Linh Vực

Chương 369: Lai lịch linh văn trụ




Tống Đình Ngọc kinh ngạc vô cùng: “Hắn bị bao vây trùng điệp, sao có thể liên hệ với ngươi?”.
“Chẳng những hắn đã thoát ra, ngay cả toàn bộ tộc bộ Giác Ma tộc cũng đều biến mất thần bí ở Diễm Hỏa sơn”. Ngữ khí Tạ Tĩnh Tuyền lạnh nhạt: “Gần đây ngươi không muốn hỏi rõ chuyện này, tự nhiên không biết tin tức làm chấn kinh Xích Lan đại lục này, không biết toàn bộ võ giả đại lục đều đang tìm kiếm vị trí của hắn cùng Tà tộc”.
Thân thể mềm mại của Tống Đình Ngọc chấn động, thất thanh kêu lên sợ hãi: “Điều này sao có thể?”.
“Tất cả cường giả Huyền Thiên Minh, Hợp Hoan tông, Bát Cực thánh điện, có nhiều Phá Toái cảnh đỉnh phong, cự liễn màu vàng, Thủy Tinh chiến xa, lần lượt đi vào Diễm Hỏa sơn, tới Tà Minh thông đạo, lại phát hiện không có một tộc nhân Giác Ma tộc nào”. Trong mắt Tạ Tĩnh Tuyền cùng tràn đẩy vẻ kinh ngạc đến cực điểm: “Không ai biết họ đi đâu, không có người nào có thể tìm được bọn họ, việc này hiện nay trở thành câu đố khó giải nhất”.
Đôi mắt Tống Đình Ngọc đột nhiên sáng ngời, trên mặt lại lóe lên rạng rỡ, khẽ kêu: “Quả thực là không thề tưởng tượng nổi!”.
“Hắn luôn có thể tạo ra kỳ tích”. Tạ Tĩnh Tuyền cũng nhẹ nhàng gật đầu.
Tống Đình Ngọc cũng không hỏi nàng tin tức từ chỗ nào, suy nghĩ một chút, còn nghiêm túc nói: “Ngươi chuyển lời tới hắn, ta sẽ hết sức cố gắng kiếm được Không Gian linh thạch vì hắn!”.
***
Sâm La điện.
Bên trong tầng tầng lâu đàn được kiến tạo từ nham thạch xanh biếc, có rất nhiều võ giả đang tu luyện để tích lũy kinh nghiệm.
Ngũ đại điện chủ Sâm La điện, còn có cường giả dưới trướng, được Huyền Thiên Minh an bài toàn bộ tập trung xung quanh Khí Cụ thành, phụ trách ngăn chặn tộc nhân Giác Ma tộc, tiến hành canh gác, tùy thời truyền tin cho Huyền Thiên Minh.
Nhị điện chủ Đồ Thế Hùng hiển nhiên cũng mang theo chiến tướng, thống lĩnh dưới trướng đi phối hợp với Tống gia canh chừng tộc nhân Giác Ma tộc.
Tiểu bối Đồ Trạch, Trác Thiến chỉ là tu vi Khai Nguyên cảnh hậu kỳ, sức chiến đấu yếu kém, không đủ tư cách tham dự cuộc chiến cấp bậc này, cho nên bị giữ lại.
Bên trong một gian mật thất u tối, Tần Liệt mang mặt nạ da cáo bên ngoài, đang ngồi cùng một nơi với Đồ Trạch, Trác Thiến, vừa uống rượu vừa bàn chuyện.
Phía trước là minh ma khí tán loạn, Tần Liệt dùng mặt nạ biến đổi thành một thân phận khác, lặng lẽ đi tới phương hướng Độc Vụ trạch.
Phòng tuyến yếu nhất ở bên kia là ám ảnh lâu, có một ít võ giả đang canh gác, Tần Liệt đi ra với bộ dáng Nhân tộc cũng không bị chú ý, cho nên đi ra ngoài nhẹ nhàng.
Sau đó, hắn tới được Sâm La điện, dùng thân phận mới tìm được Đồ Trạch, Trác Thiến, để bọn họ thông qua Lương Trung truyền lời cho Tạ Tĩnh Tuyền.
