Long Hồn (Khúc Điều Chi Thương)

Chương 63: Mười tám khỏa phật châu




Tất cả mọi người nhanh chóng kịp phản ứng, quay đầu bỏ chạy, ta một bên ai thán nguyên liệu boss bị mất, một bên cũng theo mọi người nhanh chóng chạy.
“Hô… Hô…” Tiên Nữ nhanh nhẹn thấp nhất, chạy ở phía sau đội ngũ, Thương Hà là dược đồng cũng không tốt hơn bao nhiêu, theo cạnh Tiên Nữ chạy ở cuối cùng đội ngũ.
“Tốt lắm, đầm lầy đã ngừng lan tràn, mọi người có thể nghỉ ngơi.” Tiên Nữ kêu lên.
Tất cả mọi người theo lời Tiên Nữ nói ngừng lại, quay đầu lại xem xét, hiện tại đầm lầy so với nguyên bản lớn hơn rất nhiều, một mực lan tràn đến cách đằng sau Tiên Nữ hai bước, nếu như phản ứng của chúng ta chậm hơn một chút, nếu như chúng ta chạy trốn chậm một chút, rất có thể tại đầm lầy này toàn quân bị diệt!
Bất quá dù nói thế nào, chúng ta đã vượt qua, mọi người cũng đều thở dài một hơi, đợi mọi người ổn định lại chúng chuẩn bị tiếp tục đi lên phía trước lúc này, Thái Điểu kêu lên: “Các ngươi xem nhiệm vụ!”
Ta mở ra bảng nhiệm vụ, trong nhiệm vụ đoàn đội, Tìm kiếm 18 khỏa Phật châu phía dưới xuất hiện một hàng chữ nhỏ: đã được Phật châu 1. Chẳng lẽ… Là boss vừa rồi? Chính là ta còn chưa kịp thu thập a!
“Trong Long Hồn cũng có nhiệm vụ như vậy, chỉ cần giết quái chỉ định, nhiệm vụ phẩm có thể trực tiếp được đặt vào hành trang, căn bản không cần người chơi đi thu thập.” Tiểu Huy lúc này vì mọi người chúng ta giải thích nói.
“Đã được một Phật châu, những viên khác chúng ta đi đâu tìm?” Thái Điểu hỏi.
“Địa điểm cụ thể có Phật châu nhiệm vụ cũng không có nói rỏ, không bằng chúng ta ở lại Thái Dương Thôn tìm một chút thử xem.” Thiên Hành tổng kết nói, cuối cùng như nhớ ra cái gì đó bổ sung một câu, “Nhưng tất cả mọi người phải cẩn thận, ta xem Thái Dương Thôn này tuyệt không chỉ như vậy, đằng sau chỉ sợ còn có nhiều nguy hiểm.”
“Thiên Hành nói đúng, Thái Dương Thôn xác thực là một địa phương nguy hiểm, nếu như chúng ta bất cứ người nào một mình tới đây, chỉ sợ so với Tiểu Huy chết còn thảm hại hơn.” Nhìn quanh thoáng qua bốn phía, Thái Dương Thôn u ám luôn cho ta một loại dự cảm không lường, nhưng ta lại không thể nào hiểu loại dự cảm này rốt cuộc là vì sao, “Đúng rồi, ai mở camera đi, chúng ta hẳn là có thể đem cảnh tượng Thái Dương Thôn mà mọi người chưa thấy qua lưu lại, đến lúc đó có thể làm trang cá nhân… Hắc hắc.”
Trong đầu của ta đột nhiên nhớ tới mục đích khi ta tham gia Long Hồn, vì vậy đưa ra một cái ý nghĩ như vậy, chúng ta có thể lợi dụng kinh nghiệm lần này, thiết lập một Tổ chức trinh thám, như vậy chỉ cần dựa vào tin tức điều tra được, ít nhất có thể nuôi sống cả tiểu đội này.
