Long Hồn (Khúc Điều Chi Thương)

Chương 86: Bạn xấu




“Chúc mừng lão đại a!” Thấy tình huống như vậy, cho dù người không biết sáo trang này của Thiên Hành thuộc chức nghiệp gì cũng đoán được, cái trang bị này, vốn thuộc về Thiên Hành, đồng thanh cùng chúc phúc.
“Cám ơn.” Thiên Hành hướng mọi người cười cười, quay đầu lại nói với ta, “Tiểu Phong, sáo trang của người cấp bậc gì?”
“Kim nha!” Không cần lo lắng có nhiều người xung quanh ta liền trả lời.
“Vũ khí cấp Thần khí… Không phải là thất thải sao?” Thiên Hành vừa nói vừa đổi lại thanh kiếm mới có được, trên thân kiếm quang mang màu vàng thể hiện ra cấp bậc của nó.
“Không rõ lắm… Sáo trang dường như đều là kim sắc.” Tuy đối với vấn đề này cũng rất kỳ quái, nhưng nhất thời ta cũng không nghĩ ra nguyên nhân.
“Ta gần thăng cấp, trước tiên lên tới cấp 60 rồi nói sau, mọi người thấy thế nào?” Thiên Hành đem vấn đề cùng mọi người nói ra.
“Ta đã 54.” Ta nhìn thoáng qua thuộc tính, phát hiện kinh nghiệm từ Hỏa Kỳ Lân quả thực không ít, không chỉ riêng ta lên tới 54 cấp, hơn nữa không còn bao nhiêu nữa đã lên tới 55.
“Ta cũng thăng cấp.” Đẳng Ái nói.
Nhìn nhìn mọi người, đều tỏ thái độ đúng như vậy, trên cơ bản người nào cũng thăng một cấp, còn có người thăng được hai cấp, xác thực không dễ dàng, đối với người chơi Long Hồn càng luyện về sau càng khó thăng cấp mà nói, đừng nói liên tục thăng hai cấp, coi như là trong vòng vài ngày thăng lên một cấp cũng căn bản không có khả.
“Ta thấy không bằng chúng ta trước đi thăng cấp, sau đó lại quyết định làm cái gì tiếp theo, như thế nào?” Thiên Hành nghe mọi người nói xong, liền nói ra.
“Cũng tốt.” Ta nhẹ gật đầu.
Được mọi người đáp ứng, một đại đội năm mươi người liền xuất phát, trước từ đại điện trực tiếp trở về Long thành, sau đó lại đến Liệt Diễm sa mạc.
Một là muốn nhìn qua một chút địa phương mà chúng ta vừa rồi bị lún vào hiện tại có xuất hiện tình huống gì mới không, hai là Liệt Diễm sa mạc ít ai lui tới, ít có người chơi có thể trụ được trong hoàn cảnh ác liệt của Liệt Diễm sa mạc mà lựa chọn nơi này thăng cấp, cái này không thể nghi ngờ đã cung cấp cho nhóm người chúng vốn chán ghét nơi náo nhiệt một nơi hoàn mỹ luyện cấp.
“Mụ mụ, ta muốn uống sương sớm!” Một thanh âm thanh thúy từ phương hướng Thái Điểu truyền đến, lúc này ta mới phát hiện, Thái Điểu không biết khi nào đã goi Thủy Điệp ra, nhưng Thủy Điệp rất hiển nhiên chịu không được hoàn cảnh nơi này, ỉu xìu nói.
“Thủy Điệp ngoan,trước tiên uống nước tạm, một hồi trở về mụ mụ cho ngươi uống sương sớm.” Qua thời gian dài như vậy, chúng ta đã quen với phương thức đối thoại của Thái Điểu cùng tiểu sủng vật nhà hắn.
“Ân!, mụ mụ thật tốt!” Thủy Điệp đã được năm mươi cấp, ngoại trừ vài cái kỹ năng độc hệ bên ngoài, biến hóa gì khác cũng không có, cái này cũng cho chúng ta không khỏi có chút thất vọng, chẳng lẽ Thủy Điệp thật sự chỉ là sủng vật?
Bất quá Thái Điểu dường như cho tới bây giờ không có từ bỏ, mỗi lần luyện cấp đều mang theo Thủy Điệp thăng cấp, Thủy Điệp kỹ năng độc hệ tuy đã đến tình trạng bách phát bách trúng, nhưng kỹ năng độc hệ này thương tổn quả thực quá ít, thế cho nên chúng ta cơ bản cũng xem nhẹ hiệu quả kỹ năng của nó.
