Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3453: Chọc phiền toái




Tại một đình viện tinh xảo trong cốc, nơi này tụ tập hơn mười thân ảnh, nhìn qua nơi này, không ít đều là cường giả đỉnh cấp trong Thanh Long hoàng tộc, trong đó có Long Minh lão tổ, Long Hỗ lão tổ, Long Siêu lão tổ, Long Ngộ lão tộc trưởng.
Còn có Long gia đại trưởng lão, Long Bích Hàm đại công chúa, Huyền Hạo, cùng với không ít trưởng lão của Thanh Long hoàng tộc, Thanh Long hoàng tộc đại trưởng lão ở đây.
Bên ngoài đình viện tinh xảo nàycó rất nhiều nữ tử tuyệt mỹ, một người đều có thân hình uyển chuyển giống như trích tiên, hoặc cao quý thanh nhã, hoặc quyến rũ động lòng người, hoặc yêu mị chúng sinh, hoặc nhiệt tình nóng bỏng, chính là Bắc Cung Vô Song, Bạch Linh, Độc Cô Cảnh Văn, Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh, còn có Lam Linh.
Còn có Lục Kinh Vân, Lục Trung, La Lan thị, Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Kim Huyền, Cực Nhạc tam quỷ, cùng với Quỳ Long Như Hoa, Thiên Độc Yêu Long, Thiên Sí Tuyết Sư đều ở nơi này, ngoài ý muốn có thêm Lục Tiểu Bạch và thê tử Lưu Uyển của hắn đều cung kính đứng ở đây.
Bên cạnh Lục Tiểu Bạch còn có thanh niên nhỏ hơn Lục Kinh Vân một chút, người này có ba phần tương tự Lục Tiểu Bạch, nhưng mà có bảy phần giống Lưu Uyển.
Thanh niên này tuấn lãng bất phàm, nhưng trên người dường như có một ít thương thế, nhưng cũng không phải quá nặng.
Có thương thế không chỉ có một người, trong đại điện còn có sáo lão nhân và hai trung niên là người trong Thanh Long hoàng tộc, mỗi người trong đó bị thương chồng chất.
Trong sáu người, năm người còn đỡ một chút, nhưng mà trong đó một là lão giả thực lực cao nhất, thương thế lại nặng hơn rất nhiều.
Lão giả bị thương nặng nhất, cấp đô thực lực lại mạnh nhất trong sáu người, hắn đang mặc áo bào tím, bộ dáng hơn năm mươi tuổi, thái dương còn có vài cọng tóc bạc, vừa nhìn đã biết rõ rất bất phàm, nhưng lúc này toàn thân vết thương chồng chất, trên mặt còn có không ít vết tím chưa lành.
Khí tức của lão giả này uể oải, sắc mặt trắng bệch, hắn đã đổi xiêm y, bằng không lúc này nhất định quần áo tả tơi, vô cùng thảm hại.
Kỳ quái là lão giả này là cường giả Thanh Long Hoàng tộc, từ tu vị mà nhìn, dĩ nhiên đã sắp đạt tới bát giai hậu kỳ đỉnh phong, nói cho đúng là, cho dù có gặp Nhân tộc Võ Tôn cửu trọng và Linh Tôn cửu trọng vẫn có lực chống lại.
Mà nếu Lục Thiếu Du đang ở nơi này, nhất định sẽ nhận ra lão giả này không phải người khác, người này là Thanh Long Hoàng tộc đại hộ pháp Long Đại, trên đại lục này, với địa vị của Thanh Long Hoàng tộc, người dám biến Long gia đại hộ pháp thành như thế chỉ sợ không có bao nhiêu người.
Trong đình viện này, đáng chú ý nhất không phải Long Hổ lão tổ, Long Minh lão tổ và mấy lão tổ của Thanh Long hoàng tộc.
Cũng không phải Bạch Linh, Bắc Cung Vô Song và Độc Cô Cảnh Văn, Long Bích Hàm đại công chúa, Lục Tâm Đồng, Dương Quá.
Hiện tại đáng chú ý nhất là bảy thiếu nam thiếu nữ chừng mười ba mười bốn tuổi, bốn nam ba nữ, ngây thơ chưa mất.
Bốn thiếu nam đôi mắt đen thâm quần, đôi mắt lờ mờ, hoàn toàn không còn chút cao quý ưu nhã gì đó, nhưng dung mạo tuấn lãng, hoặc là mặc như quan ngọc, hoặc ngũ quan rõ ràng, hoặc không câu nệ, hoặc gợi cảm.
Nhưng bốn thiếu niên này tổng cộng có chung đặc điểm, đó chính là nụ cười tà mị trên môi.
Không hề nghi ngờ, sau khi bốn thiếu niên này trưởng thành, tuyệt đối sẽ gây tại họa cho không ít nữ tử trên đại lục.
Ba thiếu nữ vẫn còn ngây thơ, nhưng đã có dung mạo tuyệt mỹ và đường cong mê người, đôi mắt dễ thương như nước, làn da trắng nõn, hoặc lịch sự tao nhã, hoặc cao quý, hoặc nóng rát.