Đồng thời, một phương pháp kiếm tiền trong đầu ta dần dần hình thành, kỳ thật ta làm như vậy cũng không phải là vì thực hiện mục tiêu buôn bán của ta, mà là ta lo lắng cho cuộc sống về sau, nếu như sau này Thiên Hành chuẩn bị mở gia tộc hoặc bang phái, như vậy gia tộc cần phải có tài chính, cái này phải cần đến một con số cực kỳ khổng lồ tiền tư nhân, số tiền lớn như vậy tuyệt đối không phải ta một người chức nghiệp sinh hoạt có thể kiếm được.
Mà Long Hồn là game online giả thuyết, có bang phái mới chính thức bước vào sự nghiệp kiếm tiền, nhờ có thế lực nhất định, sẽ có người chơi chức nghiệp sinh hoạt liên tục không ngừng tới giúp chúng ta sáng tạo kinh tế, hiệu quả và lợi ích, đương nhiên, ta tin tưởng Thiên Hành bọn họ tham gia Long Hồn cũng không phải chỉ là vì trò chơi, phỏng chừng bọn họ cũng có cái truy cầu này.
Không nói đến ai khác, chỉ riêng gia tộc sau lưng Thương Hà, tiếp tục suy ra, Thiên Hành lãnh đạo Nghịch Thiên tiểu đội cũng tuyệt đối không phải người tầm thường, huống hồ trên người hắn phát ra cái loại khí phách vương giả tuyệt không phải người bình thường có khả năng có được. Cho nên có lẽ, ta cũng nên bắt đầu vì sự phát triển gia tộc của mình sau này mà động não.
Hôm nay, cũng chính là kế hoạch triển khai, bước đầu tiên mở rộng, trong võng du, tin tức phi thường trọng yếu, bây giờ còn chưa nhận ra, nhưng là đợi cho hệ thống mở ra chức năng đổi tiền, nhất định sẽ xuất hiện tình huống kẻ có tiền bỏ tiền mua tin tức, như vậy hiện tại bắt đầu mở rộng nghiệp vụ, không thể nghi ngờ đây là sớm vì hệ thống mở ra chức năng đổi tiền mà làm chuẩn bị.
Cho nên, dưới yêu cầu của ta, Đẳng Ái lần nữa quỳ gối dưới thị uy của ta, mở ra công năng camera, chuẩn bị ghi lại toàn bộ hành trình chúng ta tại Thái Dương Thôn, vì người chơi thám hiểm sau này mà tiên phong.
“Tiểu Phong, ngươi đối với nhiệm vụ này có ý kiến gì không? Đầm lầy này vừa mới đi vào đã cho chúng ta một hạ mã uy như vậy, chỉ sợ sau đó nhiệm vụ càng khó hoàn thành, nhưng cũng có một điểm kỳ quái, cái này hoàn toàn không phù hợp với nhiệm vụ Cao cấp — 2/ 35 cấp! Thường nhiệm vụ cao cấp 2 phần lớn chỉ là phiền trước, cuối cùng giết chết boss là được rồi, nhiệm vụ này lại không tầm thường như vậy!” Tiểu Huy chạy đến bên cạnh ta dùng thanh âm tất cả mọi người nghe được nói.
“Xác thực, ta trên đường đi một mực lo lắng vấn đề này, rốt cuộc là nguyên nhân gì độ khó nhiệm vụ lại không phù hợp đẳng cấp? Chẳng lẽ là hệ thống Bug? Nếu như là người chơi tiểu đội khác, chỉ sợ toàn quân đã bị diệt a!” Không phải ta xem thường người chơi đội ngũ khác, kỳ thật là Nghịch Thiên tiểu đội nhân tài đông đúc, lại còn có Thiên Hành là Long Hồn đệ nhất cao thủ, chỉ sợ bây giờ còn chưa có những tiểu đội khác có thể địch nổi.