Sau một ngày, ta thành công lên tới 55 cấp, cùng lúc đó, Thiên Hành cũng thăng lên 60, hơn nữa tự động nhận được nhiệm vụ chuyển chức lần hai.
“Ta đi trước làm nhiệm vụ chuyển chức, sau khi trở về sẽ liên lạc với các ngươi.” Thiên Hành nhìn ta, rồi hướng mọi người nói ra.
“Hảo, ngươi đi đi.” Nhìn Thiên Hành ở trước mắt ta trong nháy mắt biến mất, có lẽ là được truyền tống đến địa phương nhiệm vụ đặc thù, bởi vì ta thử phát qua tin tức đã bị hệ thống toàn bộ trả về.
“Tiểu Phong, chúng ta đi đâu bây giờ?” Thiên Hành vừa đi, mọi người đã có thói quen liền hỏi ta.
“Chúng ta…” Tít tít tít tít… tít tít tít tít… Một hồi tiếng chuông báo truyền đến, cắt đứt lời của ta, tìm một hồi lâu ta mới phát hiện, thì ra là trong hiện thực có người nhấn nút gọi ngoài khoang thuyền trò chơi.
Nhíu nhíu mày, trong nhà chỉ có ta cùng Trung thúc, đầu bếp căn bản không có khả năng tiếp cận gian phòng của ta, có thể là Trung thúc nếu như không phải có việc gấp, tuyệt đối sẽ không tùy tiện quấy rầy ta, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì? Nghĩ tới đây, ta vội vàng cùng mọi người cáo biệt, đem tất cả mọi người giao cho Đẳng Ái chỉ huy, trực tiếp logout.
“Thiếu gia, ngươi đã logout.” Trung thúc xoa xoa mồ hôi trên trán, mang theo biểu cảm đã rất nhiều năm không có lộ ra, thần sắc cuống quít nói.
“Trung thúc, làm sao vậy?” Ta bước ra khỏi khoang thuyền, thư giãn gân cốt toàn thân một chút, hỏi.
“Huỳnh Dịch gần đây hình như bị người ta theo dõi, có người mua gần hết 30 % cổ phiếu của Huỳnh Dịch, thiếu gia đi công ty kiểm tra thử xem.” Trung thúc vẻ mặt lo lắng.
Không đúng, nếu như chỉ là một lượng lớn cổ phiếu bị mua, Trung thúc cũng không lộ ra biểu cảm bối rối như thế, trong chuyện này nhất định còn có cái gì!
Vừa sửa sang lại quần áo, trong đầu ta suy nghĩ nhanh chuyển, Huỳnh Dịch là một công ty nhỏ của Thẩm gia, cũng là công ty đầu tiên năm đó ta vì phục hưng Thẩm gia mà thành lập, công ty tuy không lớn, nhưng xác thực cùng mấy công ty Giải Trí của Thẩm gia cũng là một khâu quan trọng nhất, cũng là nơi lưu lượng tài chính lớn nhất của tập đoàn.
Ai trên thương trường cũng biết, tài chính của tập đoàn là một bộ phận quan trọng nhất, nó liên hệ rất nhiều đến các công ty con khác của tập đoàn, nếu như trong đó một khâu bị phá hư, nghiêm trọng nhất, làm cho tài chính bị đóng băng dẫn đến tất cả các công ty con khác không cách nào hoạt động, tạo thành sự thiếu hụt, càng ngày càng trầm trọng, thì sẽ liên lụy đến các công ty con khác cùng một chỗ tuyên bố phá sản.
Cổ phiếu trên thị trường, bị thu mua một lượng lớn tình huống này cũng không phải chưa từng xảy ra, điều này đại biểu cho hai khả năng: một là có những công ty khác muốn dùng phương thức thu mua cổ phiếu làm dao động thị trường chứng khoán, hai là có những công ty khác muốn đánh sập công ty này, cho nên đối với công ty có cổ phiếu đưa ra thị trường mà nói, thị trường cổ phiếu không phải là một nơi dễ chơi.
“Chuyện gì xảy ra?” Một đường lái xe cấp tốc đến công ty, vào văn phòng tổng giám đốc, đúng lúc vài vị quản lí đang họp.
