Linh Vực

Chương 343: Ba ngàn năm trước!




Một đường đi vào vị trí của nguyên khí Cụ tông,
“Lang Tà đại nhân, Phùng giáo quan, các ngươi chờ ta một chút”.
Tần Liệt quay đầu bắt chuyện với Huyết Mâu võ giả, dưới ánh mắt vội vàng của Khố Lạc, Đa La và Tạp Mông. Dẫn theo ba người Lăng Huyên Huyên, Lăng Phong cùng hai vị Lăng tộc trưởng bối Lăng Thừa Chí và Lăng Khang An đi vào Diễm Hỏa sơn đổ nát, tiến vào một thạch động rộng lớn.
Năm đó Tà Minh thông đạo mở ra, trời rung đất chuyển, Diễm Hỏa sơn băng cũng bị đổ sập.
Bên trong Diễm Hỏa sơn đổ nát có rất nhiều thạch động, trở thành nơi nghị sự của cường giả Giác Ma tộc.
“Trước tiên ta cùng các ngươi nói chuyện một chút về gia gia của ta”. Tần Liệt vừa tiến đến đã nói.
Lăng gia tộc nhân biết điều đứng im tại chỗ.
Tần Liệt đi theo ba gã cường giả Giác Ma tộc, đi sâu vào bên trong một gian thạch thất.
Sau khi ngồi xuống ở bên trong thạch thất, Tần Liệt lấy tượng gỗ điêu khắc ra, nhìn về ba gã lục giác cường giả có quyền lớn nhất, hỏi: “Gia gia ta cùng Giác Ma tộc các ngươi đến tột cùng là có quan hệ gì?”.
Đồng tử quỷ hỏa của Khố Lạc sâu thẳm, nhìn về hắn thật sâu rồi đột nhiên nói: “Nghe nói Tà Minh thông đạo là do ngươi mở ra? Nếu ngay cả Tà Minh thông đạo do ngươi mở ra chẳng lẽ ngươi lại không biết chúng ta cùng tôn giả có quan hệ?”.
“Ta mở ra Tà Minh thông đạo là ngoài ý muốn”. Tần Liệt nhíu mày: “Ta cũng không biết rút Linh Văn trụ ra sẽ dẫn đến việc mở thẳng ra Tà Minh thông đạo. Nói thật, lúc đó nếu ta biết Linh Văn trụ trấn áp Tà Minh thông đạo, có lẽ ta sẽ không mở nó ra. Bởi vì lúc đó ta không biết gia gia ta cùng Giác Ma tộc các ngươi có quan hệ”.
“Ngươi thật sự hoàn toàn không biết gì?”. Khố Lạc ngạc nhiên.
“Ta thật sự hoàn toàn không biết gì cả, mời các vị có thể kể lại cho ta tình hình, ta mới có thể hiểu rõ được”. Tần Liệt trầm giọng nói.
“Ba ngàn năm trước, đại tộc U Minh giới ta và rất nhiều cường giả ở linh vực U Minh đại lục sinh sống, tu luyện, U Minh đại lục là một linh vực huyền ảo, kỳ diệu nhất đại lục, minh ma khí quanh năm nồng đậm đến cực điểm, trong lòng đất có nhiều Tà Minh thông đạo có thể xuyên thẳng đến U Minh giới. Có thể nói U Minh đại lục chính là cửa sổ linh vực ở U Minh giới”.
“Tam đại cường tộc U Minh giới: Quỷ Mục tộc, Ám Ảnh tộc, Giác Ma tộc đều thành lập tế đàn truyền thừa ở U Minh đại lục, dần dần di chuyển cường giả trong tộc đến U Minh đại lục. Thông qua U Minh đại lục, chúng ta cùng các thế lực linh vực khác lui tới hình thành mậu dịch, trao đổi tài liệu tu luyện. Điều này làm cho tam tộc Quỷ Mục tộc, Ám Ảnh tộc và Giác Ma tộc chúng ta càng ngày càng cường đại, cường giả trong tộc như mây!”.