“Chẳng lẽ là…” Tiểu Huy nghĩ nghĩ, vừa muốn nói lại bị Tiên Nữ cắt đứt.
“Chỉ sợ là nhiệm vụ này trước đã có người chơi làm qua a, ta thường thường đi dạo diễn đàn, cho nên thấy qua rất nhiều người chơi khác phát ra thiếp mời, đã từng thấy qua một cái thiệp viết, Long Hồn nhiệm vụ có thể thăng cấp hoặc giáng cấp, cùng một cái nhiệm vụ nếu như nhiều người hoàn thành, như vậy sẽ giáng cấp, sự khác biệt là, cùng một cái nhiệm vụ nếu như nhiều người thất bại, sẽ thăng cấp.” Tiên Nữ phân tích rõ ràng.
Thật có khả năng này, nhưng là nếu như nhiệm vụ thăng cấp, như vậy nhiệm vụ cũng có thể chuyển thành Cao cấp — 3 hoặc là 4 các loại, điều này không giải quyết được nghi vấn của chúng ta.
Chẳng qua nếu như thật sự nhiệm vụ thăng cấp, cũng là chỗ chúng ta chờ mong, bởi vì cấp bậc nhiệm vụ quyết định phần thưởng khi hoàn thành nhiệm vụ, cho nên cấp bậc nhiệm vụ rất quan trọng.
“Không cần lo lắng, các ngươi nhìn xem nhiệm vụ a.” Thiên Hành trấn định nói.
“A?” Có chút nghi hoặc lời Thiên Hành nói, ta lại nhìn nhìn nhiệm vụ, mới phát hiện, nguyên lai nhiệm vụ đã thay đổi, nguyên bản nhiệm vụ Cao cấp — 2/ 35 cấp, hiện tại đã thành nhiệm vụ Cao cấp — 2/ 40 cấp!
“Chẳng lẽ là…?”
“Đúng, chính là như vậy, khi chúng ta đánh xong Xà Vương Đầm Lầy nhiệm vụ cũng đã thay đổi.” Thiên Hành cắt đứt lời của ta, gọn gàng dứt khoát giải quyết nghi vấn của ta.
Xem ra Thiên Hành đã sớm chú ý tới vấn đề này, không nói ra… Chỉ sợ là không muốn làm cho đội viên mới khủng hoảng a, nguyên bản 7 thành viên trong Nghịch Thiên tiểu đội hắn phi thường hiểu, dù sao chúng ta đã từng trải qua rất nhiều nhiệm vụ nguy hiểm, cho nên hắn sẽ không lo lắng, đoán chừng là bởi vì Tiên Nữ cùng Tiểu Huy bọn họ, Thiên Hành mới có băn khoăn này.
“Tiểu Phong, cẩn thận một chút, nhiệm vụ này chỉ sợ không đơn giản như vậy.” Được Hệ thống nhắc nhở, ta theo kênh mât nghe được lời Thiên Hành nói, những lời này cũng đồng thời khẳng định phán đoán trước đó của ta, xem ra Thiên Hành xác thực là vì chiếu cố đội viên mới không đem việc nhiệm vụ thăng cấp mà nói ra.
“Cám ơn, ngươi cũng nên chú ý.” Ta theo kênh mật, trả lời một câu.
Thiên Hành lúc nói chuyện cũng không có nhìn ta, ta nhìn không được ánh mắt của hắn, ta không biết hắn đang suy nghĩ cái gì, nhưng câu nói ‘cẩn thận một chút’ của hắn, lại đầy sự quan tâm, cho ta cảm giác được trong nội tâm ấm áp dễ chịu.
“Bọn nhỏ… Các ngươi… Sao có thể đến chỗ nguy hiểm như vậy chơi?” Một thanh âm già nua có lực bên tai chúng ta vang lên, toàn bộ đội viên lập tức dừng lại, tìm kiếm nơi thanh âm phát ra.
