Luân Hồi

Chương 70: Chấn động cả thế giới




Chuyện quân đội Ai Cập bị tập kích, hiện tại trong thời gian ngắn nhất đã lan nhanh trên toàn thế giới, thế giới có vẻ hơi khiếp sợ, các quốc gia đều suy đoán xem kẻ đứng sau là ai. Tin tức truyền thông của các cuốc gia và phát ngôn viên của chính phủ nhanh chóng thể hiện quan điểm của quốc gia.

Thông tấn xã của nước Mỹ phát biểu: đây là một vụ thảm án, những kẻ côn đồ có vũ trang không rõ lai lịch kia tập kích lữ đoàn cơ giới hóa độc lập số hai mươi tư của Ai Cập trong đêm gây tổn hại đến vật chất và con người. Theo những gì dự tính, vẫn chưa có tổ chức cá nhân đứng ra nhận trách nhiệm trong việc này.

Phát ngôn viên từ nhà trắng của Mỹ nói rằng: đây là một cuộc chiến ác liệt và gây ảnh hưởng sâu sắc, là một quốc gia yêu tự do và hòa bình trên thế giới, chính phủ nước Mỹ vô cùng căm giận những kẻ đã ngầm tiến hành vụ tấn công. Chính phủ nước Mỹ rất quan tâm tới vấn đề này, bất luận là nhưng thế này cũng sẽ tổ chức viện trợ nhân đạo tới chính phủ Ai Cập.

Thông tấn xã Pháp và ủy ban xã luận liên hợp Reuters cho biết: lần này quân đội Ai Cập bị tấn công bất ngờ, chuyện này sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới việc vận chuyển đường biển, vận tải đường biển vô cùng đáng lo. Chính phủ Ai Cập có thể áp dụng các biện pháp đóng cửa kênh đào Xuyê hay không, dự tính việc sử dụng vận tải đường biển và việc vận chuyển dầu mỏ sẽ có những ảnh hưởng nhất định.

Tháp Novosti cho biết: đây là hành động khiêu khích toàn thế giới, thể hiện rõ chính sách không được thông qua của các quốc gia vùng Trung Đông, thực tế cũng đã chứng minh, trên thế giới này chỉ có chủ nghĩa GC là có thể phù hợp với nhân loại, toàn bộ thế giới đang nhìn vào chúng ta. Đảng trung ương phải đưa ra những quyết sách để giải cứu toàn bọt hế giới, giải cứu toàn bộ thế giới.

Tân hoa xã cho biết: chuyện xảy ra tại lữ đoàn cơ giới hóa độc lập số hai mươi tư tại Ai Cập vừa qua bị tập kích là một vụ thảm án của thế giới, chúng ta bày tỏ niềm an ủi sâu sắc tới những người chịu khổ ở Ai Cập và hy vọng chính phủ Ai Cập có thể nhanh chóng tìm ra hung thủ, sớm có một câu trả lời cho người dân Ai Cập.

Chính phủ ZG phát biểu: chính phủ ZG cũng cảm thấy khiếp sợ trước vấn đề này, đây là sự tấn công vô cùng ác liệt, hành động đánh lén tiêu cực, chính phủ ZG phê bình kẻ đã tấn công, thể hiện sự tức giận, chính phủ ZG cũng sẽ tiến hành những viện trợ đối với Ai Cập.

Ai Cập bị ảnh hưởng, chính phủ Ai Cập lo lắng vì việc đóng cửa kênh đào Xuyê có thể sẽ ảnh hưởng tới vận tải đường thủy, vận tải dầu mỏ sẽ tăng cao, chính phủ Ai Cập phải đứng ra tuyên bố, đề phòng những kẻ tấn công có thể tẩu thoát từ đường thủy, sẽ tăng mạnh giám sát kênh đào Xuyê, nhưng không vì thế mà đóng cửa kênh đào Xuyê. Đến lúc đó việc vận tải đường thủy và vận tải dầu mỏ vẫn diễn ra bình thường.

Biết được tin tức công bố, Trương Lam mở to miệng, mắt không thể tưởng tưởng nổi, chiếc đũa rơi đánh “ xoảng” trên mặt đất.

- Con làm sao thế?

