Linh Vực

Chương 2004: Thần bí không biết




“So sánh với Địa Tâm Nguyên Mẫu trước mắt, vẫn thoáng có chút khác.” Tần Liệt vừa cảm ngộ, vừa nói: “Những bọt khí hình cầu kia của Trấn Hồn Châu, tựa như... Chỉ là vật hư ảo, chưa tồn tại chân thật. Địa Tâm Nguyên Mẫu nơi đó, chỉ có thể lấy linh hồn cảm giác, như Hư Hồn Chi Linh trạng thái hư vô. Mà Địa Tâm Nguyên Mẫu trước mắt, chẳng những mắt thường có thể thấy, cũng quả thật tồn tại, có thể lấy linh hồn xúc cảm, cũng có thể... Lấy tay chạm vào.”
Nói như vậy, hắn chậm rãi vươn tay, nhẹ nhàng sờ hướng Địa Tâm Nguyên Mẫu khổng lồ kia.
Không gian kì dị tinh mạch đan xen, bốn bề tinh quang sáng chói rạng rỡ. Địa Tâm Nguyên Mẫu kia trôi nổi không trung.
Vô số tia sáng rực rỡ, trôi giạt lóe lên ở trong Địa Tâm Nguyên Mẫu, nở rộ ra đường nét mĩ lệ mà thần bí phức tạp, ẩn chứa lực lượng áo nghĩa kỳ lạ.
Một cỗ khí tức làm tâm thần người ta trầm mê, từ trong Địa Tâm Nguyên Mẫu kia phóng thích ra, chỉ là tới gần Địa Tâm Nguyên Mẫu, Tần Liệt đã cảm thấy phân thân Ám Hồn Thú này cũng được rèn luyện rồi.
Phân hồn Hồn tộc cấp mười kia của hắn, tựa như, cũng ở lúc tiếp cận Địa Tâm Nguyên Mẫu được tịnh hóa lột xác.
Hắn đối với Địa Tâm Nguyên Mẫu kia sinh ra lòng tham theo bản năng, muốn đem Địa Tâm Nguyên Mẫu luyện vào linh hồn cơ thể, hóa thành một bộ phận của mình.
Ý nghĩ này theo ngón tay hắn, chậm rãi tới gần Địa Tâm Nguyên Mẫu, trở nên càng lúc càng dữ dội.
“Hô!”
Gốc cây linh hồn kia không nhịn được từ trong cơ thể phân thân Ám Hồn Thú bay ra, vô ý thức muốn tràn vào Địa Tâm Nguyên Mẫu.
Tần Sơn khẽ hô: “Dừng lại!”
Một gốc cây linh hồn phân hồn cấp mười đó chợt dừng lại. Cây linh hồn đột nhiên biến đổi, diễn hóa thành hư thái u hồn.
U hồn kinh ngạc nhìn về phía Tần Sơn.
“Cháu cũng chịu không nổi Địa Tâm Nguyên Mẫu hấp dẫn.” Tần Sơn khẽ thở dài nói.
“Vù vù vù!”
Từng sợi tơ tinh quang long lanh, đan xen thành đồ án cổ phác, đồ án đó như lưới trói u hồn Tần Liệt biến thành.
Tần Liệt muốn tiếp cận Địa Tâm Nguyên Mẫu, linh hồn bị nhốt, không thể nhúc nhích.
“Trước cách nó xa một chút.”
Tần Sơn biến ảo pháp quyết, quầng sáng tơ lưới kia quấn quanh u hồn Tần Liệt, đem hắn mang đi khỏi Địa Tâm Nguyên Mẫu.
“Hô!”
U hồn Tần Liệt một lần nữa rơi vào phân thân Ám Hồn Thú, phân thân hắn cũng lập tức lui về, giữ khoảng cách với Địa Tâm Nguyên Mẫu.
“Biết ông vì sao không để người khác tới đây rồi chứ?” Tần Sơn chua xót nói.
“Ông là lo người bước vào nơi đây chịu không nổi hấp dẫn, lập tức dung hợp Địa Tâm Nguyên Mẫu?” Tần Liệt tỉnh ngộ lại.
Hắn đối với ý chí của mình luôn rất tự tin, nhưng vừa rồi chỉ thoáng đến gần Địa Tâm Nguyên Mẫu, hắn giống như quỷ mê tâm khiếu, thiếu chút nữa muốn động thủ luyện hóa Địa Tâm Nguyên Mẫu.
Hắn biết, không phải ý chí lực của mình giảm bớt, mà là Địa Tâm Nguyên Mẫu hấp dẫn thật sự quá lớn.
“Cháu khó có thể chống lại hấp dẫn, người khác... Cũng thế.” Vẻ mặt Tần Sơn nghiêm túc, “Bất luận kẻ nào đến gần Địa Tâm Nguyên Mẫu, đều sẽ theo bản năng sinh ra lòng luyện hóa, Viêm đế, Băng đế, Cơ Đán bọn họ cũng vậy. Thần tộc ba vị kia, chỉ sợ cũng càng thêm khó khắc chế lòng tham. Tộc nhân thái cổ cường tộc khác, một khi xông vào nơi đây, chỉ sợ biểu hiện so với cháu còn không chịu nổi hơn. Đây cũng là nguyên nhân vì sao ông phải đem Địa Tâm Nguyên Mẫu giấu kín, không để người khác dò xét.”
