Long Hồn (Khúc Điều Chi Thương)

Chương 49: Kinh hỉ!




“Ôi! Quên đi, lần này từ tiểu tri thủ thu thập được thật nhiều tơ, phỏng chừng cũng đủ cho ta làm chút đồ, hay thu thập tiếp đi, được rồi, có lẽ còn có tinh thạch mà!” Nói đến tinh thạch, mắt ta nhất thời sáng lên, hưng phấn nhìn vào thi thể Khoáng Sơn Thủ, giống như dã lang thấy đồ ăn.
Mọi người sớm đã quen với tính cách của ta, bất đắc dĩ lắc đầu, mà Nghịch Thiên Hành lúc này mới chuyên tâm tìm tòi trang bị tuôn ra từ thi thể Khoáng Sơn Thủ.
“Di? Đây là cái gì?” ta vừa thu thập vừa cùng Tiểu Vỹ nói chuyện phiếm, đột nhiên trên tay xuất hiện 1 cái túi kì quái, ta cầm lấy, vừa nhìn, cái này gọi là Sơn Thủ Ti Nang, thế nhưng không có thuộc tính đặc thù gì.
Túi tơ? Sẽ không là sản phẩm tơ tằm của địa phương đi? Ta vội cầm cái túi nhìn từ trên xuống dưới, từ trái qua phải, phát hiện ở phía dưới có 1 cái lỗ nhỏ, xuyên thấu qua ánh sáng của cây đuốc, khi ta thấy được bên trong là thứ quen thuộc thì rất hưng phấn: tơ tằm! Đây thật sự là 1 kinh hỉ!
Ta kéo ra 1 sợi tơ, muốn nhìn bên trong túi này 1 chút, xem rốt cuộc có bao nhiêu, đương nhiên khi tri thủ ti bị ta kéo ra toàn bộ, thì cái túi rốt cuộc cũng trống không, mà bên cạnh tên túi xuất hiện 1 số chữ nhỏ nhỏ là 23:59, hơn nữa con số này có lẽ đang đếm ngược.
Lẽ nào… lẽ nào cái túi này sau 24 tiếng có thể tự động sinh ra tơ tằm? Trời ạ! Ta lụm được cực phẩm rồi! Sớm biết thì đem đốt hết những con tiểu tri thủ cản đường trực tiếp xông vào! Hại chúng ta uổng phí nhiều thời gian và sức lực như vậy!
Mặc dù chiếm được cái túi tơ đối với ta mà nói là cực phẩm, thế nhưng sự nghiệp thu thập của ta cũng không thể để hoang phí, vì vậy ta lại bắt đầu làm nhiệm vụ, đồng thời còn túm Tiểu Vỹ đang trưng cái vẻ mặt không tình nguyện theo ta cùng thu thập.
“Tiểu Phong, cái này không giống lần trước!” Tiểu Vỹ cầm một hạt châu lục sắc đưa tới trước mặt ta.
Ta tiếp nhận hạt châu, ta thấy hạt châu này cùng với tinh thạch trước đây không sai biệt lắm, chỉ bất quá bên ngoài rất lấp lánh, so sánh với trân châu không kém bao nhiêu, mà ở trên có viết tên vật phẩm: độc diệc châu, vật phẩm nhiệm vụ (1/7)
Sao lại là nhiệm vụ? Nhiệm vụ của Long Hồn cũng nhiều lắm đi, sẽ không phải là ta lại đụng tới nhiệm vụ ẩn dấu đi? Ta đây cũng quá may mắn, bất quá chỉ có 1 vật phẩm nhiệm vụ, xem ra ta có cần phải kích hoạt nhiệm vụ hay không
Hơn nữa phía sau nó có viết (1/7) là có ý gì? Chẳng lẽ còn 6 viên trân châu nữa sao? Ôi! Quên đi! Dù sao hiện tại cũng không có một chút đầu mối, sau này đụng phải viên trân châu khác rồi tính, hơn nữa đẳng cấp nhiệm vụ này ta còn chưa biết mà, biết đâu cho dù hiện tại ta có kích hoạt nhiệm vụ cũng không làm được ấy chứ.
