Linh Vực

Chương 1845: Giải phong trước tiên!




“Hẳn là, hẳn là toàn bộ thông suốt rồi.”
Ám Hạo bay lên trời, xa xa nhìn về phía Thâm Uyên thông đạo, sắc mặt cực kém.
Đám người Hàn Triệt cũng nối đuôi bay lên trời, nhìn về phía vị trí Thâm Uyên thông đạo.
Bọn họ nhìn thấy từng khối tinh thể cực lớn như sông băng từ trong Thâm Uyên thông đạo bay ra, sau đó hướng cùng phương hướng bay đi.
“Thứ đó, thứ đó là chuyện gì xảy ra” Hàn Triệt kinh hãi.
Một đám cường giả Thần tộc nhìn tinh thể từ Thâm Uyên thông đạo bay đi, sắc mặt đều âm trầm.
“Không cần quản thứ đó, Thâm Uyên thông đạo một lần nữa mở rộng, ý nghĩa tám tầng luyện ngục chẳng những một lần nữa nối liền, ngay cả ác ma một trăm tầng bên trên cũng có thể lao xuống.” Ám Hạo lo lắng nói.
“Nguy rồi”.
Những cường giả Thần tộc này lập tức hiểu thế cục đột ngột thay đổi, bọn họ sắp nghênh đón ác ma điên cuồng vồ giết.
“Không thể tiếp tục lưu lại ở Hoàng Tuyền Luyện Ngục, chúng ta cần rời khỏi nhanh nhất có thể.” Khoáng Tuyệt quát.
Bọn họ lập tức một lần nữa chế định sách lược.
Cạnh Thâm Uyên thông đạo.
Từng cái bóng ma cực lớn chậm rãi bay lên bầu trời, mỗi một bóng ma đều cao hàng ngàn thước.
Bọn họ lượn lờ ở cạnh Thâm Uyên thông đạo, từng đôi mắt màu tím đậm đều nhìn Thâm Uyên thông đạo.
Bọn họ là đại ác ma cấp mười của Hoàng Tuyền Luyện Ngục.
“Thâm Uyên thông đạo phong bế một lần nữa mở ra rồi.”
“Bọn tộc nhân Thần tộc đáng chết kia chết chắc rồi”.
“Thâm Uyên thông đạo sớm mở ra, dự đoán kẻ xâm lược Thần tộc chắc chắn sẽ gặp Thâm Uyên chủng tộc chúng ta điên cuồng báo thù.”
Từng cái bóng ma to lớn mơ hồ lơ lửng ở cạnh Thâm Uyên thông đạo, cười hung ác hắc hắc.
“Những Tinh Không Linh Tinh kia bay đi rồi” Một đại ác ma ngạc nhiên nói.
“Vốn, Tinh Không Linh Tinh ngưng kết nên tan rã, một lần nữa hóa thành một bộ phận của Thâm Uyên thông đạo, nhưng bọn nó sau khi vỡ nát, lại bay ra khỏi Thâm Uyên thông đạo”.
“Bọn nó tựa như chịu lực lượng nào đó dẫn dắt”.
Đại ác ma Hoàng Tuyền Luyện Ngục nghị luận ầm ầm, đều tò mò hẳn lên.
“Ai Nạp Đa, ngươi theo những Tinh Không Linh Tinh này, nhìn xem bọn nó bay tới đâu.” Một bóng ma mơ hồ lượn vòng tử hồn khí tức nồng đậm, lạnh lùng phân phó: “Chúng ta canh giữ ở đây, không được để bọn Thần tộc kia tiến vào Thâm Uyên thông đạo. Ta đã có liên hệ với Quỷ Tế quân chủ, hắn sẽ mang theo ác ma Quỷ Tế Luyện Ngục tự mình tới, giúp chúng ta bắt giết bọn Thần tộc. Ta vừa mới biết, Cửu U Luyện Ngục bên kia cũng bị Linh tộc xâm nhập, ác ma các tầng diện lớn đều bị kinh động, Thần tộc và Linh tộc chuyến này đừng hòng rời khỏi tám tầng luyện ngục”.
“Ta đi đuổi theo Tinh Không Linh Tinh”.
Ai Nạp Đa xếp thứ bảy hóa thành ma vân dâng trào, kẻ đầu tiên rời khỏi nơi đây.
Từng khối Tinh Không Linh Tinh to lớn từ Thâm Uyên thông đạo bay ra, sau đó hướng Minh hà bay đi.
Một đám mây đen to lớn diện tích trăm dặm cựa quậy ở từng khối Tinh Không Linh Tinh kia, đang đuổi theo Tinh Không Linh Tinh.
“Ồ”.
Ở sau khi mây đen kia tới gần Minh hà, kinh hô một tiếng, chậm rãi tụ họp lực lượng huyết mạch, biến ảo thành chân thân.
Một ác ma dữ tợn cao mấy ngàn thước trôi nổi ở một bên Minh hà, nhìn từng khối Tinh Không Linh Tinh bay về phía một đầu khác của Minh hà.
