Linh Vực

Chương 297: Máu của Tà Thần




- Tiểu Huy! Nhìn Tiểu Huy!
Lăng Huyên Huyên chỉ vào một đứa bé trai bảy tám tuổi, thất thanh la hoảng lên.
Đứa bé trai tên là Lăng Huy, được phụ thân cõng trên lưng. Lúc này Lăng Huy nhìn thấy hiện trượng trên trời xong, tóc trên đầu dần ngả màu tím!
- Còn Tiểu Kỳ!
Lăng Phong quát khẽ.
Một bé gái mười tuổi khác, tóc buộc sừng dê, cũng đang đổi màu tím!
Biến hóa bất thình lình khiến Tần Liệt, Tống Đình Ngọc đều kinh hãi đến cực điểm. Nhìn Ma vân đang cố chấp vọt tới, nhìn hai đứa bé kỳ biến, có là người đần hơn nữa cũng biết Lăng gia dị thường, tất nhiên là có liên quan đến U Minh Ma khí rồi.
- U Minh Ma khí, quả nhiên là U Minh Ma khí...
Lăng Ngữ Thi vẻ mặt kinh dị, lẩm bẩm nói:
- Lúc ấy ở Khí Cụ tông, Tà Minh Thông Đạo vừa mở ra, ta đã cảm thấy máu sôi trào. Cũng là khi đó, tóc của ta biến thành màu tím, nhưng sau khi quay về Thất Sát Cốc màu tím kia lại lần nữa mất đi, nhất định là vì cách quá xa U Minh Ma khí...
- Không sai, biến hóa của Lăng gia đều phát sinh sau khi Tà Minh Thông Đạo mở rộng.
Lăng Huyên Huyên cũng nói.
- Hiện tại, mọi người có phải cảm thấy máu tươi trong cơ thể cuồn cuộn khởi động hay không?
Lăng Ngữ Thi nhìn về phía bọn họ.
Lăng Huyên Huyên, Lăng Phong, Lăng Vân, còn có hai đứa nhỏ đều gật đầu về phía nàng.
- Thì ra, thì ra Lăng gia chúng ta là Tà tộc, trong cơ thể chúng ta thế mà chảy xuôi dòng máu Tà tộc...
Lăng Ngữ Thi cúi thấp đầu, bỗng nhiên nở nụ cười khổ.
Tống Đình Ngọc nhíu chặt mày, bỗng nhiên trầm mặc. Nàng nhìn tộc nhân Lăng gia này, lại nhìn về phía ma vân không ngừng tuôn ra, ánh mắt vô cùng phức tạp.
- Rời khỏi đây trước đã!
Tần Liệt khẽ quát một tiếng.
- Đi! Vượt qua bên này, và Độc Vụ Trạch! Lăng gia các người dù muốn nhờ U Minh Ma khí trở về Tà tộc, cũng có thể thông qua con đường bên kia Độc Vụ Trạch và Khí Cụ tông!
Hắn đã từng nghe Tống Đình Ngọc nói, phụ cận một khu vực sẽ có người Huyền Thiên minh và Bát Cực Thánh điện tuần tra, hắn sợ dị thường của Lăng gia sẽ bị người khác nhận thấy được.
Khu vực bên kia Độc Vụ Trạch và Khí Cụ tông không có người Huyền Thiên minh, Bát Cực Thánh điện quay về tuần tra, cho nên bên kia tương đối an toàn hơn rất nhiều.
- Chúng ta đi!
Lăng Ngữ Thi quyết định thật nhanh.
Tất cả tộc nhân Lăng gia đều bị lai lịch của bản thân hù dọa khiếp sợ, lúc này họ đã mất chủ kiến. Cả đám người thất hồn lạc phách theo sau bước chân Lăng Ngữ Thi, bước đi mà chết lặng.
- Tà tộc, chúng ta lại là người Tà tộc...
Đây là ý niệm trong đầu mọi người của Lăng gia. Trong lòng họ, cái tên Tà tộc cứ quanh quẩn, khiến họ càng khủng hoảng.