Cáp! Đủ rồi! Ta nhìn hòn đá lục sắc nhỏ trong tay, vui vẻ chạy đến bên cạnh Nghịch Thiên Hành nói: “Thiên Hành, đến giám định một chút, lần này lại đánh ra tinh thạch.”
Nghịch Thiên Hành dựa theo thủ pháp lần trước, đem tảng đá giám định.
Thủ Khoáng Sơn Thủ tinh thạch
Thuộc tính: dùng để chế tạo trang bị, gia tăng thuộc tính đặc thù.
Tốt lắm! Là một khối tinh thạch có thể dùng được, bất quá tinh thạch này dùng như thế nào mới thích hợp đây? Lần trước sau khi Triệu sư phụ chỉ cho ta cách dùng vài loại tinh thạch, ta trở về hảo hảo suy nghĩ, xác thực cũng tìm được 1 số quy luật.
Tỷ như nói Ấu Lang Vương tinh thạch, trước hết không nói đến cách rèn, nó có thể tăng thêm tốc độ di chuyển trên giày. Mà Dã Trư Vương tinh thạch, là tăng thêm phòng ngự, Song Ban Tất thì là kỹ năng đặc thù hoặc thuộc tính công kích, Lam Cánh Điểu Vương tinh thạch còn lại là tăng công kích thuộc tính phong, theo như lời sư phụ nói hiệu quả sau khi dùng những tinh thạch này, ta đại khái cũng hiểu rõ một chút.
Dã Trư Vương bởi vì da dày, trên da còn có gai cứng nhọn, nên phòng ngự càng cao, cho nên tinh thạch của nó chính là tăng thêm phòng ngư. Lam Cánh Điểu Vương có công kích thuộc hệ phong, cho nên tinh thạch của nó chính là tăng thêm công kích thuộc tính phong.
Như vậy dựa theo quy luật này mà tính tiếp, tác dụng của Thủ Khoáng Sơn Thủ tinh thạch, hẳn là có 3 loại: thứ nhất là khảm trên vũ khí thì sẽ tăng thêm kỹ năng thuộc tính độc thứ hai là có thể tăng thêm công kích vật lý thứ 3 cũng là khả năng cao nhất, thêm thương tổn thuộc tính độc vào công kích.
“Tiểu Phong, ngươi xem cái chuôi trượng này có dùng được không.” Nghịch Thiên Hành cầm trong tay 1 thanh trượng bước qua, cho ta nhìn thuộc tính 1 chút.
Độc Thủ Trượng (lam)
Đẳng cấp: 30
Công kích pháp thuật: 120-380
Khi công kích pháp thuật có gia tăng trúng độc, mỗi giây giảm 50 điểm thể lực kẻ địch, duy trì trong 30 giây.
“Thật là thanh hảo trượng! Mọi người không dùng sao?” ta mừng rỡ nhìn Độc Thủ Trượng, rồi quay đầu hỏi mọi người.
“Tiểu Phong, những trang bị trước đều là ngươi làm cho chúng ta, lần này nói cái gì cũng phải nhận lấy, huống hồ Độc Cô chỉ dùng quạt, Thương Xuyên lại thuộc hệ phụ trợ, mà ngươi đã 29 rồi, cũng nên thay đổi trang bị, cái chuôi trượng này ngươi dùng là thích hợp nhất!” Đằng Ái đi tới trước mặt ta khuyên giải, mà mấy người khác cũng cười cười nhìn ta gật đầu, cổ cũ ta nhận lấy.
“Được rồi, thế thì ta nhận, cám ơn mọi người.” ta cảm động nhìn 6 vị đội hữu, theo lý thời gian nhận thức của chúng ta cũng không lâu, hơn nữa bản thân 6 người bọn họ đều có quen biết trong hiện thực, cái chuôi trượng này kỳ thực nên cấp cho Thương Xuyên, thế nhưng vẫn cứ cho ta, không cảm động là không có khả năng.
