Lôi Động Cửu Thiên

Chương 60: Bắt đầu luyện đan




Rất nhiều người trong này, không chỉ là thế hệ trẻ tuổi Hứa gia, thậm chí còn bao gồm một số trưởng lão, bọn hắn từ trước tới nay chưa từng được chứng kiến Luyện Đan Sư luyện đan!
Dù sao Luyện Đan Sư luyện đan đều luyện tại bên trong luyện đan thất được cách ly với bên ngoài, không chỉ để Luyện Đan Sư chuyên chú, mà còn có thể phòng ngừa ngoại giới quấy rầy.
Những người này chưa từng gặp qua các Luyện Đan Sư luyện đan, vì vậy dựa vào cảm nhận của bản thân để đánh giá, bọn hắn nhìn thấy Mộ Dung Kính thủ pháp thành thạo đem từng cây dược liệu ném vào trong lò đan, mà Hứa Phong lại chậm chạp không động, không hẹn mà cùng cho rằng thực lực Hứa Phong xa xa không theo kịp Mộ Dung Kính!
Chỉ có Lâm Vân trầm mặc nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Hứa Phong. Thời điểm khảo hạch nhất tinh Luyện Đan Sư, Hứa Phong mang đến cho hắn cảm giác cũng như lúc này, hoàn toàn giống như là người ngoài nghề, căn bản không biết luyện đan, nhưng Hứa Phong lại phát sau mà đến trước, vững vàng luyện thành đan dược.
Lúc ấy, Hứa Phong còn chỉ ra nguyên nhân hắn nổ lô, để hắn thu được ích lợi không nhỏ!
“Lần này, ta phải cẩn thận xem ngươi luyện đan!”
Trong mắt Lâm Vân lóe lên vẻ cuồng nhiệt sùng bái, nhìn Hứa Phong như là nhìn minh tinh điện ảnh vậy!
Hứa Phong dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người đi tới bàn đặt dược liệu, cẩn thận xem xét mỗi một phần dược liệu, mà thời gian cũng trong lúc này lơ đãng trôi qua...
Đám người vây xem lắc đầu bàn luận, bọn hắn thấy Hứa Phong chậm chạp không động cho rằng hắn đã bỏ cuộc.
“Ta cảm thấy, Hứa Phong đã bỏ cuộc.”
“Vừa rồi ta nghe được Mộ Dung đan sư nói Dưỡng Hồn Đan, suy ra đan dược bọn hắn luyện chế là Dưỡng Hồn Đan!”
“Dưỡng Hồn Đan là hai văn đan dược, cần thực lực nhị tinh Luyện Đan Sư mới có thể luyện chế, cái đề bài này đối với Hứa Phong mà nói chung quy là quá khó khăn!”
“Từ bỏ cũng tốt, còn có thể thoải mái một chút, nếu là luyện chế không ra thì rất mất mặt!”
“Từ khi vừa mới bắt đầu, từng điều kiện đều bất lợi đối với Hứa Phong, vô luận nhìn từ góc độ nào, trận so đan này đều giống như Ngao hội trưởng mở đường cho Mộ Dung Kính lên làm thủ tịch luyện đan sư thôi!”
Đám người lộ ra sự thất vọng đối với trận so đan này, dù sao chờ mong càng lớn thì thất vọng cũng càng nhiều, bất quá tất cả mọi người vẫn có thể hiểu được Hứa Phong, dù sao theo bọn hắn nghĩ, đan dược hai văn Dưỡng Hồn Đan đối với Hứa Phong hiện tại mà nói là quá khó khăn!
Trong lòng của những người này đều hình thành một cái nhận thức chung đó là, Hứa Phong đại biểu cho tương lai của Luyện Đan Sư Công Hội, mà Mộ Dung Kính thì là hiện tại. Trong mắt mọi người, tương lai Hứa Phong còn có rất nhiều cơ hội.
Dần dần, đám người xem đã mất đi hứng thú, luyện đan nguyên bản là một sự tình khô khan đến không thể khô khan hơn. Ngoại trừ Luyện Đan Sư ra, những người khác khi nhìn thấy đều là quá trình dài dằng dặc nhàm chán.