“Tạ tiểu thư Tạ gia vốn là người của Huyền Thiên Minh, mà người đứng đầu lại là phụ thân nàng Tạ Diệu Dương, hắn có biết ngươi đang ở Sâm La điện hay không?”. Trác Thiến lo lắng nói.
“Sâm La điện chúng ta không có Không Gian linh thạch, bằng không ta có thể giúp ngươi một chút”. Đồ Trạch uống một ngụm rượu, bất đắc dĩ nói.
“Đồ đại ca, Thiến tỷ, vào lúc này các ngươi có dũng khí gặp mặt ta, dám giúp ta truyền tin cho Trung thúc, ta thực rất cảm kích”. Tần Liệt buông chén rượu, nhìn hai người nói: “Nhưng hiện tại ta đang là kẻ thù chung của Xích Lan đại lục”.
“Tần Liệt, ngươi nói ngươi là gì sao lại ở cùng một nơi với Tà tộc?”. Trác Thiên mắt hạnh trợn tròn: “Tà tộc này giết không ít người của chúng ta, suốt ngày muốn xông vào Xích Lan đại lục, muốn chiếm lấy đất đai của chúng ta. Ngươi quản sống chết của bọn họ làm gì vậy?”.
“Tần Liệt chắc hắn có khổ tâm”. Đồ Trạch nói.
“Nhị thiếu gia, Tuần Sát Ti Lương Trung cầu kiến”. Bên ngoài mật thất bỗng nhiên truyền đến một tiếng hô nhẹ.
“Biết rồi”. Đồ Trạch quát khẽ một tiếng, sau đó thấp giọng nói với Tần Liệt: “Ngươi ở chỗ này, ta ra ngoài nhìn xem một chút”.
Tần Liệt nhẹ nhàng gật đầu.
Sau đó Đồ Trạch đi ra ngoài, đi vào phòng khách phía trên mật thất, vẻ mặt cung kính mời Lương Trung vào, thật cẩn thận hỏi: “Trung thúc, tình huống thế nào?”.
Lương Trung nhìn Đồ Trạch thở dài một hơi, nói: “Tiểu tử ngươi có biết ngươi đang làm gì không?”.
Đồ Trạch cúi đầu không có hé răng.
“Ngươi có thể không biết, hiện nay người của Huyền Thiên Minh, Hợp Hoan tông, Bát Cực thánh điện và võ giả khắp nơi đều đang tìm hắn cùng Tà tộc khắp nơi. Họ đang lục soát ở xung quanh muốn tìm ra hắn cho bằng được”. Lương Trung hít sâu một hơi, thấp giọng nói: “Nếu để người khác biết ngươi chẳng những giấu giếm không báo, còn thay hắn truyền tin, chẳng những ngươi mà toàn bộ Đồ gia cũng gặp phải tai họa, ngươi có hiểu hay không?”.
Trong lòng Đồ Trạch phát lạnh, hơi run lên, kiên quyết nói: “Hắn là huynh đệ ta”.
Lương Trung nhẹ nhàng lắc đầu, cũng không có tiếp tục khuyên bảo, chỉ nói: “Ngươi tốt nhất để cho hắn mau chóng rời đi, hắn ở Xích Lan đại lục cũng không có bằng hữu nhiều, ta sợ sẽ có người chú ý tới ngươi cùng Trác Thiến”.
“Trung thúc, còn chuyện kia?”. Đồ Trạch xác nhận.
“Tiểu thư cùng vị Tống gia đã nói chuyện rồi, vị đó hứa sẽ cố gắng hết sức đi làm chuyện này”. Lương Trung lại thở dài: “Tiểu thư nhà ta cũng thật là, nhúng tay vào chuyện này làm cái gì? Nếu như bị phát hiện, ngay cả gia chủ Tạ gia cũng khó mà lo liệu”.
“Bởi vì khi hắn ở U Minh giới, Tạ tiểu thư là một trong số ít người vẫn còn nguyện ý nói giúp Lăng gia”. Đồ Trạch khen: “Tạ tiểu thư trong nóng ngoài lạnh, là một người chính nghĩa”.
