Linh Vực

Chương 143: Ăn Ý




Trong nham động, ánh lửa chập chờn, bảy cái lò luyện đủ kích cỡ đặt theo kỳ trận, dưới mỗi lò luyện đều có đường rãnh, trong rãnh hỏa diễm cuồn cuộn, toát ra Hỏa Viêm lực kinh người.
Đó là Địa Hỏa Chi Lực!
Trong nham động, trừ bảy lò luyện, còn có rất nhiều tủ chứa đồ, đặt rất nhiều linh tài quý hiếm, đại đa số đều là Huyền cấp!
Trên đỉnh động, Tinh Thạch tỏa hào quang sáng chói, khiến cả động sáng trưng.
Đường Tư Kỳ như một con bướm lửa, bay quanh bảy lò luyện, nhanh nhẹn ném linh tài về phía các lò luyện khác nhau.
"Hậu Thổ Hoàng Tinh sáu khối! Giúp ta bỏ lò số 3!"
"Tinh Thần Tinh Thiết năm lượng, lò số 6!"
"Huyền Thiết ba khối! lò số!"
Đường Tư Kỳ vừa lướt vào trong, vừa kêu..
Tần Liệt cũng chạy tới chạy lui, bỏ linh tài vào lò theo tiếng hô của cô đúng lúc.
Hai người đi quanh mấy cái lò luyện, thần sắc nghiêm nghị.
"Xuy xuy!"
Những đám khói cuồn cuộn bốc ra từ các lò luyện, khiến nhiệt độ trong động càng thêm nóng rẫy, khiến Tần Liệt vốn luyện lực hàn băng rất là khó chịu.
Hắn không thể không vận chuyển lực Hàn Băng, vận hàn khí chống lại nhiệt độ cao, giúp bản thân tỉnh táo cẩn thận hỗ trợ Đường Tư Kỳ.
"Sắp tới ta sẽ dùng Linh quyết phối hợp lò luyện luyện khí, ngươi bỏ tiếp linh tài giúp ta." Đường Tư Kỳ dặn.
Ngồi giữa bảy lò luyện, cô lau mồ hôi trán, hai má đỏ au: "Ngươi phải nhanh tay chút. Ta kêu cái gì, phải lập tức bỏ cái ấy ngay, đừng làm chậm!"
Tần Liệt gật đầu.
Đường Tư Kỳ nhắm mắt lại, chiếc vòng trên tay tỏa ra chấn động năng lượng hỏa diễm mãnh liệt.
Cánh tay trắng noãn, bị ngọn lửa chiếu hồng rực, mau lẹ múa may linh quyết.
"Vù vù vù!"
Vô số phù văn kỳ lạ tạo thành một đóa hoa lửa, đám mây lửa, quả cầu lửa, đủ thứ hình thái, hàm ẩn ý nghĩa kỳ diệu nào đó, bay về phía từng cái lò luyện.
Những Linh quyết này đều có hàm nghĩa đặc thù, vừa vào trong lò, lập tức tạo ra phản ứng mãnh liệt với linh tài trong lò luyện.
"Rầm rầm rầm!"
Một quả cầu lửa rơi vào trong lò số 3, tạo nên một chấn động kinh người, lò luyện như muốn nổ tung.
"Huyền Hàn Ngọc! Mau quăng ba khối Huyền Hàn Ngọc vào!" Đường Tư Kỳ từ từ nhắm mắt, khẽ quát.
Tần Liệt giật mình, không nghĩ gì nhiều, vội vọt tới tủ chứa đồ, tóm lấy ba khối Huyền Hàn Ngọc, ném vào lò luyện số 3.
"Xuy xuy!"
Huyền Hàn Ngọc vừa vào, tiếng nổ trong lò lập tức dừng lại, chấn động kinh người cũng giảm dần.
Tần Liệt thở ra một hơi.
Hắn tập trung tinh thần, chăm chú nhìn Đường Tư Kỳ, chờ Đường Tư Kỳ ra lệnh, rồi dùng tốc độ nhanh nhất hoàn thành.
Đường Tư Kỳ yêu cầu linh tài nào, hắn lập tức bỏ đúng loại và đúng liều lượng, tuyệt không sai sót.
Thời điểm bỏ linh tài cũng rất quan trọng, Đường Tư Kỳ bảo hắn bỏ lúc nào, là hắn tuyệt đối làm đúng lúc, không chút trì hoãn.
Đường Tư Kỳ biến đổi linh quyết, vô số hoa văn túa ra khỏi tay, bay về phía bảy cái lò luyện.
Thanh âm Đường Tư Kỳ bảo hắn bỏ linh tài càng lúc càng dồn dập.
Tần Liệt vọt qua vọt lại rất nhanh giữa các tủ chứa đồ và các lò luyện, thân ảnh lập lòe.
Thời gian dần trôi qua, tốc độ biến đổi linh quyết của Đường Tư Kỳ dần chậm lại rồi dừng hẳn, cô không gọi hắn nữa, lặng im ngồi điều tức.
