Sau khi Lâm Ngọc bị đưa đến bệnh viện, ước chừng hôn mê hai ngày mới tỉnh, bác sĩ chủ trị cầm các tờ báo cáo kiểm tra có chút ngẩn người, mặc dù người bệnh có chút kém khỏe mạnh, nhưng mà các mục chỉ tiêu cơ bản vẫn trong phạm vi bình thường, ngẫu nhiên có hơi thấp, cũng sẽ không khiến cho hôn mê thời gian dài như vậy.
Bởi vì ca bệnh của người bệnh vô cùng đặc biệt, có giá trị nghiên cứu, bệnh viện còn đặc biệt thành lập nhóm chữa trị nhỏ, hy vọng có thể tìm được phương pháp trị liệu chính xác.
“Ngắn ngủn trong một tháng, người bệnh đã ba lượt hôn mê nằm viện, nhưng mỗi lần đều không kiểm tra được nguyên nhân bị bệnh chân chính, ” một vị nữ bác sĩ chừng năm mươi tuổi lắc lắc đầu, “Người bệnh năm nay mới hai mươi hai tuổi, vô cùng trẻ tuổi, tôi hy vọng có thể mau chóng tìm ra nguyên nhân, khiến người bệnh khỏi hẳn.”
“Những phương diện khác đều không có vấn đề, có thể là não bộ gây ra bệnh biến không?” Bác sĩ chủ trị rút phim CT não bộ từ trong một đống báo cáo, “Tuy rằng ngoài mặt nhìn không thành vấn đề, nhưng mà kết cấu đại não phức tạp, có lẽ có thứ chúng ta không kiểm tra được cũng nói không chừng.”
Sau khi hắn nói lời này ra khỏi miệng, những bác sĩ khác liền trầm mặc, nếu bọn họ kiểm tra không được nguyên nhân cụ thể, liền không thể nhằm vào bệnh trạng để triển khai chữa trị.
“Nghề nghiệp của cô bé này là gì, có thể là do nguyên nhân công việc gây ra không?”
“Nghe nói là một tác giả nữ nổi danh trên trang web văn học nguyên sang*, ” bác sĩ chủ trị nghĩ nghĩ, “Nghe nói rất nhiều tác giả internet đều có thói quen xấu làm việc và nghỉ ngơi điên đảo, lại thêm suy nghĩ nội dung mà dùng não quá độ, có thể là vì nguyên nhân ở phương diện này hay không, khiến cho cơ năng thân thể giảm xuống, té xỉu chính là thân thể cô ấy phát ra kháng nghị?”
*Nguyên sang: nhân vật cốt truyện đều do chính tác giả tự sáng tác.
“Điều này cũng có khả năng, ” nữ bác sĩ cau mày nói, “Trước tiên để người bệnh nằm viện quan sát vài ngày, chúng ta lại tìm xem có nguyên nhân khác hay không.”
Lương y như từ mẫu, ai cũng không muốn nhìn thấy cô gái còn trẻ như vậy liền mắc căn bệnh không rõ ràng, điều này rất ảnh hưởng cuộc sống về sau.
Giờ phút này trên một trang web tên là Tấn Giang văn học thành có đăng một cái Weibo, đại khái là tác giả Ngọc Chi Linh nổi danh trong trang web bởi vì mắc bệnh nặng không rõ, trong một tháng đã đến bệnh viện cấp cứu ba lượt, tiểu thuyết cô đang viết phải tạm dừng cập nhật.
Trong khu bình luận, gần như không có độc giả nào quan tâm tiểu thuyết còn có thể tiếp tục hay không, tất cả mọi người đang không ngừng hỏi thăm tình hình thân thể Ngọc Chi Linh đến tột cùng như thế nào, phí nằm viện có đủ hay không, có cần mọi người quyên tiền hay không. Ngẫu nhiên có một vài người âm dương quái khí nhảy ra, đều bị mọi người mắng trở về.
Người quản lý mạng văn học là bởi vì ngày hôm qua nhận được điện thoại của cảnh sát, mới biết được tác giả của mình mắc bệnh nặng, sau khi biết cảnh sát liên lạc không được với cha mẹ người bệnh, bọn họ còn cố ý tìm ra tư liệu của người liên lạc khẩn cấp mà tác giả để lại, không ngờ số điện thoại của người liên lạc là số ảo, căn bản tìm không thấy người. Cuối cùng bọn họ chỉ có thể an bài một biên tập đến bệnh viện thăm người bệnh, thuận tiện phối hợp với công việc của cảnh sát, cung cấp tư liệu cá nhân của Ngọc Chi Linh.
