Linh Vực

Chương 2008: Kẽ hở không gian




“Ngươi, Thiên Khải, đều muốn ngồi ngang hàng với Ngự Hồn đại đế, muốn chiến một trận với hắn?” Tần Hạo nhíu mày.
“Nói chính xác, ta là muốn thay thế hắn, trở thành duy nhất.” Liệt Diễm Diên không chút cố kỵ nói.
“Oành!”
Ngay lúc này, lại một điểm sáng lóe lên, Linh tộc Thiên Khải đại hiền giả cũng quỷ dị toát ra.
“Thiên Khải!” Tần Hạo rống giận.
Thiên Khải mỉm cười, hướng hắn nhẹ nhàng gật đầu, “Liệt Diễm Diên, đứa con rể này của ngươi rất lợi hại, ánh mắt ngươi không tệ.”
“Oành!”
Từ trong chín tầng hồn đàn của Tần Hạo đột nhiên bắn ra một cột trụ trời thần quang, chợt tấn công về phía Thiên Khải.
Thiên Khải vung Quyền Trượng Vận Mệnh, khẽ điểm hư không, ngàn vạn không gian cấm cố đan xen lần lượt thi triển.
Trụ trời thần quang kia của Tần Hạo, như rồng khổng lồ húc tới húc lui ở trong những quầng sáng không gian đan xen kia, mãi mà không cách nào đụng tới Thiên Khải.
“Không cần lãng phí lực lượng, nơi đây là tầng không gian kẹp kỳ lạ nhất trong tinh hải, mà ta... Chính là trừ cha vợ ngươi, sở trường lực lượng không gian nhất.” Thiên Khải mỉm cười, không chút hoang mang nói: “Ta có thể tùy ý ra vào nơi đây, mà ngươi lại không thể. Ở đây, không có bất cứ năng lượng nào có thể cho ngươi hấp thu, lực lượng ngươi tiêu hao, không ra được mà nói, vĩnh viễn không thể được bổ sung. Mặc dù là ngươi, nếu mấy vạn năm thời gian không thể rời khỏi nơi đây, ngươi cũng sẽ bị tiêu hao hết lực lượng bản thân, cuối cùng hủy diệt ở nơi này.”
“Hắn không nói sai, ngươi ở đây, tuyệt không phải đối thủ của chúng ta.” Sắc mặt Liệt Diễm Diên lạnh nhạt, nghĩ chút, mới nói: “Trừ phi bản thể đứa cháu ngoại kia của ta lột xác thành Ác Ma Quân Chủ, máu hoàn mỹ đột phá đến cấp mười, lấy chí bảo Tinh Không Kính của Thời Không Yêu Linh nhất tộc, mới có thể ở đây chiến một trận với chúng ta.”
“Hai người các ngươi đột nhiên hàng lâm, vì chuyện gì?” Tần Hạo rất nhanh bình tĩnh lại.
Hắn tựa như cũng hiểu, muốn ở thiên địa đặc thù này, giao chiến với hai tồn tại đỉnh phong tinh thông lực lượng không gian nhất trong tinh hải, quả thật khó có thể thắng.
Bởi vì, hai người này chính là hai vị mạnh nhất tinh hải hiện nay dưới Ngự Hồn đại đế.
Mặc dù là bên ngoài, hắn muốn thắng được hai người này, cũng không có ba thành nắm chắc.
Nơi đây... Càng thêm không có khả năng.
“Âm Ảnh Sinh Mệnh tràn lượng lớn vào tinh hà, ở tinh vực Vũ tộc, tinh vực Bạch Cốt tộc, Linh Vực, còn có rất nhiều tinh vực đều cắn nuốt vực giới khắp nơi.” Thiên Khải nghiêm mặt, nhìn thật sâu về phía Tần Hạo, “Ta từng trao đổi với Âm Ảnh Sinh Mệnh, bọn chúng không ngừng nhắc tới tên ngươi, bọn chúng nói... Ngươi từ chỗ bọn chúng, trộm lấy Hủy Diệt Chi Quang?”
Tần Hạo khẽ nhíu mày.
“Ngươi thực đem Hủy Diệt Chi Quang, từ Âm Ảnh Ám Giới mang ra?” Liệt Diễm Diên kinh dị nói.
Thiên Khải, Liệt Diễm Diên, đều là nhân vật từng đi Âm Ảnh Ám Giới, hơn nữa thành công sống đi ra.
Bọn họ so với mọi người trên thế gian càng thêm hiểu chỗ kỳ lạ của Âm Ảnh Sinh Mệnh, cũng biết một chút bí mật của Âm Ảnh Ám Giới.
“Hẳn sẽ không sai.” Thiên Khải trầm ngâm chút, nói: “Lúc ở Cửu U Luyện Ngục, hắn tựa như chính là thông qua hủy diệt lực, làm A Tát Đức tộc ta cũng vô kế khả thi.”
Mắt Liệt Diễm Diên sáng lên, sau đó nói: “Tần Hạo, đem Hủy Diệt Chi Quang giao cho ta, ta đáp ứng ngươi, ở sau khi ta bước vào chung cực chi cảnh, sẽ để Tần Liệt đi ngồi vị trí Thần vương.”
