Linh Vực

Chương 362: Bội tín




“Chúng ta có thể nhìn ra hắn không có nguyện ý dùng bản thân để đổi lấy Huyền Âm Cửu Diệp Liên, vì tránh cho việc hắn gây rối việc này cho nên chúng ta đành phải làm cho hắn không thể nói chuyện”. Tống Vũ xòe tay ra, tỏ vẻ do bản thân bất đắc dĩ mới làm vậy, sau đó híp mắt chỉ chỉ vào Khố Lạc: “Ngươi nói chuyện với hắn một chút đi, nhanh chóng xong giao dịch, để tránh đêm dài lắm mộng bị người khác chú ý động tĩnh bên này”.
“Ô ô ô...”. Khố Lỗ trong lồng giam giãy giụa, trong mắt tràn đầy tàn khốc, tựa như muốn nói gì đó.
“Tần Liệt! Nói bọn họ thả người trước!”. Khố Lạc đè nén nóng giận trong lòng, hai vai run run, sâu trong đồng tử quỷ hỏa dày đặc như có từng đợt u hồn ẩn hiện.
Bộ dáng hắn lúc này cực kỳ đáng sợ.
“Thả người trước đi”. Tần Liệt nhìn về phía Tống Vũ.
“Giao ra Huyền Âm Cửu Diệp Liên trước!”. Âm thanh Nhiếp Vân lạnh lùng.
Tần Liệt không có nhìn hắn, chỉ là vẻ mặt âm trầm, nhìn Tống Vũ quát khẽ: "Tống minh chủ!"
“Tư Nguyên, thả người trước!”. Tống Vũ rất dứt khoát vung tay lên, bày tỏ thiện ý.
Nhiếp Vân cùng Tạ Diệu Dương thấy hắn mở miệng, cũng không lên tiếng nữa.
Trong cái nhìn chằm chằm của mọi người, Tống Tư Nguyên lấy chìa khóa mở lồng giam ra, chặt đứt từng sợi xích xuyên qua xương tỳ bà Khố Lỗ.
“Đi thôi”. Tống Tư Nguyên cũng rất sảng khoái, một tay mang theo Khố Lỗ ném hắn vào không trung.
Sức lực toàn thân của Khố Lỗ gần như cạn sạch, bị Tống Tư Nguyên quăng lên trời, Khố Lạc từ mình điều khiển Liệp Linh thú đỡ lấy hắn, không để ý hắn đang phẫn nộ giãy dụa, cứng rắn đè hắn lại không cho hắn động đậy.
“Huyền Âm Cửu Diệp Liên!”. Nhiếp Vân lại quát lạnh lần nữa.
“A thúc!”. Tạp Mông nhìn về phía Khố Lạc.
Khố Lạc gật gật đầu, nói: “Đưa hắn”.
Ngay sau đó Tạp Mông liền ném ra ba hòm hắc ngọc đến hướng Tống Vũ, Tạ Diệu Dương, Nhiếp Vân, trên mặt lại tràn đầy hận ý.
Ba người Tống Vũ, Tạ Diệu Dương, Nhiếp Vân vừa nhìn thấy ba hòm hắc ngọc rơi xuống, trong mắt khó giấu vẻ mừng rỡ như điên.
Ba người cùng đưa tay tiếp nhận ba hòm hắc ngọc, rất cẩn thận mở nắp ra, chỉ nhìn thoáng qua liền khép nhanh lại.
Bọn họ lơ là liếc mắt một cái, đều từ trong mắt đối phương nhìn ra vẻ cảm thấy hài lòng.
“Tần Liệt, đa tạ ngươi giúp chúng ta dẫn tộc nhân Giác Ma tộc đến”. Tâm tình Tống Vũ không tệ, bật cười to rồi bỗng nhiên nói: “Nếu ngươi muốn, ngươi bây giờ vẫn có thể quay về Tống gia, ta sẽ thăng cho ngươi là khách khanh Nguyệt cấp, ta ban cho ngươi điểm cống hiến, cũng không phải ít”.
“Quay về Huyền Thiên Minh?” Vẻ mặt Tần Liệt quái dị: “Hiện nay toàn bộ võ giả Xích Lan đại lục đều xem ta là phản đồ, cho dù ta dám trở về, các ngươi thực sự có can đảm lưu nhận?”.
“Có gì không dám?”, Tống Vũ tươi cười, làm cho người khác cảm thấy gian trá. Hắn rất hoài khí nói: “Ta sẽ nói cho Hợp Hoan tông cùng Bát Cực thánh điện, ngươi là dũng sĩ của Huyền Thiên Minh chúng ta được sắp xếp vào trong Giác Ma tộc, hơn nữa ngươi chẳng những giúp chúng ta lấy được Huyền Âm Cửu Diệp Liên, còn giúp chúng ta mang ba gã cường giả Giác Ma tộc tới. Đây chính là công lao lớn. Cho dù là Hợp Hoan tông cùng Bát Cực thánh điện cũng không thể phủ nhận công lao của ngươi đã giúp chúng ta”.
“Tống minh chủ, ngươi nói những lời này là có ý gì?”. Tần Liệt đột nhiên cảm thấy có chút không thích hợp.
"Tống Đình Ngọc cũng cả kinh, khẽ kêu lên: "Cha!".
