Luân Hồi Đại Đế Truyện

Chương 8: Ta thật muốn chửi thề




Tiếng gà gáy vang lên, lúc này Long Huyền cũng đã thức dậy, mặc dù bên ngoài trời vẫn còn chưa sáng hẳn thế nhưng hai mươi năm sống một mình tại địa cầu đã tạo cho hắn thói quen thức dậy thật sớm.

Long Huyền vô cùng hy vọng, hắn rất mong chờ đến thời gian luyện tập ngày hôm nay, dù sao đây mới chính là lần đầu hắn tiếp xúc với tu luyện giới ở tại thế giới xa lạ này.

Rửa sơ khuôn mặt, Long Huyền muốn thử luyện một chút để giản gân cốt chờ trời sáng, nhưng lại nhớ ra là bản thân không có chút ký ức nào về công pháp hay là chiêu thức này để tu luyện. Bất đắc dĩ, Long Huyền cũng chỉ đành tập một ít động tác thể dục ở kiếp trước sau đó lại mở cửa phòng ra ngoài đi dạo.

Phải nói là so với địa cầu, không khí ở Hư Linh đại lúc này thơm mát rất nhiều, có lẻ là do có linh khí đi, cảm giác này làm cho người ta thực sự rất dễ chịu, hít sâu vài hơi trong lúc không để ý Long Huyền đã đi tới một khoảng sân trống.

Chợt vào lúc này, từ giữa sân từng đạo gió lốc cuốn tới càng lúc càng mạnh mẽ làm cho mắt của Long Huyền không mở ra được, phải dùng tay che chắn trước mặt để bảo vệ bản thân.

Nhưng không ngừng lại ở đó, cuồng phong càng lúc càng hung bạo, bụi bay mù mịt, rất may mắn là trong gió không có vật sắc nhọn nếu không Long Huyền cũng là lành ít giữ nhiều, thân thể của hắn giờ đây cũng đã là dính sát vào vách tường, cả người cố gắng bám lấy để không bị cuốn bay.

Ngay lúc Long Huyền cảm thấy sắp không thể chịu đựng được nữa thì luồng gió lập tức biến mất, một cánh tay đỡ lấy hắn, tiếp theo đó là một giọng nói ấm áp của nam tử vang lên bên cạnh.

“Huyền nhi, ngươi không sao chứ?”

Người vừa lên tiếng không ai khác chính là Long Vô Tâm. Lúc này Long Huyền tuy rằng không gặp phải vấn đề gì nhưng là quần áo của hắn cũng đã te tua, tóc tai bù xù, khuôn mặt muốn bao nhiêu đáng thương liền có bấy nhiêu đáng thương. Bất quá khi hắn thấy được người trước mặt mình là ai, lập tức trong mắt toàn là vẽ sùng bái.

“Cha, người thật sự quá lợi hại, người yên tâm Huyền nhi không có vấn đề gì.”

“Ngươi hôm nay thức giấc thật sớm, sao vậy tối qua ngủ không ngon giấc a?”

Vừa giúp Long huyền phủi đi bụi đất trên người, rồi chỉnh sửa lại quần áo xộc xệch của hắn, Long Vô Tâm ân cần hỏi thăm.

“Không phải như vậy, hôm qua ta nghỉ ngơi rất tốt, chỉ là thấy bản thân lớn rồi, muốn dậy sớm một chút, trong lúc nhất thời không có chuyện gì làm, do đó ra ngoài tản bộ vài vòng liền trùng hợp đi tới nơi này.”

“Nếu là như vậy, muốn hay không ở đây tu luyện cùng với vi phụ một hồi? Ta cũng muốn xem thử ngươi tu luyện như thế nào rồi.”

Nghe vậy Long Huyền trong lòng vui nở hoa, lại nhớ lúc ban nãy dù đứng rất xa nhưng chỉ là khí thế tạo ra từ lúc tu luyện của Long Vô Tâm đều khiến hắn đứng không vững trong lòng lại là rất mơ ước có thể mạnh được như vậy. Hắn không do dự chút nào đáp.

