Luân Hồi

Chương 84: Thiên quân vạn mã qua cầu nhỏ




Hiện tại nguyện vọng lớn nhất của các thầy cô bị Trương Lam gây sức ép tới kiệt lực chính là tên tiểu tử kia có thể thành thành thật thật về nhà ở yên, không bao giờ tiếp tục xuất hiện trong trường học, mình đã bị gây sức ép đến mỏi mệt không chịu nổi. Hiệu trưởng thật lo lắng nếu như hắn còn làm thêm vài lần như vậy, chính mình có khẩn trương tới mức bị bệnh tim hay không. Không phải hắn không nghĩ tới đi tìm cha mẹ của Trương Lam, nhưng câu nói đầu tiên của Trương Lam đã đánh bật trở về:

- Lão sư, không có chứng cứ mọi người cũng không thể oan uổng người tốt đi! Mọi người có ai gặp qua học sinh xấu tính lại học tập tốt đến như vậy?

Tiểu tử này sau khi trưởng thành sẽ trở thành thiên tài phạm tội! Không biết là thầy cô nào phát ra lời bình về Trương Lam, nhưng lời bình này ở trong thời gian ngắn nhất đã lưu truyền ra trong toàn bộ thầy cô, thậm chí còn có thầy cô dọa nạt con của mình: Nếu như không nghe lời, sẽ để Trương Lam mang con đi! Thường thường những lời này lại phi thường có hiệu lực, mưa dầm thấm đất, dần dần những đứa trẻ nghĩ Trương Lam còn giống tồn tại khủng bố hơn cả sói xám, ai bảo mỗi lần cha mẹ đều nói như vậy đâu!

Hoàn hảo, nhi đồng kia cuối cùng còn biết đúng mực, ít nhất cho tới bây giờ còn chưa chọc ghẹo các thầy cô, mặc dù các thầy cô cả ngày đều bị kinh hồn táng đảm, nhưng vẫn còn được chút an ủi tâm lý.

Một tháng thời gian đã đầy đủ để nhóm trẻ con xem Trương Lam như thần tiên, vì hắn mà giống như thiên lôi sai đâu đánh đó, bởi vì chưa từng có một học sinh bé con nào có thể liên tục trêu cợt được nhiều học sinh lớp lớn như vậy mà vẫn có thể bình yên vô sự, chỉ là điểm này cũng đã đủ làm cho những tiểu tử còn mút núm vú cao su thật sùng bái.

Một tháng sau, Elyse thông qua tiểu Thần Hi báo cho Trương Lam, hiện tại mình đã cùng công ty xe máy Ducati của Italy cùng xe máy Aprilia của tập đoàn Piaggio đã tiến hành bàn bạc bước đầu, hiện tại còn đang xâm nhập trao đổi sâu hơn, phỏng chừng sau một tháng sẽ có kết quả.

Một tháng sau, chính là sau ngày tiểu Thần Hi thi vào trường cao đẳng đi?

Ducati cùng Aprilia hai nhãn hiệu lớn của Italy tin tưởng toàn bộ những người yêu thích xe máy trên thế giới đều không cảm thấy xa lạ, Ducati nổi danh có tính năng cao đáng tin cậy, tính năng được xưng xe thể thao siêu cấp, chỉ có Yamaha Suzuki chạy trên đường lớn có khả năng so sánh, trong cuộc thi đấu Dakar Rally Cross Country toàn bộ xe máy chủ yếu đều tuyển dụng Ducati, đương nhiên Ducati cũng không phụ sự mong đợi của mọi người, mỗi lần đều thật xuất sắc chịu đựng được khảo nghiệm tàn khốc, lần lượt mang đến vinh dự cho những tuyển thủ tham dự.

Ở trong giới xe máy, Ducati thường thường được xưng là “Hồng y đại ma quỷ”, đây là do màu sắc có tính dấu hiệu của Ducati đỏ như máu làm đối thủ run sợ, khi chạy băng băng cực nhanh lại giống như một đoàn lửa cháy đang thiêu đốt, động lực cường đại truyền thống của Ducati khiến danh hiệu của nó danh dương thiên hạ thật lâu trong lịch sử.