Nhiếp Vân gia chủ của Nhiếp gia lúc này âm trầm cười quái dị, âm thanh lạnh lùng nói: “Tà tộc chính là Tà tộc! Cho dù có giao dịch cùng chúng ta thì Tà tộc vẫn là kẻ địch của Xích Lan đại lục! Huyền Thiên Minh chúng ta tất nhiên không tiếc mọi giá mà chém tận giết tuyệt Tà tộc!”.
“Giao dịch đến đây chấm dứt, từ giờ trở đi, Huyền Thiên Minh chúng ta cùng Tà tộc vẫn như cũ là kẻ địch!”. Tạ Diệu Dương gia chủ Tạ gia vẫn luôn im lặng bỗng nhiên lên tiếng nói một câu.
“Oành!”.
Đột nhiên một tiếng nổ vang trời rung đất chuyển từ phương hướng Diễm Hỏa sơn truyền đến.
Tuy cách nơi đó rất xa nhưng toàn bộ cường giả ở đây đều cảm nhận chấn động kinh thiên động địa từ bên kia truyền đến, lực trùng kích cuồng bạo mạnh đến nỗi có thể nghiền nát núi, xé rách mặt đất khắp nơi, làm cho cả không gian cùng sụp đổ!
“Tịch Diệt Huyền Lôi!”.
Tần Liệt cùng Tống Đình Ngọc hầu như đồng thời hét to lên.
“Ngươi!”. Ánh mắt Tần Liệt lập tức như biến thành màu máu, vẻ mặt tàn khốc nhìn về phía Tống Đình Ngọc, đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng.
Thân thể Tống Đình Ngọc mềm mại rung mạnh, nàng mạnh quay đầu nhìn Tống Vũ bên cạnh, thất thanh hét to: “Cha, ngươi, ngươi làm cái gì vậy?”.
Dùng máu tươi Xích Linh quy và linh tài quý hiếm để đổi lấy một ít Tịch Diệt Huyền Lôi trong tay Tần Liệt từ vài ngày trước. Sau khi trở lại Huyền Thiên mình liền giao cho Tống Vũ.
Khi ấy, Tống Vũ cầm lấy Tịch Diệt Huyền Lôi, vẻ mặt mừng rỡ, cao hứng nói trời cũng giúp ta.
Tống Đình Ngọc cũng không có nghĩ nhiều.
Lúc này nghe thấy âm thanh nổ vang trời truyền đến, nàng lập tức hiểu được Tống Vũ đã sử dụng Tịch Diệt Huyền Lôi này - dùng Tịch Diệt Huyền Lôi để cho nổ giết chết Tà tộc!
“Đình Ngọc, ngươi mang Tịch Diệt Huyền Lôi về, có trợ giúp rất lớn đối với chúng ta”. Nhiếp Vân cười quái dị thay Tống Vũ trả lời: “Ba gã lục giác chiến sĩ cường đại nhất Giác Ma tộc đều đang ở đây giao dịch với chúng ta, lực phòng ngự ở Tà Minh thông đạo bên kia là yếu kém nhất. Ha ha, cho nên Bát Cực thánh điện ở bên đó đã thừa dịp cơ hội này dùng Tịch Diệt Huyền Lôi cho nổ vụn Tà Minh thông đạo, để Tà tộc U Minh giới không thể thông qua Tà Minh thông đạo đến Xích Lan đại lục, còn những cường giả Tà tộc đã qua đây rồi, cuối cùng cũng sẽ không thể quay trở về U Minh giới!”.
“Cha!”. Tống Đình Ngọc rống giận.
Tống Vũ có chút áy náy, trấn an nói: “Con cùng với Tần Liệt ở U Minh giới cùng vượt qua hoạn nạn, ta sợ con không đồng ý việc này, cho nên mới gạt con. Huyền Thiên Minh cùng Bát Cực thánh điện, Hợp Hoan tông đã âm thầm bàn kế hoạch, không từ mọi thủ đoạn diệt trừ Tà tộc. Nhưng mà chúng ta vẫn thông qua cường giả lục giác để lấy Huyền Âm Cửu Diệp Liên, sau khi giao dịch xong chúng ta sẽ ra tay hạ sát họ, cũng không tính là vi phạm đạo nghĩa”.
Hắn mỉm cười nhìn về phía Tần Liệt, lại nói: “Tần Liệt, ngươi yên tâm đi, dù mọi khúc mắc giữa ngươi và Tà tộc, ta sẽ nói là ngươi giúp chúng ta trà trộn vào trong tộc bộ Tà tộc. Việc này sau khi kết thúc, ngươi có thể trở về Huyền Thiên Minh, cũng không còn lo lắng trở thành kẻ thù của toàn đại lục nữa”.
Nhưng vẻ mặt Tần Liệt lại dữ tợn đến cực điểm, hắn cứng đờ nhìn tam đại gia chủ Huyền Thiên Minh, quát lên: “Được lắm! Huyền Thiên Minh các ngươi được lắm!”.
“Ô ngao!”.
Các cường giả Giác Ma tộc Khố Lạc, Tạp Mông, Đa La này vô cùng bi thương hét lên giận dữ, dùng Liệt Linh thú muốn ngay lập tức chạy trở về Tà Minh thông đạo.
“Thật có lỗi, sau khi giao dịch kết thúc, chúng ta vẫn là kẻ thù như cũ”. Tống Vũ lạnh nhạt nói.
Nhiếp Vân cười như điên lên đầu tiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.