“Thực lực ngũ tôn Tà Thần tăng vọt, tộc trưởng tam đại cường tộc dần dần không hề thỏa mãn ranh giới của U Minh đại lục nữa. Sau khi tộc trưởng tam tộc thương nghị, chuẩn bị mở mang bờ cõi U Minh đại lục, dần dần từng bước xâm chiếm tiểu đại lục xung quanh, mở rộng thế lực U Minh giới, xây cấp cho tộc nhân nơi tu luyện càng thêm rộng lớn”.
“Ngay khi tam tộc khuyếch trương bốn phía, không cẩn thận mạo phạm đến lợi ích Bổ Thiên cung, vì thế Bổ Thiên cung phái người truyền tin cho tam đại tộc trưởng, muốn bọn họ ràng buộc tộc nhân, chỉ cho phép chúng ta trú thủ ở U Minh đại lục, không được phép khuyếch trương nữa, nếu không thì tự gánh lấy hậu quả”.
“Nhưng mà lúc ấy chúng ta đang trong thời kỳ cực mạnh, thực lực ngũ tôn Tà Thần cũng ở đỉnh phong kỳ. Chúng ta vẫn không đem sự cảnh cáo của Bổ Thiên cung để trong trong lòng, tiếp tục làm theo ý mình...”.
“Kết quả là Bổ Thiên cung tập trung vô số Bạch Ngân, Xích Đồng, Hắc Thiết, Thanh Thạch triển khai bao vây càn quét, tộc ta thất bại thảm hại”.
“Chẳng những ngũ tôn Tà Thần bị tiêu diệt mà ngay cả tam đại tộc trưởng cường đại cũng bị giết chết thảm thương”.
“Trước đây chúng ta chưa từng gặp phải nguy cơ diệt tộc”.
“Thời điểm Bổ Thiên cung tập trung thế lực muốn tiến vào U Minh giới, tiêu diệt toàn bộ chủng tộc chúng ta thì chính tôn giả ra mặt cầu tình, Bổ Thiên cung mới nể mặt chỉ trục xuất chúng ta về U Minh giới, không được phép bước vào linh vực một bước. Ngay cả U Minh đại lục cũng bị phong bế lại, toàn bộ Tà Minh thông đạo thông vào U Minh đại lục đều bị phá hủy, cắt đứt triệt để lối vào Tà Minh thông đạo để bước vào U Minh đại lục”.
“Đây là kết cục thảm bại”.
Khố Lạc nhắc tới chuyện cũ, hai vị chiến tướng Giác Ma tộc Đa La, Tạp Mông đều trầm mặc không nói, cảm xúc có chút đau buồn.
Mà Tần Liệt lại ầm ầm rung mạnh.
“Ba ngàn năm trước...”.
Tần Liệt đột nhiên cảm giác đôi môi có chút khô ráp, hắn theo bản năng dùng đầu lưỡi liếm liếm khóe môi, trong mắt lộ vẻ đầy hoảng sợ.
Hắn nghe Huyết Lệ kể đoạn chuyện cũ này.
U Minh giới Tà tộc chọc giận cấp hoàng Kim thế lực, ngũ tôn Tà Thần bị bạo sát, cường giả đều bị thiệt mạng.
U Minh giới bị diệt tộc, nhưng vì có người cầu tình, hoàng Kim thế lực kia mới nể tình chỉ trục xuất toàn bộ Tà tộc trở về U Minh giới, phá hủy toàn bộ thông đạo, không cho phép bọn họ bước vào linh vực.
Không nghĩ tới người cầu tình kia không ngờ là gia gia người, sự việc này lại phát sinh ở ba ngàn năm trước.
Vậy gia gia người đến tột cùng là nhiêu tuổi?
“Ngươi xác định, ba ngàn năm trước là gia gia ta cầu tình?”. Tần Liệt vẻ mặt quái dị hỏi.
“Tất nhiên là tôn giả!”. Khố Lạc khẳng định chắc chắn: “Tôn giả là một trong những Luyện Khí sư mạnh nhất của Nhân tộc các ngươi, mới có thể khiến cho Bổ Thiên cung nể mặt. Nếu không phải tôn giả cầu xin, U Minh giới có thể đã bị diệt tộc hoàn toàn, mà ta cũng đã có khả năng chết cách đây ba ngàn năm rồi...”.
