Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 461: Đệ nhất biến, Thần Long Sơ Tỉnh




Biên soạn: Đức Uy--- 
"Thần Long Biến?" Tam Tự Đấu Khải Sư cười khổ một tiếng, "Các ngươi thắng!"
Đường Vũ Lân cười cười, sau đó cứng rắn chống đỡ, giơ tay phải của mình lên, hướng về các khán giản trên khán đài đã từ lâu yên lặng như tờ, vẫy vẫy tay. Thong dong mà kiêu ngạo! Cuối cùng dựng thẳng một ngón trỏ đưa lên môi, làm ra một dấu hiệu “cấm khẩu”.
Tạ Giải đỡ cánh tay của hắn, nhanh chóng đi ra ngoài. Không đi nữa, nhân gia người ta mỗi người một bãi nước bọt cũng đủ để đem bọn họ nhấn chìm, "Ngươi thật không hổ là kẻ tham ăn."
Đường Vũ Lân kinh ngạc hỏi: "Ủa cái này liên quan gì?"
Tạ Giải lườm một cái, "Thể trọng ngươi quá nặng, nghe không hiểu sao?"
Đường Vũ Lân không hé răng, yên lặng hướng về trên người hắn đè lên.
Tạ Giải lần thứ hai lườm một cái.
Đường Vũ Lân quay đầu nhìn về phía Cổ Nguyệt, Cổ Nguyệt lúc này đã nhắm hai mắt lại, phần lớn trọng lượng đều đặt ở trên người Hứa Tiểu Ngôn.
"Thật sự gọi là Thần Long biến ư? Ngươi lâm thời chế tên à?"
Cổ Nguyệt mở hai con mắt, nhìn về phía hắn, nhẹ giọng nói: "Thần Long Biến, đệ nhất biến, Thần Long Sơ Tỉnh."
Đường Vũ Lân kinh ngạc nói: "Chẳng lẽ còn có đệ nhị biến?"
Cổ Nguyệt suy yếu nói: "Thần Long Cửu Biến!"
Đường Vũ Lân vẻ mặt có chút quái lạ, nhưng thực sự là đã quá suy nhược, hắn cũng không tiếp tục hỏi tới.
Chỗ 6 người bọn họ đi qua, tất cả các môn sinh và lão sư của Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Sư học viện đều dùng ánh mắt phức tạp nhìn bọn họ.
Bất luận bọn họ không muốn thừa nhận cỡ nào, đều phải công nhận thực lực của 6 học viên đến từ chính Sử Lai Khắc học viện này. 6 đấu với 6, dưới tình huống bên mình có 3 tên tứ hoàn Hồn Sư, có hai đại Võ Hồn Dung Hợp Kỹ, vậy mà vẫn thua. Thua triệt triệt để để.
Lại như vị trung niên nhân đầu tiên đã nói tới, bọn họ nhìn thấy sự chênh lệch, chân chính nhìn thấy sự chênh lệch!
Gian nan vào thang máy, đầu óc choáng váng, cuối cùng cũng coi như là ra khỏi Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Sư học viện.
Trong không khí Minh Đô phảng phất tràn ngập một tầng khí tức kỳ dị, thời điểm khi bọn họ rời khỏi đại môn không khỏi sợ hết hồn. Ở ngoài cửa Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Sư học viện, đã bị dòng người vây chặt đến mức không lọt nổi một giọt nước.
Cuộc tranh tài lúc nãy đã được phủ sóng hết thảy màn ảnh lớn của Minh Đô. Bất kể là trong nhà hay là khu vực công cộng, không biết bao nhiêu người đã chứng kiến một hồi quyết đấu ở cấp độ thiếu niên vừa rồi. Người ở phụ cận đều muốn tận mắt nhìn một chút, 6 tên thiếu niên nam nữ của Sử Lai Khắc học viện đến tột cùng là hình dáng gì, lại có thể cường đại như thế.
Hít sâu một hơi, lại ăn một cái Khôi Phục Đại Bao Thịt, Đường Vũ Lân cắn chặt hàm răng, không để cảm giác suy yếu lấy đi ý thức của mình. Cổ Nguyệt bên kia đã nhắm chặt hai mắt, không biết ý thức vẫn còn tỉnh táo hay không?
Nếu như vào lúc này có một chiếc xe thì thật tốt! Đường Vũ Lân trong lòng âm thầm cảm thán, nhưng đáng tiếc, xe của bọn họ đã vứt lại bên đường cao tốc.
Thời điểm hắn vẫn còn đang cảm thán, đột nhiên, một vệt sáng từ trên trời giáng xuống, một chiếc Hồn Đạo Xa tràn ngập lưu tuyến cứ như vậy từ không trung lao xuống, vững vàng đứng ở trước mặt bọn họ.
Cửa xe mở ra, thanh âm lạnh như băng từ bên trong truyền đến, "Lên xe!"