“Vũ Phong, ngươi đến xem, đây là báo cáo tổng hợp mấy tháng này của Huỳnh Dịch.” Vài vị quản lý đang có mặt ở đây, có thể coi là bằng hữu của ta, chưa từng có sự phân biệt chức vụ cao thấp. Huống hồ đứng ở góc độ công ty Huỳnh Dịch mà nói, bọn họ cũng là một trong những cổ đông.
Ta tiếp nhận bản báo cao, bắt đầu xem qua, một mực chăm chú biểu đồ chứng khoán của công ty, không bao lâu, liền phát hiện mấu chốt trong đó: “người thu mua là Khánh Phong sao?”
“Đúng vậy, chính là công ty Khánh Phong này, trong năm nay liên tiếp cùng chúng ta cạnh tranh, cũng không biết bọn họ dùng phương pháp gì, lại đem doanh thu Huỳnh Dịch giảm 0,1%.”
“Cụ thể?”
“Chúng ta đã từng điều tra qua, nhưng không có phát hiện ra người khả nghi.”
Câu trả lời như vậy làm cho ta rất là khó hiểu, bởi vì ta biết được năng lực làm việc của mấy người bọn họ, nếu như ngay cả bọn họ cũng đều tra không được, ta cũng không thể nắm chắc có thể tìm ra kẽ nội ứng.
“Đem bản ghi chép cổ phiếu đưa cho ta một phần.” Cái này giống như tài liệu cơ mật, ta tin tưởng bọn họ khẳng định đã xem qua.
“Ngươi xem ở đây, từ bề ngoài có thể nhìn ra, cổ phiếu của chúng ta là bị ba công ty phân biệt thu mua, nếu như đem cổ phiếu trong tay ba công ty này cộng lại, có thể đạt tới 30% cổ phần công ty!”
“Ân, xác thực có chút phiền phức.” Trong tay của ta có 30% cổ phần của Huỳnh Dịch,thêm sáu vị quản lí, chúng ta tổng cộng có 60% cổ phần, nói cách khác, hiện tại trên thị trường chứng khoán chỉ còn có khoảng 10% cổ phần chưa bị thu mua.
Sở dĩ nói là phiền toái mà không phải nói là nguy hiểm, vì ta rất tin tưởng sáu vị quản lí này tuyệt đối không phải là nội ứng, chúng ta đã cùng nhau phấn đấu suốt 4 năm, hiểu rõ đến nỗi căn bản sẽ không cho chúng ta hoài nghi lẫn nhau, mà trong tay chúng ta có 60%, cũng đủ để đứng trước đại hội cổ đông mà nói chuyện.
Bất quá có công ty cùng Huỳnh Dịch đối nghịch, chúng ta cũng không thể bỏ mặc, 10% cổ phần của Huỳnh Dịch, cũng là một con số lớn, chỉ thế thôi, chúng ta đã không thể đơn giản mà buông tha.
“Mặc dù đối với hoạt động trước mắt của công ty cũng không có ảnh hưởng quá lớn, nhưng nếu như cả ba công ty bắt đầu liên thủ công kích chúng ta, chỉ dựa vào phòng ngự thì không được, nhưng…”
“Nhưng bọn họ căn bản không cùng lĩnh vực sản xuất với chúng ta, vì sao phải công kích chúng ta?” Ta cắt đứt lời của hắn, đưa hắn vào trạng thái không cách nào biểu đạt được ý tứ.
“Đúng vậy, cái này rất kì quái!”
“Ân… ba công ty này có liên hệ gì?” Hé ra bản báo cáo trong tay, trong đầu ta lại bắt đầu suy tư, ba công ty này đều thành lập không quá hai năm, tài chính ở đâu ra để thu mua cổ phiếu của chúng ta?
“Theo chúng ta điều tra, ba công ty này, còn có Khánh Phong công ty, đều là dưới tay của tập đoàn Bạch Lãng! Tuy mặt ngoài không thể hiện chúng nó có liên hệ với nhau, nhưng theo hướng đi tài chính rất nhanh có thể điều tra ra được.”
“Tập đoàn Bạch Lãng?” Đối với cái danh từ này, ta rất là quen thuộc, bốn năm trước, khi Thẩm gia xuống dốc Tập đoàn Bạch Lãng cũng không có xuất thủ tương trợ, nhưng phong thủy luân chuyển, ba năm trước tổng tài tập đoàn Bạch Lãng là Thẩm Kế Sư ôm toàn bộ tiền lẫn trốn, khiến cho tập đoàn đang hoạt động, không có lượng lớn tài chính để xoay vòng.
