Long Vũ Phi Thiên

Chương 4:




“Uy. Lão nhân, hắn như thế nào còn không có tỉnh?” Hoa Đóa Đóa nhìn đứa nhỏ được phu thê bon họ nhặt về. Lúc ấy hai người vô tình đi ngang qua vách đá kia, nhìn thấy đứa nhỏ này cả người đầy huyết, mới vội vàng đem hắn mang về “Hoa tẫn cốc”. Đứa trẻ này đã mê man hơn một tháng, thương tích trên người sớm đã tốt lắm, nhưng hắn lại vẫn chưa tỉnh lại.
” chờ một chút đi. Sống hay chết phải nhìn xem tạo hóa của hắn. “Long Tỉnh vỗ vỗ vai thê tử: ” chúng ta trước chuẩn bị dược dục đi.”
Hơn một tháng nay, bọn họ dụng hết tâm cơ vì đứa nhỏ này tìm đủ mọi dược liệu trân quý. Hắn trên người thương tích đều đã sớm lành lại, thế nhưng không biết vì cái gì vẫn bất tỉnh.
Nóng quá............. Ta đang ở trong nước?
Trước đó dường như mình rơi xuống huyền nhai. Như thế nào lại ở trong nước?
Thủy ở dưới Nhai chẳng lẽ ấm như vậy sao?
Long Tại Vũ chậm rãi mở mắt, một hồi lâu mới nhìn rõ xung quanh.
Là một gian phòng ở, so với chỗ của hắn trong hoàng cung lại càng hoa lệ. Hắn bị người cứu trở về hoàng cung? Không, sẽ không. Hắn cũng không cho rằng bởi vì mẫu thân của mình bị sát hại mà cái gã phụ thân lãnh huyết vô tình kia sẽ chú ý đến mình. Vậy đây là chỗ nào? style="display:inline-block;width:300px;height:250px" data-ad-slot="7309093013"> (adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({});” A..........” Đột nhiên có tiếng thét chói tai khiến cho Long Tại Vũ đang thả hồn trên chín tầng mây cũng giật mình khôi phục lại tinh thần, nhìn thấy nữ nhân vừa mới tiến vào lại giống như gặp phải quỷ vội chạy ra ngoài.
” Ta có đáng sợ như vậy không?” Long Tại Vũ theo bản năng sờ soạng mặt, không cảm giác được trên mặt có thương tích a.
” Tỉnh, tỉnh rồi.” Hoa Đóa Đóa kích động ôm Long Tại Vũ.
” Ta muốn chết!” Bị người ôm vào trong ngực, Long Tại Vũ sắc mặt đỏ lên cố gắng đẩy ra.
” Lão bà, hắn sắp bị ngươi làm ngạt chết rồi.” Long Tỉnh cũng không kéo Hoa Đóa Đóa ra, chính là ở một bên lẳng lặng nhìn.
” Ngươi tên gì?” Bị Long Tỉnh nhắc nhở, Hoa Đóa Đóa mới buông ra Long Tại Vũ, bắt đầu hỏi lai lịch.
“Ngọc bội của ta ở đâu?” Long Tại Vũ sờ soạng ngực phát hiện ngọc bội vẫn luôn mang trên người đã không thấy, vội vàng hướng Hoa Đóa Đóa hỏi.
” Ở chỗ ta. Ngươi phải trả lời vấn đề của ta trước, ta sẽ suy nghĩ có nên trả ngọc bội cho ngươi hay không.” Hoa Đóa Đóa lấy ngọc bội đung đưa trước mắt Long Tại Vũ. Nàng xem ra khối ngọc bội này cũng không đơn giản. Gia đình bình thường sẽ không dùng ngọc bội hình rồng để khắc tên đứa nhỏ.
” Ngươi không phải sớm đoán được hay sao? Còn hỏi ta làm gì.” Long Tại Vũ thản nhiên liếc mắt nhìn Hoa Đóa Đóa: “đúng như ngươi sở liệu ta họ Hiên Viên danh Tử khải. Một cái tên thực là “cao quý” phải không.”
Hao Đóa Đóa nhìn Long Tại Vũ tươi cười mang theo vẻ trào phúng, vươn hai tay —— đánh lên đầu của hắn: “Phi, lão nương mới không cần quan tâm cái gì cao quý hay không cao quý. Lão nương chỉ biết miễn là nhân còn sống mới là tối vô giá.Tiểu tử này, tiểu hài tử phải có bộ dáng của tiểu hài tử, không cần phải làm ra vẻ thâm trầm.”
