Cuồng Ngạo cũng không lựa chọn ngay.
Trầm mặc một hồi, Cuồng Ngạo ngẩng đầu hỏi:
"Nếu luyện chế ra hoàn hồn đan, ngươi chia cho ta phân nửa thì như thế nào?"
Cuồng Ngạo yêu cầu kỳ thật rất quá đáng, dù sao luyện chế hoàn hồn đan cũng không phải một chuyện dễ dàng, huống chi là một nửa hoàn hồn đan.
Nếu gặp phải luyện đan sư khác tin là đã sớm nổi trận lôi đình, phất tay áo mà đi, nhưng Long Ngạo không có chút phẫn nộ nào, ngược lại vừa cười vừa nói:
"Không thành vấn đề."
Hình như càng thêm ngạc nhiên, Cuồng Ngạo chắc chắn không ngờ đối phương sẽ đáp ứng nhanh như vậy, hoàn hồn đan ý vị như thế nào, hắn chắc cũng rành mạch.
Cuồng Ngạo tuy là người cuồng vọng vô cùng, nhưng cũng là một gã võ giả đường đường chính chính, hắn gật gật đầu, nói ra:
"Đã như vậy thì thi thể và thú đan của tử dực huyết Kim Sư ta đều cho ngươi, mà người anh em này, ta cũng muốn kết giao với ngươi."
Chỉ còn tay phải giơ ra, trên mặt Cuồng Ngạo viết rõ ràng hai chữ thành khẩn, đương nhiên Long Ngạo sẽ không cự tuyệt, hắn cũng giơ tay trái ra, hai người nắm tay nhau thật chặt.
Trong giây lát, cuồng phong bỗng nổi lên bốn phía, sấm sét vang dội, thậm chí mây đen bắt đầu tràn ngập.
Long Ngạo vừa mới lấy thú đan ra chuẩn bị giải quyết thi thể, bỗng nhiên bốn phía truyền đến khí tức uy áp khủng bố, cho dù hai người là võ giả Nhất Tuyến Thiên cũng bị luồng không khí này áp chế khiến cho không thể động đậy. Hai người chưa kịp phản ứng thì từng đạo Lôi Điện chi lực đã hung hăng bổ tới.
"Lại một con tử dực huyết Kim Sư nữa sao?"
Cả Long Ngạo và Cuồng Ngạo đều vô cùng kinh ngạc, bọn họ không dám có chút chủ quan, liền liên thủ ngăn cản khí tức uy áp.
"Ù ù, ù ù…"
Một loại âm thanh chói tai truyền đến, ngay sau đó là một cái đầu tử dực huyết Kim Sư cao chừng sáu, bảy mét, sải bước cực kỳ to lớn trong nháy mắt đã phi đến.
"Tử dực huyết Kim Sư Vương."
Tử dực huyết Kim Sư Vương?
Long Ngạo tuy không biết tử dực huyết Kim Sư Vương là cái gì, nhưng lại có thể rõ ràng cảm nhận được phía trước là một đầu linh thú vô cùng cường đại.
Quả thực quá cường đại. Cho dù Long Ngạo có mười phần nắm chắc thực lực của mình, nhưng đối với đầu tử dục huyết Kim Sư Vương trước mặt này vẫn không có chút tin tưởng nào. Đây chính là kết quả của việc thực lực cách biệt.
"Ha ha ha, tử dực huyết Kim Sư Vương, ngươi rốt cuộc đã chịu đi ra rồi."
Đúng lúc Cuồng Ngạo và Long Ngạo chưa biết nên đối mặt với tử dực huyết Kim Sư Vương như thế nào, thì đột nhiên có hai, ba mươi bóng người từ bốn phía xuất hiện, rất nhanh đã vây quanh tử dực huyết Kim Sư Vương.
"Long huynh đệ, đi mau."
Nhìn thấy Âu Dương Phi bỗng nhiên xuất hiện, Long Ngạo hoàn toàn không hiểu, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Âu Dương Phi tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở chỗ này?
Chẳng lẽ là trùng hợp?
Không biết vì cái gì, Long Ngạo luôn có cảm giác mình đã rơi vào một cái bẫy.
Mặc kệ trong nội tâm có bao nhiêu nghi vấn, Long Ngạo cũng trong tình huống này hay nhất vẫn là rời khỏi đây trước. Cứ như vậy, Long Ngạo và Cuồng Ngạo nhanh chóng đi theo Âu Dương Phi, về phần những chuyện xảy ra tiếp theo bọn hắn cũng không được biết.
Bên ngoài rừng Tinh Vân.
"Âu Dương đại ca, ta hi vọng huynh thành thật trả lời ta, lần này công chúa Tử Hà của hoàng thất chọn rể, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?"
"Hừ, rắn chuột một ổ." – Cuồng Ngạo lầm bầm trong miệng.
Hình như biết rõ tính cách của Cuồng Ngạo, Âu Dương Phi cũng không quan tâm, bất đắc dĩ lắc đầu, nói:
"Ta thật không ngờ Long huynh đệ ngươi cũng đến đây giết tử dực huyết Kim Sư, nếu ngươi nói sớm, ta nhất định sẽ hợp tác giúp ngươi."
Nghe được lời nói của Âu Dương Phi, Long Ngạo thật sự không biết nói gì, mà cũng không muốn nói gì thêm, bởi vì hắn chỉ muốn biết hoàng thất Tinh Vân rốt cuộc là có ý đồ gì.