Những Tinh Không Linh Tinh kia từ Thâm Uyên thông đạo bay ra, lúc bay tới trên không Minh hà, vô số âm hồn cùng ác quỷ trong Minh hà đều phát ra tiếng rít chói tai.
Mặc dù là Ai Nạp Đa, nghe tiếng rít gào điên cuồng đó cũng cảm thấy linh hồn đau đớn.
Ma nhãn của hắn quan sát, phát hiện lúc Tinh Không Linh Tinh bay lướt qua Minh hà, từ Minh hà bay ra từng tia sáng màu tím.
Các tia sáng màu tím đó, nhìn cẩn thận, giống như ngôi sao nhỏ đi ức vạn lần.
Từng điểm sáng như tinh tú, ở lúc Tinh Không Linh Tinh bay qua Minh hà, khắc ở trên Tinh Không Linh Tinh.
“Đó là tử hồn lực lượng áo nghĩa phân tán ở trong Minh hà.” Ai Nạp Đa sợ hãi nói.
Đại ác ma Ai Văn Nạp Đa xếp hạng bảy, mắt thấy từng khối Tinh Không Linh Tinh to lớn, như các dòng sông băng lướt qua Minh hà, cũng thuận đem tử hồn áo nghĩa phân tán trong Minh hà mang đi, bị chấn kinh không biết làm sao.
Rất nhiều điểm sáng màu tím, như là ngàn vạn tinh tú vỡ nát, như mưa rơi vào những Tinh Không Linh Tinh đó.
Hắn có thể nhìn thấy, ở trong từng tòa Tinh Không Linh Tinh to lớn kia, tử hồn lực lượng áo nghĩa đều bị tạm thời phong ấn.
“Tử hồn, tử hồn...”
Ai Văn Nạp Đa trầm ngâm một hồi, con ngươi ma quái tuôn ra ánh sáng dọa người, giống như đột nhiên tỉnh ngộ lại.
“Không phải bọn La Đốn ba gã đó, thì là ngoại vực ác ma kia, trừ quân chủ, chỉ có mấy bọn họ có thể dung hợp lực lượng tử hồn!”
Hắn không biết, Đái Lợi và A Phù Lạp ở dưới Tần Liệt hỗ trợ, đã bị La Đốn chém giết luyện hóa.
Nhìn từng tòa Tinh Không Linh Tinh khác thường kia, hắn chợt phản ứng lại, biết ở một bên khác của Minh hà chắc chắn xảy ra kì biến.
Thân thể khổng lồ cao mấy ngàn thước kia của hắn đột nhiên phóng thích ra ma khí ngập trời.
Ma khí nồng đậm như nước, giống như từ tầng da hắn tràn ra, hắn gào rống, chợt hướng Minh hà bay đi.
“Oành!”
Ma thân to lớn của hắn vừa bay tới trên không Minh hà, những kết giới kì dị từ khi Minh hà hình thành đã tồn tại kia lập tức sinh ra lực cách trở khủng bố.
Cơ thể Ai Văn Nạp Đa, như là va chạm trên khí cầu lớn không nhìn thấy, chèn ép một mảng không gian kia tựa như đều đang sụp đổ.
Trong Minh hà, vô số âm hồn, ác quỷ như châu chấu bay ra, vù vù hối tụ.
Nháy mắt thời gian, vô số âm hồn lệ quỷ hóa thành một bóng ma đội trời đạp đất.
“Đó là...”
Ai Văn Nạp Đa đột nhiên biến sắc, trong con ngươi ma quái hiện lên biểu cảm sợ hãi cùng không dám tin, giống như đã nhìn thấy chuyện cực kì khủng bố.
Bóng ma do âm hồn, ác quỷ biến thành, chỉ sợ cao mấy vạn thước, phút chốc co rút lại.
Nháy mắt đó, bóng ma to lớn kia vậy mà lại hóa thành điểm đen to cỡ hạt gạo.
Điểm đen đó so sánh với Ai Văn Nạp Đa, như ruồi nhặng và cự long.
Nhưng, ở sau khi điểm đen đó ngưng hiện, Ai Văn Nạp Đa lại sợ hãi bạo lui.
Hắn muốn rời khỏi Minh hà.
“Bồng!”
Điểm đen to cỡ hạt gạo đột nhiên kịch liệt bành trướng, chợt đột ngột nổ tung.
Trong chốc lát, ức vạn sợi dây màu tím màu đen, đan xen rậm rạp ở trên không Minh hà.
Những sợi dây màu tím cùng màu đen kia, ở trong khoảnh khắc lại dệt ngưng tụ thành bóng ma to lớn đó.
Sau khi bóng ma lóe hiện, lại một lần nữa co rút, hóa thành điểm đen, chợt lại bành trướng bạo liệt thành bóng ma...
Như thế lặp đi lặp lại, bóng ma đó giống như đang không ngừng vỡ nát trọng tổ, cả thảy chín lần.
Mỗi một lần, hình thái bóng ma tổ hợp lại đều xảy ra biến hóa.
Mỗi một lần, bóng ma to lớn kia đều giống như sau khi ngưng luyện, hơi nhỏ đi một đoạn, nhưng bóng ma lại có thêm một cái đầu lâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.