Long Tại Vũ sửng sốt một hồi lâu. Trước kia mẫu thân cũng thường nói như vậy “Tiểu hài tử phải có bộ dáng của tiểu hài tử, trời có đổ xuống đã có mẫu thân thay ngươi chống đỡ.”
Mà cái người hứa sẽ thay mình chống đỡ hiện tại đã nằm sâu dưới lớp đất vàng. Hết thảy đều không có. Cái người mỗi ngày hay mỉm cười đùa giỡn cùng mình đã muốn biến mất trên thế gian này.
“Tiểu quỷ ngươi có khỏe không?” Hoa Đóa Đóa lo lắng nhìn Long Tại Vũ. Sẽ không phải bị mình đánh đến đần độn chứ?
“Ta là cái điềm xấu. Nếu mẫu thân không phải ở trong phòng cùng ta cũng sẽ không bị giết. Nếu ta làm cho nàng cùng ta ngủ nàng cũng sẽ không chết. Đều là ta sai......... Đều là ta sai........” Long Tại Vũ chậm rãi cuối đầu tựa vào dục dũng.
” Tiểu quỷ ngươi cho ta một vừa hai phải thôi. Cho dù mẫu thân của ngươi thật sự đã chết thì thế nào, ngươi muốn cho nàng mang theo tiếc nuối ra đi sao? Ta cũng làm qua mẫu thân, ta hiểu tâm tư của người làm mẹ, nàng nhất định mong muốn ngươi luôn vui vẻ, không phải như hiện tại tinh thần sa sút, bi ai hối tiếc.” Hoa Đóa Đóa ôm Long tại Vũ nhấc đứng lên, một phen đánh vào mặt hắn.
”..........” Long Tại Vũ lăng lăng nhìn Hoa Đóa Đóa một hồi lâu, theo miệng phun ra hai chữ: ” dữ quá ——”
” Có bản lĩnh ngươi nói lại một lần nữa xem.” Hoa Đóa Đóa sắc mặt hung dữ áp sát khiến Long Tại Vũ gần như ngã trên mặt đất.
” Ngươi có muốn làm con của chúng ta không?” Hồi lâu không lên tiếng, Long Tỉnh thản nhiên mở miệng.
Bởi vì một câu nói của Long Tỉnh làm hai người đình chỉ động tác, Hoa Đóa Đóa thân thể đột nhiên cứng đờ, một hồi lâu mới chua xót cười.
” Các người không có con sao?” Long Tại Vũ nhìn hai người, bọn họ chắc cũng phải hơn ba mươi tuổi? Hơn nữa vừa rồi nữ nhân kia cũng nói qua nàng cũng là mẫu thân.
” Hắn đã chết. Chúng ta chính là đi thăm hắn mới trong lúc vô tình phát hiện ngươi cả người đầy huyết nằm ở đó.” Long Tỉnh vẻ mặt nhìn như bình tĩnh nhưng Long Tại Vũ vẫn nhìn thấy được hắn trong lúc vô tình biểu lộ vẻ đau thương.
“Thực xin lỗi, ta vô tình mạo phạm.” Long Tại Vũ cảm thấy áy náy.
” Tiểu tử. Lão nương đã nói không phải người lớn thì không cần làm ra vẻ.” Hoa Đóa Đóa hít sâu một hơi, lại khôi phục gương mặt “hung dữ” vừa rồi.
” Ta có thể chính mình chọn tên được không?” Long tại Vũ nhìn Long Tỉnh, hắn có thể cảm giác được hai phu thê này rất mạnh. Có thể dạy cho mình cái mà mình muốn học. Chính là —— giết người.
” Ngươi muốn gọi là gì?” Long Tỉnh ngữ khí vẫn thản nhiên, bất quá Long Tại Vũ vẫn nghe ra hắn có vẻ hiếu kì.
“Tại Vũ. Long Tại Vũ.” Vẫn là cái tên của kiếp trước, có lẽ là muốn hồi tưởng một chút kí ức ở tiền thế.
” Vậy từ hôm nay trở đi ngươi chính là Thiếu chủ của “Hoa tẫn cốc”, là con của Long Tỉnh ta.” Long Tỉnh mặc dù nghe Long Tại Vũ khởi danh tự nhưng vẫn chưa nói cái gì. Là trên trời rơi xuống một nhi tử nên cao hứng quá sao? Cho dù hắn khởi chính là ” a miêu, a cẩu” hai người cũng sẽ không có ý kiến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.