Long Thần Khí

Chương 16: Tiên động - dao trì






Giữa không trung tiếng sét thét, lửa gào nhất thời vang vọng, cô đọng thành từng âm thanh rõ rệt. Sau ít thời gian đoàn hỏa quang có lẽ được tích lũy lâu hơn nên linh lực mạnh hơn, lấn át mười lôi tiễn kia, thiêu cháy đám móng sắc không còn dấu vết rồi hướng thẳng lên Yêu Lang đang bay né bên trên.

Yêu Lang xuất một kích đó vốn không hề tầm thường, hơn hai năm trước đã từng suýt cắt đoạn chi sau của Hỏa Lộc, không ngờ hai năm sau chẳng những không chiếm thượng phong, còn bị áp chế trong chốc lát. Thay đổi to lớn như vậy, khiến Yêu Lang không kịp né tránh, cái mồm lớn vội gầm lên một tiếng kinh thiên, trên người vội tỏa ra một lớp khí yêu màu xám bảo vệ thân thể. Trong lớp khí, lôi điện lập lòe đón đỡ cột lửa xanh.

Hỏa Lộc sau hai năm ăn tiên quả như ăn rau, thân thể không chỉ cải thiện hầu hết, mà tốc độ hấp thụ thiên nhiên tinh khí cũng nhanh đáng kể. Lượng linh khí trong hang động nó ở lại to lớn dị thường khiến cho nó không chỉ chóng mở linh huyệt mà tu vi tăng tiến cũng như suối chuyển thành sông. Linh thức của nó cũng thông linh rất lớn, phản ứng mau lẹ, tính toán cũng phức tạp lên nhiều. Lúc này mắt thấy Yêu Lang chuẩn bị dính đòn, nó không do dự vận động linh lực, linh giác phun lửa tới mức nóng đỏ, hỏa diễm bất chợt tăng thêm ba phần.

Giữa một bên chủ động tấn công, một bên bất ngờ phải chống đỡ. Dùng đầu gối để nghĩ cũng biết Yêu Lang không dễ dàng tránh thoát đòn đau.

Quả nhiên hai tiếng sói tru từ hai đầu lang vút lên phẫn uất, vọt tận trời cao. Yêu Lang từ trong đoàn lửa bắn tít ra xa. Bộ lông xanh mượt mà ban đầu loang lổ những mảng da nám đen, chỗ lông còn sót cũng xoăn tít vì cháy. Cái đuôi xù bây giờ thậm chí còn cụt mất 1 nửa, lòi ra khúc thịt đuôi bốc khói.


- Gràoooo… Đáng chết! Đáng chết! Đáng chết !!! Ta phải ăn sống ngươi!

Yêu Lang hai đầu thay nhau tru tréo. Mặc dù yêu lực của nó tỏa ra đã dần dần phục hồi lại các mảng da thịt cháy trên cơ thể, móng vuốt cũng mọc lại, nhưng khúc đuôi cụt dường như bị mất năng lực tái sinh, chỉ phục hồi lại được màng da và ít lông xơ xác. Nghĩ đến Đại Yêu Vương tương lai lại phải mang theo một cái đuôi cụt, nhất thời thần trí nó mê loạn, bốn mắt từ trắng sang tím rồi đỏ quạch. Sát chiêu cuối cùng không nhịn được bắt đầu thi triển. Yêu khí đen nhánh từ từ tỏa ra khắp thân thể. Trong khí cầu màu đen, thân thể Yêu Lang phát ra từng tiếng răng rắc, từ từ bành trướng lên, một đoàn lôi điện tím đen bao quanh gào thét không ngừng.

Đại Hùng vừa ló đầu lên sau lưng một đám cổ lão long túc phía xa, nhìn thấy con Song Đầu Yêu Lang toàn thân phủ yêu khí, thập phần quái dị. Trong đám vân vụ yêu khí xạ ra bốn tia sáng đỏ lòm. Lại nghe con Yêu Lang nói được tiếng người, không chừng còn thành thạo hơn cả Linh Giác Hỏa Lộc, Đại Hùng tâm thần kinh hãi. Không tưởng nó đã tu luyện bao nhiêu trăm năm, thực là một đối thủ đáng gờm với Linh Giác Hỏa Lộc.