Một đạo sương mù gần chỗ chúng ta đứng xông ra, chúng ta cùng nhau lui về phía sau, Thiên Hành che trước mặt của ta, tuy ta đối với hành động hắn vô thức bảo vệ ta rất cảm động, nhưng lại khó có thể tiếp nhận, vì cái gì hắn không tin khả năng của ta? Vì cái gì hắn cho rằng ta không thể bảo vệ mình?
Sương mù màu vàng bay lên tràn ngập, một luồng gió lạnh thổi qua, sương mù tan hết, một cái nhà tranh nho nhỏ hiện ra trước mắt chúng ta, trước nhà tranh có một lão nhân râu dài, lão nhân nheo lại hai mắt liếc nhìn chúng ta, xem ra cái thanh âm vừa rồi chính là từ người này truyền tới.
“Lão nhân gia, bạn vì cái gì lai nói như vậy?” Ta tránh đi sự bảo vệ của Thiên Hành, tiến lên một bước hỏi.
“Nơi này vốn là nơi các ngươi không nên tới, nên sớm trở về đi, phía trước có một con Thái Dương quái, là một yêu quái rất lợi hại a…” Lão nhân liếc xéo ta, chậm rãi nói ra.
“Lão nhân gia, chúng ta được Giới Không hòa thượng ủy thác đến giúp hắn tìm Phật Châu bị rơi, không biết bạn có hay không từng thấy Phật châu cùng loại gì đó?” Đối với thái độ lão nhân, ta không tức giận chút nào, lại ôn tồn hỏi.
“Ngươi nói… Cái này sao?” Lão nhân từ trong lòng móc ra một khỏa hình cầu gì đó, ta xem xét, đây chính là Phật châu! Không thể tưởng được viên Phật Châu thứ hai dễ dàng có thể chiếm được.
“Lão nhân gia, bạn có thể hay không cho chúng ta hạt châu này? Chúng ta thật sự rất cần nó!” Ta bày ra một bộ dạng rất là thành khẩn hỏi.
“Hạt châu này là ta nhặt được, thì phải là của ta! Há có đạo lý nào mà đem tặng người? Tiểu oa nhi người đúng là không hiểu chuyện! Hừ!” Lão nhân gia đột nhiên thay đổi bộ mặt, một bộ dáng tức giận nghiêng đầu quay đi không hề nhìn ta, cũng không có biến mất.
“Ngươi!…” Nghe xong lời này, ta muốn phát hỏa tại chỗ, lại bị lời nói Tiểu Huy ngăn lại.
“Lão nhân gia, bạn có cần cái gì cứ nói với ta, hạt châu này đối với bạn cũng không có gì dùng a, không bằng đổi thứ bạn yêu thích gì đó để chơi?” Tiểu Huy mỉm cười nói.
“Đó… Cũng là tiểu búp bê này nói dễ nghe! Như vậy đi, ngươi gọi tiểu oa nhi kia tới hầu hạ ta một ngày, ta liền đem Phật châu tặng cho các ngươi được không?” Lão nhân đôi mắt chăm chú nhìn chằm chằm ta, ta toàn thân không được tự nhiên.
“Cái này…” Tiểu Huy lúc này nghẹn lời, dù sao lão nhân kia là muốn ta tới hầu hạ hắn, Tiểu Huy đương nhiên không làm chủ được.
“Được rồi!” Ta nhẫn! Vì nhiệm vụ, ta nhịn! Hừ! Đừng làm cho ta bắt được cơ hội chỉnh ngươi, nếu không ngươi chờ đó cho ta! Ta đem tức giận áp xuống, cũng nhìn thấy Thiên Hành bên miệng tiếu dung liền mất đi, ta hướng phía lão nhân nịnh nọt nở nụ cười, “Lão gia gia, bạn cần cái gì a, ta nhất định hảo hảo giúp bạn.”
