Long Châu

Chương 116: Anh tài tập hợp




Cuối cùng Hạ Thế cũng đến ngày mở ra, từ lúc sáng sớm trước cửa Lý gia đã có rất đông người tiến đến.
Hắc Vũ cùng với đám người của Kim Nhật liên minh cũng vừa lúc đến nơi, bọn hắn thông qua đại môn Lý gia mà vào trong.
Bên cạnh bọn hắn thì cũng có không ít tu sĩ từ nhiều thế lực trên thiên hạ cũng đang muốn vào Hạ Thế tìm kiếm cơ duyên.
Bước qua khỏi cổng lớn của Lý gia, bọn hắn tiến vào trong một cái sân rộng đang tập trung khá đông người.
Đây cũng là một lượng lớn tu sĩ của các thế lực nhỏ lẻ, có thể nói rằng hôm nay gần như mọi kẻ có tu vi cấp Đế đều đổ dồn về đây, đủ để thấy quy mô của sự kiện này khủng như thế nào.
Đám người nhìn thấy những thành viên của Kim Nhật liên minh đi tới thì cũng lập tức tản ra nhường đường, những người trên Hoàng Kim Bảng, Thiên Tài Bảng như bọn hắn không ai muốn đắc tội, không ai không muốn làm quen, trong đám đông cũng có không ít người bàn tán xôn xao khi bọn hắn xuất hiện.
- Là Kim Nhật liên minh! Đế Đao Võ Tuấn Kiệt, Thủy Kiếm Thái Hồng Thủy, Diệp Tiên Hồ Yến Điệp.
- Còn có Xạ Tiễn Long Thiên Hoàng, Nham Quyền Hắc Vũ, Tử Tiên Lam Linh...
Hắc Vũ lúc này cũng không hề biết, lẫn trong đám đông lúc này có một ánh mắt xinh đẹp đang nhìn chằm chằm vào hắn.
- Là hắn!?
Ngoài Hắc Vũ ra thì còn có Võ Tuấn Kiệt, Võ Thúy An, Thái Hồng Thủy, Hồ Yến Điệp, Long Thiên Hoàng, Lam Linh, Thanh Trì, Hồng Ngân, Lâm Sung, mười người cộng thêm một số đệ tử khác đều nhanh chóng tìm được một chỗ đứng để đợi Hạ Thế mở ra.
- Hừ...
Một tiếng hừ nhẹ vang lên, một đám người tiếp theo bước đến bên cạnh phe Kim Nhật, tất nhiên là cả hai đều giữ khoảng cách.
Đây chính là phe Huyết Nguyệt liên minh, dẫn đầu là một nam tử mặc thanh y, trên cánh tay hắn có một hình xăm con rồng màu vàng, đó chính là Long Tín.
Bên cạnh hắn là một nam tử mặc y phục đỏ đô nhưng trước ngực lại có một vệt chéo lớn màu đen, chính là Đông Thành, theo sau hắn chính là Đông Kì với y phục đỏ đô vệt trắng.
Tiếp theo là một nam tử mặc hắc y, phía sau hắn là một tấm áo choàng đen với bốn cái sọc đỏ, đó là Cao Tiến, ánh mắt hắn lúc này có hơi liếc nhẹ sang bên phía Kim Nhật liên minh như đang tìm kiếm một thân ảnh.
Thúy An nhìn thấy hắn, trong lòng nhớ lại những gì Hắc Vũ nói thì trong lòng có chút bối rối.
Phía sau bọn hắn còn một nữ nhân trẻ tuổi mặc một chiếc váy tím sọc đen, phấn mắt nàng tô thâm giống như người bị mất ngủ nhưng không hề làm giảm đi vẻ xinh đẹp mà ngược lại càng ma mị hơn, trên tay nàng lúc này phe phẩy một chiếc quạt lông vũ, điều đặc biệt là các nan quạt đều được làm bằng bạc.
- Là Huyết Nguyệt liên minh! Thiên Tử Long Tín, Hắc Bạch Sa Chiến Tướng, Dạ Quỷ Cao Tiến, Hắc Độc Ma Nữ Mỹ Ngọc Linh.
Một vài tên lần đầu được gặp qua mấy người này liền kinh hô không thôi.
Ánh mắt cả hai bên nhìn nhau phát ra tia điện giống như tùy thời có thể lao vào sống chết với đối thủ.
Mặc dù nhìn qua thì tưởng như Huyết Nguyệt liên minh hơi yếu thế nhưng vẫn còn chưa tới biết nếu thực sự chiến thì chết sẽ về tay ai.
Lúc này từ phía sau tiến đến thêm vài người nữa, trong đó có Ánh Dương và Đoàn Nam, Ánh Dương nhìn thấy Hắc Vũ thì nở một nụ cười rặng rỡ khiến nhiều nam nhân cũng phải trở nên thất thần.
- Đoàn muội, cuối cùng cũng gặp được muội - Một âm thanh nam tử vang lên.
