Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 851: Tạm thời chia tay




Đường Vũ Lân rất vui mừng, có thể không cần tách khỏi đồng bạn thật sự là chuyện rất tốt đẹp.
Hắn quay đầu nhìn về phía Tạ Giải và Nguyên Ân Dạ Huy.
Tạ Giải cũng đang nhìn Nguyên Ân Dạ Huy, không hề nghi ngờ, tên bị vợ quản nghiêm này sẽ làm theo lựa chọn của nàng.
Ánh mắt Nguyên Ân Dạ Huy đột nhiên có vẻ cô đơn, nàng lắc đầu: "Ta không thể tham gia quân ngũ, sau khi tốt nghiệp ta vẫn còn có chuyện quan trọng muốn làm."
Nói xong, nàng chợt quay người rời đi. Tạ Giải ngạc nhiên, sau đó áy này cười xin lỗi với Đường Vũ Lân, rồi vội vàng đuổi theo.
Nhìn bóng lưng bọn họ, Đường Vũ Lân lẩm bẩm: "Nguyên Ân dường như có nỗi khổ tâm gì đó, nhưng nàng chưa từng nói ra."
Diệp Tinh Lan nói: "Hẳn là có liên quan đến thân thế của nàng. Ngươi chẳng lẽ không thấy nàng đồng thời có được hai loại võ hồn đỉnh cấp là hết sức kỳ quái sao? Nhất là võ hồn Đọa Lạc Thiên Sứ, bản thân nó là một loại võ hồn phi thường cường đại, nhưng có nhiều khả năng sẽ biến thành Tà Hồn Sư. Lúc trước Nguyên Ân là công độc sinh, thoạt nhìn trên người nàng hẳn là có bí mật."


Đường Vũ Lân nói: "Đợi bọn họ trở về, chúng ta sẽ tìm Nguyên Ân nói chuyện. Dù có chuyện gì, chúng ta là một chỉnh thể. Nếu có thể giúp nàng thì nghĩa bất dung từ."
"Lão Đại, chúng ta cũng đi đây." Nhạc Chính Vũ kéo tay Hứa Tiểu Ngôn, vẫy vẫy tay với Đường Vũ Lân.
Diệp Tinh Lan hỏi Đường Vũ Lân: "Chúng ta đều có chỗ để đi, vậy còn ngươi? Ngươi muốn làm gì?"
Đường Vũ Lân nói: "Ta muốn đến Đường Môn một chuyến, sau đó đến chỗ sư bá một thời gian ngắn. Hành trình Ma Quỷ Đảo khiến ta học được nhiều thứ, ta muốn xem có thể mượn lần này đột phá Đoán Tạo Sư Thánh Tượng cấp 7 hay không. Nếu thành công thì sau này chúng ta sẽ có trụ cột chế tác Tam tự Đấu Khải."
Diệp Tinh Lan sáng mắt lên, "Ngươi đã chuẩn bị xong rồi?"
Đường Vũ Lân mỉm cười, "Cảm giác là thứ rất kỳ diệu, dù sao bây giờ ta đã có cảm giác rồi. Còn có được hay không thì phải thử mới biết được. Nhưng có sư bá chỉ điểm, ta nghĩ là không phải vấn đề lớn."


Nếu để các Đoán Tạo Sư cấp 6 khác nghe được lời hắn nói thì chỉ sợ sẽ tức giận đến ngất. Có vị Đoán Tạo Sư cấp 6 nào dám nói khi trùng kích Thánh Tượng không có vấn đề lớn a! Cũng chỉ có Đường Vũ Lân mới dám nói như thế.
Hồn Rèn không dễ dàng hoàn thành a!
Giao cho kim loại trí tuệ khó hơn rất nhiều so với giao cho kim loại sinh mệnh.
Chế tác Đấu Khải, thời điểm ban đầu quan trọng nhất là thiết kế, sau đó là chế tác, cuối cùng là rèn. Nhưng khi nói đến Đấu Khải cao cấp, rèn lại trở thành công đoạn quan trọng nhất. Bởi vì muốn nâng cấp Đấu Khải thì đầu tiên phải nâng cấp chất liệu.
Bây giờ mọi người đều là Nhất tự Đấu Khải, sau khi nâng cấp lên Nhị tự Đấu Khải Sư thì bọn họ có thể tốt nghiệp Nội Viện. Tương lai, Tam tự Đấu Khải chính là tiêu chí để quyết định bọn họ có thể trở thành cường giả hay không.


