Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 876: Pháo hoa hải dương




Các vị đại năng đỉnh cấp lên không lúc đầu thì khá tốt, còn các học viên Nội Viện lên không lúc sau đã rơi xuống mặt đất dưới áp lực kinh khủng của năng lượng hỗn loạn.
Những tiếng nổ kinh hoàng vang lên liên tiếp, những bóng người bay lên không trung cũng kích nổ từng quả Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo đó ở trên cao, không để cho một quả nào rơi xuống nội thành.
Xa xa, trong nội thành và ngoại thành càng có nhiều thân ảnh bay lên trời. Thành Sử Lai Khắc tập trung không biết bao nhiêu cường giả, họ không chỉ thuộc về Học Viện Sử Lai Khắc mà còn thuộc về Đường Môn.
Bọn họ đều kích nổ Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo trên không, trong lúc nhất thời, toàn bộ bầu trời thành Sử Lai Khắc dường như đã biến thành biển pháo hoa.
Đúng lúc này, xa xa từng thân ảnh lướt trên mặt hồ, đó là Tạ Giải, Nguyên Ân Dạ Huy và mấy người khác trong Sử Lai Khắc Thất Quái.


Nhìn thấy bọn họ tới, Đường Vũ Lân mới phản ứng lại, vội vàng phóng xuất ra khí tức huyết mạch của mình, dẫn bọn họ đến bên cạnh.
"Trời ạ! Cuối cùng là xảy ra chuyện gì? Cái này ..." Tạ Giải đã khϊếp sợ không ngậm được miệng.
Lúc trước hắn còn khá bất mãn với Đường Vũ Lân, thật vất vả mới có cơ hội thân mật với Nguyên Ân, vậy mà lại bị phá huỷ. Nhưng đến giờ khắc này, hắn không thể nói ra nửa điểm chất vấn.
Những người khác sắc mặt đều ngưng trọng.
Bọn họ đều biết rõ, cuộc tấn công nhằm vào Học Viện Sử Lai Khắc như vậy là trước nay chưa từng có!
Chấn động năng lượng trên không trung bắt đầu từ trên trời giáng xuống, cho dù đứng trên Hải Thần Đảo vẫn có thể cảm nhận được áp lực kinh khủng kia. Nếu những đợt sóng xung kích hủy diệt này rơi xuống mặt đất, e rằng cả thành phố sẽ phải hứng chịu một thảm họa kinh hoàng.


Đúng lúc này, từng vòng cường quang bay lên hoá thành vòng bảo hộ. Lúc vừa mới bắt đầu là trong nội thành Sử Lai Khắc, sau đó ngoại thành cũng sáng lên, hai tầng phòng bảo hộ đã chặn lại sóng xung kích ở bên ngoài. Tuy rằng gợn sóng dữ dội nhưng nó cuối cùng đã loại bỏ được những đợt sóng xung kích kia.
Đường Vũ Lân không có trao đổi với đồng bạn, sắc mặt bọn họ đều ngưng trọng. Bọn họ chưa đủ mạnh để tham gia chiến trường như vậy. Nhưng mà, vì sao Sử Lai Khắc lại trở thành một chiến trường?
Ban ngày Đường Vũ Lân còn nghĩ Học Viện Sử Lai Khắc là chỗ an toàn nhất, nhưng vào buổi tối, một cuộc tập kích khủng bố đã ập đến.
Hơn trăm miếng Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo cấp 7, đây chắc chắn là một số tiền khủng khϊếp. Chẳng lẽ là Liên Bang công kích thành Sử Lai Khắc? Hay là Thánh Linh Giáo?


Người phía trước căn bản là không có khả năng, dù sao trong Liên Bang có không biết bao nhiêu cao tầng tốt nghiệp từ Học Viện Sử Lai Khắc. Huống chi Học Viện Sử Lai Khắc là trung lập, cho tới bây giờ đều không ảnh hưởng đến quyết định của Liên Bang, mà chỉ bảo hộ mảnh tịnh thổ thành Sử Lai Khắc mà thôi.
Nhưng nếu là người sau thì quá mức đáng sợ rồi. Một tông môn Tà Hồn Sư, một tổ chức khủng bố lại khống chế nhiều Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo như thế. Điều này có nghĩa là gì? Nếu nói Liên Bang không có người cấu kết với bọn họ, ai sẽ tin?