Đại Hùng nép sau mấy thân cây, từ xa nhìn vào trận chiến, một lòng mong mỏi Linh giác Hỏa Lộc phát đại thần uy, áp chế con Yêu Lang kia. Nếu không, hắn, Tiểu Phong và Tiểu Bảo tiếp theo sẽ thành những con mồi để Yêu Lang nhấm nháp.

Lúc này bích hỏa diễm từ tứ chi của Linh Giác Hỏa Lộc cũng cuộn cao lên, trùm lấy toàn thân tiên thú, bao bọc như một khối bích hỏa cầu khiến Đại Hùng không khỏi động tâm chặc lưỡi: " Lửa to quá, thịt hươu nướng cháy mất".

Hỏa Lộc dường như cũng biết Yêu Lang đã động sát chiêu cực hạn, linh giác màu bạc hiện lên hoa văn ngũ sắc, càng tỏa ra ánh sáng chói lọi.

Vân vụ ma khí từ thân con Yêu Lang tỏa ra chục trượng xung quanh rồi nhanh chóng tụ lại thành một yêu khí hắc cầu to lớn, những tia lôi điện ẩn hiện lập lòe, phát ra những âm thanh lẹt xẹt thập phần khủng bố. Yêu Lang gầm lên, cả khối yêu khí cầu nhoáng lên bay vọt về phía Linh Giác Hỏa Lộc. Bên phía tiên thú cũng cất thân người lên lao tới. Bích diễm hỏa cầu xoáy tít hút lấy tuyết vũ xung quanh, cuốn về phía đối diện.

Ầm một tiếng, hai khối cự phách pháp cầu đập vào nhau. Xung quanh tuyết hoa bắn lên cao hàng chục trượng, khắp nơi như bị phích lịch pháo oanh tạc, cuồng phong đánh ra tứ phía. Đại Hùng đứng ở rất xa sau mấy đám cổ lão long túc mà vẫn bị luồng áp khí đẩy lui lại phía sau, hai chân vội cắm sâu xuống tuyết lấy thế, trên tay lấy ra trủy thủ đâm vội vào một thân cây giữ lực, trong lòng khiếp đảm trước pháp lực của hai con Yêu Lang và tiên thú.

Hai quả yêu pháp cầu đập vào nhau trong thế tranh giành, sét lửa đánh phá mất vài phút mới từ từ tan ra. Con Linh Giác Hỏa Lộc hiện ra khỏi đám bích hỏa diễm, loạng choạng trên không, xem ra có khó khăn nhưng cũng chưa bị tổn hao.


Nhưng đúng lúc này, một khối cầu thịt to lớn đen nhánh từ phía sau yêu khí cầu tan vỡ loang loáng vọt tới. Yêu Lang toàn thân cuộn tròn, chỉ thấy lộ ra bốn hàm răng sắc lạnh cùng hai cái lưỡi đầy dớt dãi, tứ chi xòe đủ tứ trảo ánh lên sắc kim khí, sát khí dội đến áp thiên, hủy địa. Rõ là một quả nhục cầu gắn đầy đao kiếm, lôi điện đen tím lập lòe.

Con Linh Giác Hỏa Lộc hoàn toàn bất ngờ vì lối tấn công này. Ban nãy Yêu Lang phóng yêu khí cầu xong nhưng lại thoát ra phía sau lấy thế, không như Linh Giác Hỏa Lộc toàn thân nhập vào bích hỏa diễm đối chiến. Lúc này tiên thú vừa hết đà, giữa không trung không có phản ứng né tránh. Tư thế như phơi ra trước đòn sát địch của Song Đầu Yêu Lang. Hẳn nhiên đầu óc của yêu thú đã kinh qua nhiều trận huyết chiến để tồn tại, so với kinh nghiệm giao chiến bẩm sinh của tiên thú cao hơn mấy lần.

May mắn Linh Giác Hỏa Lộc lại có linh thức đột phá lớn gần đây. Phút giây hiểm nguy này không thể tránh được, nó chỉ còn cách phát ra toàn lực, mạo hiểm đánh một đòn đồng quy vu tận! Cơ thể tiên thú đột ngột lớn lên. Trên cơ thể, những đám hoa văn như những vệt lông rời rạc chuyển động lại gần nhau tạo thành một khối mai hoa lớn. Mai hoa này cũng nhanh chóng ánh lên sắc hoàng kim dường như phụ trợ cho bích diễm càng thêm cường liệt. Màu hỏa diễm từ xanh lúc này xen kẽ sắc trắng vàng vào trong ngọn lửa. Chiếc sừng ngũ sắc trên đầu cũng vụt dài ra thành một lưỡi đao cong dài ngang thân thể nó.