Diệp Tinh Lan nói: "Trụ cột ngươi đã chuẩn bị cho chúng ta rồi, nhưng khi thăng cấp Đấu Khải thì cần hai chúng ta phối hợp. Chờ một tháng sau ngươi trở lại thì chúng ta có thể bắt đầu."
Đường Vũ Lân gật đầu, "Đây cũng là nguyên nhân ta muốn tranh thủ tăng lên cấp Thánh Tượng, nếu có năng lực rèn cấp Thánh Tượng thì khi chúng ta thăng cấp Nhị tự Đấu Khải thì dễ dàng hơn nhiều. Áp lực chỗ ngươi cũng sẽ giảm bớt một ít."
"Ân." Diệp Tinh Lan nhẹ gật đầu. Tuy rằng nàng đã là Chế Tạo Sư cấp 6, nhưng vẫn còn chênh lệch lớn với cấp 7, ít nhất trong hai, ba năm nữa cũng không thể tăng lên. Nếu Đường Vũ Lân có trình độ rèn cấp Thánh Tượng với tư cách trụ cột, phối hợp với nàng chế tác Đấu Khải thì xác suất thành công sẽ cao hơn nhiều, mấu chốt là phẩm chất Đấu Khải sẽ cao hơn. Hiện tại tất cả mọi người đều có tu vi trên 50 cấp, cũng đến lúc chế tác lại Đấu Khải rồi.
"Được, chúng ta tạm biệt ở đây a."
Ra khỏi ga tàu, ba người tách ra. Đường Vũ Lân trực tiếp đi đến Đường Môn.
Sở dĩ muốn đến Đường Môn trước là vì hắn muốn tới Đấu Hồn Đường, xem có nhiệm vụ nào phải hoàn thành hay không. Rời đi lâu như vậy cũng nên tới báo cáo. Hơn nữa, quan trọng hơn là, hiện tại hắn đã là Nhất tự Đấu Khải Sư, vẫn còn chưa tăng lên đẳng cấp Đấu Giả của mình. Bây giờ hắn vẫn là Bạch cấp Đấu giả, mà với thực lực Nhất tự Đấu Khải Sư thì có thể tăng lên Hoàng cấp Đấu giả rồi.
Khi đi vào tổng bộ Đường Môn thì Đường Vũ Lân đột nhiên nghĩ đến một việc, đó là hắn không mặc trang phục Đấu giả đến, và rất nhiều thứ đều bị học viện giữ, thật ra thì hắn nên về học viện trước.
Rời đi lâu như vậy, hắn đã quên mất chuyện này, kể cả Hồn Đạo máy truyền tin, còn có kim loại hiếm của hắn đều ở học viện.
Mọi người dường như cũng đã quên, không biết bọn Tạ Giải trên đường có nhớ không.
Bất quá nếu đã tới Đường Môn thì vào xem thử đã.
Vừa vào cửa, Đường Vũ Lân kinh ngạc phát hiện hôm nay tổng bộ Đường Môn nhiều người hơn trước kia rất nhiều. Mọi người đi ra đi vào, bộ dạng đều rất vội vàng.
Bởi vì bình thường đến Đường Môn không nhiều lắm, người Đường Vũ Lân quen biết cũng không nhiều. Khi đang đi về phía trước, đột nhiên hắn nhìn thấy một gương mặt quen thuộc.
Triệu đường chủ với đầu trọc lớn, dáng người cường tráng từ bên trong đi ra.
Vị này Đường Vũ Lân đương nhiên nhận ra, lúc trước khi Vũ Trường Không dẫn theo hắn đi cùng, hắn đã từng nhìn thấy vị này.
"Triệu đường chủ." Đường Vũ Lân cung kính hành lễ với hắn.
Triệu đường chủ tên là Triệu Tùng, là Đường chủ Lực Đường trong ba Ngoại Đường Đường Môn.
Triệu Tùng nhìn thấy hắn thì hơi sững sờ, "Ngươi là ..."
Đường Vũ Lân ở Tinh La Đế Quốc ba năm, sau khi trở về lại luôn bế quan, cho nên Triệu Tùng rất nhiều năm không nhìn thấy hắn. Hắn lại đang trong giai đoạn dậy thì, từ thiếu nhiên anh tuấn ngày nào giờ đã trở thành một thanh niên dáng người thon dài.
"Triệu đường chủ, ta là Đường Vũ Lân."
"Đường Vũ Lân? A, là ngươi a!" Triệu Tùng cuối cùng nhớ ra hắn là ai, lập tức cười nói: "Thật nhiều năm chưa thấy tiểu tử ngươi rồi, lớn lên cũng cao lớn đấy. Được rồi, trước không cùng ngươi nhiều lời, ta phải ra ngoài làm ít chuyện. Ngươi đi vào đi, Quách Tiêu Nhứ đang ở đây." Nói xong, hắn vội vàng rời đi.