“Mong phụ thân dạy ta tu luyện.”

Long Vô Tâm thấy vậy cũng nở nụ cười, hai người một lớn một nhỏ cùng nhau đi vào trong sân tập, lúc này Long Vô Tâm mở miệng nói.

“Huyền nhi ngươi dùng hết sức vào cánh tay sau đó đấm vào tảng đá trước mặt đi.”

Long Huyền nhìn theo hướng ánh mắt của phụ thân mình, hắn liền bắt gặp một tảng đá lớn màu đen, cao hơn hắn gần gấp đôi, ít nhất cũng cao đến hơn một mét sáu. Phía trên cùng còn có một tấm màng mỏng không biết là thứ gì. Long Huyền còn đang phân vân là đấm mạnh hết sức liệu có đau tay hay không, phải biết là tay người không thể cứng hơn cục đá được nha, chí ít tay của hắn chắc chắn là không được, nếu đấm hết sức không biết chừng tay hắn liền sẽ toang.

Thế nhưng là xoắn xuýt một hồi, Long Huyền vẫn đi lên phía trước dồn lực vào nắm đấm tay phải, đấm mạnh một cái lên tảng đá.

“Bụp”

“Hít… hà…”

Ngay sau tiếng nắm đấm va chạm với tảng đá là tiếng hít vào một hơi khí lạnh của Long Huyền, không ngoài dự đoán tay hắn rất là đau, lúc này trên phía màng mỏng ở đầu tảng ta hiện lên một con số 57. Ngay lập tức hắn hiểu được tảng đá này có công dụng là gì, lại liếc nhìn sang phía phụ thân hắn Long vô tâm, trên mặt của cha hắn lúc này lông mày hơi nhíu lại hiển nhiên là đang suy nghĩ gì đó.

Long Huyền thấy vậy, hắn đoán tám chín phần phụ thân đang không vui, phải biết là số năm mươi bảy vừa rồi đại biếu cho lực đấm của hắn chỉ có năm mươi bảy cân, so với nhất tinh nhập vi cảnh còn cách rất xa đây, thế nhưng là đấm như vậy tay hắn đã rất đau, nếu hắn thật sự dùng hết sức đấm vào có thể là mạnh hơn con số năm bảy nhiều nhưng xương bàn tay có lẻ cũng là nát đi, lúc đó chắc chắn hắn sẽ biết hát bài “đau đến chết đi sống lại” a.

Thế nhưng dù là vậy hắn cũng không muốn biểu hiện ra yếu kém trước mặt phụ thân, hắn cắn răng hạ quyết tâm đang định một lần nữa đấm hết sức vào tảng đá thì lúc này Long Vô Tâm đã chụp lấy tay hắn ngăn lại.

“Phụ thân ta có thể đấm mạnh hơn rất nhiều, ban nãy ta chỉ là sơ ý mà thôi.”

“Được rồi.”

Chưa chờ Long Huyền nói thêm cái gì, Long Vô Tâm đã đưa nắm tay hắn lên nhìn xem, tuy rằng phát đấm ban nãy Long Huyền không dùng toàn lực, nhưng nắm tay hắn cũng đã đỏ lừ, đã có vài vết trầy xuất hiện ra. Thấy vậy Long Huyền cũng không nói thêm cái gì.

“Huyền nhi, ta nhớ được ngươi từ năm ngoái đã trở thành một tu luyện giả, đạt tới cảnh giới nhất tỉnh nhập vi, ngươi hẳn phải rất dễ dàng có thể đánh ra một đòn mạnh hơn trăm cân mới phải. Còn nữa, lúc nãy ta hoàn toàn không hề cảm nhận được ngươi vận chuyển công pháp, lúc xuất thủ cũng không dùng tư thế xuất chiêu của một tu luyện giả, hoàn toàn giống như một người bình thường.”