Khi Đặng Lâm Lâm chạy tới bệnh viện, Lâm Ngọc còn chưa có tỉnh, cô mới vừa đem toàn bộ tư liệu giao cho cảnh sát, chợt nghe y tá nói, người bệnh tỉnh.
Mặc dù là tác giả mạng Tấn Giang, nhưng mà Lâm Ngọc chưa từng gặp người thật biên tập, cho nên khi cô nhìn thấy Đặng Lâm Lâm đứng ở bên giường bệnh mình, cảm thấy có chút xấu hổ.
Đặng Lâm Lâm làm biên tập, biết rất nhiều tác giả ở trên internet rất đậu bỉ (đậu bỉ: ngu ngốc, bỉ bựa, hay làm mấy điều ngớ ngẩn…)trong hiện thực lại là một em gái mềm mại. Cho nên chủ động tìm Lâm Ngọc nói chuyện, để giảm bớt bầu không khí xa lạ giữa hai bên.
Chờ sau khi hai người rốt cuộc quen thuộc một chút, Lâm Ngọc do dự nói: “Biên Biên, tôi cảm thấy hình như cô có chút quen mắt, cái video đặc biệt hot trên weibo đoạn thời gian trước…”
Trong phòng bệnh an tĩnh quỷ dị vài giây, Đặng Lâm Lâm sâu kín thở dài nói: “Chính là tôi.”
Lâm Ngọc ở trong lòng phát điên, tui đệch, lời này tiếp không nổi nữa, miệng của cô sao lại tiện như vậy, không nên hỏi tới lai lịch người ta mà!
Ngay khi không khí lại sắp phát triển theo hướng xấu hổ, tiếng đập cửa vang lên, bà Vương trong tiểu khu mang theo bình giữ ấm đi tới, phía sau bà còn có Kỳ Yến lâm thời bắt lính bị kéo tới theo.
Cũng là trùng hợp như thế, sau khi bà Vương luôn nhiệt tình biết Lâm Ngọc tỉnh lại, lo lắng cô một mình một người ở bệnh viện không tiện, mua một đống vật dụng hàng ngày ở siêu thị ngay cạnh tiểu khu, đi ra liền đụng phải Kỳ Yến ra ngoài tản bộ.
Kỳ Yến thấy bà mang theo một đống đồ vật, liền giúp bà xách một phen, vì thế đi theo một đường đến bệnh viện.
“Ân nhân!” Trong nháy mắt Đặng Lâm Lâm nhìn thấy Kỳ Yến, cả người lập tức từ trên ghế bắn vọt lên, ngay cả tác giả nhà mình còn nằm trên giường bệnh cũng quên sạch. Cô cảm xúc kích động đi đến bên người Kỳ Yến, “Mấy ngày này trong lòng tôi vẫn luôn không yên lòng, ngài cứu tính mạng tôi, mà ngay cả ngài tên gì tôi cũng không biết.”
Kỳ Yến thật không ngờ bất quá chỉ giúp đỡ bà lão xách chút đồ vật, cũng có thể gặp được người mình đã cứu. Cậu buông hai túi đồ lớn trong tay xuống, bình thản cười nói: “Cô không cần khách khí như vậy, tôi chỉ là làm việc mình muốn làm thôi.”
“Tôi nghe cảnh sát nói, ngày đó nếu không phải nhờ anh hữu hiệu trấn an cảm xúc đối phương, tình huống của tôi sẽ rất nguy hiểm, ” hốc mắt Đặng Lâm Lâm đỏ lên, nhắc tới chuyện phát sinh lúc trước, cảm xúc còn có chút không ổn định. Lúc ấy sau khi tin tức kia truyền ra, còn có người mắng cô ngại bần yêu phú, mới làm cho nam nhân đó đi lên tuyệt lộ.
Chỉ có điều trên thực tế cô với nam nhân đó căn bản không quen, không hiểu ra sao bị cầu hôn, lại gặp được loại chuyện này, cô mới là người bị hại chân chính có được không?