“Hảo, hảo, hảo, thật là một hảo hài tử, vậy trước tiên vào nhà đi, các ngươi cứ tùy ý a, muốn vào nhà cũng được!.” Lão nhân nhìn thoáng qua mọi người, ta đột nhiên thay đổi thái độ làm cho hắn vui mừng như nở hoa. Hừ! Tử lão nhân! Nếu không phải vì cái tên chết tiệt Thiên Hành kia, ta sẽ không làm như vậy!
Thấy tiếu dung của Thiên Hành mất đi, trong nội tâm của ta không khỏi bay lên một cổ khoái cảm, ai bảo ngươi chê cười ta, đáng đời!
Bất quá… Xúc động là ma quỷ… Ta lần nữa xác minh những lời này… Cái tử lão nhân kia! Lại để cho ta bưng trà, đưa nước, nấu cơm cho hắn, ta bận việc suốt một ngày, cuối cùng lại để ta rửa chân cho hắn! Lão Thiên, ta đây tạo nghiệt gì a!
Đã ta đáp ứng, thì không thể thất hứa, huống hồ đã bận việc cả ngày, vì một việc như vậy mà thất bại trong gang tấc, ta cũng không cam tâm, đại trượng phu co được dãn được! Có thể chịu thứ người thường không thể nhẫn! Vì vậy ta lấy bồn nhỏ, pha nước ấm, Tử lão đầu một lần lại một lần chê nước ấm không vừa,sau đó ta quang vinh hoàn thành nhiệm vụ khiến ta phải đổ hết mồ hôi, lấy được viên Phật châu thứ hai.
Thời điểm ại ta quay đầu lại, trùng hợp bắt được ánh mắt ngoan lệ chợt lóa lên của Thiên Hành, lại nhìn nhìn lão nhân, lão nhân tựa hồ cũng chú ý tới ánh mắt của Thiên Hành nhìn ánh mắt của hắn, sợ run cả người, trong nháy mắt hắn biến mất, nhà tranh cũng theo lão nhân biến mất không thấy, chúng ta một đội người lại đứng ở bình địa Thái Dương Thôn.
“Tiểu Phong… Hắc hắc… Vất vả ngươi…” Tiểu Huy vừa nói vừa nhịn cười.
Ta nhìn nhìn tiểu huy, lại nhìn nhìn những người khác trong đội ngũ, ta lập tức hối hận. Thất sách a thất sách! Vì cùng Thiên Hành đấu khí, làm cho hình tượng ta cố gắng duy trì trong đội ngũ toàn bộ phá hủy, đến cả Thương Hà bọn họ cũng đều âm thầm bật cười!
“Tốt lắm, đi thôi!” Thiên Hành tựa hồ còn đang sinh khí, lời nói ra cũng cứng ngắc.
Ta đem Phật châu bỏ vào trong hành trang, khi đội ngũ cùng một chỗ làm nhiệm vụ, chỉ cần một người tìm được vật phẩm nhiệm vụ, toàn bộ tiểu đội đều có, thời điểm giao nhiệm vụ, chỉ cần đội trưởng đi giao nhiệm vụ là được rồi, mọi người cùng lúc nhận được phần thưởng nhiệm vụ. Mỗi người trong hành trang xuất hiện vật phẩm nhiệm vụ chỉ là vì làm cho mọi người có thể càng thêm tinh tường nhiệm vụ đang tiến hành mà thôi, đương nhiên, nếu như trong hành trang không có không gian trống thì đừng nghĩ đến.
Mọi người tựa hồ cũng nhìn ra Thiên Hành tâm tình không tốt, Tiên Nữ còn chạy đến bên cạnh Thiên Hành nhỏ giọng nói một câu gì đó, sau đó lại như mây đen tản ra, Thiên Hành mang theo nụ cười sáng lạn nhìn ta, Tiên Nữ cũng mang theo nụ cười quỷ dị nhìn ta, ta không giải thích được.
