Linh Vực

Chương 249: Diễn kịch




Tống Đình Ngọc biết rõ Mạc Hà đáng sợ đến mức nào, biết nếu Mạc Hà đã nói thẳng ra ý đồ, đương nhiên có mười phần tin.
Thân là Kim Y sứ giả đếm trên đầu ngón tay của Bát Cực Thánh Điện, Mạc Hà muốn tiêu diệt Khí Cụ Tông, giết Tần Liệt, muốn rút trí nhớ Tần Liệt, cướp Không Gian Linh Khí và Tịch Diệt Huyền Lôi, căn bản là cực dễ.
Dù có Huyết Lệ lão yêu, cũng chưa chắc cản được Mạc Hà, huống chi, theo thông tin Tống Đình Ngọc biết, vị tiền bối này, đã chia tay Tần Liệt, rời khỏi Khí Cụ Tông.
Cái ai cản nổi Mạc Hà?
Dù là nàng, cũng không có thực lực ngăn cản được Mạc Hà.
Nàng xuất ra hạ sách này, gọi Tần Liệt là hôn phu của mình, để buộc Mạc Hà vì Huyền Thiên Minh mà lùi bước.
Đây là cách duy nhất giữ được mạng Tần Liệt từ tay Mạc Hà mà nàng biết.
"Hôn phu của ngươi?" Mạc Hà cười lạnh, "Tống nha đầu, ngươi tưởng lừa ta dễ như vậy sao? Với thân phận Tống Đình Ngọc ngươi ở Huyền Thiên Minh, sao lại ủy thân gả cho cho một tên tông chủ thế lực cấp Hắc Thiết? Huống chi, tiểu tử này bất quá chỉ có thực lực Khai Nguyên cảnh, sợ là ngay cả thị vệ dưới trướng ngươi còn không bằng, với bản tính mắt cao hơn đầu của ngươi, làm sao vừa ý nổi hắn?"
"Cảnh giới của hắn quả thực hơi kén, nhưng hắn rất có tiềm lực nha. Chắc ngươi cũng biết, hắn đã lĩnh ngộ được ý cảnh, thiên phú võ đạo không thể nào gọi là kém, hắn còn làm mười hai cây Linh Văn trụ biểu tượng lập tông chín trăm năm của Khí Cụ Tông phát sinh biến hóa, tạo nghệ luyện khí càng thêm bất phàm."
Tròng mắt Tống Đình Ngọc chuyển động: "Huống chi, trong tay hắn còn có Tịch Diệt Huyền Lôi, còn có một lão yêu thâm bất khả trắc. Hắn còn là tông chủ Khí Cụ Tông, nếu Khí Cụ Tông tiếp tục phát triển, sẽ nhanh chóng lột xác thành thế lực cấp Xích Đồng..."
"Cứ cho là như vậy, tiểu tử này có rất nhiều tiềm lực, đáng tiếc tiềm lực cũng chỉ là tiềm lực, không thể mang lại nhiều biến hóa lớn cho Huyền Thiên Minh ngay." Mạc Hà lắc đầu, vẫn không tín: "Với ngạo khí của ngươi, thông tuệ của ngươi, tuyệt sẽ không cần thứ tiềm lực chỉ nhìn được mà sờ không được. Nên, ngươi muốn dùng cách này bảo vệ tiểu tử này, muốn một mình nuốt trôi hắn, không có khả năng đâu."
" Sao tiền bối không chịu tin?" Tống Đình Ngọc xoay chuyển ý nghĩ cực nhanh, đôi mắt dễ thương lấp lánh, "Kỳ thật, hắn không phải người của Xích Lan Đại Lục, thân phận thật sự của hắn... Mới là nguyên nhân thực sự khiến cha ta chịu gật đầu. Bát Cực Thánh Điện Các ngươi nếu cẩn thận điều tra qua, sẽ biết, hắn bỗng nhiên xuất hiện ở Lăng Gia trấn, những chuyện trước đó, các ngươi đâu có biết."
"Các ngươi biết?" Mạc Hà rốt cục động dung.
Trước đây, hắn thông qua thông tin của Bát Cực Thánh Điện, đã biết về Tần Liệt.
