Long Hồn (Khúc Điều Chi Thương)

Chương 53: Đào hoa viên thất tung




Khi chúng ta bảy người từ trên xe ngựa đi xuống, đã qua 40 phút sau, thời gian hẹn gặp mặt của Thương Hà cùng vị tiểu thư kia cũng sắp tới rồi, mà lúc này chúng ta đang đứng tại dịch trạm nhìn chung quanh.
“Ngươi chính là Thương Hà?” Trước mặt là một nữ hài tử tướng mạo thực xinh đẹp, một thân phục sức xinh đẹp, trong tay cầm một Pháp trượng, đầu trượng phía dưới còn buộc lên một cái nơ bướm hồng nhạt…
Không phải đâu… Như thế nào nữ nhân này lại đem cách ăn mặc của mình thành như vậy a… Ta vẻ mặt hắc tuyến nhìn mọi người, phát hiện nguyên lai hắc tuyến không chỉ một mình ta, toàn bộ mọi người vẻ mặt phi thường bất đắc dĩ.
“Đúng vậy, ngươi chính là Tiên Nữ Hạ Phàm đi.” Thương Hà lời này, đây không phải là nói nhảm sao, nàng không phải Tiên Nữ Hạ Phàm thì còn ai đứng đây! Ôi chao? Tiên Nữ Hạ Phàm… Hình như là…
“Ngươi chính là Tiên tộc — Hồng nương a!” Ta khẳng định, bởi vì ta đột nhiên nhớ tới thời gian ta vừa đến Quỷ Thành, ta từng xem được một bài viết trên diễn đàn của nàng.
“Di? Ngươi biết ta?” Tiên Nữ Hạ Phàm hiếu kỳ nhìn về phía ta.
“Nhớ rất lâu trước kia ngươi trên diễn đàn có viết một bài, lúc ấy ngươi nói Hồng nương là chức nghiệp rất khó luyện, ta nhớ rỏ như vậy a.” Kỳ thật ta nói những lời này chỉ vì ta muốn thử nàng, thử thoáng qua xem nàng có tài nghệ gì không. Gia đình Thương Hà đã yêu cầu hắn chiếu cố nàng, như vậy về sau chúng ta cùng nàng có thể thành đồng đội, cho nên ta muốn thừa dịp hiện tại có cơ hội tới thử thoáng qua thực lực của đồng đội mới.
“Ân, xác thực là như vậy, lúc ấy cảm thấy rất khó luyện, nhưng là về sau bởi vì làm một cái nhiệm vụ, nhận được một quyển sách kỹ năng trị liệu quần thể, sau luyện lên cấp thì có thêm đội ngũ.” Tiên Nữ Hạ Phàm chỉ sợ cũng biết rõ ta đang thử nàng, chính mình nói ra.
“Như vậy cũng tốt, có Tiên Nữ đến trị liệu, càng thêm cam đoan an toàn.” Nghịch Thiên Hành nhìn ta, nói.
Cái nhìn kia ý tứ như thế nào sao ta lại không biết, ẩn dấu thực lực sao! Ta sao lại còn không rõ Tiên Nữ Hạ Phàm có hay không thích hợp làm đồng đội lâu dài của chúng ta không, ta cùng Nghịch Thiên Hành chủng tộc cùng chức nghiệp tốt nhất không cần phải tự giới thiệu.
“Chúng ta kế tiếp tính đi đâu? Ta gia nhập đội đối với các ngươi mà nói tuyệt đối không có gì chuyện xấu, các ngươi không cần lo lắng ta sẽ cản trở, dù sao nói thế nào ta cũng là một người có tên trên BXH.” Tiên Nữ Hạ Phàm là người thông minh, rất minh bạch băn khoăn của chúng ta, mà nàng nói những lời kia cũng lập tức làm cho Đại Hà bọn họ thả lỏng trong lòng.
Tên Trên Bảng xếp hạng cũng không phải là ai cũng có thể lên, nhớ rõ lúc trước ta xem bảng xếp hạng, Tiên Nữ Hạ Phàm đã có mặt trên bảng, có thể bảo trì đến hiện tại, tuyệt đối đã nói rõ thực lực.
Nói đến đây, đột nhiên nhớ tới ta đã lâu không có kiểm tra bảng xếp hạng, vừa vặn bây giờ thừa dịp nhìn một cái.