Lương Trung phất tay, cúi đầu nhìn thoáng qua dưới chân, tựa như biết Tần Liệt đang ở trong mật thất bên dưới: “Đừng nhiều lời, ngươi tốt nhất hiểu rõ trong lòng, đừng có rước họa về cho Đồ gia”.
“Đa tạ Trung thúc”. Đồ Trạch nhìn theo hướng Lương Trung rời khỏi.
Hắn lần nữa trở lại mật thất, vừa tiến vào, Tần Liệt liền đứng lên, nói: “Đồ đại ca, Thiến tỷ, lần này thật sự làm phiền các ngươi, ừm, bây giờ ta đi, sự tình khác các ngươi không cần phải xen vào, coi như chưa từng nhìn thấy ta”.
“Đừng nghe Trung thúc nói, ngươi hãy ngồi xuống đi, không có việc gì đâu”. Đồ Trạch giữ lại nói.
“Không, ta còn có việc, ta phải đi tới Lăng gia trấn, chờ Tống tiểu thư đem đồ vật tới cho ta”. Tần Liệt từ chối ý tốt của Đồ Trạch, Trác Thiến, trong bóng đêm đơn độc rời đi về hướng Lăng gia trấn.
Bảy ngày sau, bên trong Dược sơn ở Lăng gia trấn.
Tần Liệt yên lặng ngồi ngay ngắn, dùng linh lực khắc ra Cửu Khúc Trường Hà Đồ trong hư không.
Linh lực sáng chói ngưng lại thành dòng suối gấp khúc, một khúc tiếp theo một khúc, chín khúc mười tám chỗ uốn lượn đang hiện ra từng chút một trước mặt hắn.
“Ào ào xôn xao!”.
Khi linh lực lưu động, trong dòng suối truyền ra âm thanh nước chảy nhẹ nhàng, liên tục từ bên trong Cửu Khúc Trường Hà Đồ trước mặt truyền đến.
Nhưng mà, ngay khi Tần Liệt muốn thao túng dòng nước, chuẩn bị tấn công thì đồ trận lúc này lại mạnh mẽ hóa thành từng điểm ánh sáng li ti tán loạn.
“Vẫn không được”. Tần Liệt thở dài một tiếng.
Hắn đã tới đây từ ba ngày trước, ẩn nấp ở bên trong hang động Dược sơn, cũng không có vội vã gọi bọn Khố Lạc ra, mà ở đây vừa tu luyện vừa đợi Tống Đình Ngọc đến.
Hắn muốn dùng linh lực Hư Không chi đồ. Đem kỳ trận trên Linh Văn trụ biến thành từng thủ đoạn công kích.
Nhưng hắn phát hiện, muốn làm được việc này dường như cũng không dễ dàng.
“Cảnh giới ngươi còn chưa đủ”. Âm thanh của linh hồn Huyết Lệ ở trong đầu hắn truyền đến: “Cửu Khúc Trường Hà Đồ này, ẩn chứa tinh diệu của Thủy hệ. Nếu ngươi muốn chân chính phát huy huyền ảo của Cửu Khúc Trường Hà Đồ, phải có nhận thức sâu sắc đối với đặc tính thủy, tiểu tử, ngươi có dã tâm rất lớn, nhưng linh lực ngươi có hạn. Ngươi đã nắm trong tay ba loại lực lượng linh quyết thông thường là đại địa, hàn băng, lôi điện. Ngươi muốn phát huy ảo diệu của Cửu Khúc Trường Hà Đồ, còn phải nghiên cứu huyền diệu lực lượng Thủy hệ, ngươi có nhiều tinh lực như vậy?”.
Tần Liệt khẽ nhíu mày.
“Ta chỉ cho ngươi một phương pháp”. Huyết Lệ cười hắc hắc: “Ngươi khắc Cửu Khúc Trường Hà Đồ xuất Linh Văn trụ ra, ngươi lấy trụ thể làm linh bản, dùng linh lực để mô tả. Như vậy, không cần phải nắm giữ lực lượng huyền diệu của Thủy hệ cũng có thể phát huy được ảo diệu của Cửu Khúc Trường Hà Đồ”.