Xem nhẹ hai người “Cấu kết với nhau làm việc xấu”, ta đi thẳng về phía trước, đội ngũ cũng bắt đầu tiến lên, cái sự việc này nho nhỏ này rất nhanh đã bị ta quăng sau đầu, chẳng qua nếu như Thiên Hành không dùng tiếu dung vô sỉ như vậy nhìn ta, ta sẽ càng thêm cao hứng.
“Ta cảm giác phía trước có nguy hiểm.” Thợ săn là Thái Điểu mở miệng, cái này tựa hồ là linh cảm đặc thù của thợ săn yêu tộc, Thái Điểu luôn có thể sớm cảm giác được nguy hiểm.
“Mọi người chờ một chút!” Tiểu Huy đột nhiên nói một câu, sau đó trước mặt tất cả mọi người, biến thành trạng thái linh hồn, sau đó lại mở to hai mắt hướng chúng ta giải thích, “Đây là kỹ năng mới của đạo tặc 30 cấp — Ẩn Thân, ngoại trừ đồng đội còn những người khác nhìn không thấy ta, bất quá thời gian không dài, chỉ có ba phút, ta đi trước dò thám đường.”
Phải nói, cho Tiểu Huy nhập đội là quyết định phi thường tốt, không riêng việc từ nay về sau có Tiểu Huy theo giúp ta nghiên cứu Thuật Luyện Đan, thỉnh thoảng hắn còn mang đến kinh hỉ.
Tỷ như, thông tin về đầm lầy nguy hiểm này chính là Tiểu Huy nói cho chúng ta biết, đối với Nhân Giới chúng ta hiểu không rỏ ràng bằng hắn, việc nói chúng ta có thêm một đồng đội mới, không bằng nói chúng ta tìm được một người dẫn đường chịu khó chịu mệt.
“Phía trước là một hoa viên, nhưng không nên xem thường cái hoa viên này, trong hoa viên đủ loại Thực Nhân Hoa khổng lồ cùng Thảo Mao Trư (cỏ lông heo), ta không biết là quái bao nhiêu cấp, bất quá xem cấp bậc nhiệm vụ chắc khoảng trên dưới 40 cấp.” Tiểu Huy thân ảnh hiện ra bên cạnh chúng ta, khôi phục trạng thái như cũ, nói.
“Chúng ta đi thôi, tựa hồ không có nguy hiểm gì lớn, thực vật là loại quái sợ hỏa, ta cùng Độc Cô liên thủ, hẳn là rất dễ dàng xử lý.” Ta tâm tràn đầy tự tin nói.
Những người khác cũng đồng ý cái nhìn của ta, Tiểu Huy cũng nhìn ta nhẹ gật đầu, xem ra Tiểu Huy thật đúng là một mình tự giết quái giết đến quen tay, hắn không nghĩ tới trong đội ngũ còn có chúng ta?
Ta nói thì như thế, nhưng Thực Nhân Hoa khổng lồ cùng Thảo Mao Trư làm cho người ta cảm giác rất đáng sợ, nhất là Thực Nhân Hoa khổng lồ cả cái miệng là một hàm răng sắc nhọn, bất quá điều đó đối với chúng ta mà nói rất hiển nhiên chỉ là đồ trang trí, Thiên Hành bọn họ vài kiếm khách đứng trước chống đỡ, ta cùng Độc Cô bắt đầu phóng từng mảng kỹ năng.
Kinh nghiệm tăng vô cùng nhanh, trước mắt ta đã thăng một bậc, vượt cấp giết quái, thêm kinh nghiệm tổ đội giúp ta trực tiếp vọt tới 32 cấp, cách người trong đội ngũ cao nhất là Thiên Hành cũng bất quá chỉ 7 cấp, Thiên Hành đã đến 39 cấp từ nay về sau càng khó có thể thăng cấp,lượng kinh nghiệm nhu cầu của chúng ta khó có thể tưởng tượng.