Ông cháu Tần Liệt và Tần Sơn bắt đầu từ Lăng Gia trấn, mọi hoạt động những năm gần đây, hắn đều biết rõ.
Hắn vốn đoán lai lịch Tần Liệt cõ lẽ bất phàm, suy đoán Tần Sơn mất tích đã lâu, có lẽ từ đại lục khác đến Lăng Gia trấn —— hắn thậm chí cho rằng Huyết Lệ, hẳn là do Tần Sơn an bài cho Tần Liệt, để bảo vệ Tần Liệt.
Nhưng hắn vẫn không thèm để ý.
Vì hắn là Bát Cực Thánh Điện Kim Y sứ giả, vì hắn vô cùng tin thực lực bản thân, hắn tự tin có thể xử lý được hết.
Nhưng những lời này của Tống Đình Ngọc làm cho hắn có một tia dao dộng: Nếu Huyền Thiên Minh biết thân phận của Tần Liệt, biết hắn có lai lịch bất phàm, còn đồng ý cho Tống Đình Ngọc và Tần Liệt đính hôn, vậy nếu hắn giết chết Tần Liệt, có thể làm cho Huyền Thiên Minh điên cuồng trả thù hay không?
"Chúng ta đương nhiên biết bối cảnh thân phận của hắn." Tống Đình Ngọc í nở nụ cườithần b, "Bằng không, làm sao cha ta gật đầu, mà ta... làm sao đồng ý? A, đúng rồi, nhắc nhở ngươi một câu, bối cảnh phía sau hắn, Bát Cực Thánh Điện ngươi trêu vào không nổi đâu, ta khuyên Bát Cực Thánh Điện ngươi tốt nhất đừng có gây phiền toái, chuyển lời này của ta, cho Thánh Chủ của ngươi, ta nghỉ Thánh Chủ anh minh, sẽ thay đổichủ ý."
Mạc Hà nhíu chặt mày, nhìn Tống Đình Ngọc chằm chằm một hồi, rồi cười nhạt, "Vậy Bát Cực Thánh Điện chúc mừng chuyện tốt của Tống tiểu thư và Tần tông chủ."
Nói xong, Mạc Hà tiêu sái quay người, biến mất giữa một đoàn khí độc nồng đậm.
Hắn đi rồi, nụ cười của Tống Đình Ngọc vẫn không thay đổi, đôi mắt lại phóng xuất ra hào quang bảy màu, cực kỳ xinh đẹp.
"Ngươi muốn núp thì cứ núp đi, muốn vạch trần lời nói dối của ta, muốn chờ ta và Tần Liệt gặp lại, tìm ra kẽ hở... rồi ra tay chém giết chứ gì, tưởng ta không biết sao?" Tống Đình Ngọc nhìn ra ý đồ Mạc Hà, cười khẽ, "Nói về diễn kịch, ta giỏi hơn bất kỳ ai, ngươi phải uổng phí tâm cơ thôi."
Nàng biết Mạc Hà núp vào chỗ tối, chứ chưa hề bỏ ý định giết Tần Liệt, biết mấy lời vừa rồi chưa đủ để thuyết phục được Mạc Hà bỏ đi ý niệm ban đầu.
Chỉ cần để Mạc Hà nhìn ra, nàng và Tần Liệt không có quen hệ gì, biết là nàng nói dối, thì Mạc Hà sẽ không hề cố kỵ ra tay, sẽ ngay trước mặt nàng, giết chết Tần Liệt, hoàn thành nhiệm vụ.
Vốn muốn nhanh chóng xóa ấn ký đem Tần Liệt sâu trong tâm linh, nhưng thấy Mạc Hà đã đến, biết ý định của hắn, Tống Đình Ngọc lại phải tạm thời bỏ dở.
Nàng cưỡi Lưu Vân Thất Thải điệp, quay trở lại Khí Cụ Tông, nghe nói Tần Liệt đã đi vào trong Độc Vụ Trạch tu luyện, nàng cũng chạy khắp Độc Vụ Trạch, giống như Mạc Hà đi tìm Tần Liệt.
Năm ngày trôi qua.
Tống Đình Ngọc đang ở trên lưng Lưu Vân Thất Thải điệp nhắm mắt dưỡng thần, bỗng nhiên sâu trong tâm linh truyền đến một hồi rung động —— rung động từ hình ảnh Tần Liệt trong tâm linh.
