Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2841: Thật sự khắc chế 2




Lúc này Phi Linh môn không biết Duệ Kim Hồn Đao của Lục Thiếu Du là lĩnh ngộ từ đạo lý ngũ hành tương sinh tương khắc, cũng dung nhập vào công kích linh hồn. Trong Thì Không Lao Ngục, lĩnh ngộ của Lục Thiếu Du là đạo lý ngũ hành tương sinh, ức chế thuộc tính các hệ nhưng chẳng qua vô hình. Lúc trong Tử Vực Không Gian Lục Thiếu Du bị ức chế không phải hắn cố ý, hắn muốn lĩnh ngộ ngũ hành tương khắc nhưng thử rất nhiều lần mà không thành công.
Duệ Kim Hồn Đao là một trong ngũ đao thuộc Ngũ Hành Huyết Đao quyết mà Lục Thiếu Du lĩnh ngộ ra. Bắc Cung Hùng chính là thuộc tính mộc, Lục Thiếu Du thi triển Duệ Kim Hồn Đao, ngũ hành tương khắc, kim khắc mộc vô hình trung khắc chế Bắc Cung Hùng.
Đương nhiên đây là bởi vì Bắc Cung Hùng có Mộc Hoàng chi khí, nếu tu luyện giả không có hoàng khí bảo vệ e rằng sớm bị Lục Thiếu Du khắc chế gắt gao.
Răng rắc!
Bắc Cung Hùng vùng thoát thụt lùi nhanh, đao quang màu vàng toàn bộ giáng xuống. Áo giáp linh vũ khí phòng ngự địa giai trên người Bắc Cung Hùng không chống đỡ nổi, tất cả vỡ nát thành mảnh nhỏ.
Vù vù vù vù vù!
Trường bào trên vai âBắc Cung Hùng bị cắt vỡ, cơ thể miễn cưỡng rút ra khỏi đao quang.
Bắc Cung Hùng lảo đảo thụt lùi, phun bãi máu:
- Phụt!
Cả người Bắc Cung Hùng uể oải, tóc dài màu trắng đen rối tung, dính nhiều vết máu. Trên vai trường bào có một vết đao ngân không ngắn ứa máu tươi nhuộm đỏ trường bào đằng trước, Bắc Cung Hùng rất là uể oải, chật vật.
Thân hình khổng lồ đáp xuống đát, Lục Thiếu Du phát ra tiếng cọp rống:
- Grao!
Thân cọp và Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực thu về biến thành bản thể, Lục Thiếu Du cầm Huyết Lục xéo ra sau. Trường bào màu xanh không gió tự bay, tuy mặt Lục Thiếu Du tái nhượt xám xịt nhưng có khí thế bá đạo lăng tuyệt, khí thế bao tùm không gian, tựa như chiến thần.
Quảng trường hoàn toàn tĩnh lặng, không thanh âm. Không gian yên tĩnh hơi nặng nề, có chút đáng sợ.
- Hộc hộc.
Trong không gian yên lặng chợt vang tiếng hút ngụm khí lạnh, mọi người ngây như phỗng nhìn. Lục Thiếu Du quá mức bá đạo cường đại.
Cực Lạc Tam Quỷ rung động:
- Nhị thiếu gia cường đại tới mức này sao!
Ba người ngó nhau, cực kỳ kích động. Ba người biết rõ hiện tại bọn họ đã là người Lục gia, nhị thiếu gia xối xử tốt với bọn họ. Nếu nhị thiếu gia mạnh là Lục gia mạnh, có Lục gia làm chỗ dựa thì sau này Cực Lạc Tam Quỷ yên ổn. Được nhị thiếu gia chăm sóc, về sau ba người sẽ sống khổ sao?
Bắc Cung Kình Thương khoanh tay đứng trên cao, mắt lóe tia sáng, khóe môi coang lên cười khổ nói:
- Yêu nghiệt.
Bắc Cung Diễn Siêu rung động và vô cùng nghi hăọc:
- Tiểu tử này tuyệt đối không phải con người, sao mạnh quá vậy? Hình như có thể khắc chế Bắc Cung gia tộc ta.
Trước bao cặp mắt rung động, Bắc Cung Hùng nhìn Lục Thiếu Du, lại hộc máu:
- Phụt!
Bắc Cung Hùng phun búng máu, các cặp mắt run rẩy. Vài trưởng lão Bắc Cung gia tộc lòng run sợ, như có người tát thẳng vào mặt bọn họ.
Đám người Tam trưởng lão nhìn Đại trưởng lão uể oải, bọn họ không thể chấp nhận điều này, không dám tin. Nhưng hiện tại tất cả thật sự xảy ra, Đại trưởng lão, một chân bước ra tôn giai, một trong cường giả đỉnh cao trong toàn Bắc Cung gia tộc lại thua vào tay Lục Thiếu Du, còn bị chà đạp thê thảm.
Lục Thiếu Du kéo đao lên, bước tới trước hai bước, Huyết Lục chỉ thẳng vào Bắc Cung Hùng:
- Đại trưởng lão, còn muốn đánh không?