Khi đó tổng tài Bạch Lãng đến Thẩm gia cầu ta ra tay giúp đỡ, ta một lời cự tuyệt. Nực cười! Ai đối với Thẩm gia có ân, Thẩm gia nhất định báo đáp, nhưng Bạch Lãng là cái gì? Dựa vào cái gì để cho chúng ta tới cứu?!
“Ha ha, có thứ để chơi.” Ta cười khẽ hai tiếng, giương mắt nhìn mọi người, không biết như thế nào, sáu vị quản lí lại đồng thời nhẹ nhàng thở ra, trên mặt cũng lộ ra tiếu dung giảo hoạt.
“Vũ Phong,xong việc này chúng ta muốn xin tạm nghỉ!”
“Cái gì?” Lời này làm cho ta không hiểu nỗi, nhìn người vừa lên tiếng.
“Có ý gì à, ngươi một mình chơi vui như vậy, đem chúng ta một đám người ném trong này! Chúng ta quyết định muốn tham gia chơi Long Hồn.”
“Rất được! Mấy người các ngươi liên thủ tính toán với ta!” Mới đầu ta cảm thấy bọn họ sao có chút chuyện như vậy mà lại giải quyết không được? Còn làm cho Trung thúc gọi ta từ trong Long Hồn ra? Di? Chẳng lẽ Trung thúc cũng…
“Vũ Phong, đừng nghĩ bậy,là chúng ta lừa gạt Trung thúc nói công ty sắp đóng cửa… phải gọi ngươi gấp, trong nội tâm chúng ta như thế nào lại cảm thấy thoải mái?” Lúc này Thân Dịch nở nụ cười, vẻ mặt muốn ăn đòn.
“Các ngươi đúng là bằng hữu xấu!” Ta cười cười, trong nội tâm nghĩ ra một cái ý niệm trong, lập tức nói ra, “Vậy cùng tham gia thôi, chuyện ở đây giao cho ta sắp xếp, bất quá công ty không thể không có người trông nom, đem tình nhân mấy người các ngươi giao ra đây a!”
“Hắc hắc, không cần a, người thích hợp chúng ta đã chọn được rồi! Ngươi xem Nhạc Tây như thế nào?” Mấy người kia căn bản không có bị lời nói của ta ảnh hưởng, ngược lại còn đề cử một người.
Nhạc Tây người này trong công ty cũng ngây người ba năm, là trợ thủ đắc lực của chúng ta, làm người ngay thẳng, cơ bản có thể tin, đem công ty giao cho hắn, chúng ta cũng yên tâm. Huống hồ trong tay chúng ta nắm 60% cổ phần công ty, đương nhiên không sợ công ty đổi chủ.
“Không ngờ các ngươi bảo ta trở về để chơi khăm ta? Thiệt là ta không biết kết giao bằng hữu!” Ta tổn thương đáp trả, lại phối hợp vẻ mặt ai oán.
“… Vũ Phong… Ngươi thay đổi rồi… Mặt của ngươi… Thậm chí có biểu cảm!” Mấy người kia mặt ngu ngơ, đồng thanh nói.
“…” Ta vô thức sờ sờ mặt, nhìn nhìn mấy người trước mặt, “Thật sự sao… Ha ha.”
Không thể tưởng tượng được… Long Hồn đối với ta có ảnh hưởng to lớn như thế, có lẽ… Không chỉ là Long Hồn, trong đầu không tự giác hiện ra thân ảnh vĩ ngạn của Thiên Hành, xem ra, lúc này đây, ta quả thật bị hắn cải biến.
“Không phải sao, bình thường ngươi cũng có cười, bất quá thấy thế nào cũng chỉ là nụ cười giả tạo, hôm nay lại phát ra từ nội tâm, còn cười ngọt ngào như vậy, thực làm cho chúng ta cao hứng dùm ngươi, nhớ rõ phải giới thiệu người đó cho chúng ta!” Mấy người này quả thực tinh mắt, ta cái gì cũng chưa nói liền biết hết rồi.