Từ phía sau xuất hiện thêm hai nam tử bước đến cạnh Ánh Dương và Đoàn Nam.
Hai người này một kẻ chính là đệ nhất thiên tài của Lê gia cũng chính là cửu cấp thế lực tại Linh Dược Đảo, tên là Lê Đức, kẻ còn lại chính là thiên tài đến từ Văn gia, tên là Văn Điển.
- Gặp qua Lê huynh - Ánh Dương lễ phép hành lễ.
- Một thời gian dài không gặp, muội càng ngày càng xinh đẹp a.
Lê Đức cảm thán khen Ánh Dương một tiếng, từ lâu trong lòng hắn cũng đã thầm thương trộm nhớ nữ nhân này.
- Đa tạ Lê huynh đã khen! - Ánh Dương cảm kích một tiếng, trong lòng nàng cũng không mấy ưa thích tên nayy, chẳng qua để lịch sự nên đành chào hỏi.
Đoàn Nam ở bên cạnh sắc mặt không đổi nhưng trong lòng thì đang cười thầm, nữ nhân ngươi ưa thích sắp trở thành vợ người ta rồi a.
Văn Điển bên cạnh cũng là một kẻ say đắm nhan sắc của Ánh Dương nhưng so với Lê Đức thì thân phận của hắn vẫn kém một bậc nên chỉ có thể kìm nén.
Hắc Vũ đứng từ xa chứng kiến cảnh này có chút khó chịu, thì trong lòng âm thầm ghi nhớ tên Lê Đức này, dám có chủ ý với nữ nhân của hắn chắc chắn không thể bỏ qua.
Lại tiếp tục có thêm người tới, lần này cũng là một kẻ đáng gờm, một thanh niên mang y phục màu đen xám, dáng vẻ tiêu sái, đôi tay hắn khoanh tròn trước ngực ôm lấy một thanh kiếm ung dung mà bước vào.
- Kia là... hạng nhất Thiên Tài Bảng, Phong Sát Kiếm - Lãm Khôi.
Hắc Vũ cũng ghi nhớ kĩ tên này, có cơ hội nhất định phải chiến với hắn một trận.
Không chỉ có mình Hắc Vũ mà lúc này ở phía xa cũng đang có một nam tử mặc huyết bào đang nhìn chằm chằm vào Lãm Khôi, thanh đao trên tay hắn lăm lăm như muốn động thủ, đây chính là Bá Biên, hiển nhiên hắn cũng muốn chiến với man tên này một trận.
Hắc Vũ lại nhìn quanh một vòng, sau đó cũng phát hiện ra nhiều thân ảnh quen thuộc với hắn sớm đã đến đây từ trước.
Người thứ nhất hắn nhìn ra chính là Tú Ngọc, hắn hiện tại là đang ngồi ở một góc cây bút trên tay không ngừng quét quét lên tờ giấy phía trước.
Người tiếp theo hắn nhìn ra cửa chính là Hồng Quan và Long Tiêu, hai kẻ này vậy mà chủ động đứng cùng nhau, hơn nữa cả hai tên lúc này cũng đang đồng tu vi với hắn.
Người tiếp theo hắn phát hiện ra là Nguyên Bảo, tên này vậy mà cũng đang nhìn chằm chằm khiến Hắc Vũ cảm thấy khó chịu.
Tiếp đến hắn nhìn thấy đó là Tịnh Hải và Hồ Sơn, hai người cũng đã sớm đến nơi này.
Lại có tiếng trầm trồ vang lên, lần này có thêm hai kẻ bước vào, một nam một nữ.
Trong đó Hắc Vũ cũng nhận ra nữ nhân kia, nàng chính là Thiên Nguyệt của Nhật Nguyệt Tháp, vẫn như lần trước, nàng mặc cung trang màu trắng có phần mạnh mẽ, gọn gàng chứ không xuề xòa, bên hông nàng mang theo thanh Thánh khí Bán Nguyệt Thánh Đao bằng đá trắng.
Mà nam nhân bên cạnh càng làm Hắc Vũ chú ý, hắn mặc bộ y phục màu cam nhạt như ánh nắng, bên hông giắt một thanh kiếm vỏ đỏ.
Nếu Hắc Vũ đoán không sai thì tên này chính là Thiên Quang, hạng hai trên Hoàng Kim Bảng và thanh kiếm bên hông hắn chính là Nhật Hoàng Thánh Kiếm.
- Là Thánh Tử và Thánh Nữ của Nhật Nguyệt Tháp.
Như vậy, gần như toàn bộ thiên tài nổi danh trên khắp thiên hạ lúc này đã họp mặt tại Lý gia, cảnh tượng hiếm có này không phải lúc nào cũng xuất hiện, nhiều tên thậm chí còn lấy Lưu Ảnh Ngọc để ghi lại.
Lúc này từ bên trong phủ của Lý gia bước ra vài thân ảnh khiến hàng loạt ánh mắt đồng thời đều nhìn vào.