Những chuyện đã trải qua đó cô không muốn nhớ lại nữa, nhưng đối với ân nhân cứu mạng là Kỳ Yến, Đặng Lâm Lâm là thật lòng cảm kích đến tận xương.
Bà Vương muốn chạy về nhà ăn cơm trưa, thấy Kỳ Yến quen biết hai cô gái trẻ tuổi này, lại thêm tâm tư “thành toàn chuyện tốt”, vì thế ngồi trong phòng bệnh chốc lát liền đi, trước khi đi ném cho Kỳ Yến một ánh mắt “tôi xem trọng cậu”.
Lâm Ngọc ngồi ở trên giường bệnh làm thế nào cũng không ngờ trên thế giới lại có nhiều chuyện trùng hợp như vậy, khó trách lần đầu tiên cô nhìn thấy Kỳ Yến trong thang máy đã cảm thấy cậu nhìn quen mắt, hóa ra cậu chính là Lôi Phong sống trong video. Mức độ hảo cảm đối với Kỳ Yến lại càng bùng nổ, có phong độ, bộ dạng tuấn tú, còn có tinh thần trọng nghĩa, nam nhân như vậy rất là ưu tú. Có điều nghĩ đến cực phẩm mỹ nam vô cùng quen thuộc với Kỳ Yến kia, Lâm Ngọc phát hiện đối với nam nhân tốt ưu tú như thế, mình lại không dậy nổi chút tình yêu nam nữ.
Sau khi Kỳ Yến và Đặng Lâm Lâm trao đổi phương thức liên lạc, quay đầu nhìn về phía Lâm Ngọc vô cùng an tĩnh trên giường, oán khí và sát khí trên người đối phương vẫn còn đó, nhưng mà giảm bớt vài phần, trên người còn mang theo một tầng lực kỳ nguyện nhàn nhạt.
Khí tràng trên người cô gái này rất kỳ quái, đã thật lâu cậu không nhìn thấy khí tràng mâu thuẫn như vậy.
Phát hiện manh soái ca đang nhìn mình, Lâm Ngọc có chút ngại ngùng lắc lắc mái tóc lộn xộn của mình: “Kỳ tiên sinh, xin hỏi tôi có cái gì không thích hợp sao?”
“Tôi có thể mạo muội hỏi một chút về nghề nghiệp của cô không?” Kỳ Yến cười đến lộ ra hai má lúm đồng tiền, hoàn toàn không biết hai cô gái trong phòng đang hô to thật manh trong lòng.
“Tôi là tác giả internet, cô ấy là biên tập của tôi, ” nhắc tới nghề nghiệp, Lâm Ngọc có chút thẹn thùng, “Thật không ngờ hai người lại quen biết, này thật sự là rất trùng hợp.”
Kỳ Yến nhìn tầng lực chúc phúc kim quang trên người cô, cười nói: “Nhất định cô có rất nhiều độc giả vô cùng đáng yêu.”
“A?” Lâm Ngọc cười càng thêm ngượng ngùng, trong mắt lại tràn ngập sáng rọi, “Đúng, các cô ấy đều đặc biệt tốt.”
Bởi vì có ủng hộ của bọn họ, cô mới có thể bộc lộ tài năng, thậm chí có thực lực chạy ra khỏi cái gia đình áp lực kia, sống những ngày thoải mái tự tại. Cô không cần trở thành công cụ cưới hỏi, cũng không cần tự ti, thậm chí có một căn phòng thuộc về mình ở đế đô.
Cô không thể lựa chọn xuất thân của mình, nhưng có những độc giả đó ủng hộ, cô đã có cơ hội lựa chọn tương lai của mình.
“Tiểu Ngọc là tác giả vô cùng nổi danh trên trang mạng của chúng tôi, xuất bản rất nhiều tiểu thuyết, còn bán mấy bản quyền tiểu thuyết điện ảnh và truyền hình nữa, ” Đặng Lâm Lâm thấy bộ dạng Lâm Ngọc nói chuyện ngại ngùng, liền giúp cô nói ra, “Rất nhiều độc giả đều rất thích cô ấy.”
“Cô thật lợi hại, ” Kỳ Yến cười cười với Lâm Ngọc, lấy điện thoại di động ra nói, “Trang mạng tên là gì vậy?”
Đặng Lâm Lâm cũng không giấu diếm, trực tiếp nói cho cậu biết tên trang mạng.