Tần Liệt mệt muốn đứt hơi, thấy Đường Tư Kỳ không còn phân phó gì nữa, cũng đặt mông ngồi xuống.
Hắn nhìn bảy cái lò luyện, nhớ lại những động tác cực nhanh của Đường Tư Kỳ, và cái linh quyết kỳ diệu kia nữa...
"Diêu Thái... Quả nhiên chỉ là Luyện Khí Sư cấp bậc thấp." Tần Liệt thầm than.
Hồi ở Tinh Vân Các, Tần Liệt cũng từng hỗ trợ Diêu Thái luyện khí, thầm so sánh với Đường Tư Kỳ, hắn nhận ra ngay kỹ năng luyện khí của Diêu Thái quả nhiên kém quá nhiều.
Diêu Thái dùng một cái lò luyện khí, mà làm vẫn còn có chút miễn cưỡng, linh tài sử dụng đa phần cũng chỉ là phàm cấp.
Đường Tư Kỳ luyện một lúc bảy lò, dùng toàn là linh tài huyền cấp, có Linh quyết hỏa diễm, cảnh giới bản thân... gần đạt tới Vạn Tượng cảnh. Cô có thể dùng pháp quyết tu luyện phối hợp để luyện khí, trình độ sử dụng linh tài đã đạt tới mức ‘cảnh đẹp ý vui’.
Nhìn Đường Tư Kỳ thi triển Linh quyết, ai cũng có cảm giác sung sướng, thấy như cô đã biến việc luyện khí thăng hoa thành một loại kỹ nghệ!
"Đây mới thực sự là luyện khí!" Tần Liệt lẩm bẩm, bỗng thấy cảm kích Lý Mục, cảm ơn hắn đã an bài mình tới Khí Cụ Tông, giúp hắn được xem một Luyện Khí Sư chính tông luyện khí.
"Tắt lửa!"
Một lúc sau, Đường Tư Kỳ khôi phục một chút tinh lực, thở nhẹ một tiếng.
Hai bàn tay lại biến ảo Linh quyết, những đốm lửa bắn về các lò luyện, mỗi lò luyện bị ánh lửa bắn trúng đều vang lên tiếng kêu leng keng giòn vang.
Dòng Địa Hỏa bỗng đảo chiều, theo đường rãnh chảy ngược về phía giữa lòng núi.
Lửa nhanh chóng bị dập tắt, nhiệt lượng nóng hực hạ xuống cực nhanh.
"Dùng lực Hàn Băng của ngươi, giúp hạ nhiệt độ lò luyện, khiến đồ vật nhanh chóng thành hình." Đường Tư Kỳ nói.
Tần Liệt lại đứng lên, hít sâu một hơi, vận lực Hàn Băng, toàn thân toát ra hàn vụ, vây quanh hắn như một lớp sương mù dày đặc, rồi ào ạt tuôn về phía các lò luyện.
Lò luyện bị hàn vụ quấn quanh, bốc sương mù nồng đậm, trong sương khói, lửa nóng và hơi lạnh xen lẫn, khiến cả hang động sương khói mù mịt, cay mắt người..
Tần Liệt dùng hàn vụ làm lạnh từng khí cụ trong lò luyện, đến khi cái cuối cùng hoàn thành, hắn mới chậm rãi lùi lại.
"Hử?" Hắn bỗng cảm giác sau lưng đụng phải cái gì đó mềm mại.
"Ngươi đụng phải ta rồi!" Đường Tư Kỳ hừ một tiếng.
Tần Liệt lại bước lên một bước."Hàn lực và nhiệt lực kết hợp sẽ tạo thành sương mù dày đặc, bây giờ trong động mù mịt, ta không nhìn thấy rõ. "
"Ta biết, không cần ngươi giải thích." Đường Tư Kỳ lãnh đạm.
Tần Liệt thấy ngượng, không nói gì nữa.
Trong sương mù, Đường Tư Kỳ cũng trầm mặc, như muốn phân cao thấp với Tần Liệt.
Trong nham động yên tĩnh, hai người có thể nghe thấy hơi thở, cảm giác được vị trí của đối phương, nhưng lại không thể thấy rõ nét mặt của người kia, không biết người kia suy nghĩ cái gì.
"Ngươi có thể trở thành đệ tử nội tông." Đường Tư Kỳ đánh vỡ trầm mặc, "Ngươi rất nghiêm túc trong việc luyện khí, tuy không biết ngươi có thiên phú về Linh trận đồ hay không, nhưng ta có thể khẳng định chỉ cần ngươi có thể duy trì tính cách này, thì những trưởng lão nội tông nhất định sẽ nhìn thấy, chấp nhận ngươi trở thành đệ tử nội tông."
Tần Liệt vẫn im lặng.
"Đệ tử ngoại tông, chỉ có thể đánh bóng linh tài, có thể tới các phòng luyện khí dưới chân núi để học luyện khí." Đường Tư Kỳ nói tiếp: "Đệ tử ngoại tông và đệ tử nội tông khác nhau, đệ tử ngoại tông không được truyền thụ khắcLinh trận đồ Linh trận đồ kia là thứ cơ mật trong tông, chỉ có đệ tử nội tông chính thức mới được học. Chỉ khi ngươi trở thành đệ tử nội tông, mới có thể học khắc Linh trận đồ. Linh trận đồ mới là linh hồn của đồ vật, là hạch tâm xác định của Linh khí..."
