Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 857: Các chủ chỉ điểm




Nhưng những điều này không ảnh hưởng đến sự ưu tú của hắn. Đối kháng với Tà Hồn Sư còn một chặng đường xa, biểu hiện của Đường Vũ Lân kíƈɦ ŧɦíƈɦ hắn không nhỏ, nhưng chỉ cần còn sống, Đấu giả nhất định sẽ không ngừng tiến bộ.
Hoàng Nhất, Hoàng Nhị, Hoàng Tứ cũng đi tới, cảm tạ Đường Vũ Lân.
Tình huống bên nhà máy không rõ, mọi người đều không có nghỉ ngơi, chỉ có thể yên lặng cùng chờ đợi. Mãi cho đến hừng đông, hai vị Hắc cấp Đấu giả mới quay lại và đưa ra tin tức.
Tất cả Tà Hồn Sư trong nhà máy đã rời đi, phán đoán của Đường Vũ Lân là chính xác. Tà Hồn Sư thực sự đã dùng oán linh ở đó, đồng thời, sâu trong lòng đất dưới nhà máy có một tế đàn. Từ tình trạng của tế đàn có thể thấy không chỉ có oán linh trong nhà máy đã bị tế luyện, mà linh hồn của rất nhiều người chết trong vụ khủng bố lần này cũng bị Tà Hồn Sư tế luyện thông qua tế đàn dẫn dắt.


Tin tức này khiến trong lòng mọi người đều nặng nề, đồng thời, hai vị Hắc cấp Đấu giả tuyên bố nhiệm vụ của bọn họ hoàn thành.
Xét thấy biểu hiện xuất sắc của Đường Vũ Lân trong quá trình hành động, ban thưởng nhiệm vụ này, Đường Vũ Lân chiếm một nửa, còn lại bốn người kia chia nhau.
Không cách nào từ chối được. Quyết định của Đấu giả cấp trên, cấp dưới chỉ có thể tuân theo. Hơn nữa, bốn người Tử Nhất tâm phục khẩu phục.
Vốn phần thưởng đã gấp đôi, hơn nữa còn chiếm một nữa, Đường Vũ Lân tuyệt đối có thu hoạch phong phú. Nhưng hành động lần này cũng phủ một bóng đen lên tâm hắn, bởi vì hắn thấy được Thánh Linh Giáo thật càn rỡ.
Với thực lực của Liên Bang, bọn họ lại thúc thủ vô sách với Thánh Linh Giáo. Khủng bố đã xảy ra lâu như vậy mà vẫn không tìm được chủ lực trong hành động lần này. Hôm nay thật vất vả mới có manh mối, nhưng Tà Hồn Sư vẫn thong dong bỏ chạy. Nếu nói không có người trợ giúp bọn họ thì không thể tin được. Nội tình trong Thánh Linh Giáo thật sự khá đáng sợ.


Tử Nhất lái xe tác chiến trở về thành Sử Lai Khắc, nộp nhiệm vụ, sau khi lấy điểm thưởng thì tiểu đội tạm thời này cũng giải tán.
Đường Vũ Lân không nhận thêm nhiệm vụ, mà quay về học viện. Trước tiên lấy lại đồ vật của mình rồi nói. Sau đó hắn muốn tới thành Thiên Đấu, tới chỗ của sư bá.
Nhiệm vụ lần này, hắn đã biết hiệp hội Đoán Tạo Sư bên kia không bị ảnh hưởng nhiều, coi như là vạn hạnh trong bất hạnh.
Học Viện Sử Lai Khắc vẫn như cũ, Đường Vũ Lân trở về Nội Viện thì trước tiên lên Hải Thần Đảo, chuẩn bị báo cáo.
Chưa kịp leo lên Hải Thần Đảo thì hắn đã ngạc nhiên nhìn thấy bên bờ có một người đang đứng.
Người đó mặc áo trắng, đứng chắp tay sau lưng, khuôn mặt anh tuấn mang theo vẻ lạnh lùng. Khi nhìn thấy Đường Vũ Lân thì cũng không kinh ngạc, ngược lại còn vẫy tay với hắn.