Kỳ Yến tìm được trang mạng tên là Tấn Giang văn học thành đó, khí tràng của trang mạng này thực sung túc, cũng giống như rất nhiều trang mạng nổi tiếng, nhiều người vào trang mạng, liền có khí tràng vô hình. Cậu tùy tay mở một bộ truyện, cơ mà nhìn thấy không phải nội dung tiểu thuyết, mà là nhắc nhở trang bị lỗi.
Đặng Lâm Lâm chú ý tới động tác của cậu, cười có chút lúng túng nói: “Hai ngày gần đây máy chủ trang web đang bảo trì, cho nên khi xem tiểu thuyết có khả năng sẽ không quá thông thuận.”
Lâm Ngọc liếc mắt nhìn biên tập nhà mình, lời này nói ra cũng không chột dạ. Máy chủ Tấn Giang xảy ra vấn đề không phải một lần hai lần, đây là khi dễ người ta không lên Tấn Giang mới dám xả ra lời nói dối.
Hứng thú xem tiểu thuyết của Kỳ Yến không lớn, cho nên sau khi Đặng Lâm Lâm nói như vậy, cậu thả di động lại trong túi quần, nhìn Lâm Ngọc nói: “Nhìn từ tướng mạo Lâm tiểu thư, tuổi thơ cô tuy rằng duyên người nhà mỏng, nhưng nửa đời sau duyên người nhà cũng rất tốt, tình cảm của cô với người nhà tương lai của cô sẽ vô cùng tốt.”
Lời này khiến Lâm Ngọc nhớ tới lời Kỳ Yến nói ở trong video lừa gạt tên bắt cóc cầm dao, cô tò mò nhìn Kỳ Yến: “Anh thật sự biết xem tướng à?”
Kỳ Yến cười nói: “Miễn cưỡng biết một chút, nếu không thì để tôi tính giúp cô xem? Nhưng mà sư môn có quy tắc, chỉ có hai loại tình huống không thu phí, một là người tàn tật, hai là người cả đời nghèo khổ.”
“Tính tính tính, anh đẹp trai, cầu tính.” Lâm Ngọc không cảm thấy Kỳ Yến sẽ lừa tiền cô, hai người ở cùng tiểu khu cùng lầu, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, cũng không thể vì chút tiền xem bói này mà ầm ĩ quá khó coi. Huống chi cô cũng không thiếu tiền, nếu Kỳ Yến thật sự là kẻ lừa đảo, có thể bỏ ít tiền như vậy để thấy rõ một người, vậy vẫn rất là có lời.
Quan trọng nhất là, từ lần trước ở trong thang máy nhìn thấy manh soái ca này trộm kháp thủ quyết thần kỳ, cô bắt đầu trộm não bổ kỳ thật manh soái ca là đồ đệ của một cao nhân nào đó, có được năng lực mà người thường không có được, võ có thể nâng đao chém yêu ma, văn có thể vẽ bùa thỉnh thần tiên, khiêm tốn lại lợi hại.
“Thời kỳ tuổi thơ và thiếu niên của cô không có gì để tính, ” Kỳ Yến nhìn Lâm Ngọc có vẻ có chút văn tĩnh, “Bước ngoặt đời cô hẳn là ở ba năm trước đây, một bước thiên đường, một bước địa ngục, cô làm ra lựa chọn, vận mệnh cũng liền thay đổi theo.”
Lâm Ngọc khiếp sợ nhìn Kỳ Yến, đúng là ba năm trước đây cô ầm ĩ với người nhà, sau đó lẻ loi một mình đi tới đế đô sống qua ngày. Năm đó để tách hộ khẩu của mình ra khỏi sổ hộ khẩu gia đình, cô và người nhà của cô còn ở cửa đồn công an náo loạn một hồi, bị không ít người chỉ vào mũi nói không hiếu thuận.
Chỉ là bất kể thế nào, hiện tại cô đều không có một chút hối hận, thậm chí thấy may mắn lúc trước mình lại có dũng khí đập nồi dìm thuyền.
“Không có vận mệnh của ai là đã định trước không thay đổi, ” Kỳ Yến vươn tay với Lâm Ngọc, “Tôi muốn dự thu hai trăm trước.”
Lâm Ngọc sờ sờ trên người, mới nhớ tới việc mình căn bản là không có mang túi tiền, cô lấy điện thoại di động ra nhìn về phía Kỳ Yến, “Chuyển khoản di động có dược không?”