1. Nghịch Thiên Hành
Đẳng cấp: 38 cấp — Giới tính: nam — Chủng tộc: Ẩn — Chức nghiệp: Ẩn
2. Nhất Tiễn Ôn Nhu
Đẳng cấp: 35 cấp — Giới tính: nam — Chủng tộc: Yêu tộc — Chức nghiệp: Thợ săn
3. Đẳng Ái Nhân
Đẳng cấp: 34 — Giới tính: nam — Chủng tộc: Nhân tộc — Chức nghiệp: Kiếm khách
4. Nguyệt Sắc Mông Lung
Đẳng cấp: 34 — Giới tính: Nữ — Chủng tộc: Nhân tộc — Chức nghiệp: Kiếm khách
5. Nhất Đại Đại Hà
Đẳng cấp: 33 — Giới tính: nam — Chủng tộc: Tiên tộc — Chức nghiệp: Kiếm khách
6. Khúc Điều Chi Thương
Đẳng cấp: 32 — Giới tính: Nữ — Chủng tộc: Yêu tộc — Chức nghiệp: Kiếm khách
7. Tiên Nữ Hạ Phàm
Đẳng cấp: 32 — Giới tính: Nữ — Chủng tộc: Tiên tộc — Chức nghiệp: Hồng Nương
8. Ngạo Khí Thiên Hạ
Đẳng cấp: 33 — Giới tính: nam — Chủng tộc: Yêu tộc — Chức nghiệp: Thư sinh
9. Độc Cô Cữu Tiện
Đẳng cấp: 31 — Giới tính: nam — Chủng tộc: Nhân tộc — Chức nghiệp: Thư sinh
10. Cực Phẩm Thái Điểu
Đẳng cấp: 31 — Giới tính: nam — Chủng tộc: Yêu tộc — Chức nghiệp: Thợ săn
Úc! Không nghĩ tới tiểu đội chúng ta chỉ còn lại ta cùng Thương Hà không có trên BXH, xem ra Nghịch Thiên tiểu đội xác thực, thực lực rất mạnh, Thiên Hành lúc mới bắt đầu cùng tên thứ hai trên BXH chỉ chênh lệch có hai cấp, hiện tại đã kéo ra đến ba cấp, thật là điên cuồng, lúc trước cùng ta làm nhiều nhiệm vụ bị làm phiền như vậy lại vẫn có thể bảo trì cấp bậc!
“Cái người gọi Nhất Tiễn Ôn Nhu, nghe nói tại Yêu vực là một nhân vật rất lợi hại, cũng là người duy nhất có thể cùng Nghịch Thiên Hành đối kháng, về phần Nguyệt Sắc Mông Lung… Chính là bằng hữu ta muốn giới thiệu cho các ngươi!” Tiên Nữ Hạ Phàm nói đến Nguyệt Sắc Mông Lung, ngữ khí có chút đắc ý, tận lực bên cạnh nhường lối, hiện ra người vừa rồi một mực ở sau lưng nàng.
Lúc này, chúng ta mới phát hiện tại đằng sau Tiên Nữ Hạ Phàm còn có một người, trên mặt không một chút biểu lộ cảm xúc, cho thấy nàng là thiên sinh lệ chất, hảo Băng mỹ nhân! Dáng người cao gầy mặc khôi giáp, hiển nhiên chính là một thân Kiếm khách nhân tộc — Nguyệt Sắc Mông Lung.
“Các ngươi hảo, ta là Nguyệt Sắc Mông Lung.” Ngôn ngữ ngắn gọn làm cho chúng ta nhìn nhau không nói gì, chỉ sợ những người khác cũng cùng một ý nghĩ như ta, vì cái gì một người lạnh như băng như vậy, lại lấy một cái tên như vậy?
“Các ngươi đừng xem Nguyệt tỷ một bộ dạng khó gần, nàng thật ra là bởi vì sợ người lạ mới như vậy, chờ các ngươi quen rồi từ nay về sau sẽ biết, Nguyệt tỷ là một người dễ nói chuyện!” Tiên Nữ Hạ Phàm chắc là nhìn ra nghi vấn của chúng ta, vội vàng giải thích.