Hai chi trước của Linh Giác Hỏa Lộc xối thẳng xuống đất hai đạo bích diễm hùng hậu. Phản lực đẩy bật toàn thân Linh Giác Hỏa Lộc xoay ngược vòng vòng trên không trung như xa luân. Tứ chi tiên thú co lại cực hạn, linh giác bao lấy bên ngoài, phát hào quang lấp lánh. Trong chớp mắt, Linh Giác Hỏa Lộc cũng biến thành một khối nhục quang cầu với linh giác như nguyệt đao chém vòng từ dưới lên. Khối nhục thể của Yêu Lang từ xa lao tới, đâm sầm vào khối cầu thịt của Linh Giác Hỏa Lộc trên không trung, văng ra hai hướng.

Đại Hùng nhìn thấy cảnh tượng đó, trong lòng không thể kìm chế sợ hãi, chờ mãi một lúc không thấy tiên thú và yêu thú động đậy gì thêm mới dám lội tuyết tiến vào đương trường, trước mắt đã hiện ra cảnh bi hùng. Con Song Đầu Yêu Lang bị xẻ làm hai đến tận khấu đuôi, hai nửa chia sang hai hướng, yêu huyết cùng nội tạng chảy tràn ra ngoài, mấy hàm răng vẫn há to không hề khép lại, huyết nhãn trợn trừng, dường như không thể tin nổi cuối cùng mình lại táng mạng như vậy. Còn con Linh Giác Hỏa Lộc từ gáy cho đến hết lưng, nhục thể bị cào nát, lớp da chắc như tinh thiết của nó bị xé bung, lộ ra xương sống và một phần xương sườn, dưới chân hỏa diễm cũng tiêu thất, thảm trạng cũng nguy kịch muôn phần nhưng hai mắt vẫn còn chớp chớp .

Đại Hùng đến bên con Linh Giác Hỏa Lộc, trong lòng dấy lên niềm thương cảm vô bờ, lại nghĩ đến Tiểu Phong, đến Tiểu Bảo, không biết hai đứa nó "gà trống nuôi con" rồi sẽ ra sao. Đại Hùng trong lòng bối rối, chợt nhớ đến vườn linh quả, lao như bay xuống hái lên hai trái, đút cho Linh Giác Hỏa Lộc ăn.

Linh Giác Hỏa Lộc ăn được một trái xong, dường như linh lực tái tụ lại được một chút. Xương thịt xì xì mấy tiếng phục hồi được một phần, làm tản đi những vệt yêu lôi loằng nhoằng ngoài cơ thể. Tiên thú ăn thêm một trái nữa nhưng lần này không ngờ da xương không có chút chuyển biến. Giữa khe các vết thương, một dải yêu lôi vẫn loẹt xoẹt không tán đi.

Tiên thú cũng không ăn tiếp nữa, nó loạng choạng đứng dậy nói với Đại Hùng :

- Lần này … ta thụ thương quá nặng, thân thể đã bị yêu khí xâm nhập. Ăn tiên quả thêm cũng không thể giúp xoay chuyển vận mệnh. Cơ thể không thể tiếp thu ngoại lực bổ trợ nữa rồi. Người mau lấy tinh hạch của con Yêu Lang kia rồi vào cổ động theo ta.


Đại Hùng đầu óc đang bấn loạn, nghe sao làm vậy, liền đem Phong Vân Kiếm dùng sức cật lực mới rạch tìm trong lồng ngực của yêu thú được viên tinh hạch. Chờ Đại Hùng làm xong, Linh Giác Hỏa Lộc liền bảo hắn lui lại, đoạn quang mang trên chiếc sừng ngũ sắc chiếu tới xác Yêu Lang, đem tất cả đốt cháy thành hư vô.

