, trong mắt đồng tử lay động không ngừng.
“Chuyện này trước đó còn khó giải quyết, hiện tại nhưng không có nhiều rắc rối như vậy, ta tin tưởng Thế Mục sẽ có hành động thỏa đáng”. Đoạn Trường Sinh nói. “Hai phụ tử bọn hắn hẳn là sẽ có một cái ý kiến thống nhất thôi”.
“Nói đến Yêu Viên kia đi”. Đoạn Trường Sinh chợt đổi chủ đề, nhìn sang Đoạn Thiên Tinh hỏi. Y nói đến đương nhiên là chỉ con Yêu Hoàng xuất hiện ở bên ngoài Thánh Nguyên Đế quốc Đế đô, nói dám đến gần Đế đô như vậy y đương nhiên là sẽ không bỏ qua.
“Phụ thân yên tâm, ta đã dựa theo phân phó của ngươi đánh xuống ấn ký, trong thời gian ngắn nó hẳn là không thể phát hiện ra được”. Đoạn Thiên Tinh đáy mắt hiện lên một tia sáng lạnh lẽo nói. Sự xuất hiện của Tinh Võ Hoàng làm cho Yêu Viên kia kiêng kị lập tức vận dụng huyết độn chạy trốn nhưng cũng vừa vặn để y đánh xuống ấn ký, Yêu Viên đã bị thương, trong thời gian ngắn sẽ tập trung vào chữa thương, khả năng phát hiện ra ấn ký không cao.
“Ừm! Một tôn Yêu Hoàng không chỉ một thân là bảo mà còn rất thích hợp để đánh dấu ngày trở lại của Đoạn gia ta”. Đoạn Trường Sinh khẽ gật đầu cười nhạt nói. Yêu Hoàng nhục thân, xương cốt, Yêu đan... đều có giá trị không nhỏ nhưng đối với Đoạn Trường Sinh tác dụng không lớn, hắn càng là nhắm đến mục đích phía sau.
“Phụ thân chuẩn bị tự mình động thủ?”. Đoạn Thiên Tinh hai mắt hơi sáng lên hỏi.
“Ừm, để lão phu đi một chuyến đi, miễn cho gây ra động tĩnh quá lớn!”. Đoạn Trường Sinh khẽ gật đầu. Lấy Tôn Giả cảnh đi bắt một đầu Yêu Hoàng sơ kỳ đã bị trọng thương không phải việc gì khó, Đoạn Trường Sinh có ý định đem nó bắt lại, đến ngày công bố Đoạn gia khôi phục lại Đế tộc danh vị thì đem con Yêu Hoàng này ra tế điển.
Ba vị Phong Hoàng có mặt tại đây đều hiểu được điều này nên không có ý kiến gì, Đế tộc phục danh thì cũng cần có một chút dấu ấn, một tôn Yêu Hoàng tính mệnh như vậy là đủ rồi. Nó vừa vặn để chấn nhiếp một chút a miêu a cẩu.
Bên kia Đoạn Ngọc đi theo Đoạn Thế Mục đi ra Vạn Mộc bí cảnh, một đường đi đến Đoạn Thế Mục không lên tiếng nên Đoạn Ngọc cũng không mở lời, chỉ là lẳng lặng đi theo. Chiếu theo lời lão tổ Đoạn Trường Sinh thì hắn sẽ được sắp xếp thay đổi một chút, chưa chắc đã tiếp tục ở lại Tứ Phương cung.
Đi ra khỏi cấm địa, Đoạn Thế Mục rõ ràng là dẫn theo Đoạn Ngọc đi đến hướng khác hoàn toàn với hướng đến Tứ Phương cung, có không ít hộ vệ, công công ở trong hoàng cung nhìn thấy Đoạn Thế Mục đơn độc dẫn theo Đoạn Ngọc thì đều lộ ra vẻ kinh ngạc, có không ít người âm thầm nói chuyện.
Đoạn Ngọc đúng là Tứ Hoàng tử của Thánh Nguyên Đế quốc nhưng gần như là không có chút thế lực nào, mẫu phi của hắn từ hơn bốn năm trước đã chết, bản thân Đoạn Ngọc biểu hiện ra thiên phú không thấp nhưng cũng chỉ đến như vậy, không có người nào cảm thấy Đoạn Ngọc có thể tranh được Đế vị, hắn tự nhiên là chịu lạnh nhạt.