“Hoan nghênh ngươi gia nhập Nghịch Thiên tiểu đội!” Nghịch Thiên Hành lễ phép với Nguyệt Sắc Mông Lung cười cười, phát ra yêu cầu mời tổ đội.
Như thế nào… Ta lại cảm thấy rất không thoải mái? Ta nhìn nhìn Nghịch Thiên Hành cùng Nguyệt Sắc Mông Lung nhìn nhau cười, ngực cảm giác có chút khó thở,ta lại không nghĩ đi tìm tòi nghiên cứu nguyên nhân.
“Các ngươi ở Nhân Giới, như vậy các ngươi có biết một nơi gọi là Đào Hoa Viên Thất Tung?” Ta đi đến phía trước hỏi. Đương nhiên, quên cái gì cũng không thể quên nhiệm vụ a, đây chính là nhiệm vụ chức nghiệp ẩn của chúng ta, làm xong không chừng có thể nhận thưởng được nhiều hảo trang bị!
“Đào Hoa Viên Thất Tung? Không có, cho tới bây giờ chưa nghe nói qua Nhân Giới có địa phương như vậy, chỉ sợ là địa đồ ẩn a!” Tiên Nữ Hạ Phàm dứt khoát trả lời vấn đề của ta.
“Nhân Giới các ngươi tương đối quen thuộc, như vậy đội ngũ như chúng ta, đi nơi nào thăng cấp thì phù hợp?” Nghịch Thiên Hành nhìn ta, không biết đang suy nghĩ cái gì, nụ cười bên miệng biến mất, trong hai mắt tựa hồ còn có một chút phản kháng, bất quá cũng chỉ là thoáng qua, nếu ta không nhìn chằm chằm vào hắn, chỉ sợ ta cũng bỏ lỡ.
“Như vậy chúng ta đi vào đó đi?” Tiên Nữ Hạ Phàm nghe câu hỏi Nghịch Thiên Hành, có chút do dự nhìn Nguyệt Sắc Mông Lung, như là đang hỏi ý kiến của nàng.
“Cũng tốt, vậy đi vào trong đó a.” Mông Lung nhẹ gật đầu, hướng về phía Tiên Nữ cười nhẹ một tiếng.
“Oa… Thật xinh đẹp! Ta không được rồi!” Đội ngũ phía sau truyền đến tiếng Đại Hà, “Ta bị tình yêu đánh trúng a!”
Hắc tuyến… Đại Hà không nên đến mức như thế a! Mặc dù nói, Mông Lung cười rộ lên quả thực nhìn rất đẹp, mà ngay cả ta cũng vậy cảm thấy ngạc nhiên, chính là Đại Hà cũng không cần phải phản ứng phô trương như vậy a, lại còn nói thêm một câu.
Ta bất đắc dĩ nhìn qua Đại Hà đang đùa giỡn, lại nhìn nhìn Mông Lung, khó khi phát hiện được Mông Lung đỏ mặt, xem ra thật sự như Tiên Nữ nói, Mông Lung thật là sợ người lạ, còn rất dễ dàng thẹn thùng, phải nói sao! Tuyệt không phù hợp hình tượng kiếm khách!
“Chúng ta đi thôi!” Tiên Nữ quay đầu đối với chúng ta nói.
“Đi nơi nào?” Đẳng Ái hỏi.
“Hoa Quả Sơn, đó là nơi ta cùng Nguyệt tỷ lúc trước trước phát hiện, là một địa phương ẩn dấu, đến nay chưa có người khác phát hiện, chỗ đó quái đẳng cấp từ 38-40, ta nghĩ tương đối thích hợp với tiểu đội chúng ta đi xoát kinh nghiệm.”
Không phải đâu! Lại là Bàn Tơ Động, lại là Hoa Quả Sơn, Long Hồn có phải là còn có cả Tề Thiên Đại Thánh?
“Hảo, chúng ta đây liền đi vào trong đó a.” Đẳng Ái nói xong, để Tiên Nữ bọn họ dẫn đường, chúng ta một đội chín người hướng phía Tây Môn Nhân Giới đi đến.
Ra Tây Môn, bên ngoài một mảnh xanh tươi, trải dài về hướng tây, núi sông uốn lượn, mà chúng ta hiện tại đang đi trên một sơn đạo, thỉnh thoảng có một vài Tiểu Hầu Tử đến quấy rầy, căn bản là không cần ta động thủ, sẽ chết dưới kiếm của mấy kiếm khách đi phía trước.