Điểm này Tần Liệt cũng biết, hắn khẽ gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Sương mù trong động tan dần, hai người đã có thể lờ mờ nhìn thấy đối phương.
"Hôm nay dừng ở đây thôi, mấy ngày nữa ta sẽ giao nhiệm vụ mới cho ngươi. Ngươi ở dưới chân núi thuê một phòng Luyện Khí đi, giúp ta luyện một ít đồ linh tinh." Sương mù tan hẳn, có thể nhìn rõ lẫn nhau, Đường Tư Kỳ đột nhiên hạ lệnh trục khách.
Tần Liệt không nói tiếng nào, gật đầu, đi ra khỏi hang.
"Liên Nhu sư tỷ." Vừa ra tới cửa, hắn gặp Liên Nhu, gật đầu chào hỏi.
Liên Nhu nhìn hắn vẻ quái dị: "Tư Kỳ sao lại cho phép ngươi tới phòng Luyện Khí của nó? Mấy năm gần đây, trừ tông chủ và trưởng lão Mặc Hải, chưa hề có nam nhân nào khác được đặt chân tới đây, ngươi có thể... Thực là lợi hại đấy!" Sắc mặt Liên Nhu lạnh đi.
Tần Liệt nhíu mày, không giải thích cái gì, xoay người đi xuống núi.
Liên Nhu đi vào, nhìn Đường Tư Kỳ, lo lắng hỏi: "Tư Kỳ, sao ngươi cho hắn vào? Mấy năm nay, hắn là thanh niên đầu tiên bước vào đây đấy, chẳng lẽ ngươi thực động tâm với hắn?"
"Ta muốn xem năng lực của hắn." Đường Tư Kỳ đứng lên, đi ra cửa động, nhìn Tần Liệt một mình trên con đường nhỏ: "Hắn thật sự rất có năng lực. Hắn hoàn thành mệnh lệnh của ta rất cẩn thận tỉ mỉ, ta ra lệnh gì, hắn cũng hoàn thành xuất sắc."
Mắt Đường Tư Kỳ lộ dị sắc, thấp giọng nói: "Trong lúc ta luyện khí lúc, hình như hắn biết ta nghĩ cái gì, hắn, hắn và ta rất là ăn ý..."
"Tư Kỳ, có phải ngươi đã quên lời ta nhắc nhở?" Liên Nhu cả kinh.
"Không, ta chỉ là cảm thấy hắn là một trợ thủ rất tốt, hắn có thể làm xuất sắc mọi phân phó của ta, chỉ vậy thôi. " Đường Tư Kỳ lắc đầu, khẽ cười: "Ngươi lo xa quá, làm sao ta có thể động tâm với hắn được chứ?"
"Hừ, tên này tâm cơ sâu sắc, ta sợ ngươi chịu thiệt." Liên Nhu nhắc nhở: "Ta vừa từ chỗ Đồng trưởng lão về, Đồng trưởng lão nói Long Hà có thể đã bị Doãn Hạo sư huynh giết, ông ấy đã cho người điều tra qua, nói cách đây một thời gian ngắn Doãn Hạo đã từng đến tìm Long Hà."
"Doãn Hạo sư huynh?" Đường Tư Kỳ kinh ngạc, "Chẳng lẽ là hắn muốn giết Tần Băng? Không thể nào! Hắn không có lý do giết Tần Băng, tuy hắn tham tài, nhưng không háo sắc, ánh mắt hắn nhìn ta rất... Bình thản, hắn tuyệt đối không bởi vì ta mà đi giết Tần Băng, ta chắc chắn."
"Doãn Hạo và Lương Thiếu Dương rất thân với nhau." Liên Nhu nói.
"Lương Thiếu Dương?" Đường Tư Kỳ sửng sốt, "Doãn Hạo là đệ tử nội tông, hắn tuyển Lương Thiếu Dương làm trợ thủ, Lương Thiếu Dương phải nghe theo lời hắn, vì hắn mới là bề trên, làm sao hắn có thể vì Lương Thiếu Dương mà giết người?"
"Ngươi quên rồi, Doãn Hạo sư huynh chính là từ Ám Ảnh Lâu tới." Liên Nhu đáp.
"À?" Đường Tư Kỳ giật mình.
Ngay lúc ấy, trong một nham động bên dưới nham động của hai người, vang lên tiếng tiếng thét kinh hoàng: "Doãn Hạo sư huynh! Doãn Hạo sư huynh chết rồi!"
Thanh âm ấy là của Bàng Thi Thi.
Liên Nhu và Đường Tư Kỳ biến sắc, vội bước về phía đó, Tần Liệt vốn đã xuống gần tới chân núi, gần nơi phát ra tiếng hét, nghe thế cũng ngừng lại, kinh dị nhìn về phía cái hang cách đó không xa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.