Vốn Đại Hùng đang định lát thu thập tài liệu từ xác yêu thú một phen, nhìn thấy mấy vạn lạng vàng biến mất không tăm hơi thì lòng đau hơn xát muối. Nhưng nghĩ lại, Yêu Lang là do Linh Giác Hỏa Lộc giết - nó thích làm gì là quyền của nó. Bản thân hắn cũng không chắc mang nổi đống tài liệu này bình yên qua mặt đám truy tìm tiên thú kia. Nếu lộ, tất bị giết người đoạt của. Sau khi nghĩ thông suốt, Đại Hùng dứt khoát quay đầu, tất tả theo chân tiên thú đi xuống.

Tiểu Phong và Tiểu Bảo nhìn thấy Linh Giác Hỏa Lộc đại thương, đều chạy đến bên. Tiểu Phong liếm mặt con Hỏa Lộc mấy lần rồi kè sát bên như sợ Linh Giác Hỏa Lộc quỵ ngã, còn Tiểu Bảo luấn quấn xung quanh thổn thức mã khiếu không ngừng. Con Linh Giác Hỏa Lộc nhìn thấy chồng con, bất giác trên mắt chảy ra hai dòng tiên lệ, nhưng vẫn loạng choạng đi tiếp sâu vào trong động. Đại Hùng không biết làm gì, im lặng đi sau gia đình Tiểu Phong.

Ngày trước Đại Hùng đến cổ động cùng Tiểu Phong, thời gian gấp gáp, chưa từng đi tiếp vào sâu. Hôm nay theo chân Linh giác Hỏa Lộc đi thêm gần hai dặm trong động, chui qua mấy lần ngõ quanh, mấy lần tiểu thác, nhờ hào quang và hỏa diễm trên người Tiểu Bảo soi đường, mới biết cổ động này không ngờ lại sâu và rộng đến thế.

Cả nhóm cứ chầm chậm mà đi, cuối cùng đến một nơi toàn băng tinh. Linh Giác Hỏa Lộc dùng sừng ngũ sắc chiếu lên vách bên, đánh tan một vách chắn vô hình, sau đó tắc tắc mấy tiếng với Tiểu Bảo. Tiểu bạch mã liền há miệng phun một luồng hỏa diễm không ngừng, hóa tán lớp băng tinh. Đến khi cả vách băng tinh tan chảy mới thấy rằng: tường băng thế mà dày tới hai trượng. Đại Hùng khẽ rùng mình - nếu để hắn đào, chắc phải dùng cuốc chim trong vài ngày không nghỉ. Và với điều kiện hắn biết phải đào bên nào.

Lọt qua cửa băng tinh, bên trong hiện ra một cảnh huyền bí mê người. Cả lòng động cao đến 10 trượng, rộng chừng 50 trượng. Xung quanh đều là vách băng tinh dựng đứng có khắc những hình ảnh tiên nữ thần giới. Trên đỉnh động có gắn những hạt minh châu phát quang. Chính giữa, một dao trì đường kính bốn mươi trượng (160m), giữa dao trì là một bệ liên hoa bằng băng tinh tỏa ra hào quanh lóng lánh. Ở góc bên kia bờ dao trì có một thùng gỗ nhỏ đặt trên băng thạch bàn.

Đại Hùng nhìn quanh một hồi, tự hỏi liệu đây có phải dao trì trong truyền thuyết hay không. Nếu đúng như vậy thì đóa Âu Cơ Tiên Hoa hẳn đang ở cái chỗ phát sáng kia. Chỉ có điều làm sao có thể ra tới chỗ đó. Phải chi Linh Giác Hỏa Lộc không bị thương, có thể đưa hắn nhảy đến nơi thì diện tích của băng liên hoa thì tốt biết bao.

Đại Hùng một chút phân vân, thầm nghĩ không biết có thể bơi ra chỗ băng tinh liên hoa không, biết đâu ở đó có tiên hoa thật may ra có thể cứu chữa cho Linh Giác Hỏa Lộc. Hắn bình nhật ở con sông Long Tuyền vẫn thường cùng đám huynh đệ bơi lội, tuy không phải đệ nhất nhưng khoảng cách như này tuyệt không thể làm khó hắn được. Đầu nghĩ tay làm, Đại Hùng cởi áo bên bờ dao trì chuẩn bị nhảy xuống. Đúng lúc đó hắn nhìn thấy dưới nước, trong ánh sáng của băng tinh liên hoa soi xuống, một bóng đen to lớn đang lừng lững nổi lên.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.