Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3441: Biến hóa trong cơ thể 2




Phanh Phanh.
Trong không gian đan điền và linh hồn của Lục Thiếu Du rốt cuộc cũng đồng thời truyền ra tiếng nổ vang, chân khí trong đan điền lập tức tuôn ra, không gian linh lực trong đầu nổ tung, linh lực trong không gian trong đầu cũng tuôn ra.
Chân khí và linh lực dưới tình huống bản thân Lục Thiếu Du hoàn toàn không biết, trực tiếp hội tụ ở một chỗ. Vốn không gian linh lực trực tiếp bị không gian linh hồn thẩm thấu, biến thành không gina linh hồn. Trong chớp mắt, không gian linh hồn trong đầu trực tiếp khuếch trương, vô cùng khổng lồ.
Sưu.
Rốt cuộc ở trong vân nang đột nhiên vang vọng tiếng sấm, điện mang quanh quẩn, giống như ở chỗ sâu trong mênh mông có điện mang hung hăng đánh xuống vậy, năng lượng ngày càng khủng bố, đồng thời tiếp tục rót vào trong cơ thể Lục Thiếu Du.
Cùng một lúc, tiếng sấm vang vọng không ngừng, Tổ Yêu Lâm phía nam, Linh Hoàng Nhai ở phía bắc, trên đại lục Linh Vũ cùng với Cổ Vực và Đông Hải, trong thiên địa có một cỗ khí tức khiến cho hàng tỷ sinh linh cảm thấy tim đập nhanh lan tràn ra.
Rống.
Ngao.
Dưới cỗ khí tức khủng bố này, vạn thú rít gào phủ phục xuống mặt đất, quỳ rạp xuống mặt đất. Tất cả sinh linh quỳ rạp, run rẩy, đều bị thiên uy bao phủ, không có ai có thể chống lại. Dưới thiên uy mênh mông cuồn cuộn này không ai không phải quỳ rạp trên mặt đất, không dám sinh lòng phản kháng.
Trong quang mang chữ Vạn bao phủ, sau khi đan điền khí hải và không gian trong đầu Lục Thiếu Du truyền ra hai tiếng nổ trầm thấp, giờ phút này trên khuôn mặt Lục Thiếu Du cũng có một cỗ chấn động kinh khủng khuếch tán ra. Khiến cho cả không gian vân nang trong giây lát chấn động kịch liệt, một cỗ khí tức giống như vương giả, quân lâm thiên hạ khuếch tán, lan tràn.
Sưu.
Quang mang chữ Vạn bắt đầu biến hóa, quang mang chữ Vạn do chín bản Vô Tự Thiên Thư biến thành rung động ngày càng nhanh chóng, quang mang đang xoay tròn lập tức bắt đầu co rút lại, không ngờ lại thông qua lỗ chân lông mà tiến vào trong cơ thể Lục Thiếu Du. Sau đó một đoàn quang mang chữ Vạn nhỏ bằng bàn tay trực tiếp tiến vào trong bụng dưới Lục Thiếu Du rồi biến mất không thấy.
Phù.
Bỗng nhiên Lục Thiếu Du đắm chìm trong bí cảnh, cảnh tượng bên trong lại cực kỳ chân thật, giống như hắn nhìn thấy tất cả biến hóa, sông núi đứng đó, dòng nước chảy xuôi, hoa nở hoa tàn, thần kỳ vô cùng, ảo diệu tới cực điểm.
Lúc này tất cả cảnh tượng trong mộng lại xảy ra khi trong đầu Lục Thiếu Du biến hóa, giống như trong nháy mắt có thể diễn sinh ra rất nhiều ảo diệu. Trong đầu có cảm giác đốn ngộ, như là có thêm vô số thứ ảo diệu đang quay chung quanh Lục Thiếu Du hiện tại. Thế nhưng hắn lại bắt không được, không chạm tới được.
Dưới loại cảm giác này Lục Thiếu Du lập tức cảm giác được trong linh hồn mình dường như có nhiều hơn thứ gì đó, trong lúc mơ hồ dường như liên kết với một vật mênh mông cực lớn, bản thân hắn trực tiếp trở thành điểm then chốt của vật cực lớn kia.
Trước mắt Lục Thiếu Du lại lập tức xuất hiện một màn kỳ quái, nhìn thấy hoa mắt, Lục Thiếu Du nhanh chóng xuất hiện ở một nơi trắng xóa, không gian xám xịt, giống như là thiên địa hỗn độn, vũ trụ hồng hoang vậy. Thời gian lưu chuyển, không gian ổn định, cũng không biết qua bao lâu, một ngày nào đó, không gian đột nhiên bị xé rách, hỗn độn được mở, vũ trụ được sinh ra.