Đường Vũ Lân điểm mũi chân trên mặt nước, khống chế thân mình vững vàng rơi xuống cạnh bờ, sau đó cung kính khom mình hành lễ, "Vân lão."
Đúng vậy, người chờ bên bờ không phải ai khác, chính là Các chủ Hải Thần Các đương nhiệm, Kình Thiên Đấu La Vân Minh.
Vân Minh khẽ gật đầu với hắn, "Ngươi đi theo ta." Nói xong thì quay người đi vào trong Hải Thần Đảo.
Đường Vũ Lân vội vàng đuổi theo.
Nhìn qua Vân Minh đi không nhanh lắm, nhưng Đường Vũ Lân phải toàn lực chạy theo mới có thể đuổi kịp hắn.
Hải Thần Đảo không quá lớn, một lát sau Đường Vũ Lân đã tới Hải Thần Các.
Đi vào Hải Thần Các, Vân Minh không dừng ở đại sảnh mà đi lên cầu thang. Đường Vũ Lân đi theo sau hắn, tò mò nhìn xung quanh.
Hắn hoàn toàn không quen thuộc với Hải Thần Các, nhưng rất hiếu kỳ về nơi này. Chỗ này có diện tích không lớn, là nhà gỗ đã kiến tạo dựa vào Hoàng Kim Thụ, vậy mà là một trong những nơi có quyền uy lớn nhất trên toàn bộ Đấu La Đại Lục.
Vân Minh dẫn Đường Vũ Lân đến tầng ba của Hải Thần Các, đi vào một gian phòng trống.
Trong phòng không trang trí gì, trên mặt đất chỉ có hai cái bồ đoàn.
Vân Minh ngồi xuống một cái bồ đoàn và chỉ cái đối diện, "Ngồi đi."
Đường Vũ Lân theo lời ngồi xuống, trong lòng kinh ngạc, đồng thời cũng rất tò mò. Chẳng lẽ vừa rồi Vân lão đứng bên bờ là đang chờ mình?
Hắn cũng không kinh ngạc khi Vân Minh biết rõ hắn trở về. Với tu vi của Vân lão, chỉ sợ khi hắn vừa đặt chân xuống thành Sử Lai Khắc thì ngài ấy đã biết.
"Có tin tức của Na Nhi không?" Vân Minh trầm giọng hỏi.
Trong lòng Đường Vũ Lân hơi chấn động, nhưng lại lắc đầu cười khổ. Dù là Na Nhi hay Cổ Nguyệt, một chút tin tức cũng không có.
Vân Minh đột nhiên nói: "Ngươi hình thành vòng xoáy hồn lực rồi hả?"
Đường Vũ Lân kinh ngạc nhìn hắn, sau đó nhẹ gật đầu. Tuy rằng hắn không thể hiểu được với tu vi của Vân Minh, nhìn một cái đã biết hắn hình thành vòng xoáy hồn lực là loại nhãn lực gì, giống như có thể nhìn thấu cơ thể hắn qua đôi mắt.
Vân Minh cau mày lại, tựa như tự hỏi gì đó.
Một lúc lâu sau, hắn mới nói tiếp: "Có vấn đề gì sao?"
Đường Vũ Lân lắc đầu, "Giống như lão sư nói, vòng xoáy hồn lực rất bình thường, chỉ là đệ tử không biết vì sao đệ tử ở cấp độ này đã xuất hiện vòng xoáy hồn lực. Lẽ ra trước Thất Hoàn nó mới xuất hiện."
Vân Minh nói: "Thực tế, vòng xoáy hồn lực không có quan hệ với cấp độ, chỉ có quan hệ với độ dày đặc của hồn lực. Khi hồn lực áp súc tới trình độ nhất định thì nó gần tiếp cận đến thể rắn, mà thật ra hồn lực ở trạng thái rắn thuần tuý không tồn tại nên hồn lực sẽ duy trì ở một trạng thái đặc biệt gần với thể rắn nhất, đó là xoay tròn."
"Nói đơn giản thì, nếu ngươi có một cốc sô cô la rất đặc, khi ngươi để yên nó tại chỗ thì rất nhanh nó sẽ đông lại. Hoặc nếu ngươi có một cốc nước muối bão hoà, nếu ngươi không quan tâm đến nó thì rất nhanh sẽ có các tinh thể lắng xuống dưới. Nhưng nếu ngươi liên tục khuấy chúng thì chúng sẽ duy trì ở trạng thái lỏng. Mà các chất lỏng đó có nồng độ cao và mật độ đồng đều."