"Việc này vốn là cơ mật, nhưng ta và ngươi giao tình còn đó, ta phá lệ một lần nói cho các ngươi, nhưng việc này tuyệt đối không thể truyền đi, nếu không vương quốc Tinh Vân sẽ đại loạn."
Tinh Vân vương quốc sẽ đại loạn?
Kể cả Cuồng Ngạo cũng có chút tò mò, rốt cuộc là chuyện gì, sao hậu quả nghiêm trọng như thế?
"Long huynh đệ, chắc ngươi cũng biết, vương quốc Tinh Vân chỉ là thuộc địa của đế quốc Lôi Đình, mặc người chém giết, chỉ cần có gia tộc khác quật khởi, lúc nào hoàng thất cũng có thể bị thay thế."
Âu Dương Phi nắm thật chặt hai nắm tay, giọng lạnh lùng nói:
"Hoàng thất không thể có chuyện, chính vì thế, cách mỗi mười năm hoàng thất đều kết hợp với mấy đại gia tộc khác nghĩ ra biện pháp lấy đi đệ tử thiên tài của những thành thị khác, để củng cố địa vị hoàng thất Tinh Vân."
Lập tức Long Ngạo và Cuồng Ngạo đã biết rõ ý đồ của hoàng thất, không thể phủ nhận hoàng thất Tinh Vân thật đúng là ngoan độc.
"Âu Dương đại ca, hoàng thất bóp chết thiên tài như thế, chẳng lẽ không muốn quật khởi? Chẳng lẽ không sợ mấy đại gia tộc của Tinh Vân thành?"
"Chắc chắn là sợ hãi rồi, nhưng cũng chỉ bất lực. Tuy nhiên mấy đại gia tộc đó cũng không dám phản loạn. Còn về chuyện quật khởi, nếu nói là không muốn thì là gạt người, nhưng quật khởi và bảo trụ hoàng thất, chúng ta vẫn là lựa chọn cái thứ hai."
Sự thật, đây chính là sự thật.
Hoàng thất Tinh Vân với tư cách chúa tể vương quốc Tinh Vân, có thể tùy ý bóp chết thiên tài, mà vô số gia tộc đều bị “lừa” ở trong đấy, nếu không phải thực lực mình coi như cũng không tệ, chỉ sợ cũng phải trở thành vật hi sinh.
"Âu Dương đại ca, ngươi vì sao phải đem việc này nói cho ta biết?"
"Bởi vì ta biết rõ một vương quốc Tinh Vân nhỏ bé, căn bản không phải nơi mà ngươi muốn, Long huynh đệ, ta chỉ hi vọng ngày sau khi ngươi trở nên mạnh mẽ, có thể giúp đỡ hoàng thất Tinh Vân, đại ca ta cảm kích vô cùng."
Nói cho cùng, Âu Dương Phi vẫn là nhắm đến thiên phú và tiềm lực của mình, nếu không căn bản cũng sẽ không màng chết sống của mình.
Cho tới giờ khắc này, Long Ngạo mới cảm nhận được một cách sâu sắc thế giới này đáng sợ đến nhường nào, chỉ cần một chút bất cẩn sẽ lâm vào chỗ vạn kiếp bất phục. Chính vì như thế, hắn đối với vị Thái tử hoàng thất ở trước mặt này, cũng không có bao nhiêu tình cảm.
"Long huynh đệ, tử dực huyết Kim Sư Vương vừa mới xuất hiện, chúng ta đã chú ý thật lâu, nhưng nhiều cường giả như vậy căn bản không cách nào dụ nó ra."
Khoát khoát tay ngăn cản Âu Dương Phi nói tiếp, bởi vì Long Ngạo đã biết rõ mọi chuyện. Nói cho cùng, công chúa Tử Hà chọn rể căn bản chỉ là một chuyện ngụy trang, mà bọn hắn cũng chỉ là vật hi sinh, chết sống có đáng gì.
"Âu Dương đại ca, ta hơi mệt mỏi một chút, ta về Tinh Vân thành trước, nếu như có thời gian ta sẽ đi tìm huynh."
"Tốt, ngươi nghỉ ngơi thật nhiều đi."
Long Ngạo không muốn ở lại thêm một khắc nào nữa, hai người rất nhanh rời đi. Âu Dương Phi thì là bất đắc dĩ lắc đầu, lẩm bẩm:
"Đang ở đế vương gia, ta cũng là thân bất do kỷ(*), hi vọng ngươi không để cho ta thất vọng, nếu không ngươi chỉ có một con đường chết."
Trên đường trở về Tinh Vân thành.
"Long Ngạo, thế giới này vốn là người ăn người, tràn ngập âm mưu, ngươi không tính toán với người khác, người khác sẽ tính toán với ngươi, ngươi không giết người khác, người khác cũng sẽ giết ngươi, cho nên muốn sống sót tốt ở thế giới này chỉ có một biện pháp, đó chính là có được thực lực cường đại. Nhớ kỹ, đừng dễ dàng tin tưởng bất kì kẻ nào, thứ duy nhất ngươi có thể tin tưởng chỉ có thể là nắm đấm của ngươi."
Thứ duy nhất có thể tin tưởng, là nắm đấm của mình?
Gật gật đầu, giọng Long Ngạo kiên định nói ra:
"Ngươi nói rất đúng, có thực lực mới có thể có được tất cả, đối với kẻ địch mà nhân từ chính là tàn nhẫn với chính mình."
***
(*) Thân bất do kỷ: Thân thể không do mình điều khiển. Ý nói là không thể tự làm việc theo ý mình được.