Kỳ Yến lắc đầu: “Không được, nhất định phải là tiền qua tay cô.”
“Tôi có, ” Đặng Lâm Lâm lấy từ ví tiền ra hai tờ một trăm nhân dân tệ đưa tới tay Lâm Ngọc, Lâm Ngọc qua tay đưa tới trước mặt Kỳ Yến, “Như vậy được chứ?”
“Không thành vấn đề, ” Kỳ Yến nhận tiền, ngón tay nhanh chóng quay cuồng, rất nhanh hai tờ nhân dân tệ này biến thành hình thoi xinh đẹp, hai mặt trái phải vừa vặn lộ ra hình chân dung vĩ nhân.
“Cái này tặng cho cô, nếu không chê tôi không khéo tay, cô có thể tùy thân mang theo, ” Kỳ Yến thấy Lâm Ngọc vẻ mặt mờ mịt, giọng điệu ôn hòa nói, “Cô nắm được vận mệnh của mình, nên trải qua cuộc sống càng tốt hơn.”
Lâm Ngọc nắm hai tờ tiền gấp thành sản phẩm thủ công, trên mặt có chút xúc động: “Cám ơn.”
Đặng Lâm Lâm ngồi ở bên cạnh không nói gì, nội tâm đã tôn sùng Kỳ Yến là nam thần. Tuy rằng không biết nam thần tính mệnh có đúng hay không, nhưng tâm ý này cũng rất ôn nhu.
“Vừa rồi tôi đã nói, cô có một đám độc giả rất tốt, ” Kỳ Yến nhìn kim quang cầu phúc trên người Lâm Ngọc, “Tuy rằng không biết cô có bao nhiêu độc giả và bạn bè, tôi nghĩ hai ngày này hẳn là có rất nhiều người hy vọng cô tỉnh lại, bởi vì có lực kỳ nguyện đó áp chế sát khí trên người cô, cô mới có thể tỉnh lại.”
Sắc mặt Đặng Lâm Lâm khẽ biến, ngày hôm qua sau khi trang web nhận được tin tức của cảnh sát, liền đem tin tức Lâm Ngọc sinh bệnh đăng lên weibo, trong ngắn ngủn một ngày, dưới cái weibo kia có rất nhiều độc giả cầu phúc cho Lâm Ngọc, hậu trường của tác giả Lâm Ngọc tức thì bị vô số độc giả tác giả phát thưởng, xếp hạng phiếu bá vương trong một đêm liền lên tới top 30 toàn web.
Nghe đến đó, cô bắt đầu hoài nghi nam thần thật sự biết xem bói. Cơ mà sát khí là chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ Lâm Ngọc té xỉu còn có liên quan tới cái này? Tuy rằng không rõ xảy ra chuyện gì, nhưng luôn cảm thấy bộ dạng nam thần thật là lợi hại, chẳng lẽ cô đã biến thành fan cuồng của nam thần rồi ư?
Lâm Ngọc cũng thật không ngờ Kỳ Yến sẽ nói những lời này, cô đang chuẩn bị mở miệng hỏi, di động Kỳ Yến lại vang lên đúng lúc này.
Trong bệnh viện, người nhà họ Sầm vây quanh Sầm tam ca nằm ở trên giường bệnh, trong lòng đều mang theo cảm giác may mắn tránh được một kiếp.
Sầm tam ca vuốt cánh tay bị trầy da của mình, đối diện ánh mắt sáng quắc bao hàm thân thiết của mọi người trong nhà, cười khổ nói: “Lần này tôi thật sự là không biết chuyện như thế nào, mở mắt ra đã bị đưa đến bệnh viện rồi.”
Sau khi hắn được thông báo mở họp khẩn cấp, liền gấp gáp chạy tới hội nghị. Bởi vì sự tình trọng đại, nội dung hội nghị không thể công khai, toàn bộ ngành bọn họ ở khách sạn tròn hai ngày.
Sáng hôm nay sau khi hội nghị kết thúc, tài xế liền lái xe tới đón hắn, hắn bởi vì rất mệt mà dựa vào lưng ghế liền ngủ, sau khi tỉnh lại, liền nhìn thấy bà xã hai mắt sưng đỏ.
