Dù huyết mạch chi lực của Đường Vũ Lân luôn mạnh mẽ nhưng hắn cần ăn nhiều thức ăn bổ sung, mỗi khi sử dụng thì tiêu hao rất nhiều năng lượng. Nếu tiêu hao đến cạn kiệt thì hắn sẽ ở trong trạng thái suy yếu. Nhưng lúc này hắn lại có cảm giác khác. Huyết mạch chi lực dâng trào bắt đầu hình thành một chu kỳ kỳ diệu trên làn da hắn. Vòng tuần hoàn này không xung đột với với vòng tuần hoàn Huyền Thiên Công trong kinh mạch, ngược lại còn từ từ hấp thu một phần huyết mạch chi lực trong kinh mạch đến tầng da bên ngoài.
Dưới làn da là huyết mạch chi lực tuần hoàn, trong kinh mạch là hồn lực tuần hoàn, khi hai thứ thay đổi liên tục và tách ra thì cũng xuất hiện một số phản ứng kỳ quái.
Đầu tiên, Huyền Thiên Công của Đường Vũ Lân vận chuyển trơn tru hơn trước, tốc độ vận chuyển bắt đầu tăng tốc, vòng xoáy hồn lực cũng vận chuyển trơn tru hơn. Trong quá trình xoay tròn tốc độ cao, ở đỉnh và phía dưới cùng của vòng xoáy có ánh sáng lấp lánh.
Hai vòng tuần hoàn từ ban đầu rung giật đã dần xoay tròn như ý, cả hai dường như không hề giao thoa với nhau nhưng lại có sự liên kết tinh tế với nhau. Bên trong, Huyền Thiên Công sinh sôi không ngừng, còn bên ngoài huyết mạch chi lực dày đặc, giống như trường giang cuồn cuộn.
Chín đạo phong ấn Kim Long Vương mơ hồ dao động những vòng sáng màu vàng kim, giúp ổn định khí tức huyết mạch bên ngoài cơ thể, làm Đường Vũ Lân có cảm giác thoát thai hoán cốt.
Lần đầu tiên Đường Vũ Lân cảm nhận được sự bá đạo đến từ năng lượng của Kim Long Vương. Cảm giác bá đạo này là ở trên tất cả, áp đảo ngàn vạn sinh linh. Tất cả mọi thứ đều thần phục trước mặt nó, không giống cảm giác ngủ say lúc trước.
Trong cảm giác của hắn, huyết mạch Kim Long Vương trong cơ thể dường như đã sống lại, hắn thật sự biến thành Kim Long Vương. Nó bá đạo tung hoành, có khí khái bễ nghễ thiên hạ, thậm chí còn có cảm giác muốn lao ra khỏi người hắn.
Vào giờ khắc này, dù không có Lão Đường giải thích, Đường Vũ Lân cũng đã hiểu vì sao ngài ấy lại nói, trong 18 tầng phong ấn, 9 tầng phía sau hoàn toàn khác 9 tầng phía trước.
Đường Vũ Lân hít sâu một hơi, trong lòng ưu tư. Hắn có thể cảm nhận được rõ 9 tầng phong ấn phía sau kiên cố hơn rất nhiều 9 tầng phía trước. Nói cách khác, hắn sẽ rất khó phá tan phong ấn phía sau, đồng thời năng lượng trong phong ấn muốn lao ra cũng rất khó khăn.
Cũng tốt, ít nhất cũng cho hắn cơ hội và đủ thời gian để chuẩn bị.
Sau khi Huyền Thiên Công và huyết mạch chi lực Kim Long Vương vận chuyển 49 chu kỳ thì riêng biệt trở về. Huyền Thiên Công ngưng tụ trong vòng xoáy hồn lực ở đan điền, còn huyết mạch chi lực Kim Long Vương thì ngưng tụ ở ngực Đường Vũ Lân, dường như cũng biến thành một vòng xoáy màu vàng, chỉ là vòng xoáy này ở trên ngực hắn.
Mọi người ngồi trên bàn ăn có thể nhìn thấy ngực Đường Vũ Lân phát sáng lên, từng vầng sáng màu vàng đang từ chỗ đó nở rộ ra phía ngoài, ngay cả quần áo của hắn cũng có chút không thể ngăn cản.
Khí tức của Đường Vũ Lân không ngừng tăng lên, hắn mới chỉ là một Ngũ Hoàn Hồn Vương, mọi người ở đây đều là một đời đại năng, nhưng những vị này đều cảm giác được lực áp thật lớn truyền đến từ người hắn. Đó đương nhiên không thể là lực áp về hồn lực, mà áp lực đến từ nguồn gốc và huyết mạch.
"Khí tức huyết mạch của tiểu tử này rất mạnh, còn ở phía trên ngươi. Ta không nói đến năng lượng trong huyết mạch, mà là khí tức bản nguyên huyết mạch." Chấn Hoa mắt sáng lên nói với Mục Dã ở bên cạnh.