Nhất định không thể để đạn pháo rơi xuống! Nếu không, thành Sử Lai Khắc sẽ gặp tai hoạ không khác gì thành Thiên Đấu.
Nghĩ tới thành Thiên Đấu, lòng Đường Vũ Lân đột nhiên thắt lại, bởi vì hắn lập tức nhớ đến, lúc trước Quách Tiêu Nhứ đã từng nói với hắn, tập kích ở thành Thiên Đấu là do một quả Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo cấp 9 nổ lớn mà thành.
Ở cấp độ Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo cấp 9 thì vòng phòng hộ thành phố đã không thể ngăn cản được. Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo cấp 9, dù là Siêu Cấp Đấu La cũng không dám chính diện va chạm.
Nghĩ tới đây, hắn không khỏi có cảm giác miệng đắng lưỡi khô. Những Tà Hồn Sư này rốt cuộc là đã chuẩn bị cho bọn họ công kích đáng sợ như thế nào? Chỉ sợ không chỉ là những thứ trước mắt này.
Hải Thần Các.
Các chủ Hải Thần Các, Kình Thiên Đấu La Vân Minh đang đứng trên đỉnh Hải Thần Các, Thánh Linh Đấu La Nhã Lỵ ở bên cạnh hắn. Ngoài ra còn có Quang Ám Đấu La Long Dạ Nguyệt.
Ba đại Phong Hào Đấu La đều nhìn lên trời.
Vân Minh rốt cuộc đã hiểu vì sao mình lại có cảm giác mãnh liệt như vậy, thì ra nơi xảy ra chuyện không phải đâu khác mà là thành Sử Lai Khắc, càng là Học Viện Sử Lai Khắc.
Giống như Đường Vũ Lân không thể nào nghĩ đến có người dám công kích thành Sử Lai Khắc, hắn thân là Các chủ Hải Thần Các cũng không nghĩ tới. Lúc này, sắc mặt hắn đã trầm như nước.
Nhã Lỵ nắm chặt tay Vân Minh, đã nhiều năm rồi nàng không có cảm giác lo lắng như bây giờ. Lúc này, nàng rất căng thẳng.
Bọn họ đều biết, Thánh Linh Giáo nếu dám tập kích thành Sử Lai Khắc thì nhất định phải có chắc chắn.
"Hay lắm! Thời đại đã thực sự thay đổi. Quang Ám Đấu La Long Dạ Nguyệt cười lạnh một tiếng, "Xem ra thành Sử Lai Khắc không bày răng nanh ra ngoài quá lâu rồi, vì vậy đám chó mèo này dám tấn công chúng ta. Vân Minh, ảnh hưởng của Sử Lai Khắc với Liên Bang đã yếu như vậy rồi sao? Nhiều Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo như thế tới được nơi này là có chuyện gì? Hơn nữa còn được phóng ra từ ngoại thành ở cự ly gần? Chuyện gì đã xảy ra? Phòng ngự thành Sử Lai Khắc chúng ta từ lúc nào lại yếu như thế hả?"
Đối với chất vấn của Quang Ám Đấu La, Vân Minh á khẩu không trả lời được.
Đúng vậy! Thành Sử Lai Khắc đã yên bình quá lâu, thành Sử Lai Khắc không bao giờ sụp đổ, trong lòng mỗi người đều nghĩ giống nhau. Ai có thể nghĩ đến sẽ có người dám công kích Sử Lai Khắc?
Bị nhiều Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo công kích ở khoảng cách gần, hắn biết rõ ràng ý nghĩa của nó, và vị Cực Hạn Đấu La này không khỏi nắm chặt hai tay.
Nhưng hắn biết rõ, giờ khắc này mình nhất định phải tỉnh táo, nhất định phải khống chế toàn cục. Công kích của địch nhân tuyệt đối không đơn giản như trước mắt.
Đúng lúc này, mặt đất truyền đến tiếng chấn động rất nhỏ, sắc mặt Vân Minh, Long Dạ Nguyệt đồng thời thay đổi.
Từng tiếng nổ vang lên từ đằng xa, lần này không phải trên bầu trời, mà là trên mặt đất.