Đối với Ducati, Trương Lam có thể lý giải thế này: Cơ khí Italy máu lạnh, ma quỷ đỏ như máu làm đối thủ run sợ, hoang tưởng, tính cách dở hơi, soi xét kỹ xảo, công suất khủng bố cường đại, dễ dàng đụng vỡ xe khác, có lịch sử xe máy siêu cấp thế giới hai lần…

Đó là Ducati, nó có được những người hâm mộ điên cuồng nhất thế giới, mọi người thích nó, sau lưng vẻ xinh đẹp bề ngoài có lẽ là vì trong tính cách của nó lại có một mặt khó thể phục tùng, vả lại mọi người phải thay đổi theo tính cách của nó, cũng chính là có người lấy nó làm gốc, có thể nói có thể tiện thì phi thường tiện.

Nhưng tất cả chuyện này lại không chút dấu hiệu biểu lộ được sự yêu thích về nhãn hiệu xe máy cao cấp nhất Italy này, được xem như là Ferrari trong xe máy, có được ma lực có thể làm cho người ta bị mê muội.

So với tập đoàn Piaggio lớn nhất Châu Âu, đương nhiên lực lượng kỹ thuật sắp xếp ở trên tầng cao nhất. Ngoại trừ nhãn hiệu Piaggio, còn có được Vespa, Gilera, Derbi, MotoGuzzi, Aprillia…đều được sản xuất với tiêu lượng cao nhất Châu Âu, hơn nữa kỹ thuật ưu tú càng làm cho nhãn hiệu này trở thành bá chủ Châu Âu.

Nếu như nói Piaggio cùng Ducati là quốc vương trong xe máy giới, như vậy Yamaha, Suzuki chỉ có thể xem là tiểu tài chủ nông thôn, có lẽ những người yêu thích hai nhãn hiệu này sẽ phản đối quan điểm như thế, nhưng chỉ cần ngươi từng thử nghiệm qua một lần, ngươi sẽ lập tức thích cảm giác độc đáo theo gió bay cao của nó.

Rất nhiều người đều nghĩ xe Nhật đều rất nhanh, quả thật Yamaha, Suzuki thật sự rất nhanh, nếu chỉ đơn thuần nói tới tốc độ xe Nhật cùng Ducati và Aprillia cũng không kém hơn, thậm chí ngẫu nhiên còn có thể thắng hơn, nhưng nếu suy tính theo tổng hợp toàn diện cùng tính tin cậy, công suất vận chuyển, tính an toàn, xe Nhật vẫn còn kém hơn. Cũng giống như đem so sánh Santana cùng Mercedes-Benz, tuy rằng tốc độ không khác biệt, nhưng sự khác biệt bên trong lại hoàn toàn khác hẳn.

Đối với việc Elyse liên hệ với hai công ty kia, Trương Lam rất hài lòng, vô luận là ai nếu như có thể tiến cử thành công đều là thắng lợi thật lớn. Còn hơn quốc nội, phổ biến chọn dùng đều là xe máy niên đại 60 của Nhật Bản, tối thiểu ở phương diện kỹ thuật Trương Lam tin tưởng mình đã chặt chẽ chiếm đóng ghế thủ tọa.

Vậy hãy im lặng chờ xem, bất kể như thế nào Trương Lam cũng không muốn tiến cử kỹ thuật xe máy Châu Á, tuy rằng so sánh với kỹ thuật xe máy quốc nội lạc hậu, kỹ thuật xe máy Nhật Bản tiên tiến hơn, nhưng nếu đem so sánh với kỹ thuật Châu Âu cùng thời, xe Nhật Bản vẫn còn kém hơn không ít.

Đã sắp tới tháng bảy, hoạt động giải trí qua cầu độc mộc khổng lồ hàng năm sẽ bắt đầu, mọi người khắp cả nước đều đang chú ý chuyện này, Trương Tông Quân cùng Dương Chi càng thêm để bụng, con gái sắp thi tốt nghiệp trung học, mặc dù chưa từng hoài nghi đối với thành tích của con gái, nhưng chuyện đến trước mắt, làm cha mẹ vẫn luôn sẽ lo lắng. Lo lắng con gái ăn không ngon, dinh dưỡng không đủ, lo lắng con gái bị áp lực quá lớn sẽ ngủ không ngon giấc, lo lắng thành tích cuộc thi không đạt được lý tưởng sẽ bị luẩn quẩn trong lòng.