“Tam đệ, lần này em coi như là phúc lớn mạng lớn.” Lòng bàn tay Sầm đại ca vẫn lạnh băng, anh đã xem qua video trên đoạn đường xảy ra chuyện, xe của em trai trực tiếp bị xe tải lớn nổi điên đánh bay ra ngoài, chiếc xe lăn trên mặt đất vài vòng, cuối cùng đụng vào lan can phòng hộ chắn lại, mới ngừng lại được.
Video giám sát ngắn ngủn không đến một phút đồng hồ, anh xem mà kinh hồn táng đảm, mặc cho ai đến xem, đều sẽ cảm thấy người trong xe không chết cũng phải trọng thương. Nhưng kỳ tích chính là, tài xế ngoại trừ gãy xương chân, thì không có vết thương khác. Về phần tam đệ thì thương thế càng nhẹ, chỉ có chấn động não rất nhỏ và cánh tay trầy da.
“Đại nạn không chết, tất có hạnh phúc cuối đời, ” Sầm nhị tỷ đỡ em dâu, nói với Sầm tam ca, “Lần này em làm Tĩnh Nghiên bị dọa sợ rồi.”
Tào Tĩnh Nghiên xoay đầu qua một bên, không nhìn tới chồng mình trên giường bệnh, dùng mu bàn tay xoa xoa khóe mắt.
“Xin lỗi, để mọi người lo lắng, ” Sầm tam ca hổ thẹn nhìn bà xã.
“Lần này thiếu chút nữa anh không còn mạng đó có biết hay không?” Rốt cuộc Tào Tĩnh Nghiên không nén nổi cảm xúc, đi đến cạnh giường bệnh bắt lấy tay Sầm tam ca, thấp giọng nức nở. Cơ mà sau khi khóc hai tiếng, cô nhớ não chồng mình còn chấn động, vì thế đem tiếng khóc nghẹn trở về, đem di động nhét vào tay Sầm tam ca, “Đây là bản chính video giám sát tại hiện trường, anh tự mình xem đi.”
Sầm tam ca mở video, liền nhìn thấy xe ô tô của mình giống như lộn ngược ba trăm sáu mươi độ ra sau, bị xe tải chạy nhanh đánh bay rất xa, tông thật mạnh trên rào chắn phòng hộ.
Xem xong đoạn video này, hắn sợ tới mức sau lưng ra một trận mồ hôi lạnh, “Tài xế thế nào?”
Xe tổn hại nghiêm trọng như thế, chỉ sợ tài xế…
“Tài xế không có việc gì, gãy xương chân, hiện tại đang tĩnh dưỡng trong bệnh viện, ” Sầm đại ca thở dài, “Việc này bọn anh còn chưa nói với cha, ông lớn tuổi, anh sợ ông lo lắng.”
Sầm tam ca hiểu rõ gật đầu, nhớ tới bùa hộ mệnh em trai cho hắn, sờ vào trong túi quần, thế mà còn ở trên người. Hắn mở túi gấm đổ ra nhìn, chỉ nhìn thấy một dúm bột phấn màu đen.
Hắn mãnh liệt ngẩng đầu nhìn quanh bốn phía, lại không nhìn thấy bóng dáng em trai: “Bách Hạc đâu?”
“Mới vừa rồi nó còn ở đây, ” Sầm đại ca tìm một vòng trong phòng, “Có khả năng lúc em và em dâu nói chuyện, nó vừa vặn đi ra ngoài.”
Tào Tĩnh Nghiên nhìn thấy chồng mình lấy ra một cái túi gấm nhỏ thêu chữ phúc kỳ quái, không hiểu hỏi: “Đây là cái gì?”
“Là trước khi anh đi Bách Hạc cho anh.” Biểu tình Sầm tam ca phá lệ quỷ dị, giống như nhìn thấy Godzilla đại chiến tiểu quái thú.
Đêm qua trước khi đi ngủ, hắn bởi vì tò mò còn cố ý mở cái túi gấm này ra, lúc ấy trong túi gấm chính là bỏ một tờ giấy vàng.
Bất quá chỉ là thời gian một buổi tối, giấy vàng liền biến thành tro tàn, đây là phản ứng hoá học gì vậy?
Tào Tĩnh Nghiên vẻ mặt hoài nghi nhìn chồng mình, người nghiêm túc như cậu em trai, sẽ nhàm chán dùng túi gấm xinh đẹp như vậy bỏ một nhúm bụi đưa cho hắn sao?
Hết chương 30