Long Ngạo Thương Khung

Chương 108: Nghi ngờ




Nửa tháng sau. Du Vân đang bơi đi thì nghe những tiếng:
"Ầm! Ầm! Oanh! Oanh!"
"Chuyện gì xảy ra?"
Du Vân ngoi lên mặt nước mà nhìn thì sợ hãi, phía trước đều là vòi rồng, vòi rồng rất nhiều và cao đến trên bầu trời, Du Vân tò mò mà bơi lại để xem, nhưng mà vừa bơi đến gần thì bị một lực hút kinh khủng cuốn vào sau đó biến mất không thấy nữa. Mà Du Vân cũng không biết đó là một không gian truyền tống, tại sao nó lại xuất hiện và truyền tống đi đâu thì không ai biết được.
Cùng lúc với Du Vân bị truyền tống thì phía ngoài cung điện, hai đồng tử bỗng nhiên mở mắt ra mà nhìn nhau.
"Chuyện gì xảy ra?"
Sinh đồng tử mở miệng mà hỏi sau đó nhìn xuống dưới cung điện như muốn xuyên thấu đi vào.
"Tại sao lại có truyền tống ở trong đó? Mà lại là tầng thứ chín nữa???"
Diệt đồng tử cũng kỳ lạ, nhưng cũng không giải thích được, hai người suy nghĩ một chút rồi liếc nhau, sau đó Sinh đồng tử đúng lên. Mà khi Sinh đồng tử đứng lên thì mọi người xung quanh ai cũng nghi hoặc và tập trung lại. Một trong hai lão già cầm đầu bên Tây Hả liên minh nói ra:
"Hai vị đồng tử? Xảy ra chuyện gì sao?"
Mọi người cũng giương mắt mà nhìn và cũng rất tò mò tại sao hai đồng tử lại biểu hiện như vậy?
"Bây giờ phải làm sao? Trước giờ đâu có xảy ra chuyện như vậy?"
Diệt đồng tử truyền âm cho Sinh đồng tử mà hỏi.
"Bây giờ chúng ta phải hợp sức truyền tống các tu sĩ ra hết rồi vào trong xem xét chứ làm sao...."
Sinh đồng tử bất đắc dĩ mà trả lời.
"Các vị, lần này tu sĩ vào trong đó nhưng không được tốt lắm, vì thế hai chúng ta sẽ truyền tống mọi người ra..."
Sinh đồng tử nói ra một câu mơ hồ khiến cho mọi người ngơ ngẩn.
"Ah..... Không được tốt lắm là như thế nào?"
Lão già cầm đầu còn lại cũng tò mò mà hỏi.
"Hừ, không được tốt là không được tốt chứ sao? Chẳng lẽ ta phải nói kỹ cho các ngươi?"
Diệt đồng tử nổi giận mà nó một câu sau đó thả ra uy áp kinh khủng ép mấy lão già bên Tây Hải liê minh và Hải tộc không thở nổi, sắc mặt tái nhợt mà lui về sau mấy bước.
"Hai vị đồng tử bớt giận...."
Một người bên Hải tộc sợ hãi mà nói ra:
"Dù sao đệ tử của chúng ta vào đó thu hoạch cũng ít nhiều, bây giờ truyền tống ra cũng đỡ tổn thất đệ tử cũng là một việc tốt."
Lão già bên Hải tộc quá sợ hãi mà nói ra, với tu vi Luyện Hư kỳ của lão mà vẫn không chịu nổi một chút uy áp của Diệt đồng tử thì tu vi của hai người họ kinh khủng tới mức nào, mấy người khác cũng sợ hãi mà xưng "Phải!" liên tục, họ từng nghe các tiền bối nói ra tu vi hai đồng tử này rất kinh khủng nhưng bây giờ mới được cảm nhận.
"Hừ..."
Diệt đồng tử hừ một tiếng sau đó cùng với Sinh đồng tử cùng nhau bấm pháp quyết đánh vào cung điện, mà cung điện ngày càng sáng, năm phút sau từ cung điện bắn ra một chùm sáng, từ trong chùm sáng đó lộ ra trong đó là những tu si, ai ai cũng bị thương, chật vật cho thấy ở trong đó chiến đấu kịch liệt như thế nào. Mà thình lình trong đám người truyền tống có cả Lam Hải và Trần Cảnh, hai người bọn họ người nào cũng thiếu đi cánh tay, miệng vết thương như bị con gì cắn đứt ra, máu tươi chảy ròng ròng, mà Trần Cảnh thì oán độc nhìn sang Lam Hải.
"Hải nhi...."
"Cảnh nhi...."
Hai lão già của hai bên gọi tên hai người và cách không kéohai người bọn họ về chỗ của mình.
"Cảnh nhi? Con bị làm sao vậy?"
Lão già cầm đầu bên Tây Hải liên minh và là lão tổ ở Thiên Không đảo lo lắng mà hỏi Trần Cảnh.
"Tất cả đều là hắn.... Lão tổ tông, chính là tên Lam Hải đã hại con, xin hãy lấy lại công bằng cho con..."
Trần cảnh mặt mày giận dữ kèm theo oán độc mà nói ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.