Tóm lại luôn có những lo lắng vớ vẩn toàn bộ tập trung trong những ngày này, Trương Lam đối với việc này cảm thấy dở khóc dở cười, lo lắng cho nha đầu kia sao? Còn không bằng lo lắng trong thời gian thi nha đầu kia có thể bởi vì nhàm chán mà ngủ trong trường thi mới càng thêm thực tế một chút.

Đương nhiên đó chỉ là ý nghĩ của Trương Lam, trước mắt hắn còn chưa có lá gan nói ra lời này.

Vì muốn chiếu cố tốt cho con gái, để tiểu Thần Hi an tâm chuẩn bị thi vào trường cao đẳng, Trương Tông Quân cùng Dương Chi đều đi tới thị trấn chiếu cố con gái mình, Trương Lam thật ngoan ngoãn cũng không dám nói lời gì.

Cuối cùng cũng đã tới ngày 7 tháng 7, ngày nay tiểu Thần Hi đang ở trường thi tại huyện, hoàn hảo cách nhà cũng không xa lắm, từ rất sớm Dương Chi cũng đã rời giường, lại một lần nữa giúp con gái kiểm tra lại túi xách đựng sách vở mà tối hôm qua không biết đã kiểm tra bao nhiêu lần, e sợ bỏ sót món gì đó. Rốt cục xác nhận không có vấn đề gì, Dương Chi yên tâm thở ra một hơi, đi tới phòng bếp chuẩn bị điểm tâm cho con gái, nguyên dự định làm chút thức ăn dinh dưỡng, tiểu Thần Hi đã ngăn cản nàng:

- Mẹ, làm nhẹ chút đi, trời quá nóng, ăn nhiều mỡ người không thoải mái, đầu dễ choáng váng!

Ngẫm lại điều này cũng đúng, Dương Chi cân nhắc một chút, làm một phần canh khổ qua, thêm chút đồ ăn mặn, cẩn thận nghĩ bình thường con gái cũng không ăn bao nhiêu, rốt cục yên lòng. Ít nhất xem cảm xúc của con gái hôm nay vẫn thật ổn định, cũng không xuất hiện tình huống khẩn trương trước kỳ thi.

Người một nhà đi vào cổng trường nhị trung thì ngoài cổng đã người người tấp nập, toàn bộ đều là người giám hộ đưa con đến trường thi, thầy cô giáo cùng các thí sinh, thầy cô lẫn gia trưởng đều lo lắng cẩn thận dặn dò đừng nên sơ ý, nên thả lỏng, chỉ cần bảo trì tâm tình thì sẽ không gặp phải vấn đề gì. Tóm lại họ nghĩ đủ biện pháp giúp các thí sinh giảm sức ép thần kinh, thần thái của mỗi thí sinh cũng không giống nhau, có người vẫn còn đang lật xem tài liệu, có người cau mày tận lực suy tư, đoán chừng đang cố gắng ghi nhớ thêm chút bài vở, cũng có người vẻ mặt như không sao cả, cùng bạn học cười cười nói nói, nhưng cũng không biết được có phải thật sự nắm chắc được bài vở hay không hay lại mang tâm trạng liều lĩnh vò mẻ không sợ sứt.

- Chị không có vẻ gì lo lắng đi?

Nhìn thấy nhân sinh bách thái, Trương Lam trêu chọc tiểu Thần Hi:

- Đến lúc đó ngàn vạn lần đừng khẩn trương tới mức đi nhầm phòng thi, như vậy sẽ dọa người mất mặt!

- Hứ!

Tiểu Thần Hi liếc mắt lườm Trương Lam:

- Lão đệ, chị thấy em cũng quá khinh thường người đi? Chỉ cuộc thi như vậy em thật nghĩ chị xem nó là bàn đồ ăn sao?

- Có phải bàn đồ ăn hay không em nói không tính!