Là Vũ lão sư!
Nào cần đợi nói thêm lời nào, 6 người dồn dập chen lên xe. Chiếc Hồn Đạo Phi Xa này của Vũ Trường Không cũng được tính là có chỗ ngồi khá ổn, bọn họ 6 người ngồi vào mặc dù có chút chật, nhưng nói chung vẫn ổn.
Tại cửa, phi xa trên không bỗng nhiên tăng tốc, bắn thẳng lên, nhảy vào không trung mà đi.
Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Sư học viện, phòng hội nghị cấp cao.
"Nói một chút đi, đối với cuộc tranh tài này ngày hôm nay, mọi người có ý kiến gì không!?" Ông lão ngồi ở chủ vị, sắc mặt âm trầm nói.
"Không biết nên nói cái gì cho phải." Một người trung niên ở vị trí đầu não dưới hắn một bậc thở dài một tiếng, "Bất luận là từ Võ Hồn hay thực lực cá nhân mà xem, chúng ta đều vốn là hơn hẳn. Nhưng kết quả cuối cùng lại vẫn là thua. Bên trong 6 tên Hồn Sư của đối phương, có một tên là Thực Phẩm Hệ Hồn Sư, sức chiến đấu chủ yếu chỉ có 5 người. Người gây chú ý nhất chính là tên Đường Vũ Lân kia. Chính là bởi vì hắn trong nháy mắt đánh tan Long Trần, lúc này mới khiến cán cân thắng bại chao đảo. Mãi đến tận hiện tại ta vẫn không hiểu được, vì sao Long Trần lại bại nhanh như vậy? Từ phần thi đấu phía sau có thể nhìn ra được, thực lực Đường Vũ Lân tuy rằng không yếu, nhưng Long Trần hẳn là so với hắn chỉ có mạnh hơn chứ không hề kém mới đúng."
"Ta mới vừa hỏi dò qua Long Trần. Long Trần nói, thời điểm hắn đối mặt với Đường Vũ Lân, tự thân hồn lực lại như là sản sinh sợ hãi, tự lùi bước, khiến cho hắn không cách nào phát huy ra được lực chiến đấu chân chính. Đặc biệt là cuối cùng, thời điểm bọn họ sử dụng Thất Thải Võ Hồn Dung Hợp Kỹ kia, lực áp bách càng mạnh hơn. Thật giống như loại hình năng lực uy thế."
Ông lão mở miệng lần nữa, "Không phải là uy thế, hẳn là Võ Hồn Áp Chế. Võ Hồn cùng thuộc tính, người bề trên áp chế đối với kẻ dưới."
"Làm sao có khả năng?" Lời này vừa nói ra, đông đảo cao tầng của Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Sư học viện ở đây, trên mặt đều tràn ngập vẻ khó tin.
Đúng đấy! Làm sao có khả năng? Võ Hồn của Long Trần lại chính là Quang Minh Thánh Long đấy! Đó là Võ Hồn đứng hàng đầu, bản thân cũng đã là Võ Hồn biến dị. Là bọn họ không biết tiêu hao bao nhiêu tâm lực mới thu được hắn gia nhập Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Sư học viện. Vốn mục tiêu của Long Trần là Sử Lai Khắc học viện, bọn họ dùng tài nguyên tốt nhất, mới lôi kéo được hắn ở lại đây.
Ở bên trong Hồn Thú thuộc Long Tộc, Quang Minh Thánh Long này của hắn hẳn đã là cao nhất, làm sao có khả năng lại có Long Tộc Võ Hồn còn mạnh hơn cả hắn?!
"Sự thực đặt ở trước mắt, không cho phép chúng ta không tin. Võ Hồn của tên Đường Vũ Lân kia, hẳn là nhất mạch kế thừa với Quang Minh Thánh Long, nhưng lại càng mạnh mẽ hơn. Long Tộc Võ Hồn chủng loại đông đảo, như vị Thú Thần bên trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm trước kia, tầng cấp của nó còn ở bên trên Quang Minh Thánh Long." Ông lão thản nhiên nói, ánh mắt của hắn trước sau nằm ở trong trạng thái suy tư.
Thân là viện trưởng của Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Sư học viện, trận chiến này hôm nay đối với hắn đả kích cũng không hề nhỏ. Nhưng ngoại trừ thống khổ do đả kích đem lại, lại mang nhiều hơn là sự suy tư. Suy tư về sự chênh lệch lẫn nhau!
Thế hệ trẻ lứa này của Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Sư học viện, được hắn ký thác kỳ vọng cực kỳ cao. Tổ hợp 6 người này kỳ thực còn có 1 người nữa, tổng cộng là 7 người, được bọn họ xưng là Diệu Thế Thất Tinh, hi vọng bọn họ tương lai có thể đại biểu Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Sư học viện, cùng Sử Lai Khắc học viện tranh đấu.