“Lời ngươi nói, ta một chữ cũng không tin.” Tần Hạo hừ lạnh nói.
“Vậy ngươi cứ tiếp tục ở lại nơi đây đi, chờ ngươi tìm được đường rời khỏi, Linh Vực hẳn đã bị Âm Ảnh Ám Giới nuốt.” Liệt Diễm Diên không vui nói.
“Linh Vực không chống đỡ được tới lúc ngươi về.” Thiên Khải cũng khuyên bảo.
“Ta không tin.” Tần Hạo cứng rắn nói.
“Hắc, không gian Linh Vực đã bị ta phong bế, ngay cả cánh cửa vực giới liên thông tinh vực khác, cũng đều bị ta cách tuyệt.” Liệt Diễm Diên cười lạnh, “Âm Ảnh Sinh Mệnh một khi bước vào Linh Vực, có thể như bắt ba ba trong rọ, đem chúng sinh Linh Vực lần lượt chém giết.”
“Không có một sinh linh Linh Vực có thể trốn thoát.” Thiên Khải mỉm cười nói.
Tần Hạo trầm mặc không nói.
“Cũng chưa hẳn.”
Ngay lúc này, một giọng nữ ấm áp uyển chuyển, đột nhiên ở khe kẹp không gian này truyền tới.
Một đạo u quang lóe lên, nhanh chóng phình to.
U quang biến ảo, hóa thành hình thái linh hồn của Lăng Ngữ Thi, u hồn nàng trong nháy mắt trở nên rõ ràng.
“Ồ” Tần Hạo cả kinh.
Lúc ở U Minh thành, hắn tự nhiên từng thấy Lăng Ngữ Thi, lúc hắn rời khỏi Cửu U Luyện Ngục, Lăng Ngữ Thi bởi vì bị vận mệnh lực của Thiên Khải ảnh hưởng, ở vào hoàn cảnh nguy hiểm.
Hắn cho rằng Lăng Ngữ Thi cần một thời gian rất dài mới có thể giãy thoát bánh xe vận mệnh của Thiên Khải quấy nhiễu.
“Là ngươi” Thiên Khải cũng chấn kinh.
Hắn cũng không dự đoán được, Lăng Ngữ Thi thế mà có thể ở lúc này, đột nhiên hiện thân ở khe kẹp không gian.
Bởi vì, Lăng Ngữ Thi ở U Minh thành triển hiện ra lực lượng và cảnh giới, hẳn xa xa không đạt tới tầng thứ cấp bậc này.
“Oành”.
Linh hồn Liệt Diễm Diên phút chốc chấn động, con ngươi nóng rực như mặt trời kia của lão chợt hiện ra tia lạ.
Lão rõ ràng cảm giác được, ở sau khi u hồn của Lăng Ngữ Thi hiện ra, tầng tầng không gian cấm cố lão tạo ra ở vũ trụ Linh Vực đột nhiên giải trừ hết phong cấm.
Lão cảm thấy khó có thể tin tưởng.
Cũng ở giờ phút này, một luồng u hồn kia của Lăng Ngữ Thi, đưa tay khẽ điểm hư không.
“Xẹt”.
Một khe hở không gian, theo động tác tay của nàng, bỗng dưng rách ra.
Một đầu khác của khe hở không gian, rõ ràng chính là Kình Thiên thành.
Trong Kình Thiên thành.
Một vết nứt không gian rực rỡ, lấp lánh xuất hiện, khiến cường giả các tộc trong thành đều vì vậy mà chấn kinh.
Đám người Tần Sơn, Băng đế và Viêm đế vừa mới từ lòng dất đi ra, còn chưa kịp hướng các thái cổ cường giả giải thích, đều phát hiện được không gian dị biến.
“Vù vù vù”.
Từng cái bóng người, từ nghị sự đại điện của Kình Thiên thành bay ra, đều đi tới giữa không trung.
“Liệt Diễm Diên”.
Ám Hạo, Hàn Triệt, còn có Liệt Diễm Chiêu, ghé qua khe hở không gian đó, liếc một cái thấy được Liệt Diễm Diên ở khe kẹp không gian.
“Tần Hạo”.
Đám người Băng đế và Viêm đế, còn có Cơ Đán, thì chú ý tới Tần Hạo.
Phân thân Ám Hồn Thú của Tần Liệt nhìn Tần Hạo một cái, sau đó liền chú ý tới một luồng u hồn của Lăng Ngữ Thi.
Mặc dù cách một tầng không gian, hắn tựa như cũng có thể cảm giác được, từ trên người Lăng Ngữ Thi truyền tới cỗ khí tức mênh mang cổ xưa đó.
Đó là khí tức Linh Vực.
“Ngươi ngươi thế mà…” Khuôn mặt Thiên Khải đầy sự không thể tưởng tượng, “Linh hồn ngươi đã dung hợp với Địa Tâm Nguyên Mẫu của Linh Vực”.
Liệt Diễm Diên bỗng nhiên chấn động.
Một khắc này, hắn cuối cùng hiểu đã xảy ra cái gì, cũng biết tầng tầng không gian cấm cố hắn bố trí ở Linh Vực, vì sao sẽ đột nhiên bị xé nát.
Tất cả đều là Lăng Ngữ Thi chủ đạo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.