Thực ra ta muốn trang bị là có nguyên nhân, ta muốn mình tự chế trang bị cho bản thân, tuy rằng tài liệu của ta hiện tại cũng đủ rồi, nếu rèn vũ khí thì có lẽ còn thiếu chút kinh nghiệm, thế nhưng theo kỹ năng của ta mà nói, ta cần phải chế 2 cái vũ khí, dù sao kỹ năng kiếm hệ cũng là kỹ năng của long chi hồn phách, đã để cho ta học được, lại không thể dùng, hiện tại thoạt nhìn vô dụng, về sau khẳng định là dùng được.
Cho nên ta muốn vũ khí có thể làm kiếm cũng có thể làm trượng, như vậy ta đồng thời có thể sử dụng kỹ năng ta đã học, luyện kỹ năng, đồng thời nhân tiện chế ra trang bị cho bọn họ, đây không phải là nhất cử lưỡng tiện sao! Bất quá cái Lang Vương Trượng của ta cũng nên thay đổi, lúc hồi cấp 15 vẫn liên tục dùng đến bây giờ, kỹ năng mê muội đã sớm không có tác dụng với quái cấp cao, chẳng khác nào như rác rưởi.
Xem ra ta cũng không nên mở ước hão huyền a, không bằng đợi đến khi lên 30 thì dùng cái trượng này, cũng không gấp gáp chế tạo vũ khí hoàn mỹ trong lòng ta, tránh bởi vì nóng ruột mà thất bại, lãng phí tài liệu, ha ha, cũng không tệ nha.
“Đi thôi, chúng ta cũng cần phải trở về, hôm nay thật sự là đại thu hoạch a!” Đại Hà thấy ta đã nhận vũ khí, thì cười ha ha ôm lấy vai ta nói.
“Cái này… các ngươi về trước đi.” ta có chút do dự nói.
“Tiểu Phong còn có chuyện muốn làm? Có cần chúng ta hỗ trợ không?” Độc Cô hết sức hiểu ý hỏi.
“Hắc hắc, ta cho dù có muốn các ngươi hỗ trợ, các ngươi cũng không giúp được a, các ngươi nhìn nơi đó đi!” ta chỉ chỉ chỗ Thủ Khoáng Sơn Thủ vừa rồi tiêu thất, lưu lại 1 điểm khoáng thạch, quặng nơi đó tản ra 1 loại lam quang, bất quá hình như số lượng cũng không nhiều, thế nhưng có tài liệu mà không cất vào ba lô thì không phải phong cách của ta a!
“Nguyên lai là đào quặng a, vậy được rồi, chúng ta đi về trước, ngươi nhớ đừng ngốc ở chỗ này lâu, vài ngày sau Thủ Khoáng Sơn Thủ có thể xuất hiện lại, khi đó cho dù chúng ta muốn chạy tới cứu ngươi cũng không kịp.” Đằng Ái gật đầu hiểu rõ, lập tức dặn dò.
“Ân ân! Yên tâm đi! Chờ đến khi trở về ta sẽ tìm các ngươi a.” ta gật đầu như giã tỏi, “được rồi, cái này cho các ngươi!” tiện tay giao dịch cùng với mọi người, ném cho bọn họ mỗi người 30 cái hồi trình phù Quỷ Đô.
Mọi người nhìn nhau 1 chút, rồi xe hồi trình phù, tiêu thất.
Mà ta, thì lại bắt đầu công việc đào quặng, còn có Tiểu Vỹ đang nhàn nhã kia, lại lần nữa bị ta túm sang cùng làm cu li.
“ĐINH!!!” một tiếng giòn vang, sau khi bận rộn suốt 3 tiếng mấy, cái quặng đầu tiên rốt cuộc cũng xuất hiện, ta nhìn thuộc tính 1 chút:
Lam Thủ Khoáng
Đẳng cấp: trung cấp khoáng thạch.
Không tệ không tệ! Xem ra ta thực sự đoán đúng rồi, hảo quặng quả thực ở chỗ sâu nhất trong động, xem ra lần nguy hiểm này trải qua thật có giá trị, không chỉ lụm được Sơn Thủ Ti Nang, Độc Thủ Trượng, cũng khiến cho ta đào được Lam Thủ Khoáng trung cấp khoáng thạch.