“Ba người các ngươi, đều, đều đã ba ngàn tuổi?”. Tần Liệt kinh ngạc.
“Tạp Mông cùng Đa La chỉ hơn hai ngàn tuổi, khi trận chiến ấy phát sinh bọn họ còn chưa ra đời. Ba ngàn năm trước, ta chỉ là nhị giác chiến sĩ, đệ đệ Khố Lỗ của ta cũng chỉ là nhất giác chiến sĩ, lúc đó chúng ta đều chỉ là những trẻ con nhỏ tuổi mà thôi”.
“Khi đó gia gia ta có bộ dáng gì?”. Tần Liệt vẻ mặt quái dị hỏi.
“Khi đó ta chưa thấy qua người... Ta còn chưa đủ tư cách”. Khố Lạc cúi thấp đầu, có chút ngượng ngùng nói: “Trên thực tế, mãi cho đến bây giờ, ta cũng chưa có chân chính nhìn thấy tôn giả! Ta chỉ thông qua đồ vật này cùng linh hồn tôn giả liên hệ qua lại vài lần...”.
Khố Lạc lấy từ trong tay áo ra gỗ điêu khắc.
Tượng gỗ điêu khắc này cùng với tượng gỗ mà Tần Liệt giữ giống nhau như đúc, nhưng so về kích thước thì tượng gỗ trong tay Khố Lạc nhỏ hơn một chút.
“Khi ở bờ đàm U Minh giới, tượng gỗ bên trong Không Gian giới của ta phát sinh biến hóa, là vì cảm ứng được nó?”. Tần Lạc lập tức phản ứng.
Khố Lạc gật đầu: “Ta lúc ấy đã biết vị trí của ngươi, cho nên ngươi cùng nha đầu Nhân tộc kia mới thể thoải mái rời khỏi U Minh chiến trường”.
Tần Liệt chua xót cười cười.
“Vì có tôn giả nên chúng ta không bị diệt tộc, chỉ bị trục xuất về U Minh giới”. Khố Lạc tiếp tục nói: “Sau sự kiện lần đó, Quỷ Mục tộc, Ám Ảnh tộc, Giác Ma tộc đều gọi gia gia ngươi là tôn giả. Lúc bị trục xuất về U Minh giới, gia gia ngươi đưa tượng gỗ điêu khắc này giao từng cái cho thống lĩnh Quỷ Mục tộc, Ám Ảnh tộc, Giác Ma tộc, hơn nữa còn hứa hẹn chúng ta khi thời cơ thích hợp, chúng ta có thể trở lại U Minh đại lục, lần nữa bước vào linh vực, có thể cùng các tộc lui tới như trước đây”.
“Gia gia của ta giúp các ngươi như vậy chẳng lẽ không có điều kiện?”. Tần Liệt kinh ngạc.
“Tất nhiên có điều kiện”. Khố Lạc nhìn Tần Liệt thật sâu: “Nhưng điều kiện này, ta sẽ không nói cho ngươi biết, để khi nào ngươi thấy tôn giả, tự ngươi đi hỏi người”.
“Gia gia của ta, đến cùng là người như thế nào?”. Tần Liệt lại hỏi.
“Chúng ta chỉ biết người ở ba ngàn năm trước, khi đó tôn giả ở linh vực có thiên phú Luyện Khí sư nhất, cũng là một trong những Luyện Khí sư cường đại nhất. Nghe nói, tôn giả xuất thân bất phàm, bởi vì thân phận Luyện Khí sư tôn quý, hắn cùng các thế lực siêu cường đại và không ít chủng tộc cường đại có quan hệ mật thiết. Ta chỉ biết ba ngàn năm trước, người chính là một nhân vật có thân phận hiển hách, bằng không, Bổ Thiên cung sẽ không nể mặt tôn giả, Quỷ Mục tộc, Ám Ảnh tộc cùng Giác Ma tộc cũng sẽ không cùng tôn giả thành lập giao ước”.
“Ngươi liên hệ với người gần nhất là khi nào?”.
