Lôi Động Cửu Thiên

Chương 97: Xà Hoàng Kim Thân Quyết




"A!" Tiếng thét thê lương chói tai từ trong hang động vang lên. Cũng khó trách, Tà Liên hư nhược tỉnh lại, mơ màng chưa nhớ ra đã có chuyện gì thì chợt phát hiện cơ thể không mảnh vải, hạ thân lại "hoang tàn" cơ hồ gần như không lành lặn.
Hứa Phong thì toàn thân cũng xích lõa, tiểu huynh đệ thì mềm oặt rủ sang một bên, ra vẻ cực kỳ thỏa mãn đang nằm ngủ dưới đất, khóe miệng còn chảy nước miếng. Tình huống này khiến mọi nữ nhân đều chỉ nghĩ đến một kết quả. Tà Liên cũng không ngoại lệ, nàng dần dần nhớ lại chuyện đêm qua, sắc mặt đỏ như táo chín.
"Bịch," Hứa Phong bị nàng đá cho một cái, mơ màng mở mắt ra. Chiến đấu vật lộn cả đêm, dù cơ thể của hắn có là trâu bò cũng không thể chịu nổi nên chìm vào giấc ngủ.
"Chuyện gì thế?" Hứa Phong lắc đầu, mí mắt nhướng lên, thấy ngay cơ thể nóng bỏng bắt mắt.
"Không được nhìn." Tà Liên cùng quẫn co người lại, nhất thời không tìm được y phục che người.
"Ngươi… ngươi làm gì với ta?" Tà Liên vừa giận vừa thẹn.
"Nói đơn giản là nàng trúng dâm độc, ta giúp nàng giải độc, hiểu chưa?" Hứa Phong nhe răng cười.
Tà Liên lúc đó vẫn chưa mất đi ý thức hoàn toàn, nàng vẫn nhớ những đoạn xấu hổ kia, cho đến khi mất hết ý thức đắm chìm trong khoái lạc. Hơn nữa mình đã bị phá thân, nhớ đến đấy thì không chỉ mặt ửng đỏ, mà mắt cũng nổi lên hơi nước.
"Chúng ta… cùng nhau…. Phải không…."" Giọng nàng nhỏ như muỗi kêu, nếu trong hang không yên tĩnh thì hắn gần như không nghe thấy.
"Cùng nhau cái gì cơ?" Hứa Phong liền giả ngu, vô sỉ hỏi lại.
"Ngươi không định chịu trách nhiệm." Sắc mặt nàng nhợt đi, cuống lên. Người ta cái gì cũng đã làm hết rồi, tiếp xúc thân mật với da thịt, lấy đi tấm thân xử nữ của nàng mà coi như việc đó chưa xảy ra.
Ngập ngừng một lát, Tà Liên mím môi, sau đó buồn bã nói: "Có phải vì ta rất xấu?"
"Không phải, nàng rất đẹp, rất hấp dẫn ah" Hứa Phong vốn định chêu đùa thêm chút nữa nhưng thấy mắt nàng đầy ai oán thì không đành lòng. Lòng hắn thoáng động, hạ quyết tâm. Nữ nhân này mang lại cho hắn lần đầu tiên biết mùi vị nữ nhân, tuy bắt buộc nhưng cũng để lại ấn tượng khó phai trong lòng, nếu đẩy nàng vào lòng nam nhân khác thì hắn tự nhận không được rộng rãi như thế. Đã vậy thì còn màu mè làm gì nữa?
Tà Liên chau mày nói: "Nghe ra thì ta miễn cưỡng ngươi."
"Không miễn cưỡng, không miễn cưỡng. Hứa Phong cười hì hì, ánh mắt dâm tà nhìn ngắm cơ thể nàng. Chợt thân thể hắn nhanh chóng nhích lại gần nàng cực nhanh, hai tay chộp lấy "hai quả đào tiên" căng mọng không ngừng xoa nắn.
Tà Liên mặt đỏ lên, khẽ vùng vẫy xấu hổ: "A... Đại dâm tặc, hành hạ người ta còn chưa đủ hay sao."
