Bại tướng dưới tay mà thôi?
“Ha ha...”
Nghe được nhữnglời này, Long Minh giống như nghe được chuyện buồn cười nhất thế gian, trên mặt hắn đầy vẻ khinh bỉ và xem thường.
“Long Ngạo, ngươi biết vì sao lần này ta tiến vào rừng rậm Lôi Đình hay không?”
“Vì giết ta?”
“Không sai, Long Ngạo, ngươi thật sự rất thông minh, nhưng thông minh của ngươi ngày hôm nay sẽ dừng ở đây.”
“Chỉ bằng ngươi?”
Long Ngạo cũng hơi kinh ngạc, bởi vì hắn rõ ràng cảm nhận được giờ phút này Long Minh đã không còn là võ giả Nhất Tuyến Thiên như lúc trước, mà là võ giả Dung Hợp.
Cùng là võ giả Dung Hợp nhưng thực lực lại không giống nhau.
Lúc trước cùng tiến vào Long cốc, Long Minh chiếm được một cái trứng Hỏa Long, Long Ngạo biết nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trứng rồng mà Long Minh lấy được cũng đã nở ra, hơn nữa đã trưởng thành, nếu không, vừa mới thấy mình giết chết một vị võ giả Dung Hợp mà hắn vẫn tiến tới, chẳng lẽ Long Minh là kẻ ngu?
Trong Long tộc, đẳng cấp của Hỏa Long cũng coi như rất cao.
Vì vậy Long Ngạo cũng có chút ngưng trọng, chỉ là sự tình đã đến nước này, mặc kệ có chuyện gì xảy ra đều phải đánhvới Long Minh một trận.
“Long Ngạo, chẳng lẽ ngươi sợ?”
“Sợ con em ngươi, muốn đánh thì đánh, không đánh thì cút đi.”
Không thể không thừa nhận, Long Ngạo rất kiêu ngạo khí phách. Nghe đến lời này, hai mắt Long Minh từng bước lạnh đi. Ngay sau đó, một cỗ khí tức hỏa diễm kinh khủng tản đi xung quanh, một hỏa diễm Cự Long dài hơn ba mét đột nhiên xuất hiện.
Nhìn thấy Hỏa Long bên người Long Minh, Long Ngạo cũng không có chút e ngại.
Kỳ thật trong lòng Long Ngạo hiểu rõ, sở dĩ Long Minh dám triệu hồi ra Hỏa Long chẳng qua là do nơi này yên tĩnh. Nếu không, cho dù Long Minh có thêm mười ngàn lá gan hắn cũng tuyệt đối không dám gọi Hỏa Long ra.
Cần phải biết rằng, hắn và Long Minh đã giấu diếm gia tộc Long thị để tiến vào Long cốc, một khi bị gia tộc Long thị biết được, hai người bọn họ liền bị tử tội, nhất định sẽ bị gia tộc Long thị đuổi giết.
Vì vậy, cho dù là Long Minh hay hắn cũng không thể tuỳ tiện triệu hồi ra Cự Long của mình, một khi việc này bị gia tộc Long thị biết được, hậu quả khó mà lường được.
Miệng Long Minh nhếch lên một tia cười lạnh lùng, hỏi:
“Long Ngạo, tiểu xà của ngươi đâu?”
Long Minh tỏ vẻ bừng tỉnh đại ngộ(*), nói:
“Ta suýt nữa quên mất, tiểu xà của ngươi thực sự quá khó coi, đừng bảo là ngươi, tin rằng cho dù là ai cũng đều chọn từ bỏ, ha ha... Long Ngạo, ta sẽ không khinh bỉ ngươi.”
“Ngu ngốc.”
“Long Ngạo, ta hôm nay sẽ để ngươi biết cái gì gọi là khác biệt.”
Nói xong, Hỏa Long của Long Minh cũng đi ra, không tiếp tục nói nhảm, một người một rồng liên thủ, uy lực long trời lở đất, nhất là Hỏa Long, không biết thực lực thế nào, chỉ riêng khí thế đã làm cho Long Ngạo cảm thấy khó chịu.
Long Ngạo giật nảy mình, đây là lần đầu hắn đánh một trận với Cự Long nên cực kỳ kích động, chiến ý bùng nổ cuồn cuộn. Trong nháy mắt, Huyết ẩm Cuồng đao trong tay đã đánh ra ba thức đầu trong Huyết Ẩm bát thức, thức thứ nhất Hoàng Tuyền Cửu Liên Kích, thức thứ hai Băng Phong Phệ Tâm, thức thứ ba Liệt Diễm Hỏa Hải.
Vừa mới va chạm, vẻ mặt Long Ngạo lần nữa thay đổi lớn, mặc dù biết Long Minh lấy được Hỏa Long thực lực rất mạnh mẽ, nhưng hắn vẫn đánh giá thấp sự dũng mãnh của Hỏa Long, Hỏa Long cảnh giới Dung Hợp đỉnh phong, lại thêm Long Minh cảnh giới Dung Hợp, cũng không phải đơn giản là một cộng một bằng hai.
Long Ngạo giật nảy mình, giờ phút này hắn mới phát hiện mình sử dụng Trấn Hồn ấn nhưng không có cách nào ăn mòn Hỏa Long và linh hồn của Long Minh, không còn cách nào khác, hắn chỉ có thể triệu hồi ra sáu Hồn nô.
Mặc kệ Long Minh và Hỏa Long liên thủ dũng mãnh ra sao, sáu Hồn nô vẫn là bất tử chi thân, chỉ với điểm này cũng đủ để ngăn chặn một người một rồng liên thủ.