“Phụ thân, hài nhi….” Long Huyền bị hỏi như vậy không biết phải đối đáp như thế nào. Hắn hoàn toàn chưa từng tu luyện qua nên không biết được cái gì tư thế, cũng không biết nửa chữ về tâm pháp do đó lại không cách nào vận công để xuất chiêu. Trong lúc nhất thời liền ấp a ấp úng…

“Ngươi phải biết là lực công kích không đại biểu hoàn toàn cho cảnh giới nhập vi, một người trưởng thành bình thường đều có thể dễ dàng công kích mạnh đến mấy trăm cân, thế nhưng không có nghĩa hắn là tu giả nhập vi cảnh.”

“Tu luyện giả chúng ta, ngoài việc tu luyện để mạnh lên, sức công kích tăng vọt còn có tự tăng lên cường độ thân thể, giống như nói rằng khi xuất chiêu cần vận khởi công pháp để khiến cho linh khí xung quanh điều động bảo vệ bản thân cũng đánh ra công kích cực mạnh, nhờ đó lực công kích tăng lên nhưng thân thể cũng không hề có tổn thương.”

Nói đến đây hắn lại nhìn vào nắm đấm của Long Huyền, những vết trầy đó chứng tỏ Long Huyền hoàn toàn đi ngược lại nguyên tắc hắn vừa nêu ra… Càng trọng yếu hơn, đòn công kích của Long Huyền không hề kèm theo chút linh khí nào cả.

“Phụ thân người cũng biết là ta vốn không quá mức thông minh, trước đây lại rất yếu ớt hay bị bệnh tật, không chăm chỉ học công pháp người dạy, vì thế nên là bây giờ ta… ta cũng không… nhớ rõ được cách vận công”

Long Huyền có chút chột dạ nói ra, dù sao hắn là đang trợn mắt nói dối a. Nhưng là dù cho thế nào hắn cũng không thể giải thích là ta là người xuyên không, mới hôm trước vừa đoạt xá cơ thể này trọng sinh nên hoàn toàn không biết cách tu luyện… Chỉ nghĩ thôi đã thấy không ổn rồi, nếu nói ra hắn không bị tát chết mới là lạ.

Nghe được lời bịa đặt của Long Huyền, Long Vô Tâm cũng chỉ là hơi nhăn mày lại cũng không trách hắn nữa, lúc này hắn lại nói.

“Cũng không trách ngươi dù sao khi đó ngươi cũng không muốn tu luyện, được rồi bây giờ án theo lời ta nói mà từng bước vận công.”

Nói rồi Long Vô Tâm chậm rãi mà nói từng bước về phương pháp vận chuyển linh khí của Võ Linh quyết, nói về bộ công pháp này nó là một quyển hoàng giai cao cấp công pháp, khi tu luyện nó có thể đẩy nhanh tốc độ vận chuyển linh khí trong thân thể, khi đánh nhau cũng có thể kết hợp với các tư thế đánh xuất võ kĩ làm tăng lực sát thương lên mấy thành. Tuy là cao cấp hoàng giai công pháp nhưng so sánh với những công pháp hoàng giai khác cùng cấp bậc, Võ Linh quyết cũng không tính là quý hiếm gì.

Long Huyền chăm chú lắng nghe, từng bước vận chuyển theo lời phụ thân hắn dạy, ngay lúc vận chuyển công pháp được một chút hắn liền cảm nhận được xung quanh có từng luồng linh khí dung nhập vào trong cơ thể giúp hắn rèn luyện tăng cường sức lực của bản thân.

Khi hắn đã vận chuyển được một vòng tuần hoàn đang định lại vận công thêm một chu thiên nữa thì lúc này có một luồng khí không tên muốn phóng ra ngoài cơ thể, hắn cho rằng mình sắp đột phá, trong lòng thầm khen bản thân “Ta quả nhiên là một cái thiên tài tu luyện mới học công pháp liền có thể đột phá, hahaah”, hắn liền để cơ thể thuận theo tự nhiên, không hề đè nén luồng khí đang quay cuồng trong cơ thể…

“Bủm— xì—”

Long Huyền, “!! …!”

Long Vô Tâm, “!! …!”