“Ngọn núi này gọi là Thiên Chi Phong, ở Nhân giới là nơi quái đẳng cấp tương đối cao, quái ở chân núi trên cơ bản dưới 30 cấp, nhưng đến giữa núi, quái vật đẳng cấp cơ bản khoảng 40 cấp gì đó, trước mắt chưa có ai có thể leo đến đỉnh núi, nơi chúng ta đến là một động nhỏ trong núi.” Tiên Nữ như hướng dẫn viên du lịch giải thích cho chúng ta.
Xác thực, nơi này có bọn Tiểu Hầu Tử ngẫu nhiên xuất hiện công kích, nếu không ngọn núi này phong cảnh xác thực rất thích hợp du lịch, cùng Quỷ tộc tân thủ thôn so sánh, chỉ có hơn chứ không kém.
Mà lúc này đây, Đại Hà cùng Mông Lung ở phía trước mở đường, bên cạnh có Đẳng Ái hợp tác, sẳn sàng đề phòng vạn nhất, phía sau ta có Nghịch Thiên Hành, cả đội ngũ có thể nói là phòng thủ kiên cố, không có sơ hở, cho nên ta cũng mừng rỡ tại thời khắc này làm công tác hái thuốc, mặc dù vẫn phải đuổi kịp đội ngũ không thể đem dược thảo toàn bộ ném vào trong hành trang, bất quá thu hoạch có chút phong phú.
“Phía trước là tới rồi.” Theo phương hướng Tiên Nữ chỉ, ta nhìn thấy phía trước một thạch bích, thạch bích bị dây leo phủ kín, giống như trong tiểu thuyết võ hiệp, những dây leo này phía sau hẳn có một sơn động che dấu.
Không ngoài dự liệu của ta, Mông Lung đi đến phía trước, dùng kiếm trong tay đem dây leo giải quyết sạch sẽ, trên thạch bích xuất hiện một cái cửa động, lớn nhỏ chỉ cho một người thông qua, Đại Hà ngăn Mông Lung đang muốn xông lên trước, dẫn đầu đội tiến vào trong động, chúng cả đội cũng nối đuôi theo nhau vào.
Lúc này ta đột nhiên nhớ tới có một tác phẩm miêu tả: Người đánh cá lấy làm lạ, tiến thêm vô, muốn đến cuối khu rừng. Rừng hết thì suối hiện và thấy một ngọn núi. Núi có hang nhỏ, mờ mờ như có ánh sáng, bèn rời thuyền, theo cửa hang mà vô. Mới đầu hang rất hẹp, chỉ vừa lọt một người. Vô vài chục bước, hang mở rộng ra, sáng sủa đất bằng phẳng trống trải, nhà cửa tề chỉnh, có ruộng tốt, ao đẹp, có loại dâu loại trúc, đường bờ thông nhau, tiếng gà tiếng chó tiếp nhau. Trong đó những người đi lại trồng trọt làm lụng, đàn ông đàn bà ăn bận đều giống người bên ngoài, từ những người già tóc bạc tới những trẻ để trái đào, đều hớn hở vui vẻ.
Tuy Núi này không phải Núi kia, cũng không cùng nguồn nước, nhưng là sơn động này nhưng lại giống như miêu tả, cửa vào sơn động thập phần hẹp, nhưng đi được một đoạn, sơn động hẹp hòi trở nên ngày càng rộng rãi, cuối cùng có thể đủ cho ba người đi song song.
Mà phía trước sơn đạo chúng ta đi tới, có một điểm ánh sáng nho nhỏ, ánh sáng không ngừng theo chúng ta đi về phía trước mà mạnh dần, cuối cùng chúng ta đã đi thông qua sơn động, đến một địa phương giống như trong Đào Hoa Nguyên Ký miêu tả, tựa như Đào Uyên Minh đã viết, đất bằng phẳng trống trải, nhà cửa tề chỉnh, các loại cảnh đẹp như vẽ hiện lên trước mắt chúng ta.
“Thiên Hành, nơi này là…” Ta nhìn nhìn Nghịch Thiên Hành, phát hiện hắn cũng đang nhìn ta, hơn nữa trong mắt có nghi vấn đồng dạng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.