Từ trên không trung nhìn xuống có thể nhìn thấy những đám mây hình nấm đang bốc lên ở ngoại thành Sử Lai Khắc, từng tiếng nổ tung kéo theo tiếng kêu thảm thiết từ dân chúng.
Bắt đầu, cuối cùng cũng bắt đầu rồi.
Vì địch nhân có thể vận chuyển Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo vào thành Sử Lai Khắc, đồng thời phóng ra ở khoảng cách gần. Như vậy, bọn chúng tự nhiên có biện pháp trực tiếp làm nổ thành phố.
Thành Sử Lai Khắc là đệ nhất thành thị trên đại lục, có dân số đông nhất, hầu như mỗi người đều tự hào là công dân của thành Sử Lai Khắc. Nhưng bây giờ, một tai hoạ chưa từng có đột ngột ập đến.
Vân Minh sắc mặt tái nhợt, quân đội thành Sử Lai Khắc đã hành động. Ngay khi nguy hiểm xảy ra, hắn đã ra lệnh phong toả đường phố, đóng cửa ngoại thành không cho phép ra ngoài, nghiêm tra ngoại thành.
Nhưng mệnh lệnh vừa mới truyền đi vài phút, một vụ nổ kịch liệt đã đáp trả.
Trên bầu trời là vụ nổ như pháo hoa, nhưng nổ trên mặt đất thì thật tàn khốc! Với hơn 15 vụ nổ, không biết bao nhiêu người dân vô tội đã thiệt mạng.
Không hề nghi ngờ, đây là một cuộc chiến được lên kế hoạch từ lâu, đúng vậy, nó là một cuộc chiến chứ không phải là tập kích khủng bố. Nó càng là một tai hoạ, một tai hoạ đột nhiên xuất hiện mà không hề có bất kỳ dấu hiệu báo trước.
Bất kỳ một toà thành nào đều có máy dò xét tinh vi, có thể phát hiện ra tất cả chất nổ một cách dễ dàng. Các vật phẩm nguy hiểm như Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo thì đều được xử lý ở bất kỳ thành phố nào ngay khi chúng được phát hiện.
Nhưng ở thành Sử Lai Khắc, ở Sử Lai Khắc không sụp đổ lại có nhiều Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo xuất hiện mà không có bất kỳ người nào phát hiện ra, điều này có nghĩa là gì?
Có nghĩa là địch nhân có thu đoạn che mắt, cũng có nghĩa là thành Sử Lai Khắc đã không còn bền chắc như thép.
Vân Minh đột nhiên hiểu ra, nổ lớn ở thành Thiên Đấu đã hấp dẫn lực chú ý của đám đông, dù là Đường Môn hay Học Viện Sử Lai Khắc đều điều không ít cường giả về bên đó. Nhưng mục đích cuối cùng của bọn chúng lại không phải là thành Thiên Đấu.
Chính thức có uy hϊếp lớn nhất đối với Thánh Linh Giáo không phải là thành Thiên Đấu, mà là Học Viện Sử Lai Khắc và Đường Môn.
Cho nên, mục tiêu công kích cuối cùng của địch nhân, từ đầu đến cuối đều là nơi này.
"Ta đi." Nhã Lỵ khẽ quát một tiếng, muốn lao ra nhưng lại bị Vân Minh kéo lại.
Công kích của kẻ địch sẽ không dừng ở đây, dù là Học Viện Sử Lai Khắc hay tổng bộ Đường Môn đều nằm trong nội thành Sử Lai Khắc. Lúc này bọn chúng công kích ngoại thành, tạo thành tổn thương rất lớn, nhưng còn chưa đả thương được căn cơ của thành Sử Lai Khắc.
Vì vậy, cuộc chiến này còn chưa kết thúc. Giờ khắc này, một khi bọn họ hoảng loạn thì sẽ rơi vào thế bị động, lúc ấy có thể sẽ có tai hoạ lớn hơn xuất hiện.
"Chư vị Đường Môn, thỉnh chăm sóc người bị thương, ngoại thành phải nhờ các ngươi rồi." Thanh âm Vân Minh truyền ra xa.
Hào quang lóe lên, Quang Ám Đấu La Long Dạ Nguyệt đột nhiên bay lên trời, vị này rốt cuộc đã không nhịn được nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.