Nói tới đây, lão trầm mặc một hồi, rồi mới nói: “Ông có thể phân liệt một chút Địa Tâm Nguyên Mẫu ra, nhưng, những Địa Tâm Nguyên Mẫu tách ra đó, chỉ sợ...”
Lão chậm rãi lắc đầu.
Chuyện lão và đám người Ám Hạo, Băng đế lo lắng giống nhau, lão lo Địa Tâm Nguyên Mẫu chia ra khó có thể thu hồi.
Bởi vì rất khó có cường giả có thể chống lại Địa Tâm Nguyên Mẫu hấp dẫn.
Một bộ phận Địa Tâm Nguyên Mẫu, nếu sau khi bị chia ly, hóa làm một bộ phận sinh mệnh cùng linh hồn những cường giả kia, những cường giả đó có lẽ có thể đối phó Âm Ảnh Sinh Mệnh, nhưng Linh Vực... khẳng định sẽ bị thương nặng.
Tần Liệt từng cảm thụ Địa Tâm Nguyên Mẫu hấp dẫn, cũng đột nhiên ý thức được, bất luận hắn cố gắng như thế nào, chỉ sợ cũng không khống chế được lòng tham con người.
Hắn cũng hiểu, chỉ cần Địa Tâm Nguyên Mẫu bị chia ly, bộ phận bị chia ly kia, đều hẳn không cách nào thu hồi một lần nữa.
Trầm ngâm chốc lát, hắn đột nhiên nói: “Ông nội, đi về trước đi, chúng ta nghĩ cách khác.”
Tần Sơn ngẩn ra, chợt nói: “Nhưng chúng ta đã đáp ứng bọn họ.”
“Không sao, cứ nói Địa Tâm Nguyên Mẫu thật sự quá ít, sau khi bị chia ly, Linh Vực sẽ lập tức tử vong.” Tần Liệt nói.
“Nhưng những Âm Ảnh Sinh Mệnh kia?” Tần Sơn nhíu mày.
“Cháu nghĩ cách khác.” Tần Liệt lại nhìn chằm chằm Địa Tâm Nguyên Mẫu hình thái kì dị kia một cái, sau đó nói: “Tận mắt thấy được Địa Tâm Nguyên Mẫu, cho cháu khải phát cùng rung động rất lớn, có lẽ... cháu có thể tìm được biện pháp mới.”
Tần Sơn do dự chút, gật gật đầu, nói: “Cũng được.”
Thật ra, ở sâu trong lòng lão cũng không muốn lấy linh hồn Địa Tâm Nguyên Mẫu, làm vũ khí chiến đấu với Âm Ảnh Sinh Mệnh.
Tần gia, sứ mệnh lớn nhất, chính là thủ hộ Địa Tâm Nguyên Mẫu trong lòng đất Linh Vực, bảo đảm Linh Vực có thể kéo dài diễn hóa phát triển.
Lão cũng không muốn thấy Linh Vực đi hướng tử vong.
“Vậy ông mang cháu rời khỏi.”
Đôi tay lão kết ấn, chuẩn bị vận dụng bí thuật, đem Tần Liệt mang ra khỏi nơi đây.
Tần Liệt cũng đã làm tốt chuẩn bị an tâm rời khỏi.
Nhưng, ngay tại lúc bọn họ sắp rời khỏi, linh hồn Tần Liệt khẽ động, đột nhiên sinh một cỗ cảm giác quen thuộc kì dị.
Hắn bỗng nhiên nhìn về phía Địa Tâm Nguyên Mẫu kia, nói: “Ông nội, chờ một chút.”
“Thế nào?” Tần Sơn không rõ cho nên.
Tần Liệt chưa lập tức giải thích, mà là ánh mắt rạng rỡ nhìn Địa Tâm Nguyên Mẫu kia, nhìn vô số tia sáng rực rỡ rậm rạp bên trong.
Hắn tựa như từ trong Địa Tâm Nguyên Mẫu đó, ngửi được một tia khí tức của Lăng Ngữ Thi...
Hắn kinh nghi bất định nhìn Địa Tâm Nguyên Mẫu, châm chước một chút, nói: “Cháu hình như, cảm giác được...”
Chưa dứt lời, Tần Sơn đột nhiên chấn động, cũng kinh hãi nhìn về phía Địa Tâm Nguyên Mẫu.
Chỉ thấy trong Địa Tâm Nguyên Mẫu thần bí, một điểm u quang, phút chốc phình to ra, từ đó trào ra một luồng linh hồn.
Linh hồn đó, rõ ràng chính là Lăng Ngữ Thi trạng thái hư ảo, chính là linh hồn bổn nguyên của Lăng Ngữ Thi!
“Sao có thể như vậy? Nó ở Cửu U luyện ngục, linh hồn... Không phải chìm vào hỗn độn hồn vực sao?” Thanh âm Tần Sơn cũng đang run rẩy.
Tần Liệt cũng là khuôn mặt đầy không thể tưởng tượng, hắn chú ý tới u hồn Lăng Ngữ Thi, tựa như không nhìn thấy hắn cùng Tần Sơn, tỏ ra phi thường mờ mịt, tựa như đối với nàng ở chốn lạ, cảm thấy vô cùng xa lạ với khó hiểu.
Linh hồn Lăng Ngữ Thi, tựa như cũng là đột nhiên rơi vào một nơi kỳ lạ.
Chỉ là, u hồn nàng sau khi trải qua mờ mịt tạm thời, chậm rãi biến ảo ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.