Cho tới nay, trong mắt võ giả đại lục Xích Lan, Tà tộc đều là đại danh từ tàn nhẫn ác độc. Từng võ giả đại lục Xích Lan đều coi U Minh giới Tà tộc như Hồng Thủy Mãnh Thú, lấy việc giết hết Tà tộc làm vẻ vang.
Lăng gia tộc nhân cũng không ngoại lệ.
Nay, bọn họ chợt phát hiện, bản thân bọn chính là Tà tộc, là kẻ mà bọn họ vẫn thống hận cừu thị, bọn họ làm sao có thể lập tức chấp nhận?
Tộc nhân Lăng gia trầm mặc trên cả con đường, ngay cả Lăng Ngữ Thi và Lăng Huyên Huyên, Lăng Phong cũng không ngoại lệ.
Bọn họ cần phải có thời gian tiêu hóa, cần ổn định cảm xúc, cần dùng thân phận Tà tộc một lần nữa lo lắng cho tương lai Lăng gia.
Sau khi họ rời đi, những đám ma vân đối diện bờ sông vẫn tụ mà không tán, chỉ như mất đi mục tiêu, không còn liều lĩnh lướt qua dòng sông dài, chỉ bồi hồi quanh quẩn trên không, như đang kiếm tìm thứ gì…
Sau một lúc lâu, hai gã chiến sĩ Giác Ma tộc cưỡi U Linh Điểu đến chỗ này.
Hai chiến sĩ này một người có ba sừng, một có bốn sừng.
Hai chiến sĩ Giác Ma tộc mạnh mẽ, nhìn ma vân tụ không tán trên trời, vẻ mặt kinh dị.
Tộc nhân Giác Ma tộc có ba sừng nghĩ một lát, vẻ mặt nghi hoặc, dùng ngôn ngữ U Minh nói:
- Sao U Minh Ma khí tụ tập khác thường như thế? Xem trình độ ngưng tụ này rõ ràng là bị lực lượng nào đó dẫn dắt tới.
- Phía trước cũng không có người nào.
Chiến sĩ bốn sừng cũng kinh ngạc không thôi.
- Hơn nữa, kiểu tụ tập này có phần giống như bị máu huyết của cao giai tộc nhân dẫn dắt tới.
- Cao giai tộc nhân?
Kẻ ba sừng sửng sốt một chút, lại nói:
- Đại ca, ngươi là nói?
- Tự nhiên là những tên có được máu của Máu của Tà Thần kia. Cũng chỉ có máu của Tà Thần mới có thể làm U Minh Ma khí trở nên hoạt bát khác thường, làm cho U Minh Ma khí chủ động tụ tập lại.
Tứ giác Ma tộc chiến sĩ quát.
- Làm sao có thể? Cả tộc bộ chúng ta đều không có cường giả có được Máu của Tà Thần, chẳng lẽ phụ cận có cường tộc U Minh giới khác hoạt động? Nếu quả thật có, hẳn là họ phải chủ động liên hệ chúng ta, sao đến đây lại đi?
- Không, không đúng!
Gã chiến sĩ có bốn sừng lại nhìn kỹ trong chốc lát, cả người chấn động, quát:
- Ngươi xem, này, đám ma vân này lại thành từng cụm một! Một cụm ma vân đại biểu có một kẻ mang máu của Tà Thần dắt tới, mà cụm ma vân như thế có vài đám, ý nghĩa... là có mấy kẻ có được Máu của Tà Thần từng đi qua nơi đây!
- Đại ca, ngươi nói hươu nói vượn gì chứ? Làm sao có thể có nhiều tên có được Máu của Tà Thần như vậy?
Gã chiến sĩ Giác Ma tộc có sừng cổ quái lắc đầu.
- Nghe a thúc trong tộc nói, ngay cả tộc bộ lớn nhất U Minh giới, ngay cả chủng tộc cường đại nhất cũng không có bao nhiêu tên có được Máu của Tà Thần. Xích Lan đại lục này chỉ là tiểu địa phương ở Linh Vực mà thôi, cường giả có được Máu của Tà Thần trong tộc của ta làm sao có thể xuất hiện tại đây? Hơn nữa còn rất nhiều? Thực không thể tưởng tượng rồi!
