Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 539: Tiền đặt cược lớn (1)




̀n đặt cược lớn. (1)
Trong một chỗ tinh xảo ở thành Thiên Kiếm, có một đình viện có chút cổ xưa lúc này có mấy đạo thân ảnh đang ở trong đó, mà mấy đạo thân ảnh này chính là chưởng môn Cổ Kiếm Phong của Thiên Kiếm Tông, còn có Cổ Phong trưởng lão, Sử trưởng lão, Hồng Bào trưởng lão, mặt khác còn mấy lão giả khác ngồi đó, từ khí tức mà phán đoán có lẽ cũng là cấp bậc trưởng lão của Thiên Kiếm Môn.
Trừ bọn họ ra lúc này còn có một thân ảnh màu tím, khí chất cao quý chính là Nguyên Nhược Lan còn có một thanh niên mặc hắc y ở trong đó.
- Nhược Lan, hai ngày qua con có nhìn thấy ai có thể tạo thành uy hiếp tới con hay không?
Trong phòng, Cổ Kiếm Phong hỏi.
- Sư phụ, từ thực lực bọn họ thể hiện ra bên ngoài hai ngày nay đệ tử cảm thấy không có ai có thể uy hiếp được đệ tử.
Nguyên Nhược Lan nói.
- Vòng thứ ba ngày mai phải cẩn thận một chút, nếu như không cần thiết thì cố gắng không được bại lộ thực lực chân chính của con.
Cổ Kiếm Phong nói.
- Đệ tử hiểu rồi.
Nguyên Nhược Lan đáp, tinh quang trong mắt chợt lóe.
- Nhược Lan chính là đệ tử ngàn năm khó gặp của Thiên Kiếm Môn chúng ta, chúng ta phong tỏa tin tức vài chục năm chỉ chờ vào lần đại hội Tam tông Tứ môn này, tin tưởng tới lúc đó, thực lực của nó sẽ khiến cho mọi người giật mình.
Vẻ mặt của Cố Phong trưởng lão lúc này không khỏi hiện lên tiếu ý.
- Đúng thế. Thiên phú như vậy một trăm năm mươi lăm trở lại đây, hơn mười lần đại hội tam tông tứ môn cũng chính là đệ nhất.
Sử trưởng lão cười nói.
Ban đêm, trong thành Thiên Kiếm lại giống như ban ngày. Khắp nơi đều vô cùng náo nhiệt, người trong thành, người thì ở tửu quán, người thì ở tửu điếm bình dân, đều không ngừng nói chuyện về đại hội Tam tông Tứ môn. Vòng thứ ba vào ngày mai chính là tâm điểm nghị luận của mọi người.
Có đôi khi ý kiến không đồng nhất tức thì lớn tiếng đối đáp, vỗ bàn đứng dậy khắp nơi đều có. Coi như là vung tay đánh nhau cũng là chuyện bình thường.
Về phần chuyện đàm luận đương nhiên còn có cuộc chiến ban ngày của những đệ tử nằm trong top mười bốn đó. Không ít vũ giả trong thành hiện tại nước bọt văng tung tóe, không ngừng hăng hái vung tay kể lại như chính mình đang giao thủ trên vũ đài vậy..
Náo nhiệt như vậy cứ thế trôi qua. Một đêm kết thúc, ánh bình minh bắt đầu thay thế màn đêm, mà dòng người lúc này cũng bắt đầu đổ về phía diễn vũ trường. Hôm nay chỉ chọn ra năm người cho nên mọi người cực kỳ chờ mong, không biết là ai sẽ tiến vào vòng trong, đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội như vậy.
Con đường dẫn tới Diễn võ trường lúc này chật như nêm, những đệ tử tuần tra của Thiên Kiếm Thành mấy ngày nay cảm giác mệt muốn chết. Có những đệ tử thậm chí vài ngày không ngủ. Diễn võ trường có thể chứa được trăm vạn người, thế nhưng số người trong Thiên Kiếm Thành hiện tại chỉ sợ đã tăng lên tới con số hàng ức.
Trên trời cao, màn đem biến mất, mấy ngôi sao vẫn đang lơ lửng trên bầu trời lưu luyến chưa muốn rời đi.
Cơn gió khẽ thổi qua khiến cho mọi người phía dưới cảm thấy thoải mái. Một lát sau toàn bộ Thiên Kiếm Thành được ánh sáng mặt trời nhu hòa bao phủ.
Nhân số trên Diễn võ trường của Thiên Kiếm Thành lúc này không ngừng tăng lên, ngay từ đầu vào trong chỉ mất hai mươi kim tệ, vòng thứ hai mất năm mươi kim tệ, về phần vòng thứ ba ngày hôm nay muốn đi vào xem mất tới tám mươi kim tệ.