“Được rồi được rồi, các ngươi vào Long Hồn đừng quên tới tìm ta, ta ở bên trong gọi là Thùy Vũ Tranh Phong.” Ngọt ngào? Nụ cười của ta thật sự có ngọt ngào sao? Như thế rõ ràng? Ha ha, xem ra ta đây danh hào cuồng công việc có thể không giữ được…
“Ai nha ai nha, trước tiết lộ một chút a.” Thấy mấy người kia vẻ mặt hiếu kỳ, xem ra hôm nay không thể không nói…
“Quân Thiên Hành.”
“Két? Không phải đâu… Tiểu Phong làm sao lại yêu một người như vậy nha?” Vu Lôi vẻ mặt không thể tin.
“Làm sao vậy?”
“Cắt! Các ngươi thật đúng là một cặp trời sinh, hai tên cuồng công việc, phù hợp vô cùng a!” Phiền Ngữ trêu chọc nói.
“Được rồi được rồi, các ngươi cũng đừng tán dóc nữa, trước nhanh chóng đem công việc xử lý tốt, sau đó trở về chơi Long Hồn.” Ta vẫy vẫy tay, khôi phục lại bộ dạng ngày xưa đi xử lý công việc.
Mấy người kia rất phối hợp đều tự bắt đầu công việc, gần tối, chúng ta liền đem vấn đề của Bạch Lãng xử lý hoàn tất, chỉ là một Bạch Lãng lại muốn ở trước mặt ta đùa giỡn, thật sự nực cười!
Đem công đạo công ty bàn gia cho Nhạc Tây, chúng ta liền cùng rời khỏi công ty.
“Allo! ta là Thẩm Vũ Phong.” Trên đường về nhà, điện thoại vang lên, ta đang lái xe nên không thể xem là ai gọi tới, liền bắt máy.
“Tiểu Phong!.” Cái thanh âm quen thuộc này, căn bản không cần ta đoán cũng biết là ai.
“Thiên Hành, sao lại logout rồi? Ta đây trở về nhà liền login.” Bình thường vẫn luôn cùng một chỗ, chúng ta đều biết đối phương, nếu như không phải logout để bổ sung dịch dinh dưỡng, dưới tình huống bình thường không tự nhiên mà logout.
“Không cần login,khi ta hoàn thành nhiệm vụ chuyển chức, hệ thống nhắc nhở muốn nâng cấp, lần nâng cấp này phải mất năm ngày, không bằng…” Thiên Hành thanh âm trầm ổn đem tin tức mới nhất truyền đến.
“Như vậy, chúng ta đây…” Ngươi đã không nói thẳng, ta cần gì phải nói rõ ràng, ý trong câu chữ.
“Ha ha, không thể cùng với ngươi ngoạn trò chơi, hôm nay ngươi rảnh sao?” Thiên Hành cười khẽ hai tiếng, trong lời nói lộ ra tâm tình của hắn.
“Ta muốn đi ngủ.”
“Nhà của ta?”
“…” Cái tên t*ng trùng thượng não này!”Ta bề bộn cả đêm, hôm nay buồn ngủ!” Ta nhấn mạnh hai từ buồn ngủ vô cùng rõ ràng, làm cho hắn hiểu được ta quả thực mệt nhọc.
“Buổi tối đã làm cái gì?” Thiên Hành thanh âm hơi có chút không đúng, không biết có phải hay không đã nhận ra cái gì, lại bổ sung nói, “Công ty có việc?”
“Tới nhà của ta, ta còn thiếu một cái gối ôm.” Không trả lời hắn, ta nói ra một chuỗi địa chỉ. Nhà cũ Thẩm gia hắn có thể đã biết, nhưng nhà chính của ta hắn chưa hẳn biết.
“Hảo, ta nguyện cống hiến sức lực.” Thiên Hành thanh âm lộ ra vui sướng, nói đơn giản mấy chữ sau đó cúp điện thoại.
Thân thể mệt nhọc một đêm,bây giờ một điểm cảm giác mệt nhọc cũng không còn, bởi vì một câu kia của Thiên Hành mà khóe miệng giương nhẹ, ta biết mình lần này đã lún sâu, triệt để lún sâu.
“Tiểu Phong.” Vừa về đến nhà, đem xe vào ga-ra, liền trông thấy Thiên Hành đứng ở một bên, bên cạnh xe hướng ta ngoắc.
“Nhanh như vậy?” Tuy nhà Thiên Hành cách nhà của ta không xa, bất quá tốc độ này cũng có chút bất khả tư nghị.