Ba thiếu nữ này qua vài năm nữa sẽ là mỹ nhân tuyệt thế, làm cho vô số thanh niên tài tuấn quỳ gối dưới váy của mình.
Lúc này bảy thiếu niên thiếu nữ lại cúi đầu, hai tay bất đắc dĩ vân vê vạt áo, cúi đầu nhìn nhau, ánh mắt nháy động, dường như thống nhất suy nghĩ, cấu kết với nhau.
- Không được động, thành thật cho ta.
Trong đại điện, Bắc Cung Vô Song quát một tiếng.
- Nương, Long Hổ lão tổ còn nói không có việc gì, chúng ta vẫn không thể đi sao?
Nghe Bắc Cung Vô Song nói thế, ánh mắt một thiếu niên chớp động, trong đó một thiếu nữ có vị trí đầu lĩnh nói với Bắc Cung Vô Song.
Thiếu nữ này dung mạp trẻ trung, nhưng lúc này đã có bộ dáng tuyệt mỹ, đôi mắt dễ thương động lòng người, mang theo màu lam nhạt, còn có khí chất cao quý khó che dấu, trong cao quý còn mang theo lăng lệ, hình thành uy áp vô hình.
- Được rồi Vô Song, đều là tiểu hài tử, lúc này là gia hỏa Long Đại không biết lớn nhỏ, không biết nặng nhẹ, muốn trách thì trách Long Đại, sao lại trách hài tử.
Long Hổ lão tổ vội vàng nói, ánh mắt mang theo bất đắc dĩ.
- Vô Song tiểu thư, không nên trách bọn chúng, đều là ta không tốt, ngươi muốn ta xấu hổ sao?
Long Đại đại hộ pháp nói ra, lúc này trên mặt còn tươi cười, nhưng trong nụ cười còn mang một ít bất đắc dĩ.
Lúc này chỉ có Long Đại và mấy hộ pháp sau lưng mới biết, biết rõ bọn họ hiện tại bị chà đạp rất thảm, còn là chà đạp qua một lần, quả thực vô cùng thê thảm, bị đuổi chạy khắp nơi, cuối cùng mới trốn về Thanh Long Hoàng tộc.
Hiện tại cả đại lục cũng biết, Thanh Long Hoàng tộc Long Đại đại hộ pháp và một đám hộ pháp khác bị đuổi thảm hại, nìn không đành lòng.
Nhưng hết lần này tới lần khác bị chà đạp thảm như thế, đừng nói là Long Đại, ngay cả Thanh Long Hoàng tộc cũng không phát hỏa, thì ra chà đạp Long Đại đại hộ pháp thảm như vậy, không phải người khác, chính là bảy tiểu gia hỏa này.
Đường đường Thanh Long Hoàng tộc Long Đại đại hộ pháp và hộ pháp đoàn bị sáu thiếu niên miệng còn hôi sữa nhà Lục gia chà đạp một lần, cho dù có giận cũng không phát được.
Không nói thực lực hiện tại của Lục gia và Phi Linh Môn, cũng không nói sau lưng bảy tiểu gia hỏa hiện tại còn có cường giả mạnh nhất đại lục, Chí Thánh đại đế làm chỗ dựa, cũng không đề cập phụ thân bảy tiểu gia hỏa này có quan hệ với Thanh Long hoàng tộc.
Chỉ cần từ bối phận và tuổi, Thanh Long Hoàng tộc Long Đại đại hộ pháp và hộ pháp đoàn bị đám hài tử choai choai chà đạp, Thanh Long hoàng tộc cũng không dám nói, huống chi người hạ thủ còn là người nhà.
- Đại nương, ngươi xem, Long gia đại hộ pháp cũng không trách chúng ta.
Một thiếu niên mặc cẩm bào, ánh mắt lóe sáng, lập tức ngẩng đầu nhìn Bắc Cung Vô Song cùng Độc Cô Cảnh Văn, tiểu gia hỏa này chính là Lục Trực, người mang Lục gia kim hoàng chi khí và Độc Cô gia tộc thần hoàng chi khí, có thể nói là thiên phú kinh người.
- Không được nói chuyện.
Độc Cô Cảnh Văn trừng Lục Trực, ánh mắt bất đắc dĩ nhìn Long Đại nói:
- Long Đại đại hộ pháp, việc này thật sự có lỗi, mấy tiểu gia hỏa bất kính, ta trở về sẽ quản giáo bọn chúng, lần này đến đây xin lỗi ngươi.
- Cảnh Văn tiểu thư nói quá lời.
Long Đại tiếp nhận lời xin lỗi của Độc Cô Cảnh Văn, không nói thân phận địa vị của hắn, chỉ bằng vào thực lực mà nói, Độc Cô Cảnh Văn hiện tại đã là Linh Đế tứ trọng, tốc độ đột phá làm cương giả trên đại lục kinh hãi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.