Hiện tại chủ nhân của Thánh Nguyên Đế quốc là Quốc Chủ Đoạn Thế Mục lại đơn độc dẫn theo Đoạn Ngọc đi lại trong hoàng cung như vậy quả thực là không giống bình thường, đó giống như một cái tín hiệu, Thánh Nguyên Đế quốc hoàng thất sợ là sẽ không được yên tĩnh.
Đoạn Thế Mục dẫn theo Đoạn Ngọc nhanh chóng đi đến phía trước một tòa cung điện, so với Tứ Phương cung thì tòa cung điện này không chỉ được bố trí xa hoa hơn mà càng được sắp xếp ở gần Thánh Nguyên cung, nơi ở của Đoạn Thế Mục. Ở trong Thánh Nguyên hoàng thất có một cái hiểu ngầm, Hoàng tử được bố trí cung điện ở càng gần Thánh Nguyên cung thì địa vị sẽ càng cao.
Đoạn Ngọc hơi chút tưởng tượng tính toán một chút thì thấy được chỗ cung điện này được bố trí càng gần Thánh Nguyên cung hơn so với Võ Nguyên cung của Đại Hoàng tử Đoạn Bích Võ và Minh Nguyên cung của Nhị Hoàng tử Đoạn Minh Thành. Đoạn Thế Mục cố ý bố trí hắn ở lại chỗ cung điện này thực không khác gì đang ám chỉ địa vị của hắn so với hai vị Hoàng huynh càng cao hơn.
“Tham kiến Quốc Chủ! Tứ Hoàng tử!”. Ở cửa cung điện đứng một nhóm võ giả hộ vệ, có cả thảy mười sáu người, tu vi cao nhất là hai vị Động Thiên cảnh hậu kỳ, còn lại đều là Luân Hải cảnh, khi nhìn thấy Đoạn Thế Mục và Đoạn Ngọc đi đến đây đã lập tức quỳ xuống cung kính hô.
Đoạn Thế Mục khẽ phất tay cho bọn người kia đừng dậy, bản thân tiếp tục dẫn theo Đoạn Ngọc đi vào chỗ cung điện này.
“Sau này ngươi sẽ lại nơi này, nó cũng sẽ được định danh là Ngọc Nguyên cung!”. Đoạn Thế Mục cũng không xoay người mà mở miệng nói, thanh âm uy nghiêm nặng nề. “Công công cùng thị nữ của ngươi ở tại Tứ Phương cung sẽ được sắp xếp chuyển đến đây, nếu như ngươi muốn thay đổi thì có thể nói cho Phụ Hoàng, ta có thể nâng cấp công công cùng thị nữ đang phục thị cho ngươi”.
“Cảm ơn Phụ Hoàng, cứ để đám người Mục Vũ đi đến đây là được, không cần đổi người”. Đoạn Ngọc cúi người thấp giọng nói.
“Cũng được!”. Đoạn Thế Mục khẽ gật đầu, sau đó dĩ nhiên là lâm vào trầm mặc. Đoạn Ngọc đứng ở phía sau cũng không lên tiếng, hắn nhìn thấy chỉ có bóng lưng cao lớn của Đoạn Thế Mục.
“Ngọc nhi, trong lòng ngươi hẳn là có khúc mắc rất lớn đối với vi phụ đúng không?”. Im lặng hồi lâu Đoạn Thế Mục chợt mở miệng hỏi. Thanh âm không còn uy nghiêm như trước, có loại trầm ấm hơn.
“...”. Đoạn Ngọc kinh ngạc nhìn bóng lưng của Đoạn Thế Mục nhưng cũng không lên tiếng đáp, trước đó người sau còn xưng là Phụ Hoàng, phía sau lại xưng là vi phụ, chuyển biến vô cùng dễ thấy. Thế nhưng cho dù là vậy thì Đoạn Ngọc cũng không dám suy đoán ý nghĩ của Đoạn Thế Mục.
Trước mặt đúng là thân sinh phụ thân nhưng Đoạn Ngọc không quên y cũng là Thánh Nguyên Đế quốc Quốc Chủ. Danh tiếng của Đoạn Thế Mục lưu truyền trong Thánh Nguyên Đế quốc rất tốt nhưng thủ đoạn làm việc cũng vô cùng dứt khoát cùng quyết liệt.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com

May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.