Mục Dã cũng có vẻ mặt kỳ quái, "Ta có thể cảm giác được, không nghĩ tới huyết mạch của hắn còn có thể tiếp tục tiến hoá. Ta vốn cho là huyết mạch của hắn đã bị ta mở ra hoàn toàn, hiện tại xem ra đó mới chỉ là bắt đầu. Hiện tại hắn mới chân chính thể hiện ra chân thân. Khí tức huyết mạch tự thành tuần hoàn, rất thú vị."
Đa Tình Đấu La Tang Hâm khẽ nheo mắt lại và lẩm bẩm, "Tự thành tuần hoàn nghĩa là khí tức huyết mạch của hắn có khả năng ngưng kết thành một tồn tại tương tự hồn hạch giống như hồn lực. Trong điển tịch Đường Môn chưa từng có hồn sư nào xuất hiện tình huống như vậy. Chẳng lẽ trên người đứa nhỏ này có một phần huyết mạch thuộc về hồn thú sao? Các ngươi hẳn cũng biết, sau khi hồn thú tu luyện đến vạn năm thì có thể ngưng tụ thành hồn hạch. Hồn hạch của bọn nó có nguồn gốc từ huyết mạch nhiều hơn, khác với hồn sư chúng ta. Khi hồn thú tử vong thì hồn hạch sẽ hoá thành hồn hoàn. Hồn hạch đặc thù hoặc cường đại thì còn có thể ảnh hưởng tới xương cốt của bọn nó, từ đó xuất hiện hồn cốt."
Chấn Hoa đột nhiên trinh trọng nói với Tang Hâm và mọi người ở đây: "Các vị, ta có một thỉnh cầu, hy vọng các vị có thể giữ bí mật cho sư điệt của ta, ta không muốn hắn bị Liên Bang mang đi làm vật thí nghiệm."
Tang Hâm mỉm cười, "Ngươi quá lo lắng rồi, nếu là người khác thì có khả năng, nhưng hắn thì không được. Hắn là người Đường Môn chúng ta, không chỉ vậy, còn là người chắc chắn sẽ vào Cung Phụng Đường, thậm chí là người thừa kế Đấu La Điện. Huống chi, ngươi đừng quên hắn là một trong đương đại Sử Lai Khắc Thất Quái. Học Viện Sử Lai Khắc sẽ cho phép có người bắt hắn đi làm vật thí nghiệm sao?"
Vừa nói, ánh mắt hắn vừa đảo qua mấy vị Truyền Linh Tháp, Chiến Thần Điện ở đây. Rõ ràng không nở rộ khí thế gì, nhưng mấy vị kia đều thấy sự nghiêm túc trong đó. Không hề nghi ngờ, lời nói của Tang Hâm không phải đại biểu cho hắn, mà là toàn bộ Đường Môn.
"Ngươi nói thiếu rồi. Hắn cũng là người Bản Thể Tông chúng ta, là đệ tử đích truyền của ta." Mục Dã có chút kiêu ngạo nói.
Tang Hâm liếc mắt nhìn hắn, cười nhạt một tiếng, cũng không nói gì.
Nói thật thì, Mục Dã rất đau đầu, thậm chí còn tức giận trừng Chấn Hoa một cái. Nếu không phải có Long Huyết Tửu, Đường Vũ Lân cũng không bại lộ trước nhiều cường giả như thế. Lần này không hề nghi ngờ là không tốt cho hắn. Vốn hắn đang suy nghĩ biện pháp để bắt cóc Đường Vũ Lân về làm Tông chủ Bản Thể Tông kế nhiệm. Chỉ là vì hiện tại tu vi của Đường Vũ Lân còn thấp nên hắn mới không quá sốt ruột. Nhưng bây giờ đệ tử của mình đã bị Tang Hâm theo dõi, tự nhiên cũng lọt vào tầm nhìn của cao tầng Đường Môn. Lúc trước Tang Hâm còn đem Đường Môn Băng Hỏa Ấn cho hắn, đừng nói chi bây giờ còn phát hiện điểm đặc biệt trên người hắn. Về sau muốn thu phục hắn sẽ càng thêm khó khăn.
Chấn Hoa lại tỏ vẻ vô tội, nhưng trong lòng rất cao hứng. Sư điệt của mình giống như tiềm long tại uyên, một khi lao ra thì rất có thể chính là một bước lên trời. Điều hiếm thấy hơn là tính tình đứa nhỏ này ổn định, lớn lên không ngang ngược mà càng thêm trầm ổn. Trong lòng hắn đúng là có chút hối hận, nếu hôm nay không có mấy vị Truyền Linh Tháp và Chiến Thần Điện ở đây thì sẽ tốt hơn.
Qua ba tuần rượu, Đường Vũ Lân rốt cuộc cũng thở ra một hơi, chậm rãi mở mắt ra.
Khí tức trên người thu lại, tất cả đều trở về bình thường, nhưng trong nháy mắt khi hắn mở mắt ra thì mọi người nhìn thấy rõ ràng, hai tròng mắt của hắn có một luồng ánh sáng hiện lên.