Nhìn thấy cha mẹ nhìn qua bên này, phỏng chừng vẻ hung hăng càn quấy của hai người làm họ chú ý, liền nhỏ giọng nói nhanh:

- Ngàn vạn lần đừng để cho cha mẹ thất vọng…

- Hừ!

Không thèm để ý chỉ hừ giọng mũi, tiểu Thần Hi thật khinh bỉ ngẩng cao đầu.

- Trương Thần Hi, chuẩn bị như thế nào rồi? Không có vấn đề gì chứ?

Một thanh âm nghe qua thật thanh nhã truyền vào trong tai hai chị em đang nói chuyện, Trương Lam quay đầu vừa nhìn, là một người phụ nữ ước chừng ba mươi tuổi, xem cách ăn mặc giống như một giáo viên, dáng người đẫy đà, chiếc váy dài tới đầu gối lộ ra đôi chân thẳng tắp, lại nhìn lên trên, mông gợi cảm tròn trịa, vòng eo lại nhỏ xíu thon thả, chiếc áo mùa hè hơi mỏng cùng bộ ngực cao ngất căng tròn, vùng cổ trắng muốt, bởi vì trời nóng đôi môi hồng nhuận thoáng giương lên, trên gương mặt trứng ngỗng xinh đẹp rướm mồ hôi tạo nên một hương vị khác hẳn.

Quả nhiên…

- Chào cô, em chuẩn bị xong rồi, không có vấn đề gì!

Tiểu Thần Hi vẫn giữ nguyên bộ dáng cung kính chào hỏi như từ trước tới nay, nhìn cô giáo đang có chút ngạc nhiên nhìn qua Trương Lam, liền giải thích:

- Đây là em trai của em!

- Nga…

Nghe tiểu Thần Hi nói như thế, cô giáo tỏ vẻ đã hiểu gật đầu:

- Hai chị em tán gẫu, cô đi xem những bạn học khác!

- Cô đi thôi!

Tiểu Thần Hi gật đầu ý nói cô giáo cứ tùy tiện, nhìn thấy Trương Lam có chút tò mò nhìn chằm chằm cô giáo đi xa, liền đẩy Trương Lam:

- Nè, người ta đã đi rồi, nên hồi phục tinh thần đi, nếu còn chưa hoàn hồn thì đôi mắt rụng ra mất!

- Cảm giác cô giáo này nhìn thật quen mắt, giống như từng gặp qua ở nơi nào!

Trương Lam gãi đầu có chút khó hiểu, mình khẳng định chưa từng gặp qua cô giáo này, nhưng vì sao lại cảm thấy quen mắt đến như vậy?

- Nhìn quen mắt?

Tiểu Thần Hi liền giễu cợt tiểu gia hỏa:

- Cô ấy là cô chủ nhiệm của chị, họ Tô, dạy ngữ văn. Làm sao vậy, em cứ nhìn chằm chằm người ta làm gì?

Nói xong còn khoa trương đưa tay che miệng:

- Trời ạ, em không phải nhìn người ta xinh đẹp nên động tâm đi? Nói cho em biết, người ta đã kết hôn, nhi đồng cũng đã mấy tuổi, em không có cơ hội!

Trương Lam không trả lời chỉ cẩn thận suy nghĩ, rốt cục từng gặp qua ở đâu đây?

Bỏ đi, không thèm nghĩ tới vấn đề này.

Hai người cười cười nói nói cũng đã tới thời gian vào phòng thi, người giám hộ cùng thầy cô giáo cũng tranh thủ dặn dò lần cuối cùng, lại kiểm tra trang bị, hết thảy chuẩn bị xong xuôi liền đợi đến thời gian ra chiến trường!

- Cố lên! Chị cả!

Trương Lam cầm tay tiểu Thần Hi.

- Ân!

Tiểu Thần Hi gật đầu, cấp cho Trương Lam nụ cười an tâm.

- Con gái, đừng bị áp lực!

Trương Tông Quân cùng Dương Chi bước tới dặn dò.

- Con đã biết, cha mẹ yên tâm đi, không có chuyện gì, không phải chỉ là một cuộc thi thôi sao, không cần lo lắng!

Tiểu Thần Hi nhìn hai người cười cười, ý bảo hai người cứ an tâm.