Cái tình huống này là gì a? Cạn lời, ngay khi Long huyền đang tự sướng về việc đột phá trong đầu thì luồng khí hắn không đè nén đã mạnh mẽ mà lao đến “cửa sau” để thoát ra ngoài, khi hắn kịp nhận ra cũng đã không thể đóng cửa ngăn lại được nữa, trong lúc nhất thời cả hai người ở sân tập luyện đều là im lặng không nói. Long Huyền càng là xấu hổ muốn tìm một cái lỗ nào đó mà chui xuống, hắn chỉ đành ngẩng đầu nhìn trời.

“A, hóa ra các ngươi đều đang ở đây, đi thôi dùng bữa sáng sau đó lại tiếp tục tu luyện.”

Đúng lúc này từ một chỗ gần đó, tiếng nói cũng Mai phu nhân vang lên, hiển nhiên là nàng đã chuẩn bị xong bữa sáng, muốn tìm hai người Long Huyền cùng Long Vô Tâm đi dùng điểm tâm sáng. Vừa đúng lúc phá vỡ tình huống lúng túng ở sân tập.

Long Huyền lén lén nhìn về phía Long vô tâm, lúc này nhận ra thấy Long Vô Tâm cũng đang nhìn hắn liền lập tức cúi mặt nhìn xuống đất, bộ dáng này chính là của đứa trẻ vừa làm sai đang lo lắng bị cha mẹ trách phạt.

“Được rồi, đi ăn sáng thôi.”

Long Vô Tâm cũng không nhắc lại chuyện gì, dẫn đầu bước đi về phía phòng ăn, sau lưng là hai người Mai phu nhân và Long Huyền theo sau.

Trong phòng ăn, Mai phu nhân cảm thấy không khí có chút yên tĩnh bèn kiếm chuyện để nói.

“Huyền nhi, hôm qua ngươi nói rất yêu thích tu luyện, hẳn là biết đến một sự kiện lớn ở cảnh giới nhập vi chứ?”

“Mẫu thân đang nói tới thiếu niên thiên tài chiến mỗi năm đều tổ chức dành cho những đứa trẻ từ chín tuổi trở xuống sao?”

“Đúng vậy.” Nói đến đây Mai phu nhân có chút vui vẻ, khuôn mặt tự hào mà nhìn về phía Long Vô Tâm. “Mẫu thân và phụ thân ngươi lần đầu quen nhau cùng là từ một trận chiến tại trên sàn đấu của thiếu niên thiên tài chiến đó ngươi biết không? Năm đó hai người chúng ta đều đạt được thứ hạng rất cao nha.”

Nghe nương tử nói như vậy trên mặt Long Vô Tâm lúc này cũng là hiện lên nhàn nhạt nét tươi cười. Bất quá nụ cười này rất nhanh liền biến mất, liền là đang uống trà cũng xém làm cho Long vô tâm sặc chết.

“Huyền nhi ngươi năm nay tám tuổi, chỉ còn hơn một tháng nữa liền đã chín tuổi rồi chính là vào ngày 25 tháng 9 liền đến sinh nhật ngươi, sau đó mấy ngày liền là tháng 10 sẽ tổ chức thiếu niên thiên tài chiến nha. Lần này chắc hẳn ngươi cũng dự định đột phá tam tinh cảnh giới rồi tham gia đúng không?”

Mai phu nhân cũng không có thấy được sự khác lạ trên mặt hai cha con Long Vô Tâm mà tươi cười hỏi. Nếu người không biết bà là thật lòng hỏi, còn tưởng đang cố tình cà khịa để tìm niềm vui đây.

“Phụt…. hặc hặc hặc”

Phun mạnh chén canh đang uống, Long Huyền một mặt mộng bức mà hoài nghi độ may mắn của bản thân, trong đầu hắn có cả ngàn con lạc đà đang lao nhanh… hắn suy nghỉ trong đầu “ Mẹ nó chứ, không trùng hợp đến vậy đi… Ta tự nhiên có chút cảm giác muốn chửi thề!”

XXX


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.