- Xác thực không thể tưởng tượng, đi, chúng ta lập tức trở về, báo dị thường nơi này cho đại nhân Carmon!
(*Carmon: Tạp Mông)
- Ừ.
………
Trong Độc Vụ Trạch,. Tần Liệt mang tộc nhân theo Lăng gia đi sâu vào.
Người nhà Lăng gia dọc đường đi đều trầm mặc, sắc mặt mờ mịt, còn chưa thể chấp nhận sự thật.
Tống Đình Ngọc cũng không nói chuyện, trên đường vẫn nhíu mày, dường như đang suy nghĩ chờ sau khi thấy cha của nàng nên nói rõ việc này như thế nào.
Nàng vốn cho Lăng gia chỉ là dị tộc khác, nói vậy còn dễ dàng xử lý một chút.
Nhưng nay nàng đã khẳng định Lăng gia tất nhiên có liên quan với U Minh giới, là Tà tộc U Minh giới, điều này làm cho vấn đề càng thêm phức tạp.
Huyền Thiên minh và Tà tộc U Minh giới tranh đấu nhiều năm, có không ít cường giả bị Tà tộc này giết hết, thù hận giữa song phương sớm đã không thể dịu đi.
Cho cha của nàng biết Lăng gia tộc nhân đến từ chính U Minh giới, với cách nhìn của cha nàng đối với Tà tộc, cho dù là Huyết Lệ giải thích cũng chưa chắc có thể buông thành kiến.
Huống chi, Huyền Thiên minh còn đang khai chiến với Giác Ma tộc tại U Minh giới... chuyện này phải khuyên bảo như thế nào?
Tống Đình Ngọc đau đầu vạn phần.
- A!
Tần Liệt thở nhẹ một tiếng, hắn nhìn màn khí độc cuồn cuộn phía dưới, trong có từng đống những kiến trúc bằng gỗ cao ngất, mắt hiển kỳ quang.
Những lầu gỗ này có gần trăm cái, mỗi một tòa ít nhất cao ba tầng, cao hơn có năm sáu tầng, phân tán trên những địa phương khô ráo.
Tràng diện này so với nửa năm trước lúc hắn rời đi không biết hoa mỹ gấp bao nhiêu lần. Hắn như nhìn thấy lúc Khí Cụ tông rầm rộ hưng thịnh khi còn chưa rút lui khỏi Diễm Hỏa sơn.
- Khí Cụ tông không hổ là Khí Cụ tông, mới nửa năm đã khôi phục lại.
Tống Đình Ngọc nhìn lầu gỗ mới xây này cũng kinh dị, khen:
- Luyện khí sư quả nhiên là không giống bình thường, xem ra nửa năm này cuộc sống Khí Cụ tông ở Độc Vụ Trạch không tệ.
Tần Liệt gật gật đầu, ngưng thần nhìn phía trước, phát hiện Phan Quyết Minh từng tọa trấn tại Băng Nham Thành, sau đó hắn liền hiểu được, các thành viên Khí Cụ tông phân tán ở các thế lực lớn hẳn là đều trở về.
Những người đó chiếm cứ đại bộ phận nhân số Khí Cụ tông thực, bọn họ quay về lập tức bổ sung nguyên khí cho Khí Cụ tông, làm cho quy mô Khí Cụ tông môn lại lần nữa đi lên.
- Tần Liệt, vận khí ngươi không tệ. Ngươi có thể trở thành tông chủ Khí Cụ tông, coi như trong tay ngươi nắm chặt một lực lượng không kém. Có lực lượng này, về sau trên đại lục Xích Lan này, tiếng nói của ngươi sẽ nặng hơn rất nhiều.
Tống Đình Ngọc suy nghĩ một chút, chân thành nói:
- Nắm thật chặt lực lượng này trong tay, đối với ngươi, đối với người bên cạnh ngươi đều có lợi thật lớn.
Vẻ mặt Tần Liệt như nghĩ tới điều gì, gào to một tiếng xoải bước vào Khí Cụ tông.
- Ngươi là người phương nào?