Tiếng chuông rốt cục vang lên, cuộc đại chiến thi vào trường cao đẳng đã mở màn!

Đều nói ba ngày thi vào trường cao đẳng của học sinh cũng giống như vượt cửa ải, hiện tại xem ra các gia trưởng mới giống như phải vượt cửa ải. Mỗi ngày các gia trưởng cùng nhi đồng đều đến bên ngoài trường thi, chờ sau khi nhi đồng đi vào phòng thi các gia trưởng vẫn ở dưới ánh nắng mặt trời tháng bảy chờ đợi cho đến khi mặt trời lặn xuống, nhìn thấy vẻ mặt mỉm cười của nhi đồng khi ra khỏi trường tự mình cũng vui mừng, thấy được nhi đồng buồn rười rượi nhưng cũng phải cố gắng kiềm chế nỗi lòng bất an của mình đi lên cẩn thận an ủi, đáng thương tấm lòng của cha mẹ trong thiên hạ, nếu gặp phải cha mẹ không thông cảm, thấy nhi đồng nổi giận, nhìn mặt của nhi đồng, làm cha mẹ cũng chỉ đành đem nước đắng nuốt trở vào trong bụng mình.

Hoàn hảo lần này thi vào trường cao đẳng đối với tiểu Thần Hi mà nói cũng không phải là vấn đề gì, sau ba ngày cuộc thi kết thúc, chứng kiến mỗi ngày tiểu Thần Hi đầy mặt tươi cười đi ra khỏi trường, trái tim Trương Tông Quân cùng Dương Chi cuối cùng cũng để xuống, xem ra con gái thi không tệ!

- Thế nào vậy nha đầu?

Vẻ mặt Trương Tông Quân đầy ý cười hỏi tiểu Thần Hi:

- Lần này cảm giác thi được chứ?

- Không có vấn đề gì lớn!

Tiểu Thần Hi giả vờ cúi đầu ngẫm nghĩ:

- Có đứng đầu tỉnh hay không thì con không dám nói, nhưng đứng đầu huyện hẳn là không thành vấn đề!

- Nếu nói như vậy, đây không phải nói Thanh Hoa Bắc Đại mặc cho chúng ta lựa chọn sao? Muốn đi vào trường nào thì đi trường đó?

Trương Tông Quân nghe vậy vô cùng cao hứng, nhìn Dương Chi nói:

- Đã biết con gái của chúng ta lợi hại, hiện tại xem ra nhà chúng ta cũng xuất nữ trạng nguyên!

- Đúng vậy, con gái của chúng ta vẫn luôn thông minh như vậy mà!

Dương Chi không chút keo kiệt khích lệ con gái, vừa vuốt mái tóc sáng mềm của tiểu Thần Hi, trong ánh mắt nhìn nha đầu tràn đầy từ ái, sau đó vẫn không quên khoe khoang với Trương Tông Quân:

- Mọi người nói con gái giống mẹ, xem đi, con gái giống em, thông minh!

- Phải phải…

Trương Tông Quân cười cười, không tranh luận với lão bà về vấn đề này, đó là một vấn đề vĩnh viễn cũng không tranh ra đáp án:

- Bất kể là con trai hay con gái, chỗ nào tốt đều là giống em, chỗ nào không tốt đều là giống anh, được rồi chứ?

- Đây là đương nhiên!

Dương Chi hơi ngửa đầu, thần tình tràn đầy vẻ kiêu ngạo của một người mẹ.

- Đúng rồi, cha mẹ, hai người chừng nào quay về?

Nghĩ tới một sự kiện, đợi mọi người tranh luận mệt mỏi, Trương Lam hỏi.

- Ngày mai trở về đi, sự tình trong nhà không người xử lý thì không được.

Trương Tông Quân hiển nhiên còn chưa thoát khỏi không khí gia đình ấm áp vừa rồi, vẻ mặt hạnh phúc hỏi:

- Như thế nào, có chuyện gì sao?

- Có một việc.

Trương Lam gật gật đầu:

- Đoạn thời gian trước chị Elyse đã tới, cha cũng biết chứ?

- Biết, mẹ con nói cho cha biết!

Trương Tông Quân gật gật đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.