Tình huống ban đầu rất lạc quan, nhưng khi ta cùng Độc Cô phóng kỹ năng phóng tới tay mỏi nhừ, chúng ta cũng phát hiện một vấn đề nghiêm trọng…
Vì cái gì những thực vật này không giết được hết??!!
“Trời ạ! Vì cái gì lại giết mãi mà giết không hết?!!” Tiên Nữ hiển nhiên cũng không kiên trì nổi, bắt đầu oán trách.
“Không đúng… Tình huống không đúng…” Thiên Hành ngừng động tác trong tay, thối lui vào giữa đội ngũ, bắt đầu tinh tế quan sát, chỉ trong chốc lát, hắn đã nói, “Những bông hoa này sinh mới thật sự quá là nhanh, cho dù chúng ta tăng gấp đôi tốc độ đánh cũng không kịp, mà mấu chốt của việc này, là ở đó!”
Ta theo hướng chỉ của ngón tay Thiên Hành nhìn lại, đập vào mắt chính là từng mảnh Thực Nhân Hoa khổng lồ cùng Thảo Mao Trư, căn bản không có cái gì đặc thù tồn tại.
“A! Ta thấy rồi! Biến dị Thực Nhân Hoa!” Thái Điểu nhãn lực xác thực rất tốt, trong mắt của ta chỉ thấy một mảnh toàn quái, Thái Điểu vậy mà rõ ràng có thể phát hiện chỗ mấu chốt Thiên Hành nói, bất quá Thái Điểu cũng lập tức đưa ra nghi vấn, “Nhưng chúng ta hình như đã đi hơi xa? Địa phương đó cách quá xa, ngay tiễn của ta bắn còn không đến, nói chi là kỹ năng của bọn Tiểu Phong! Bất quá ở gần Biến Dị Thực Nhân Hoa có một khoản trống, nếu như có thể qua đó, chúng ta có thể giết Boss.”
“Mọi người dùng Thiên Địa Hỗn Loạn, chúng ta vượt qua đó! Chỉ cần xông đến khoảng không đó là được rồi!” Ta lấy ra Thiên Địa Hỗn Loạn, bôi lên vũ khí, đợi tất cả mọi người chuẩn bị tốt,sau đó bốn kiếm khách đem chúng ta vây vào giữa, bắt đầu một cuộc chạy nước rút cực kỳ khó khăn.
Trên đường đi, không ngừng có người bị Thảo Mao Trư kéo lại, được ta cùng Độc Cô trong nháy mắt cứu, Tiên Nữ không ngừng sử dụng trị liệu quần thể, Thương Hà tiếp tục bổ sung trạng thái cho chúng ta. Nhưng quái thật sự quá nhiều, chúng ta không thể không một bên vừa ăn dược một bên tránh hàm răng sắc nhọn của Thực Nhân Hoa khổng lồ, xông lên phía trước, không phụ lòng người, hai giờ qua đi, chúng ta rốt cục đứng trước mặt Biến Dị Thực Nhân Hoa.
Biến Dị Thực Nhân Hoa tựa hồ cảm thấy chúng ta tiếp cận, mấy ngàn đằng điều (dây leo) hướng chúng ta quấn tới, trong nháy mắt đem chúng ta cuốn lên, tình huống thập phần nguy cấp…
Lúc này, ta cùng Độc Cô chỉ có không ngừng phóng kỹ năng, hy vọng pháp thuật hỏa hệ có thể trì hoãn Biến Dị Thực Nhân Hoa công kích, mà xác thực chúng ta đã đạt được mục đích, đằng điều bị hỏa xà cuốn lấy trong nháy mắt hóa thành tro tàn, đồng đội bị cuốn lấy nguyên một đám rơi ngã trên mặt đất.
“Tiểu Phong! Chú ý!” Thiên Hành đột nhiên kêu lên, ta quay đầu nhìn, đột nhiên phát hiện phía sau ta một cái miệng to như chậu máu, hàm răng cự đại đối diện ta, tựa hồ chỉ sau một khắc ta sẽ bị nuốt vào…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.