Chưa tới gần, một đệ tử ngoại tông Khí Cụ tông đột nhiên ló đầu ra, vẻ mặt không tốt nhìn về phía hắn, lớn tiếng quát lớn.
- Đây là tông môn Khí Cụ tông ta, người ngoài cấm vào, không cho phép bước vào trong đó!
Người đệ tử ngoại tông này chắc là mới trở về từ các thành trì khác của Khí Cụ tông, trước kia chưa bao giờ thấy Tần Liệt cho nên không nhận biết hắn.
- Ta là Tần Liệt.
- Tần Liệt?
Người nọ nhíu mày.
- Nói hươu nói vượn! Tần tông... Không, Tần Liệt cùng yêu nữ Huyền Thiên minh kia rõ ràng đã táng thân U Minh giới, ngươi mạo danh cũng giả quá chứ?
- Ha ha, thú vị, mới nửa năm thôi, ngươi đã không được thừa nhận rồi.
Tống Đình Ngọc cười khanh khách, liếc mắt nhìn hắn, có chút hăng hái trêu chọc.
- Kêu Đồng Tế Hoa tới gặp ta!
Tần Liệt hừ lạnh một tiếng.
- Ngươi coi ngươi là ai?
Người nọ cười lạnh.
- Đồng trưởng lão là người ngươi muốn gặp là gặp sao?
- Làm càn!
Giọng của Liên Nhu đột nhiên truyền từ bên trong đến, nàng kinh hỉ như điên chạy vội ra, gào lên:
- Tần Liệt! Đệ vẫn còn sống?
- Liên Nhu sư tỷ, ta tự nhiên còn sống, nhưng mà giống như rất nhiều người coi ta đã chết.
Tần Liệt liếc người nọ một cái.
- Té ra thật sự là Tần sư đệ, mạo phạm mạo phạm, ta là đệ tử ngoại tông Lưu Hướng. Trước kia ta ở Khí Cụ các trong thành trì của Tử Vụ Hải, gần đây mới trở về, thật sự không nhận biết Tần sư đệ.
Người nọ thấy Liên Nhu xác nhận thân phận Tần Liệt mới nhận sai, khom người thở dài.
- Chúng ta đi.
Tần Liệt lười phản ứng với tên kia, vung tay áo, liền chuẩn bị dẫn người đi vào.
- Tần sư đệ, chuyện này, những người này là người nào?
Bỗng nhiên Lưu Hướng lại chắn trước mặt, chỉ vào người Lăng gia, trên mặt có chút ngượng ngùng, nhưng thái độ thực kiên quyết:
- Tông chủ nói rồi, sắp tới thế cục rất hỗn loạn, trừ phi tử đệ tông môn, người ngoài... không cho phép tiến vào. Tần sư đệ, ta cũng chỉ mang chức trách, xin đừng làm ta khó xử.
- Liên Nhu sư tỷ, bây giờ tình huống tông môn như thế nào? Ngay cả ta muốn dẫn người đi vào cũng không được?
Tần Liệt không thèm nhìn tên kia, mặt âm trầm hỏi Liên Nhu.
Biểu tình Liên Nhu chua sót, than nhẹ một tiếng, nói:
- Tần Liệt, gần đây... Gần đây trong tông môn đã xảy ra một sự tình. Đệ vào trước đi, trên đường ta giải thích cho đệ, đệ mang người đến... Tạm thời, tạm thời ở bên ngoài chờ một chút, chờ tông chủ cho phép bọn họ rồi, đi vào cũng không muộn...
- Ai, nửa năm trước ngươi còn là tông chủ Khí Cụ tông, nửa năm sau, ngay cả cái cửa ngươi cũng không vào được. Mới nửa năm thôi, biến hóa này thật đúng là có hơi lớn đấy.
Tống Đình Ngọc mặc dù ở trêu đùa, nhưng trên mặt cũng đầy vẻ ngạc nhiên.
Nàng cũng không hiểu, mới ngắn ngủn nửa năm, Khí Cụ tông đến cùng đã xảy ra chuyện gì, lại có thể kệ cho những người đó đối đãi Tần Liệt như thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.