Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3151: Nhân phẩm có hạn




- Lão đại, chẳng lẽ huynh đã thực sự dung hợp với Thái Cổ U Minh Viêm sao?
Tiểu Long sững sờ, tiếp đó mừng rỡ không thôi.
- Xem bộ dáng như vậy xem ra đã thành công.
Quang mang đỏ như máu lóe lên, Mẫu Đơn đem theo âm thanh như chuông bạc rơi xuống bên cạnh người Lục Thiếu Du. Con mắt đỏ như máu nhìn vào người cự nhân bằng hỏa diễm màu xanh da trời khổng lồ, trong mắt khiếp sợ không thôi. Tất cả so với dự tính của nàng có chút không giống.
- Đó là đương nhiên.
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, cự nhân bằng hỏa diễm nói, thân ảnh lóe lên hóa thành một đạo thân ảnh giống bản thể Lục Thiếu Du như đúc. Cả hai không có bất kỳ một sự khác biệt nào. Nhưng mà lúc này, khí tức gần trogn gang tấc cho nên mọi người có thể cảm nhận được bên trong một đạo thân ảnh có khí tức hủy diệt nóng bỏng, khiến cho trong lòng Đế giả tim cũng phải đập nhanh hơn.
- Ực.
Bách Biến Tôn giả nuốt một ngụm nước miếng, yết hầu phát ra âm thành. Loại chuyện như linh hồn phân thân dung hợp với Thái Cổ u MInh Viêm, nếu như làm được, về sau sẽ thế nào, Bách Biến Tôn giả Khiên Bách Biến đương nhiên có thể nghĩ ra được.
- Coi như ngươi có thể thành công, tại sao lại nhanh như vậy, điều này không có khả năng a. Không có khả năng lại nhanh như vậy.
Vẻ mặt Mẫu Đơn nghi hoặc, dường như lúc này cũng không quá khiếp sợ Lục Thiếu Du có thể dung hợp thành công với linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm. Ngược lại, đối với thời gian dung hợp cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Lục Thiếu Du.
- Là vấn đề nhân phẩm, nhân phẩm tốt, tất cả đều có khả năng.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói với Mẫu Đơn, chuyện bên trong liên quan tới Vô Tự Thiên Thư, Lục Thiếu Du cũng không có nhiều lời.
- Nhân phẩm của ngươi sợ rằng cũng có hạn a.
Mẫu Đơn lườm Lục Thiếu Du, lập tức nhìn linh hồn phân thân của Lục Thiếu Du, trong đôi mắt đỏ như máu hiện lên vẻ kinh ngạc, nói:
- Chúc mừng ngươi, dung hợp với linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm trong bản thể Thái Cổ U Minh Viêm, sau khi Thái Cổ U Minh Viêm có thể khôi phục lại trạng thái toàn thịnh, thực lực sau này của ngươi, hẳn không cần bao lâu nữa sẽ không có ai có thể làm gì được ngươi.
- Chuyện này phải cảm tạ ngươi mới được.
Lục Thiếu Du nói với Mẫu Đơn, tất cả chuyện này quả thực cũng được Mẫu Đơn hỗ trợ.
Ánh mắt Mẫu Đơn lóe lên, nhìn qua Lục Thiếu Du, trong mắt hiện lên vẻ bất đắc dĩ, nói:
- Kỳ thật ngươi cũng không cần cám ơn ta, ta chỉ biện pháp ngươi đối phó với U Minh đại bộ phận là vì ta muốn sống. Ngay từ đầu ta đã muốn ngươi dung hợp với U Minh thì mới có thể rời khỏi thế giới của hắn. Nếu như ngươi chết, ta cũng khó trốn thoát.
- Về sau ngươi đối phó với U Minh là vì U Minh sau khi khôi phục nhất định sẽ đánh chết tất cả chúng ta. Cho nên ta cho ngươi biết biện pháp, cũng không phải hoàn toàn là vì ngươi.
Mẫu Đơn không có ý tứ tranh công cho mình.
Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, cũng không nói thêm gì, chỉ nói:
- Tóm lại vẫn phải đa tạ ngươi.
Cảm nhận khí tức trên linh hồn phân thân mình, Lục Thiếu Du không khó cảm giác ra được thực lực của linh hồn phân thân lúc này, bởi vì có liên quan tới Thái Cổ U Minh Viêm, trước mắt mà nói, sợ rằng so với bản thể của hắn còn có thực lực mạnh hơn một ít.