Mười hai căn Linh Văn trụ không những phong ấn Tà Minh thông đạo, mà còn phong ấn Huyết Lệ. Sự hiểu biết của hắn đối với mười hai căn Linh Văn trụ, hiển nhiên là vượt xa Tần Liệt.
"Mười hai cây Linh Văn trụ này có xuất xứ từ Bạo Loạn chi địa trong Thiên Khí tông ở Thiên Liệt đại lục. Nó là một trong mười tám linh khí Địa cấp của Thiên Khí tông.
“Thiên Khí tông giống Huyết Sát tông chúng ta, cũng là thế lực cấp Bạch Ngân. Năm đó, vì sự đệ ta muốn đối phó ta mà đi thẳng đến Thiên Khí tông, thỉnh một vị bằng hữu ra tay. Trước là ám toán ta làm huyết mạch không thể lưu thông, sau lại dùng mười hai căn Linh Văn trụ giam cầm ta, ép ta phải nói ra bí mật của Huyết Sát tông”.
"Hắn hao tổn ba năm tinh lực cũng không khai thác được bất kỳ thông tin gì từ trong miệng ta, dần dần buông tha cho ta. Nhưng hắn vẫn luôn giam cầm ta, muốn sau này tiếp tục tra hỏi. Đáng tiếc, mười hai căn Linh Văn trụ này sơ ý bị đánh cắp, qua tay nhiều người rồi lưu lạc đến Xích Lan đại lục, lại còn trở thành cội nguồn thành lập Khí Cụ tông.
Huyết Lệ cười lạnh một tiếng: “Gần đây ta cũng đã hỏi thăm rõ ràng, tông chủ Khí Cụ tông này, trước kia căn bản chính là một tông đồ của Thiên Khí tông. Hắn đào trộm mười hai căn Linh Văn trụ rồi chạy trốn tới Xích Lan đại lục, biến hóa nhanh chóng, trở thành tông chủ đời thứ nhất của Khí Cụ tông. Người này quả thực là không biết xấu hổ đến cực điểm”.
Khi hắn đang nói chuyện, Tần Liệt đã xuất ra Linh Văn trụ khắc Cửu Khúc Trường Hà Đồ. Sơn động này tương đối rộng rãi, sau khi Linh Văn trụ được xuất ra cũng không có đâm đến trần.
“Thiên Khí tông, mười tám loại linh khí Địa cấp, Linh Văn trụ này là một trong số đó?”. Tần Liệt nghe đến đây thấy hứng thú, hắn không có gấp gáp vận chuyển lực lượng, thấy Huyết Lệ nói chuyện hào hứng, liền ngạc nhiên hỏi lại.
“Khi đó, Thiên Khí tông có mười tám kiện linh khí Địa cấp, tứ đại linh khí Thiên Khí tông, phần lớn cường giả Thiên Khí tông là Luyện Khí sư. Nhưng bọn hắn không giống với Luyện Khí sư của Khí Cụ tông. Mỗi người bọn họ chẳng những là Luyện Khí sư xuất sắc nhất, còn là võ giả cường đại. Bọn họ lấy luyện khí để nhập võ đạo, cũng đều có sức chiến đấu kinh người. Cho dù là hiện tại, Thiên Khí tông cũng là thế lực cường đại nhất ở Thiên Liệt đại lục, danh tiếng vang dội ở các đại lục trong Bạo Loạn chi địa”.
Huyết Lệ sau khi giải thích xong rồi xoay chuyển lời nói: “Bản thể ta lúc này đang ở tại Thiên Liệt đại lục. Ta từng hỏi tin tức từ vài Luyện Khí sư cũng đều từ Thiên Khí tông. Là do bọn họ nói về gia gia ngươi, đối với gia gia ngươi thì cực kỳ tôn sùng”.
Vẻ mặt Tần Liệt chấn động, quát: “Nhất định phải hỏi tin tức giúp ta!”.
“Ta sẽ cố hết sức”. Huyết Lệ thản nhiên nói.
***
Khi hắn ở trong hang động ở Dược sơn, tập trung nghiên cứu sự huyền diệu của Linh Văn Trụ, muốn hiểu được bí quyết khắc Linh Trận đồ trong hư không, hắn cũng không biết các võ giả thế lực khắp nơi trên đại lục đang mệt mỏi vì hắn.