Tống Đình Ngọc mở mắt, thầm nghĩ: "Ngươi xuất hiện rồi."
Lưu Vân Thất Thải điệp hóa thành Thất Thải lưu quang, bay nhanh về một hướng, để lại một đường cầu vồng.
Ngay lúc đó, cách Tống Đình Ngọc mấy ngàn mét, trong một trong ao đầm, một thân ảnh toàn thân bọc hào quang màu xanh da trời, từ trong vũng bùn bay vọt ra.
Là Kim Y sứ giả Mạc Hà.
Mạc Hà vẫn luôn ẩn núp cách Tống Đình Ngọc không xa, với cảnh giới cao siêu của mình, hắn né tránh được cảm giác của Tống Đình Ngọc, khiến Tống Đình Ngọc không cảm nhận được sự hiện hữu của hắn.
Tống Đình Ngọc đã đoán đúng, hắn tuyệt đối không thể chỉ bằng mấy lời của một mình Tống Đình Ngọc, mà hủy bỏ nhiệm vụ của mình.
Hắn nhất định phải tận mắt thấy, xác định Tống Đình Ngọc và Tần Liệt có quan hệ, thực sự có hôn ước, muốn tận mắt thấy hai người thân mật... Hắn mới tin lời Tống Đình Ngọc.
Hắn lao theo hướng Tống Đình Ngọc vừa đi.
Một chỗ sâu trong Độc Vụ Trạch.
Trong khu vực Lôi Cức Mộc, Tần Liệt phủ trong lớp băng tinh, từ từ hiện ra.
Toàn thân toát ra hàn ý thấu xương, đôi mắt óng ánh tinh quang, lạnh như băng không chút cảm tình.
Nhờ hàn khí đậm đặc trong Hàn Băng chi địa, hắn rốt cục đã thành công ngưng luyện Nguyên phủ thứ chín, rốt cục chính thức bước vào Khai Nguyên cảnh đỉnh phong, đã có được đột phá đến Vạn Tượng cảnh!
"Người ta chờ ngươi đã lâu."
Giọng nói mềm mại của Tống Đình Ngọc từ xa vang đến, Lưu Vân Thất Thải điệp như một chiếc cầu vồng vọt đến, lướt tới trước người Tần Liệt.
"Sao tu luyện lâu vậy nha?"
Tống Đình Ngọc nhảy xuống khỏi Lưu Vân Thất Thải điệp, bước nhanh về hướng Tần Liệt, đôi mắt đẹp chứa vô hạn thâm tình, còn hàm ẩn một tia u oán.
—— như người vợ đã lâu đợi chồng.
Tần Liệt giật mình, trong thoáng chốc, hắn như lại tiến vào ảo cảnh, như lại nhìn thấy Tống Đình Ngọc biến thành vợ của hắn, mỗi ngày ngóng trông hắn trở về.
"Hai ngày trước Bát Cực Thánh Điện Kim Y sứ giả Mạc Hà tới, hắn không tin chúng ta có hôn ước, hắn muốn giết ngươi..." Tống Đình Ngọc quệt miệng, hừ một tiếng, "Hắn dám động vào hôn phu của ta, Huyền Thiên Minh ta dù có U Minh giới xâm lấn, cũng phải giết đến tận Thông Thiên Sơn!"
Một bộ tư thế liều chết bảo vệ phu quân.
Tần Liệt nhìn nàng, mắt lấp lóe, nhanh chóng hiểu ra vấn đề.
"Bát Cực Thánh Điện chẳng lẽ không biết U Minh giới Tà Tộc đã xâm nhập hay sao? Bọn chúng còn muốn giết ta, chẳng lẽ thật muốn Huyền Thiên Minh và Bát Cực Thánh Điện trở mặt?" Tần Liệt phối hợp, mặt lạnh quát một tiếng, mắt lộ nhu tình: "Ngọc Nhi, để nàng phải đợi lâu, ta vừa mới ngưng luyện ra Nguyên phủ thứ chín, nên mới bị trễ một chút."
"Ngọc… Ngọc Nhi..." cả người Tống Đình Ngọc cứng đờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.