Mộ Dung Kính đã đem tất cả dược liệu cho vào trong đan lô, hiện tại đang tiến hành chiết xuất dược liệu, mọi người có thể nhìn thấy, chỉ có đan lô của Mộ Dung Kính hừng hực hỏa diễm, cái kia không có động tĩnh gì.
Oáp...
Đã có một vài người ngáp, trong lòng bọn họ bắt đầu không nhịn được, thậm chí âm thầm trách cứ Mộ Dung Kính...
Hứa Phong đã bỏ cuộc, ngươi còn nghiêm túc như vậy làm gì!
Kỳ thật, không chỉ có là những người xem cho rằng như vậy, ngay cả bản thân Mộ Dung Kính cũng cho rằng Hứa Phong muốn từ bỏ, trong lòng đã bắt đầu tràn ngập vui sướng, phảng phất như đã thấy thời khắc hắn trở thành thủ tịch Luyện Đan Sư!
Mộ Dung Kính càng nghĩ như vậy, càng là không kịp chờ đợi, động tác trên tay không khỏi nhanh thêm mấy phần, hỏa diễm dưới đan lô nhiệt độ cũng tăng lên một chút.
Dù sao chỉ cần luyện chế thành đan là trận so đan này hắn thắng!
Người khác có lẽ không nhận ra, nhưng mà Ngao Nguyệt lập tức cảm giác nhiệt độ đan hỏa của Mộ Dung Kính có biến hóa, lông mày không khỏi có chút nhíu lại, đối với Mộ Dung Kính đánh giá thấp xuống một chút.
Đối thủ còn không có xuất thủ, ngươi đã cho là mình thắng?
Khinh địch như thế, tâm thái bất ổn như thế, nhị tinh Luyện Đan Sư chỉ sợ sẽ là giới hạn của ngươi!
Ngao Nguyệt đối với Mộ Dung Kính có đánh giá một chút, xong cũng không tiếp tục nhìn hắn nữa. Nàng đem ánh mắt chuyển đến Hứa Phong, đã thấy hắn bắt đầu động...
Hứa Phong nhẹ nhàng thở hắt ra, đem tấm da dê để qua chỗ khác, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm dược liệu trên mặt bàn, sâu trong mắt hiện lên một vòng tinh mang.
Sau một khắc, Hứa Phong xuất thủ như thiểm điện, đem mười sáu loại dược liệu luyện chế Dưỡng Hồn Đan một lần nữa phân chia một chút, đem mười ba chủng dược liệu bên trong dựa theo tỉ lệ nhất định cắt giảm một bộ phận.
Vẻn vẹn một động tác này của Hứa Phong, liền khiến Ngao Nguyệt cùng Trương lão mở to hai mắt, liếc mắt nhìn nhau, đều có thể nhìn thấy sự chấn kinh trong mắt của đối phương.
“Không nghĩ tới hắn lại có thể nhìn ra.” Ngao Nguyệt môi đỏ gợi cảm có chút mở ra, trên mặt lộ ra một tia mỉm cười ý vị sâu xa.
Nàng cùng Trương lão đem ba loại dược liệu luyện chế Dưỡng Hồn Đan giảm bớt số lượng một chút, cứ như vậy, nếu như không có phát hiện, sau khi luyện chế phẩm chất Dưỡng Hồn Đan tất nhiên sẽ có chỗ hạ xuống!
Mộ Dung Kính chỉ là liếc mắt một cái, không nhìn ra vấn đề gì, còn tưởng rằng là Ngao Nguyệt chiếu cố hắn, nhưng lại không biết hắn lại một lần nữa ngã xuống ở khâu nhận ra dược liệu.
Động tác của Hứa Phong đã hấp dẫn sự chú ý của mọi người, khiến những người xem này dần từ bên trong nhàm chán tỉnh lại, mặc dù không biết Hứa Phong đang làm gì nhưng chí ít hắn không hề từ bỏ, như vậy trận so đan này mới đáng xem.
Đột nhiên, Hứa Phong dưới ánh mắt chăm chú của tất cả mọi người, nâng lên một ngón tay, chỉ vào củi dưới đan lô.
Hưu!
Một đạo điện quang hiện lên, chuẩn xác rơi vào đám củi, phừng một tiếng, đan lô dấy lên đan hỏa hừng hực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.