Bắc Cung Hùng nhìn Lục Thiếu Du, huyết đao chỉ thẳng, mắt lóe tia sáng. Tất cả người Bắc Cung gia tộc mắt hấp háy, như thể huyết đao không phải chỉ vào Bắc Cung Hùng mà là toàn Bắc Cung gia tộc. Đao kia chỉ thẳn, bất phàm và tôn nghiêm của hoàng tộc Bắc Cung gia tộc bị đao kia chém nát.
Bắc Cung Hùng lảo đảo run rẩy, lòng tràn ngập cảm giác bất ngực, bị tiêu hao hết sạch, vết thương nặng nề. Bắc Cung Hùng biết mình đã thua, thua hoàn toàn, thua rất thảm. Bắc Cung Hùng thua tức là nguyên Bắc Cung gia tộc thua, làm một trong lục đại hoàng tộc, sau này Bắc Cung gia tộc không còn tư cách tự phụ trước mặt Lục Thiếu Du nữa.
Mắt đám người Bắc Cung gia tộc tập trung vào Đại trưởng lão, lúc này thì tất cả tử đệ Bắc Cung gia tộc đều hy vọng Đại trưởng lão có thể tái chiến nữa. Thua trận chiến là nguyên Bắc Cung gia tộc cũng thua, thua ngạo khí mà áo giáp Thanh Linh luôn kiêu hãnh, tự cao bất phàm.
Tất cả trưởng lão Bắc Cung gia tộc nhìn Đại trưởng lão, ánh mắt có bất đắc dĩ, có cười khổ, có run rẩy, có rung động.
Bắc Cung Kình Thương mắt lóe tia sáng, thở dài. Làm tộc trưởng của Bắc Cung gia tộc, phụ thân Vô Song, lúc này Bắc Cung Kình Thương mâu thuẫn nhất. Làm tộc trưởng của Bắc Cung gia tộc, Bắc Cung Kình Thương hy vọng Đại trưởng lão sẽ thắng, đây là niềm kiêu hãnh của Bắc Cung gia tộc. Dù Bắc Cung Kình Thương biết rõ Bắc Cung gia tộc, thậm chí là lục đại nhân hoàng tộc khó thể so sánh với lúc trước.
Nhưng làm phụ thân Vô Song, Bắc Cung Kình Thương không muốn nữ nhi chị uất ức, không muốn ngăn cản chuyện gì của nữ nhi. Nữ nhi thích thì Bắc Cung Kình Thương chỉ có thể trợ giúp, huôáng chi bản thân gã rất vừa lòng với Lục Thiếu Du. Gạt Bắc Cung gia tộc sang một bên, trên đại lục không nhiều người xứng với nữ nhi Bắc Cung Kình Thương, Lục Thiếu Du là người mạnh nhất trong đó.
Bắc Cung Hùng nhìn Lục Thiếu Du, thật lâu sau nói:
- Lục Thiếu Du, ta thua.
Bắc Cung Hùng nói xong lại yếu thêm mấy phần.
Cộp cộp cộp!
Đại trưởng lão dứt lời, mặt Tam trưởng lão trắng bệch, người mềm nhũn thụt lùi mấy bước. Đại trưởng lão thua là Tam trưởng lão sẽ lõa chạy, hỏi sao lão chịu nổi? Lão đường đường là Tam trưởng lão của Bắc Cung gia tộc nếu lõa chạy trên quảng trường còn không bằng trực tiếp giết lão cho rồi.
Lục Thiếu Du nhìn Bắc Cung Hùng, thu Huyết Lục vào người, mắt lóe tia sáng:
- Đa tạ Đại trưởng lão thừa nhận.
Mặt Bắc Cung Hùng tái nhợt buồn bã nói:
- Là thực lực của chính ngươi, ngươi thắng tức là thắng.
Lục Thiếu Du nói:
- Thực lực Đại trưởng lão cường đại, ta phải dùng hết sức mới thắng hiểm được. Đại trưởng lão danh bất hư truyền, lúc trước tiểu tử có điều đắc tội xin Đại trưởng lão thứ lỗi cho.
Bắc Cung Hùng mắt lóe tia sáng:
- Lục Thiếu Du, ngươi thắng là thắng, đừng dùng kiểu này chế nhạo lão phu!
Câu đó nghe vào tai Bắc Cung Hùng chẳng khác gì nhạo báng. Lục Thiếu Du mới tu luyện bao lâu? Cùng lắm hai, ba chục năm. Bắc Cung Hùng là ai? Lão đã tu luyện hàng trăm, ngàn năm nhưng bây giờ thua vào tay Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du mắt hấp háy mỉm cười nói:
- Đại trưởng lão nghĩ nhiều rồi, lúc trước có điều bất kính vì muốn chọc giận Đại trưởng lão, tiểu tử mới nhặt lợi. Đã xúc phạm nhiều, Đại trưởng lão bao dung cho. Tiểu tử và Vô Song sớm có hôn ước, tiểu tử sẽ không bao giờ phụ Vô Song. Tiểu tử cầu Mộc Hoàng chi khí vì gia sư, nên không thể không lấy, mới buộc phải chiến đấu cùng Đại trưởng lão, đã mạo phạm.
Bắc Cung Hùng ngước lên nhìn thẳng đôi mắt Lục Thiếu Du, trong đôi mắt đó không hề có sự nhạo báng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.