“Gối ôm không chuẩn bị trước cho tốt, chẳng lẽ lại còn muốn chủ nhân chờ?” Thiên Hành bên miệng một vòng tiếu dung, dáng người thon dài cao lớn tùy ý tựa ở bên cạnh cửa xe, so với con người nghiêm túc mà trầm ổn ngày xưa cảm giác bất đồng, hôm nay phảng phất nhiều hơn một tia nhu tình, không sai, hợp với khẩu vị của ta.
“Ta đây không khách khí.” Ta tiến lên một bước đi đến bên người Thiên Hành, một tay ôm lấy hắn vác lên, ôm vào trong nhà, không để ý đến ánh mắt của Trung thúc, trực tiếp đem “Gối ôm” của ta ôm lên lầu hai, ném trên giường.
“Ha ha, Tiểu Phong sức lực không nhỏ a.” Thiên Hành tuyệt không để ý ánh mắt vừa rồi của Trung thúc,cũng không thèm để ý bị ta “Khiêng” về nhà, ngược lại còn cười trêu chọc ta.
“Gối ôm ngoan ngoãn nằm đây, chủ nhân đi chuẩn bị thức ăn.” Nói xong ta liền xoay người đi vào phòng bếp chuyên môn chuẩn bị cho ta ở lầu hai, sau lưng còn vang lên tiếng cười trầm thấp của Thiên Hành.
Phòng bếp cùng phòng ngủ của ta cách nhau vô cùng gần, mở ra tủ rượu bày biện tất cả các loại rượu ta sưu tầm, không riêng gì rượu đắt tiền, các loại rượu tây đắt đến hù chết người, ngay cả rượu xái đều có, bày đầy một tủ rượu.
Làm bữa sáng đơn giản, là bữa sáng kiểu Trung Quốc ta thích nhất, bánh bí đỏ phối hợp sữa đậu nành, đơn giản lại ăn ngon. Bưng lên chén đĩa ta xoay người, liền trông thấy “Gối ôm” vốn nên ngoan ngoãn chờ chủ nhân đang tà tà tựa ở cạnh cửa, hai tay ôm ngực một bộ dạng rất là say mê nhìn ta.
“Nhìn cái gì?” Đem chén đĩa trong tay đặt lên mặt bàn, ngẩng đầu hỏi Gối ôm đang hướng ta đi tới.
“Nhìn ngươi…” Thiên Hành một tay ôm eo của ta, ngăn lại động tác cởi tạp dề của ta, thanh âm hơi khàn khàn, vừa nghe khiến cho ta minh bạch trong lòng của hắn đang nghĩ gì, nói xong, nghiêng thân đem môi áp lên…
Nụ hôn triền miên, không có sự cuồng bạo, ngược lại ôn nhu như mặt nước điềm tĩnh mê người, nụ hôn ngọt ngào dần dần khơi mào dục vọng, so với kích động mãnh liệt càng làm cho người ta ham muốn.
“Ta muốn ăn cơm.” Bụng ta tức thời kêu lên, phản ảnh với chủ nhân.
“Ta uy ngươi.” Một miếng bánh bí đỏ, hai người cùng ăn, chậm rãi đến chính giữa, môi gặp nhau lần nữa.
“Còn muốn.” Đột nhiên phát hiện miếng bánh bí đỏ trước mắt so với lúc trước một mình ăn ngon hơn gấp nhiều lần, ta ý xấu hấp dẫn Thiên Hành.
“Ta quả thực chính là nhân viên phục vụ vạn năng a.” Thiên Hành sủng nịch cười, lại lần nữa uy ta.
Bữa sáng đơn giản tốn hết một giờ mới ăn xong, quả thực là phá kỉ lục, nhưng chúng ta lại thích thú.
“Tiểu Phong, nếu có phiền toái gì nhớ rõ nói với ta.” Sau khi lấp đầy bụng, chúng ta cùng nhau nằm trên giường king-size trong phòng ngủ.
“Ân!, yên tâm đi, xử lý không được ta nhất định gọi cho nhân viên phục vụ vạn năng a.” Tựa ở trước ngực Thiên Hành, ta có chút buồn ngủ trả lời.
“Đều đã lớn như vậy, còn thức đêm, mệt thì nghỉ ngơi a.” Thiên Hành nhẹ nhẹ vỗ về lưng của ta, cảm giác thoải mái làm cho ta chỉ đơn giản cử động mí mắt càng ngày càng nặng, cuối cùng là nhắm lại…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.