"Hắc hắc, chưa đủ, vĩnh viễn chưa đủ" Hứa Phong cười dâm, chợt hôn mạnh lên môi nàng phát ra một tiếng "chụt" sướng tai.
"Tức chết ta thôi. Đại sắc lang." Khóe mắt hiện nụ cười thẹn thùng, chợt hay tay nàng vòng qua cổ hắn, lén đặt môi lên má hắn, sau đó mặt đỏ bừng vì thẹn thùng
Nàng không kiêu kỳ vô vị như nhiều thiếu nữ. Thích là thích, đối phương đã tiếp nhận mình thì giữ kẽ quá lại tự làm khó mình, chi bằng cứ tự do làm gì mình thích. Đương nhiên, hổ thẹn là việc khó tránh.
"Vợ ngoan, dám trêu đại gia, mau lại đây để đại gia trừng phạt." Hứa Phong ngẩn ra rồi cười tà lao vào đối phương, trong động lại tràn ngập tiếng cười vui...
"Người hữu duyên, cười đùa đủ chưa!" Một lúc sau, bỗng nhiên một đạo thanh âm hùng hậu vang lên, rõ ràng truyền vào trong tai Hứa Phong cùng Tà Liên.
Người hữu duyên? Là kẻ nào đang theo dõi ta?
Hứa Phong lông mày nhíu lại, sắc mặt âm trầm, tâm niệm vừa động, không khỏi nghiêng tai lắng nghe.
Tà Liên sau sát nát giật mình cũng tạm trấn định lại, dù sao cũng là xuất thân dong binh vào sinh ra tử, tâm lý cũng trấn định hơn so người thường, nàng không nghĩ ra nguyên nhân, trong đôi mắt tràn đầy vẻ nghi hoặc. Dù sao ở trong mắt nàng, rất nhiều chuyện, đều rất kỳ dị!
"Nơi này có truyền thừa đại trận, đã thật lâu chưa từng mở ra, ta Xà Hoàng đạo truyền thừa cực kì nghiêm ngặt, không chỉ có muốn phù hợp điều kiện, còn phải có khí vận mười phần, chúc mừng các ngươi, các ngươi tất cả đều hợp cách."
Âm thanh hùng hồn lại vang lên, Hứa Phong cảm giác phảng phất có một con mắt đang nhìn về phía mình, tựa hồ trên thân đã không còn bất luận bí mật gì có thể dấu.
Xà Hoàng đạo là cái gì?
Hứa Phong trong lòng suy nghĩ, hắn chưa từng có nghe nói qua tông môn này, có lẽ kiến thức chưa đủ hoặc không phải cái đại tông môn gì ah!
"Hồi sau ta sẽ giải thích một hồi, bất quá truyền thừa thì chỉ có một, đồng nghĩa chỉ một trong hai ngươi được nhận!" Âm thanh hùng hồn nói.
"Vậy cho nàng đi" Hứa Phong nhìn sang Tà Liên, không do dự nói.
"Ta không..." Không để nàng nói xong Hứa Phong đã ra cái dấu im lặng, sau đó nói:
"Thuyền theo lái, gái theo chồng, nàng phải nghe lời ta hắc hắc. Ta thiên phú cao, vẫn thích tự mình tu luyện hơn. Còn nàng thân nữ nhi cũng cần có thủ đoạn bảo vệ mình, và lại ta cũng không muốn sau này có kẻ nói nữ nhân của ta chỉ là bình hoa" Hứa Phong nhìn Tà Liên ôn nhu nói. Hắn vốn đã có Hỗn Nguyên Kinh Lôi Quyết cùng ký ức truyền thừa, cốt tinh không cốt nhiều, tham thì thâm, đây là đạo lý tu luyện của hắn.
"Vậy nghe theo lời chàng" Tà Liên nhẹ giọng nói.