Quách Tiêu Nhứ chính là Đường chủ Đấu Hồn Đường, là quản lý trực tiếp của Đường Vũ Lân. Lúc trước chính Quách Tiêu Nhứ đã dẫn hắn tới Đấu Hồn Đường.
Khi Đường Vũ Lân đi vào Đấu Hồn Đường thì cánh cửa chợt mở ra, trong đó có rất nhiều người. Đánh giá từ mặt nạ trên mặt họ, có không ít Hoàng cấp, Tử cấp Đấu giả, hơn nữa không chỉ có một vị Hắc cấp Đấu giả.
Đường Vũ Lân nhô đầu lên nhìn, hắn không mặc trang phục Đấu giả, đang không biết có nên đi vào không thì bị một gã Hoàng cấp Đấu giả đưa tay ngăn cản.
"Ngươi là người nào? Không biết Đấu Hồn Đường là cấm khu hay sao?" Hoàng cấp Đấu giả trầm giọng nói.
Đường Vũ Lân nói: "Xin lỗi, ta cũng là Đấu giả, chỉ là hôm nay không mặc trang phục Đấu giả. Cho nên..."
"Ngươi cũng là Đấu giả? Không mặc trang phục không phải là Đấu giả, ngươi không biết quy củ này. Nhanh rời khỏi đây." Vị Hoàng cấp Đấu giả nói xong liền vội vàng đi vào Đấu Hồn Đường.
Chuyện này Đường Vũ Lân rất bất đắc dĩ, hắn rất tò mò không biết có chuyện gì xảy ra, vì sao lại có nhiều Đấu giả tới Đấu Hồn Đường như vậy. Có vẻ đã có hơn trăm người rồi, hơn nữa đa số là Hoàng cấp Đấu giả trở lên. Nhưng hắn không có trang phục Đấu giả, cũng không đi vào được.
Đang lúc hắn rất bất đắc dĩ rời đi thì từ trong Đấu Hồn Đường đi ra một người, mặt nạ trên mặt người này là màu đỏ.
Hồng cấp Đấu giả? Đường Vũ Lân giật mình, đừng nói là thấy, bản thân hắn chưa từng nghe qua Đấu Hồn Đường còn có Hồng cấp Đấu giả.
Từ việc đẳng cấp Đấu giả tương ứng với màu sắc hồn hoàn có thể thấy, Hồng cấp Đấu giả không hề nghi ngờ cường đại hơn Hắc cấp Đấu giả. Vị Hồng cấp Đấu giả trước mắt này nhìn qua không cao, nhưng trong vô hình đã mang đến cho hắn áp lực rất lớn.
Đường Vũ Lân vội vàng lui sang một bên nhường đường. Nhưng vị này lại dừng bước và kêu lên một tiếng "Ồ!"
"Đường Vũ Lân?"
Nghe đối phương gọi tên mình, Đường Vũ Lân cũng thấy kinh hãi, "Ngài biết ta sao?"
Hồng cấp Đấu giả nhấc tay xốc mặt nạ của mình lên, để lộ một gương mặt Đường Vũ Lân quen thuộc. Không phải là Đường chủ Đấu Hồn Đường Quách Tiêu Nhứ sao?
Đường Vũ Lân trong lòng bừng tỉnh, khó trách vị này mang theo mặt nạ màu đỏ, thì ra là Đường chủ Đấu Hồn Đường.
"Quách Đường chủ, ngài hảo."
Quách Tiêu Nhứ mỉm cười, "Sao ngươi lại ở đây? Trang phục Đấu giả đâu? A, đúng rồi, ta nghe nói ngươi đã là Nhất tự Đấu Khải Sư, có thể thay đổi trang phục rồi. Đến đây, ta dẫn ngươi đi thăng cấp Đấu giả." Nói xong, hắn quay người đi đến khu làm việc của Đấu Hồn Đường.
Đường Vũ Lân vội vàng đi theo, thấp giọng hỏi: "Quách Đường chủ, có vẻ như Đấu Hồn Đường chúng ta rất bận rộn?"
Quách Tiêu Nhứ than nhẹ một tiếng, "Liên Bang xảy ra chuyện lớn như vậy, chúng ta có thể không bận rộn sao? Dù sao Đấu Hồn Đường chúng ta vẫn luôn coi thủ hộ Liên Bang là nhiệm vụ của mình."
Đường Vũ Lân sững sờ, "Xảy ra chuyện lớn gì sao?"
Quách Tiêu Nhứ kinh ngạc nói: "Ngươi không biết?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.