Tất cả mọi người đang lùng sục tin tức của hắn cùng với Giác Ma tộc.
Bên trong Độc Vụ trạch, tử vụ mênh mông xung quanh, trong U Minh chiến trường, bên hông Khí Cụ thành, khu vực gần Lăng gia trấn, thậm chí Cực Hàn sơn mạch, bên trong Tinh Vân các, đông đúc võ giả đều bận rộn.
Cường giả Huyền Thiên Minh, Hợp Hoan tông, Bát Cực thánh điện, lấy Diễm Hỏa sơn làm trung tâm, tiến hành dàn trải ra lục soát, có đào ba thước đất cũng phải moi được Giác Ma tộc ra.
Tần Liệt vẫn luôn ở sơn động trong Dược sơn, nếu hắn còn ở khu vực gần Lăng gia trấn, có khả năng lớn là sẽ bị võ giả của thế lực tam phương phát hiện.
“Trong tay Tần Liệt có một kiện không gian linh khí, chắc chắn hắn đã dùng không gian linh khí để đưa tộc nhân Giác Ma tộc rời đi rồi”. Bên trong Khí Cụ tông, Độc Vụ trạch, thánh chủ Lý Dịch Bát Cực thánh điện nói.
“Sớm biết Tần Liệt là mấu chốt của vấn đề, thì không nên để cho hắn còn sống trở lại Diễm Hỏa sơn!”. Nhiếp Vân vẻ mặt âm trầm.
“Chỉ cần tìm được Tần Liệt, chắc chắn có thể tìm được Giác Ma tộc, có thể chấm dứt trận chiến này!”. Mạc Hà nói.
“Tìm Tần Liệt cho bằng được!”.
“Tập trung vào tất cả những người có quan hệ thân thiết với hắn!”.
“Lục soát kỹ những nơi mà trước đây hắn từng đi qua!”.
Mọi người đều đồng nhất ý kiến.
***
Lăng gia trấn.
Lưu Vân Thất Thải điệp hạ xuống ở cửa trấn không một bóng người, từ trên mình Lưu Vân Thất Thải điệp đi xuống hai nữ tử có khí chất hơn người.
“Lúc này đi vào Lăng gia trấn thật không ổn lắm, thời gian gần đây, thường xuyên có võ giả Bát Cực thánh điện và Hợp Hoan tông tuần tra xung quanh”. Tống Đình Ngọc mặc bộ váy dài xinh đẹp, dáng người bước đi nhẹ nhàng trên mặt đất, mày đen tuyệt đẹp khẽ nhíu lại.
Nàng mới từ hải ngoại kiếm được mấy chục viên Không Gian linh thạch về, liền đến để đưa cho Tần Liệt, dáng vẻ mệt mỏi chạy tới Lăng gia trấn.
Tạ Tĩnh Tuyền biết nàng mua được Không Gian linh thạch từ hải ngoại, cũng muốn đi cùng tới đây, nói là hai người đi cùng nhau mới có thể không khiến người khác chú ý.
Tống Đình Ngọc không từ chối, liền dẫn theo nàng cùng nhau đi vào Lăng gia trấn.
“Hắn từng nói. Nếu lấy được Không Gian linh thạch, nói ngươi đi tới Dược sơn ở Lăng gia trấn, vào nơi mà các ngươi từng phát hiện một quái đồ”. Tạ Tĩnh Tuyền mặc trang phục võ giả trắng tinh thần sắc thanh lẹ, trong ánh mắt lạnh lùng không có một tia tình cảm riêng nào.
"Nơi phát hiện quái đồ...
Mắt đẹp Tống Đình Ngọc gợn sóng dập dờn, vừa suy nghĩ tới liền phản ứng.
“Khu vực vụ phận có người!”. Tạ Tĩnh Tuyền đột nhiên quát nhẹ.
Tống Đình Ngọc cũng phát giác được, không khỏi nhíu mày nhìn về phía nam Lăng gia trấn ở đằng xa.
Hai người lập tức ngừng nói chuyện, im lặng chờ, muốn nhìn một chút người đang đi đến là ai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.