Sau đó trong thời gian, trăng sao được ngưng tụ, bốn loại năng lượng thuộc tính thổ thủy hỏa phong hội tụ, thời gian rốt cuộc cũng có trật tự, không gian tìm được vị trí, vũ trụ ổn định, thời không cố định, trong năm tháng dài dằng dẵng không có ai đi qua mảnh đại địa này.
Thời gian mênh mông trôi qua, vật đổi sao dời, trải qua vô số tuế nguyệt thê lương.
Một ngày nào đó trong trời đất đột nhiên xuất hiện một ít chấn động, xuất hiện một đạo linh hồn chấn động tới từ tâm lòng đất. Một đám tia lửa từ thời hỗn độn sơ khai sau khi trải qua trăm triệu năm rốt cuộc cũng biến thành địa tâm chi hỏa, còn sinh ra linh trí, có linh hồn chấn động.
Địa tâm chi hỏa này lại trải qua vô số tuế nguyệt, rốt cuộc ngày càng khổng lồ, đây chính là hình dạng ban đầu của Thái Cổ U Minh Viêm.
Mà thời điểm này, trong thời gian này cũng thi thoảng xuất hiện linh hồn chấn động, dưới sự chiếu cố của thiên địa, một ngày nào đó trong thế giới này xuất hiện bốn thú theo thứ tự là Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, sau đó vạn thú được sinh ra, cũng bắt đầu chém giết lẫn nhau. Khi tới thời thái cổ man hoang, nhân loại rốt cuộc cũng xuất hiện trong thiên địa này.
Trong thời gian đó cả thiên địa đều là thiên hạ của thú tộc, nhân loại chỉ là chen chúc cầu sinh mà thôi. Ở trong thiên địa có vô số linh thú, yêu thú, nhân loại còn xa không phải là đối thủ. Thế nhưng trong nhân loại có một ngày có bốn người đạt được cơ duyên thổ, thủy, hỏa, phong, khống chế bốn loại thuộc tính thổ, thủy, hỏa, phong trong thiên địa, lúc này nhân loại mới bắt đầu quật khởi.
Đại chiến nhân tộc thú tộc cũng lập tức xảy ra, thú tộc so với nhân loại còn mạnh hơn một chút. Mà thời điểm này trong nhân loại có cường giả lĩnh ngộ ra năng lượng thiên địa, từ đó về sau nhân loại rốt cuộc cũng có thể chống lại Tứ đại Thú Hoàng tộc. Mỗi một lần đại chiến khắp nơi đều là thi thể, lũ lụt khắp nơi.
Trong nhân loại lần nữa có một người ngang trời xuất thế, lĩnh ngộ ra một loại năng lượng thiên địa khác, lúc này nhân tộc mới hoàn toàn khiến cho Thú tộc liên tiếp thối lui, nhân tộc quật khởi. Chỉ là đại chiến nhỏ thì lại không ngừng xảy ra, Lục Thiếu Du trong mộng cảnh cũng có thể nhìn thấy rõ ràng. Người ngang trời xuất hiện kia chính là lão tổ Bắc Cung Hoàng tộc, năm người còn lại sợ rằng chính là lão tổ đời thứ nhất của năm đại Nhân Hoàng tộc.
Mà cũng tại thời điểm này, một ngày nào đó, trong thế giới này đột nhiên xuất hiện một vị khách bên ngoài tới thăm, đạo thân ảnh này khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy mơ mơ hồ hồ, căn bản không nhìn thấy rõ mặt người này.
Sau khi đạo thân ảnh này xuất hiện không được bao lâu, trên phiến đại lục, ở giữa Cổ Vực lập tức xuất hiện một đại điện cao vút trên mây, mà phiến không gian đó cũng trở thành vùng cấm.
Bốn thú Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ cùng với cường giả sáu tộc kia liên thủ đối phó, muốn trục xuất người này, ai ngờ mười người liên thủ ngay cả chéo áo của người kia cũng không đụng được, cuối cùng mười người tiến vào trong đại tháp, từ đó chưa có một ai xuất hiện lại trên thế giới này.
Sau viễn cổ, thời gian trôi qua, trong thiên địa mênh mông, vạn vật biến hóa, tất cả đều xảy ra trước mắt Lục Thiếu Du, giống như Lục Thiếu Du tận mắt chứng kiến vạn vật biến hóa trên đời, hoa nở hoa tàn, thủy triều lên xuống.
Chỉ là tất cả chuyện này lại có liên quan tới đại điện thông thiên cao ngất kia, mơ hồ có quan hệ với thân ảnh kia, tất cả lập tức bắt đầu mơ hồ, khiến cho người ta khó có thể nhìn thấu.
Vạn vật biến hóa, hoa nở hoa tàn, thủ triều lên xuống, tất cả khiến cho Lục Thiếu Du không ngừng lĩnh ngộ, giống như từ trong những bức họa này kinh nghiệm trong thời gian trăm triệu năm đều được Lục Thiếu Du lĩnh ngộ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.