"Xà Hoàng đạo chiêu thu đệ tử ở một chữ "Duyên", ngươi có thể tới đây, nói rõ ngươi cùng Xà Hoàng đạo hữu duyên, cùng ta có duyên! " Bóng người màu vàng óng hiện lên, trong giọng nói mang theo một cỗ ngạo nghễ mạnh liệt.
Lúc này, bóng người màu vàng óng chớp động một chút, trực tiếp xuất hiện tại trước mặt Tà Liên, nâng lên một ngón tay, chỉ ngay tại chỗ mi tâm nàng. Một đạo ấn ký hình con rắn màu vàng hiện lên, ngay sau đó Tà Liên chỉ cảm thấy buồn ngủ, bất tỉnh đi. Kim quang từ ấn ký hình rắn màu vàng óng dần dần lan rộng, bao trùm toàn bộ thân thể nàng, ẩn chứa năng lượng ba động hùng hậu. Kim quang dần dần ngưng thực, biến thành một lớp màng bao bọc toàn bộ cơ thể nàng, khiến Hứa Phong không thể nhìn vào trong, bên trên có kim sắc hoa văn giống như da rắn.
"Truyền thừa gồm hai lễ vật, lễ vật thứ nhất, chính là Xà Hoàng Kim Thân Quyết, công pháp tu luyện cơ sở của xà hoàng đạo chúng ta!" Bóng người màu vàng óng thản nhiên nói.
Xà Hoàng Kim Thân Quyết!
Hứa Phong trong đôi mắt hiện lên tia kinh hãi, nghe danh tự hẳn là rất trâu bò a!
"Xà Hoàng Kim Thân Quyết là một loại pháp quyết luyện thể, từ bên trong đến bên ngoài thân thể đều được cường hóa, trước cường hóa cốt cách, lại từ cốt cách kéo đến cơ bắp, luyện tới đại thành có thể so với binh khí hình người!" Bóng người màu vàng tiếp tục ngạo nghễ giảng giải. Nhìn Hứa Phong, ánh mắt phảng phất như đang nói ngươi bỏ qua truyền thừa chính là một sai lầm.
- À thì ra là vậy!
Hứa Phong mặt không đổi sắc, luyện thể pháp quyết ít càng thêm ít, chỉ có số ít tông môn khổng lồ mới có. Bất quá Hỗn Nguyên Kinh Lôi Quyết của Hứa Phong vừa tu luyện nguyên lực, lại vừa có thể thông qua lôi đình lực rèn luyện tế bào cơ bắp, tăng cường lực lượng, đạt tới mục đích cường hóa thân thể. Hỗn Nguyên Kinh Lôi Quyết rèn luyện, liền đã khiến Hứa Phong cảm thấy thân thể rất cường hãn rồi! Chưa kể còn có thể tu luyện nguyên lực là chủ đạo, quả thực chính là công pháp nghịch thiên!
"Ngươi hẳn là cảm nhận được Xà Hoàng Kim Thân Quyết rất lợi hại đi! Bất quá, đây chỉ là pháp quyết trụ cột, phối hợp với võ kỹ Xà Hoàng Kim Thân Quyết càng thêm bá đạo!"
Bóng người màu vàng óng trên mặt hiện lên vẻ ngạo nghễ, hắn đối với Xà Hoàng Kim Thân Quyết có tuyệt đối tự tin, bất kỳ người nào có được Xà Hoàng Kim Thân Quyết, đều sẽ chấn kinh vạn phần!
"Cái lễ vật thứ hai, như ngươi thấy đấy, ta đã lấy xà hoàng lực lượng cường hóa thân thể của nàng, giúp nàng tu luyện, về phần có thể giúp nàng tới trình độ nào, thì nhìn xem nàng có thể kiên trì tới khi nào!"
Cường hóa thân thể?
Hứa Phong đối với bóng người màu vàng óng nói tới cái lễ vật thứ hai cường hóa thân thể lại cảm thấy hứng thú, hắn vốn chính là coi trọng thân thể tốc độ của vũ giả, nếu như thân thể có thể cường hóa, như vậy thực lực tất nhiên tăng gấp bội!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.