Linh hồn phân thân dung hợp với linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm, đến lúc đó chẳng khác gì là Thái Cổ U Minh VIêm. Vô Tự Thiên Thư chỉ phá hủy dấu vết linh hồn của Thái Cổ U Minh Viêm mà thôi, tương đương với linh hồn có linh trí, cũng không phải là phá hủy linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm.
Linh hồn bổn nguyên mới có thể xem như linh hồn chính thức của Thái Cổ U Minh Viêm, mà phá hủy dấu vết linh hồn của Thái Cổ U Mih Viêm tương đương với việc xóa đi linh trí và trí nhớ, dung hợp với linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm, tương đương với dung hợp linh hồn lực của Thái Cổ U Minh Viêm.
Cũng có thể nói, hiện tại linh hồn phân thân của Lục Thiếu Du là hai loại linh hồn lực dung hợp lại một chỗ. Linh hồn lực khổng lồ ra sao không cần phải nghĩ. Đây chính là linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm a. Tồn tại đồn rằng tương đương với Vũ Đế cửu trọng, linh hồn khổng lồ ra sao không cần phải nói.
Nhưng mà lúc này Lục Thiếu Du cũng có thể cảm giác được, lúc này linh hồn của Thái CỔ U Minh Viêm cực kỳ suy yếu, thế nhưng sau khi dung hợp về sau sẽ vô cùng cường hãn.
Đối với phân cấp trong Đế giả Lục Thiếu Du cũng không quá hiểu rõ, thế nhưng hắn có thể cảm giác được, sợ rằng Đế giả cùng cấp độ tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn. Coi như là linh hồn phân thân phối hợp với bản thể, quả thực như hổ thâm cánh, tuyệt đối khủng bố vô cùng.
Lần này tuy rằng bị nhốt ở trong Hư không bí cảnh, nhiều lần cực kỳ nguy hiểm, cũng bị tra tấn cực lớn, thế nhưng nói tới thu hoạch, tuyệt đối làm cho Lục Thiếu Du thỏa mãn. Hắn mạo hiểm cùng với việc bị tra tấn đều có hồi báo.
Địa hồn biến, đột phá thành Đế, thuộc tính đại thành, linh hồn phân thân dung hợp với Thái Cổ U Minh Viêm, nhớ tới tất cả chuyện này, trong lòng Lục Thiếu Du vô cùng thỏa mãn. Chỉ bằng vào thực lực lúc này, Lục Thiếu Du có thể cảm giác được, Chuẩn Đế trong mắt hắn đã là con sâu cái kiến.
BIến hóa như vậy khiến cho Lục Thiếu Du giờ phút này vô cùng tự tin. Tất cả thu hoạch đều khiến cho hắn nhận được chỗ tốt lớn lao không gì sánh được, trong đám người đồng cấp, tuyệt đối không có đối thủ.
Lúc này Lục Thiếu Du còn chưa có chính thức giao thủ qua với Đế giả, chỉ nhìn thấy Nam thúc và Bạch Linh, Tiểu Long ra tay trong thời gian ngắn, mấy người này cũng không phải là Đế giả bình thường cho nên hắn cuunxg không biết Đế giả đồng cấp rốt cuộc mạnh bao nhêu, cũng không có cách nào phán đoán thực lực của mình hiện tại.
Bởi vậy Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể phán đoán, thực lực của hắn hiện tại là tồn tại vô địch trong đám người đồng cấp, hắn nào biết được, hắn lĩnh ngộ thuộc tính kim đại thành, khống chế năng lượng thuộc tính kim trong thiên địa, tăng thêm Thái Cổ U Minh Viêm khủng bố, thực lực vô cùng cường hãn, nghịch thiên đến nổi có thể sánh bước với thiên địa.
- Cấp độ của Thái Cổ U Minh Viêm đã tới tình trạng khủng bố, thế nhưng thực lực của ngươi không được tốt lắm. Tăng thêm Thái Cổ U Minh Viêm đã bị phong ấn vô số năm, đã tới tình trạng cực kỳ suy yếu, lại bị ngươi làm trọng thương. Đợi ngươi cường đại, linh hồn khôi phục, sẽ lại một lần nữa phát huy ra thực lực kinh khủng lúc trước của U Minh.
Mẫu Đơn nói với Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du nhíu mày, khó trách tuy rằng hắn cảm giác được Thái Cổ U Minh Viêm tuy rằng rất mạnh, thế nhưng vẫn có một loại cảm giác uể oải. Dưới sự giải thích của Mẫu Đơn, lúc này Lục Thiếu Du mới hiểu ra, thế nhưng cũng có một ít nghi hoặc.
- Mẫu Đơn, không biết ta phải làm như thế nào mới có thể để cho Thái Cổ U Minh Viêm khôi phục?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.