“Không phải ta liên hệ người, vẫn đều do người... Tới tìm ta. Lần trước người tìm ta, đại khái là khoảng mười ba năm trước. Người nói người giúp chúng ta tìm Tà Minh thông đạo, sẽ xây dựng Truyền Tống trận trước khi tới U Minh đại lục, muốn cho tộc ta trước tiên chuẩn bị cho tốt”.
“Mười ba năm trước, mười ba năm trước, khi đó, ta cùng gia gia hẳn là vừa tới Lăng gia trấn. Khi đó, ta vừa mới mười tuổi, cái gì cũng không nhớ rõ”.
“Ngươi không cần cảm thấy kỳ quái, võ giả Nhân tộc các ngươi một khi bước vào Niết Bàn cảnh, tuổi thọ sẽ tăng cao. Chỉ có trong chiến đấu bị giết hoặc tu luyện tẩu hỏa nhập ma, ở Niết Bàn cảnh sống một hai ngàn năm thì không thành vấn đề”.
Khố Lạc thấy Tần Liệt ngạc nhiên, không khỏi giải thích: “Sau khi Từ Niết Bàn cảnh đột phá lên Bất Diệt cảnh, tuổi thọ càng tăng nhiều hơn. Sau này mỗi bước đột phá, tuổi thọ đều tương ứng mà tăng lên, cho nên điểm này ngươi không cần phải quá ngạc nhiên”.
“Gia gia của ta nói là giúp các ngươi xây dựng Truyền Tống trận, nhưng chưa xong?”. Tần Liệt lại hỏi.
“Xong rồi”. Nhắc tới việc này, Khố Lạc thâm sâu thở dài thật sâu: “Ở một tòa gọi là ‘Dược sơn’, trong một hang động, trước đây ta từng để cho đệ đệ Khố Lỗ của ta tới Truyền Tống trận đó để xác nhận, kết quả là không còn tin tức Khố Lỗ nữa, chắc là dữ nhiều lành ít”.
“Dược sơn!”. Tần Liệt biến sắc.
“Ngươi biết địa phương đó?”. Khố Lạc kinh dị nói.
“Ta vẫn thường tu luyện ở bên trong Dược sơn!”. Tần Liệt nhìn chằm chằm Khổ Lạc, nhíu chặt mày: “Trước khi từ Dược sơn rời khỏi, ta từng theo lời gia gia ta phân phó phá hủy một kỳ trận nơi ta tu luyện. Vậy trận pháp đó có thể bị ta phá hủy hay không?”.
“Hẳn là không”. Khố Lạc lắc lắc đầu: “Hẳn là trong trận có trận. Bên trong Dược sơn, Truyền Tống trận chắc vẫn luôn tồn tại, tôn giả nếu đã đáp ứng chúng ta rồi, nhất định sẽ không để cho ngươi phá hủy nó, cái ngươi phá hủy, chắc hẳn cũng không phải là Truyền Tống trận thật sự”.
Tần Liệt bỗng nhiên nhớ tới Khố Lỗ.
Nghe Tống Vũ nói, nhiều năm trước Khố Lỗ từ U Minh chiến trường xông ra, phá vây trùng trùng phòng tuyến Bát Cực thánh điện và Huyền Thiên Minh, hướng theo vị trí đại khái Tinh Vân các mà đến, một đường đánh chết phần đông cường giả Huyền Thiên Minh.
Kết quả là tới vị trí cách Lăng gia trấn ba trăm dặm, hắn bị Tống Vũ, Nhiếp Khám, Tạ Diệu Dương cùng cường giả Huyền Thiên Minh thương tổn nghiêm trọng hợp lực lại nhốt hắn vào trong lao tù Huyền Thiên Minh tới giờ.
Xâu chuỗi với lời này của Khố Lạc, Tần Liệt bỗng nhiên rõ ràng.
Năm đó, Khố Lỗ không phải đi Tinh Vân các mà là đi tới Dược sơn Lăng gia trấn, là xác định phương hướng cùng vị trí của Truyền Tống trận!