Người bước ra là một nam tử cao lớn cơ bắp, trên người hắn khoác một tấm áo lông nhưng khoét hai tay áo để lộ ra bắp tay rắn chắc của mình, Hắc Vũ không hiểu hình như bất cứ tên to con nào ở thế giới này đều thích mặc như vậy.
Ngoài tên nam tử ra thì bên cạnh còn có hai lão giả khí tức sâu như đáy biển bước ra, Hắc Vũ cũng phần nhiều đoán được hai người này là Vũ Thánh nhưng so với Vu lão và Trác lão thì yếu hơn nhiều.
- Kia là hạng mười Hoàng Kim Bảng, Băng Giáp Lý Thăng - Võ Tuấn Kiệt lên tiếng giới thiệu với bọn hắn.
Lý Thăng lúc này cùng hai vị trưởng lão đến trước đám đông, miệng dõng dạc nói to:
- Các vị, sắp đến giờ Hạ Thế mở ra, mong các vị chuẩn bị kĩ lưỡng.
Đám người hồi hộp nín thở chỉ chực chờ đến lúc Hạ Thế để xông vào.
Ầm ầm ầm.
Chỉ một lát sau, âm thanh chấn động vang lên, chỉ thấy mặt đất phía trước bọn hắn bỗng nhiên xuất hiện một vòng xoáy, nó từ từ mở rộng ra cho đến khi đường kính gần bằng nửa cái sân lớn của Lý gia.
- Đi thôi!
Lần lượt những thân ảnh ồ ạt nhảy vào bên trong vòng xoáy, Thoáng chốc trên sân đã chẳng còn lại mấy người, Lý Thăng cũng lập tức nhảy vào bên trong.
Một thoáng bên trên sân nhà đã không còn ai cả, hai vị trưởng lão cũng định quay lưng đi vào.
- Nhanh lên!
Một giọng nói vang lên sau đó là những âm thanh vèo vèo lao đến, phía xa có sau thân ảnh đang vun vút mà chạy đến phía vòng xoáy rồi nhảy vào.
Nếu nhìn kĩ thì sẽ thấy đây chính là Đinh Dũng, Đinh Lăng và bốn kẻ thân cận.
Ngay sau khi bọn hắn nhảy vào thì vòng xoáy cũng chầm chậm mà khép lại.
...
Đám người sau khi nhảy vào trong vòng xoáy thì rơi tự do một hồi lâu, cuối cùng phải qua gần nửa canh giờ thì mới thoát ra được.
Vừa bước ra khỏi, một cảnh tượng đổ nát xuất hiện trước mắt bọn hắn, chỉ thấy phía trước bọn hắn là một mảnh lục địa đã bị phá hủy tan nát, cây cối, yêu thú chết như ngả rạ, đặc biệt là đám yêu thú này hiện tại chỉ còn là một cái xác trống rỗng, máu thịt đã bị hút cạn hết.
Đám người đã có kinh nghiệm chứng kiến cảnh tượng này thì sắc mặt hơi tái, bọn hắn biết rõ việc này do thứ gì gây ra.
- Chúng ta chia làm hai nhóm, ta sẽ đi cùng với Yến Điệp, Lam Linh và Thanh Trì, Hồng Thủy đi cùng Thiên Hoàng, Hắc Vũ và Hồng Ngân. Mọi người nhớ phải cẩn trọng! - Võ Tuấn Kiệt nói.
Đám người cũng lập tức chia làm hai nhóm rồi đi về hai hướng khác nhau.
Bên phía Huyết Nguyệt cũng vậy, Long Tín dẫn theo Mỹ Ngọc Linh và một vài tên đệ tử khác, Đông Thành, Đông Kì và Cao Tiến cũng lập thành một nhóm.
Cả hai phe mặc dù đều có thù hận với nhau nhưng trong tình huống hiện tại nếu chưa gì đã đánh nhau thì sẽ hao tổn nguyên khí, đến sau này lúc nguy cấp thì sẽ không có để dùng, vả lại mục đích chính của bọn hắn là để tìm ra Bách Linh Trận.
Đám người còn lại cũng tức tốc tản ra nhiều phía, một số thì chọn đơn độc, một số khác lại chọn hợp nhóm.
Ánh Dương cũng cùng người của Linh Dược Đảo lên đường.
Đợi sau khi đám người đã đi hết, từ trong vòng xoáy phía sau lúc này đám người Đinh Dũng và Đinh Lăng mới nhảy ra.
- Nhanh chia ra!
Đinh Dũng nói rồi dẫn theo hai kẻ thân cận bên cạnh mình rời đi.
Đinh Lăng một thân khoác áo bào lông sói, hai bên vai là hai cái miệng sói dữ tợn, hắn uể oải ngáp một tiếng rồi đưa tay vỗ bốp vào mông nhị nữ bên cạnh.
- Chúng ta đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.