Vì vậy, 2 bạn trẻ nào đó bắt đầu miệt mài đào quặng, thành tựu rất lý tưởng.
3 ngày trôi qua, ta cùng Tiểu Vỹ đào tổng cộng được 108 khối Lam Thủ Khoáng, bất quá khiến ta có chút thất vọng chính là, khi đào ra được khoáng thạch cuối cùng, Lam Thủ Khoáng cũng tiêu thất theo… Vì vậy, ta rất là bất đắc dĩ xuất ra hồi trình phù, xẽ nhỏ rời đi.
Mỗ nào đó vừa mới biến mất khỏi động, thì một quái vật khổng lồ giống như từ trên trời rơi xuống, nó chính là Thủ Khoáng Sơn Thủ.
Lúc này ta cùng Tiểu Vỹ nhàn nhã tiêu sái ở bên cạnh trạm dịch Quỷ Đô, nhàn nhã trò chuyện, nhàn nhã đi dạo quanh các hàng bán của người chơi, hỏi ta vì sao lại nhàn nhã như thế, bởi vì chúng ta đang chờ 6 mỗ nào đó đến, nhưng 6 mỗ nào đó rất hiển nhiên đến muộn, cho nên chúng ta mới ‘nhàn nhã’ như thế, bất quá chi bằng nói là buồn chán.
“Tiểu Phong! Xin lỗi, chúng ta đã đến muộn, trước khi về tới thì đụng phải quái, mất một chút thời gian.” Nghịch Thiên Hành mang theo đội viên khác từ trạm dịch đi tới, thẳng đến chỗ của ta, một đội người lấp lánh quang mang, đưa tới ánh mắt của vô số người ‘nhìn’.
“Có chuyện gì nhất định phải nói tại đây, đi Quỷ Thanh Cư không tốt sao?” ta khó hiểu hỏi.
“Là như vậy, chúng ta tiếp 1 cái nhiệm vụ, có thể cần chút thời gian, ngươi nếu như rãnh rồi thì theo chúng ta đi, thời gian sắp đến rồi.” Đại Hà cướp lời.
“Ta gần đây muốn đi nghiên cứu một chút về tơ nhện, các ngươi đi làm nhiệm vụ đi, ta sẽ không đi với các ngươi đâu.” ta còn tưởng có chuyện gì ghê gớm lắm, sao không nói trực tiếp trong kênh tổ đội cho ta nghe? còn phải chạy tới nơi này gặp mặt mới có thể nói.
“Đại Hà, ngươi đừng nói nữa, nói cũng không nói rõ, Tiểu Phong, độ khó nhiệm vụ lần này cũng không lớn, bất quá ngươi làm tương đối tốt hơn.” Đằng Ái giải thích.
“Nhiệm vụ gì?” cái gì mà ngươi làm thì tương đối tốt hơn? Ta có chút ngạc nhiên hỏi.
“Nhiệm vụ lần này là khai thông công năng phi cáp truyền vật cho người chơi, sau khi làm xong nhiệm vụ chúng ta có thể dùng phi cáp truyền vật phẩm, một lần có thể chở được 10 kiện, rất hữu dụng.” Đằng Ái tiếp tục giải thích cho ta.
“Vậy đi thôi, trước làm xong rồi nghiên cứu đi.” ta vui vẻ đáp ứng, nói thật, nhiệm vụ này kỳ thực rất hữu dụng, như vậy sau này mỗi khi ta làm ra được cái gì thì có thể trực tiếp phi cáp cho bọn hắn, không cần phải chạy đi tìm bọn hắn mỗi khi cần, rất tiết kiệm thời gian, huống hồ đây chỉ là nhiệm vụ làm 1 lần, làm xong thì có công hiệu vĩnh viễn, lợi chắc a.
“Ta trước cho ngươi cùng hưởng nhiệm vụ.” Nghịch Thiên Hành nói ngắn gọn, tiện đường cho ta cùng trả nhiệm vụ, ta vừa nhìn, liền luống cuống. Nhiệm vụ này cũng quá…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.