“Đệ đệ Khố Lỗ của ngươi vẫn chưa chết. Hắn bị Huyền Thiên Minh nhốt ở trong lao ngục, bị giam cầm cẩn mật”. Tần Liệt bỗng nhiên nói: “Vào vài ngày trước, ta còn gặp mặt hắn. Cùng hắn nói qua vài câu”.
Ánh mắt Khố Lạc sáng ngời, vẻ mặt mừng như điên, luôn miệng nói: “Còn sống là tốt rồi! Có thể còn sống là tốt rồi!”.
“Vốn là lần này ta muốn tìm các ngươi là do tam đại gia chủ Huyền Thiên Minh muốn dùng đệ đệ Khố Lỗ của ngươi đổi lấy Huyền Âm Cửu Diệp Liên”. Tần Liệt giải thích: “Ba vị gia chủ Huyền Thiên Minh đều đang ở Phá Toái cảnh, bọn họ muốn dùng Huyền Âm Cửu Diệp Liên chống chọi lại Niết Bàn Nghiệp Hỏa ăn mòn. Nhưng võ giả Xích Lan đại lục cùng các ngươi vẫn luôn xung đột, xem các ngươi là hồng thủy mãnh thú. Ngay cả đại nhân vật Huyền Thiên Minh cũng không dám công khai cùng các ngươi giao dịch, cho nên lặng lẽ để cho ta âm thầm đi làm...”.
Tần Liệt cười khổ lắc lắc đầu: “Kết quả, ở bên trong Độc Vụ trạch, thời điểm Lăng Ngữ Thi tu luyện Cửu U Tà điển vô ý hấp dẫn minh ma khí đến bị Huyền Thiên Minh, Bát Cực thánh điện, Hợp Hoan tông chú ý, thuận tiện chạy đến chỗ chúng ta và phát hiện ra Lăng gia tộc nhân khác thường...”.
Xòe hai tay ra, vẻ mặt hắn bất đắc dĩ nói: “Nay ta, Huyết Mâu, Lăng gia đều thành kẻ địch của đại lục, là gian tế của các ngươi”.
“Đúng là tộc ta có trong tay Huyền Âm Cửu Diệp Liên, dùng vật này đổi lấy tính mạng đệ đệ ta, ta thật tình nguyện ý!”. Ánh mắt Khố Lạc nóng rực nói.
“Đã muộn, thân phận Lăng gia bị bại lộ, ta cùng Huyết Mâu cũng bị gán lên thân phận gian tế Tà tộc, lúc này giao dịch cùng Huyền Thiên Minh, chỉ sợ bọn họ không dám”. Tần Liệt thầm than một tiếng
“Tôn giả, biết đến sự tồn tại của Lăng gia? Cũng biết được lai lịch Lăng gia?”. Khố Lạc trầm ngâm một chút, bỗng nhiên nhìn chằm chằm Tần Liệt có chút kỳ dị, “Ngươi cùng Lăng gia có quan hệ gì?”.
“Là thế này, Dược sơn... Ở ngay bên cạnh Lăng gia trấn. Gia gia ta cùng ta mới bước vào Xích Lan đại lục, tạm cư ngụ tại Lăng gia trấn...”. Tần Liệt mỉm cười: “Không lâu sau, ở phía sau Dược sơn ta phát hiện Bạch Cốt Minh Linh đàn, trong đó còn truyền ra một luồng tấn niệm từ người truyền tin, bên trong Bạch Cốt Minh Linh đàn còn để lại Cửu Y Tà điển quyển thượng. Nếu ta đoán không lầm, Cử U Tà điển quyển thượng là gia gia tìm vì Lăng gia tộc nhân, mà người khắc Bạch Cốt Minh Linh đàn hẳn là cường giả bát giác Giác Ma tộc của các ngươi!”.
“Bát giác Bạch Cốt Minh Linh đàn Cửu U Tà điển quyển thượng!”. Khố Lạc cực kỳ hoảng sợ: “Ngươi chắc chắn?”.
“Chắc chắn trăm phần trăm!”. Tần Liệt nói.
Khô Lạc đột nhiên vẻ mặt phấn chấn, bất ngờ cười quái dị: “Hắn thế mà không chết, vậy mà vẫn còn sống!”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.