"Hồn lực cũng như vậy. Sau khi hồn lực của ngươi đạt đến trình độ nhất định, bản thân sẽ tự động điều tiết hồn lực, đồng thời dẫn dắt bọn nó hình thành vòng xoáy. Đây là quá trình tu luyện hồn lực tự nhiên, sau đó sinh ra hồn hạch và biến chất. Bản thân vòng xoáy hồn lực có lực hút rất mạnh, hấp dẫn hồn lực trong cơ thể ngươi, đồng thời cũng có lực hút mạnh mẽ với thiên địa nguyên lực bên ngoài, khiến việc tu luyện của ngươi dễ dàng hơn nhiều. Với tu vi Ngũ Hoàn đã có thể hình thành vòng xoáy hồn lực là chuyện phi thường hiếm thấy. Năm đó, khi ta 59 cấp mới hình thành vòng xoáy. Về sau, tốc độ tu luyện từ 60 đến 70 cấp gần như giống từ 50 lên 60 cấp."
Nghe Vân Minh nói, Đường Vũ Lân đã có nhận thức mới về vòng xoáy hồn lực, hơn nữa hắn kinh ngạc phát hiện, vị Các chủ Hải Thần Các này vậy mà đang chỉ điểm mình. Hắn hình thành vòng xoáy hồn lực lúc 59 cấp? Chẳng phải là đang nói ở phương diện này, mình đang vượt qua hắn sao?
Trong lòng tuy rằng kinh ngạc, nhưng Đường Vũ Lân vẫn ghi nhớ những lời Vân Minh nói. Đây là chỉ điểm của đệ nhất nhân đương kim thiên hạ a! Hầu hết các hồn sự đều khó có cơ hội như vậy trong đời.
Vân Minh thấy hắn nghe hiểu thì tiếp tục nói: "Tiếp theo ngươi cần làm là từng bước tu luyện, có vòng xoáy hồn lực làm trụ cột, tu vi của ngươi sẽ tăng lên vô cùng nhanh. Nếu có vấn đề gì thì đến Hải Thần Các tìm ta."
"Vâng. Tạ ơn Vân lão." Đường Vũ Lân cung kính nói.
Ánh mắt Vân Minh nhìn hắn có chút phức tạp, "Ta là một người rất cảm tính, vì chuyện của Na Nhi nên ta không thích ngươi."
Đường Vũ Lân sững sờ, nhưng hắn cũng chỉ có thể cười khổ. Đối với Na Nhi, trong lòng hắn sao không áy náy chứ?
Vân Minh tiếp tục nói: "Nhưng cân nhắc vì học viện, ta không nên làm như vậy. Lần này, huấn luyện quân sự trên Ma Quỷ Đảo của các ngươi có hiệu quả rất tốt, ta đã nhận được tin tức truyền về. Thành tích của ngươi đã vượt qua hầu hết các tiền bối."
Đường Vũ Lân không nói gì, đây là đang khen mình?
Vân Minh dừng lại một chút, tựa hồ là đang suy nghĩ gì đó, nhưng cuối cùng cũng không quyết định, khoát tay nói: "Ngươi đi đi."
"Vâng." Đường Vũ Lân vội vàng đứng lên, sau khi hành lễ với Vân Minh thì quay người rời đi.
Nhìn bóng lưng hắn rời đi, Vân Minh than nhẹ một tiếng, vuốt vuốt lông mày của mình.
Cánh cửa nhỏ mở ra, Thánh Linh Đấu La Nhã Lỵ từ bên trong đi ra, nàng tới sau lưng Vân Minh, nhẹ nhàng bóp vai cho hắn.
"Vẫn không hạ được quyết tâm? Đứa nhỏ này rất ưu tú, dù là tâm tính hay năng lực đều như vậy."
Vân Minh lắc đầu, "Ta vẫn không thích hắn. Nhìn thêm một chút."
Nhã Lỵ than nhẹ một tiếng, "Chàng đừng đẩy hắn đi quá xa."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.