Vậy mà không đợi Diệu Thế Thất Tinh kịp tỏa sáng, đã bị người của Sử Lai Khắc học viện tới cửa khiêu chiến, đồng thời còn đại bại thua thiệt.
Chuyện này nhất định là một âm mưu! Nhất định là Sử Lai Khắc học viện biết chúng ta có một đoàn đội như thế, chuyên môn chuẩn bị nhằm vào, cho nên mới bị thua.
"Ngài nói vị kia ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm lúc trước, chính là Kim Nhãn Hắc Long Vương Thú Thần, Đế Thiên đúng chứ?" Một vị cao tầng lớn tuổi hỏi.
Ông lão gật đầu, "Là hắn. Tinh Đấu Đại Sâm Lâm sở dĩ vẫn không bị san thành bình địa, cũng là bởi vì ở bên trong thế giới Hồn Thú còn có một vị như thế tồn tại. Vị này tu vi vượt quá 80 vạn năm, là Hồn Thú Chi Vương chân chính. Hắn có thể hóa thân thành nhân loại, lực phá hoại của bản thân, coi như là Tứ Tự Đấu Khải Sư, cũng không biết phải cần mấy vị mới có thể đem nó đánh bại. Năm đó, đã từng đã thử tiến hành vây quét đối với nó, cuối cùng để nó trốn thoát. Vì không muốn khiến nó điên cuồng, nên hạt nhân quyển của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm hiện tại mới vẫn được bảo lưu, cũng bị đánh dấu là cấm địa."
"Võ Hồn của tên Đường Vũ Lân kia mang theo một ít khí tức Quang Minh, khẳng định không phải cùng một loại hình với Kim Nhãn Hắc Long Vương. Xem ra, hẳn là còn có một loại Long Tộc Võ Hồn đỉnh cấp khác, bị Sử Lai Khắc học viện phát hiện ra. Hắn hiện tại mới tam hoàn, cũng đã nắm giữ Hữu Linh Kim Loại Nhất Tự Đấu Khải. Tương lai, tiền đồ người này là không thể đo lường. Nghĩ biện pháp điều tra tư liệu của hắn. Còn có người tên Cổ Nguyệt kia cũng thật không đơn giản, ba quả cầu lớn ban đầu của nó, lại có thể đem Võ Hồn Dung Hợp Kỹ của chúng ta tiêu hao hơn nửa. Tuy rằng chỉ có một lần duy nhất ra tay, nhưng lại là một khâu cực kỳ trọng yếu trong cuộc chiến này. Thực lực của Diệp Tinh Lan lại càng ở bên trên Lưu Sương. Tinh Thần Kiếm Pháp của con bé cũng đã đăng đường nhập thất. Còn có con bé phóng thích kim quang nữa, kỹ năng khống chế của nó phi thường bá đạo, lúc đó ngay cả Băng Tuyết Nữ Thần cũng đều bị con nhóc khống chế trong nháy mắt."
"Vì lẽ đó, dù cho là so sánh 1 chọi 1, thực lực của 6 người đối phương cũng ở bên trên chúng ta. Khoa Nghiên Cứu lập tức thâm nhập, nghiên cứu cuộc tranh tài này, ta muốn số liệu phân tích cặn kẽ nhất."
"Vâng!"
………
Lên xe, Đường Vũ Lân ngẹo đầu, liền ngất đi. Hắn quả thật là không gồng thêm được. Bên trong quá trình thi đấu, hắn đã gánh vác phần lớn áp lực. Hơn nữa cuối cùng, thứ được Cổ Nguyệt tạm gọi là Thần Long Biến thực sự tiêu hao quá lớn. Võ Hồn Dung Hợp Kỹ này không chỉ hấp thu hồn lực, huyết mạch lực, tinh thần lực, mà tất cả đều tiêu hao kịch liệt.
Trong quá trình hôn mê, trong đầu Đường Vũ Lân hiện lên một vài ảo giác, thân thể cũng tựa hồ bất tri bất giác phát sinh một vài biến hóa nhỏ bé, tầng phong ấn thứ 4 mơ hồ đã xuất hiện vết rách.
"Tỉnh lại." Từng tiếng hét vang lên ở bên tai, Đường Vũ Lân giật mình một thoáng, mở hai mắt ra.
Hắn kinh ngạc phát hiện, chính mình lại đã đến điện đường ở nơi sâu xa trong óc mình. Đứng ở trước mặt, bất ngờ chính là Lão Đường.
"Lão Đường!!!" Đường Vũ Lân mừng rỡ kêu lên. Hắn đã rất lâu chưa được gặp Lão Đường.
"Ngươi tên tiểu tử này, thực sự là không khiến người ta bớt lo được mà!" Lão Đường thở dài một tiếng.
Đường Vũ Lân nghi ngờ hỏi: "Lão Đường, làm sao thế?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.