Dương Chi nhét miếng thịt kho tầu vào miệng con trai, bây giờ nhà cũng có điều kiện rồi, ăn cái gì cũng không phải quan tâm, có lẽ là tên tiểu tử Trương Lam này có vẻ thích thịt kho tầu, mỗi bữa cơm đều không thể không có, hết lần này tới lần khác tay nghề nấu ăn của Tiểu Thần Hi càng ngày càng cao, bữa cơm cũng nhất thiết phải có thịt kho tầu.

- À, không có gì, tại xem tinh tức chiến tranh nước ngoài thôi.

Trương Lam che giấu, Tiểu Thần Hi lấy đôi đũa khác, đưa vào tay cậu bé.

- Đừng nói nước người ta, đất nước chúng ta cũng có yên ổn đâu, mới đánh nhau với Việt Nam xong mấy ngày? Thế giới này, đánh đánh giết giết, sớm muộn gì thì cũng như cái phễu lớn.

Dương Chi cằn nhằn nói.

- Ồ.

Trương Lam không nói lời nào, cúi xuống mau chóng và hết cơm vào miệng.

- Có phải là do mấy người bọn họ làm?

Nằm trên giường, cậu bé ghé vào tai Tiểu Thần Hi, nhẹ nhàng cắn lỗ tai.

- Đương nhiên, ngoại trừ bọn họ ra ai có thể cướp nhiều như thế mà vẫn có thể toàn mạng trở ra không?

Tiểu Thần Hi kiêu ngạo nói, rất tự hào về khả năng của thủ hạ của mình.

- Thế, lúc bọn họ bỏ chạy, quân đội Ai Cập không theo dõi chứ?

Trương Lam rất hiếu kỳ, chính phủ Ai Cập liệu có biết bọn họ bỏ chạy tới đâu không, chắc là không biết.

- Đương nhiên là theo dõi, không cần lo lắng, mấy kẻ theo dõi kia ngu ngốc thì bọn họ đối phó dễ dàng.

Tiểu Thần Hi cười hì hì, bộ dạng ra điều ta rất đắc ý, thủ hạ của ta rất thông minh có năng lực, ngươi mau khen ta đi.

- Oái, chẳng nhẽ những người theo dõi rau dưa? Những người theo dõi đó sẽ làm thế nào, không phải sẽ giết hết bọn họ đấy chứ?

Trương Lam lo lắng, theo những tên vô pháp vô thiên này, thì không có gì là bọn họ không làm được.

- Chắc là…. Rất… rất ít rau dưa.

Tiểu Thần Hi chần chừ trả lời, Trương Lam phát minh ra từ “ rau dưa” dùng cho những người này đúng là rất hứng thú. Mình cũng hình dung đúng là như mớ rau rưa, thật sự không biết như thế nào:

- Đi được không xa thì những kẻ theo đuôi này đã bị phát hiện. bọn họ liền dừng lại, đương nhiên không giết người, không phải em nói không phải lúc bất đắc dĩ thì sẽ không tùy tiện giết người mà chị đã nói với bọn họ, bọn họ làm sao dám cãi lại mệnh lệnh của chị. Bọn họ chỉ đánh gãy chân những người này thôi.

Nghĩ tiếp rồi lại nói:

- Lúc vứt bọn họ lại, còn cởi áo mấy người này rồi viết vào mấy chữ nữa chứ.

- Chữ gì?

Trương Lam hiếu kỳ.

- “ những kẻ theo đuôi là kẻ ngốc”!

Tiểu Thần Hi nghiêm trang nói.

- Haha.

Trương Lam cười bắn cả nước bọt, tưởng tượng cả đám con trai bị lột hết quần áo, trong lòng Trương Lam suy nghĩ làm ra vẻ, đại khái hình như có điểm hơn thái quá.

Cùng lúc đó, trong một viện quân sự bí mật của Ai Cập, ngài bộ trưởng bộ quốc phòng đáng thương, chau mày đau khổ nhìn những binh sĩ trinh sát cắt đứt chân bị thương. Những binh sĩ đáng thương này bị cắt đứt hai chân như lợn rồi bị vứt lại trên đường giá lạnh, nhìn rất thê thảm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.