Tám mươi kim tệ, đối với người thường mà nói đó chính là một số tiền lớn, thế nhưng những người tiến vào Diễn võ trường đều là vũ giả, linh giả, tám mươi kim tệ cũng không phải là con số lớn, cho nên bọn họ cũng không cảm thấy đắt.
Trên trăm vạn người vây quanh xem, một người tám mươi kim tệ, một vòng đấu xong chỉ sợ riêng tiền phí thu vào cửa cũng sáu trăm ngàn vạn, huống chi vị trí gần võ đài nhất ngoại trừ cấp cho một số thế lực khác ngoài Tam tông tứ môn ra cũng bán ra ngoài. Những người khác muốn ngồi chỗ này phí vào xem cũng là một ức kim tệ, đây mới chính là chỗ thu tiền tốt nhất của Thiên Kiếm môn trong khoảng thời gian này.
Phù.
Thở ra một ngụm trọc khí trong cơ thể, Lục Thiếu Du mở mắt ra nhìn về phía ngoài cửa sổ, vòng thứ ba ngày hôm nay đã sắp bắt đầu.
Mang theo Tiểu Long và Bạch Linh thu nhỏ thân thể đi ra khỏi phòng, lúc này mọi người trong Vân Dương Tông cũng thấy trên vai của Lục Thiếu Du có Tiểu Long và Bạch Linh, thế nhưng bọn họ chỉ biết Tiểu Long vô cùng cường hãn mà thôi cũng không biết Bạch Linh ra sao.
Mà đối với Tiểu Long, Vân Khiếu Thiên không ngừng quan sát, có vẻ vô cùng hiếu ý với nó.
- Tiểu tặc, hôm nay nhất định phải tiến vào top năm đấy.
Vân Hồng Lăng đi tới bên người Lục Thiếu Du, quần áo che hết đường cong mê người, khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác gần đây vóc dáng của cô gái nhỏ Vân Hồng Lăng này dương như tốt lên không ít, nếu như nàng chịu ăn mặc như Lam Linh phỏng chừng còn mê hoặc hơn nhiều nha.
- Nàng cũng vậy, nhớ phải thận trọng không được khinh địch.
Lục Thiếu Du nói, tiến vào top năm không phải là một chuyện dễ dàng. Tuy rằng hắn biết Vân Hồng Lăng còn có con bài chưa lật, thế nhưng trong lòng Lục Thiếu Du không khỏi có chút lo lắng.
- Được rồi, chúng ta đi thôi.
Vân Khiếu Thiên nói, hắn có thể nhìn ra được vẻ mặt vô cùng lo lắng của những trưởng lão trong Vân Dương Tông. Muốn tiến vào top ba thì nhất định phải tiến vào top năm. Mà tiến vào top năm tuyệt đối không phải là một chuyện dễ dàng, mà bọn họ cũng không có điểm gì chắc chắn cả.
Sáng sớm mỗi ngày đều có một đầu yêu thú phi hành của Thiên Kiếm Tông tới đây chở mọi người tới thành Thiên Kiếm.
Khi Lục Thiếu Du đi tới Diễn võ trường thì bốn phía đã đông nghịt, theo sự xuất hiện của các đệ trong top mười bốn trong đám người lập tức vang lên tiếng gào thét ầm ĩ.
Lúc này, khóe miệng Lục Thiếu Du không khỏi mỉm cười, trong đám người rốt cuộc đã nghe thấy tên hắn, dường như lúc này hắn cũng đã có không ít người ủng hộ.
Sau hai vòng đấu, mọi người đối với quy tắc của đại hội đã hiểu vô cùng rõ ràng. Khi toàn bộ mười bốn người đứng trên Diễn võ trường thì Hồng Bào trưởng lão kia cũng đã xuất hiện chủ trì đại hội.
Đông.
Sau một tiếng chuông, tức thì chung quanh Diễn võ trường lập tức yên tĩnh lại. Hồng Bào trưởng lão của Thiên Kiếm môn nói một số quy tắc trong ngày hôm nay. Sau một vòng đấu còn lại bảy người thì có bốn người phải rút thăm phân chia cao thấp tiếp.
Vòng thứ ba này cũng lại dùng phương pháp có chút công bằng chính là rút thăm quyết định đối thủ. Lúc này trên khu vực số hai mươi tám của Diễn võ trường đã chia làm bảy chỗ khác nhau, mỗi một chỗ đều được dựng lên một võ đài.
- Số hai.
Nhìn ngọc bài trong tay, Lục Thiếu Du mỉm cười thầm nói, không biết đối thủ của hắn ở vòng này là ai.
- Tiểu tặc, ta là số ba, ngươi là số mấy?
Vân Hồng Lăng tay cầm ngọc bài đi tới bên người Lục Thiếu Du rồi hỏi.
- Số hai.
Lục Thiếu Du đáp.
- Chúng ta phải cùng nhau tiến vào top năm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.