Chẳng lẽ phải dùng tới Cửu Châm Phong Thần?
Trong lòng Long Ngạo hiểu rõ, lần trước sử dụng Cửu Châm Phong Thần để đối phó Lưu Vân Tông không bị lực cắn trả ăn mòn, nguyên nhân chính là bởi vì Vũ Âm đột nhiên xảy ra chuyện, khiến cho tâm cảnh của hắn xảy ra sự thay đổi mới miễn cưỡng ngăn cản cắn trả, đồng thời tu vi cũng có chút đột phá.
Nhưng không phải lần nào cũng may mắn như vậy, nếu lần này không thể ngăn cản được lực cắn trả của Cửu Châm Phong Thần, thì không chỉ không có cách nào đối phó Long Minh và Hỏa Long, nói không chừng còn có thể họa vô đơn chí(*).
Long Ngạo hoàn toàn tin tưởng, một khi bản thân sử dụng Cửu Châm Phong Thần, thực lực sẽ tăng vọt, đến lúc đó có thể dư sức đối phó Hỏa Long và Long Minh. Tính toán thiệt hơn trong đó, cuối cùng Long Ngạo vẫn lựa chọn từ bỏ sử dụng Cửu Châm Phong Thần.
Cứ như vậy, dưới tình huống không sử dụng Cửu Châm Phong Thần, Long Ngạo buộc phải lui lại từng bước, Huyết ẩm Cuồng đao trong tay căn bản không có cách đánh tan hỏa diễm tráo khí của Hỏa Long, thậm chí ngay cả Trấn Hồn ấn cũng không thể ăn mòn vào trong.
Phải biết rằng, Trấn Hồn ấn là đòn sát thủ lợi hại của mình, nhưng hiện tại thì thế nào?
Đòn sát thủ đều vô dụng, Long Ngạo có hai đòn sát thủ lớn nhất, cái thứ nhất là Trấn Hồn ấn, cái thứ hai chính là Huyết Ẩm bát thức.
Hai đòn sát thủ đều không dùng được, trong phút chốc Long Ngạo cũng không có cách nào, nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, hậu quả có thể tưởng tượng được.
Long Minh cũng không toàn lực ra tay, dường như muốn làm nhục đối phương, trên người Hỏa Long to lớn không ngừng phóng ra hỏa diễm, phô thiên cái địa(*), hung bạo áp chế tới, chỉ dựa vào điểm này Long Minh đã đứng ở thế bất bại.
Cứ như vậy, Long Minh và Hỏa Long từng bước ép sát, Long Ngạo từng bước lui lại.
“Long Ngạo, không phải vừa rồi ngươi rất kiêu ngạo sao? Hiện tại thế nào? Sợ hãi rồi sao?”
“Ha ha, Long Ngạo, hôm nay nhất định ta phải đừa giỡn ngươi tới chết.”
Lần trước bị Long Ngạo đánh bại, Long Minh vẫn luôn không phục, hắn muốn tìm một cơ hội lấy lại thể diện, hiện tại vất vả lắm mới tìm được cơ hội, thử hỏi Long Minh làm sao có thể dễ dàng buông tha.
“Rác rưởi.”
“Ta là rác rưởi? Ngay cả rác rưởi ngươi cũng đánh không lại, xem ra ngay cả rác rưởi ngươi cũng không bằng.”
Vẻ mặt Long Minh lạnh lẽo, dường như không muốn tiếp tục trì hoãn. Bởi vì hắn đã triệu hồi ra Hỏa Long, một khi bị những người khác phát hiện thì phiền toái sẽ không ngừng tìm đến.
Vì vậy Long Minh chuẩn bị tốc chiến tốc thắng. Cùng lúc Hỏa Long phóng ra Hỏa Diễm chi lực, hắn cũng xông ra ngoài toàn lực ra tay, công lực toàn thân ngưng tụ tại một điểm.
Long Ngạo làm sao lại không biết ý nghĩ của Long Minh. Ngay lúc này, đột nhiên trong ngực của Long Ngạo vang lên một tiếng rồng gầm vang vọng thiên địa.Ngay sau đó, một Cự Long xuất hiện, cái đầu đen tuyền, một cái sừng dài hơn hai mét mọc trên trán, mặt đối mặt, gắt gao nhìn vào Hỏa Long.
Cự Long?
Hắc Sắc Cự Long?
Độc Giác Hắc Sắc Cự Long?
Nhìn thấy Cự Long đột nhiên xuất hiện, hai mắt Long Minh hoàn toàn trợn tròn. Bởi vì hắn hoàn toàn không thể ngờ được, vậy mà đối phương cũng có được Cự Long, chẳng lẽ đầu Cự Long trước mắt này chính là tiểu xà kia?
Không nên nhìn thân thể Long Cường chỉ dài hơn hai mét mà có thể xem thường, vừa mới xuất hiện, khí tức mạnh mẽ trên người nó lập tức tỏa ra bốn phía, trực tiếp bao phủ lấy Hỏa Long. Ở trong Long tộc, Cự Long cũng có phân chia đẳng cấp, dưới tình huống thực lực ngang nhau, áp chế cấp bậc, hầu như có thể không tốn chút sức nào vẫn có thể chiến thắng đối phương.
***
(*) Bừng tỉnh đại ngộ: Đột nhiên hiểu ra.
(*) Họa vô đơn chí: Tai hoạ không chỉ xảy ra một lần mà thường đến nhiều lần, hết nạn này đến nạn khác.
(*) Phô thiên cái địa: Ùn ùn kéo tới.