Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2700: Trên đỉnh núi 1




- Đây là cấm chế phi hành, ngọn núi này bị cường giả bố trí cấm chế không thể phi hành, phỏng chừng chỉ có thể đi bộ lên mà thôi.
Tử Yên truyền âm.
- Thật đúng là như thế!
Lục Thiếu Du hạ xuống chân núi, độ cao càng thấp uy áp càng nhỏ, đứng dưới đất không còn chút uy áp.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu nhìn lên núi, có cảm giác mình càng thêm nhỏ bé, ngọn núi này quá mức khổng lồ, độ cao thậm chí không thể nhìn tới đỉnh, một cỗ khí tức sát phạt cổ xưa từ trên đỉnh núi không ngừng tràn xuống.
- Nơi này thật kỳ lạ, sao lại có nhiều khe sâu đường đá như thế.
Lúc Tử Yên rơi xuống đất, ánh mắt nhìn chăm chú vào từng đạo khe sâu đường đá trên núi, đôi mắt nhất thời biến hóa, khe sâu đường đá rậm rạp không cách nào quan sát toàn bộ, liếc mắt nhìn lên bắt đầu từ chân núi đã thấy xung quanh có vài khe sâu xuất hiện.
Lục Thiếu Du cũng nhìn theo, mỗi khe sâu đều uốn lượn theo núi đi lên, thật nhiều đường đá lại nối liền chung một chỗ, thuần túy giống như một mê cung kéo dài lên núi, cả không gian mây mù quanh quẩn, chỉ sợ một khi đi vào thậm chí không cách nào thấy rõ bốn phía.
Lục Thiếu Du nhíu mày, bên trên bố trí cấm chế phi hành, chỉ sợ người bố trí hi vọng người khác sẽ xuyên qua mê cung đi lên núi, không cần phải nói nếu không gặp nguy hiểm trong mê cung mới là việc lạ.
- Vậy thì chỉ có thể đi bộ lên mà thôi!
Chỉ một thoáng đã có không ít người biết được tình huống bên trong, đối với việc đi bộ cũng không có gì ảnh hưởng tới họ.
- Những con đường này uốn lượn khúc chiết, làm sao đi lên núi?
- Chỉ có thể dựa vào vận khí!
Không ít cường giả phát hiện cấm chế phi hành, sau thoáng do dự đều lựa chọn bước vào bên trong mê cung, thăm dò đường lên núi.
- Chúng ta đi, mọi người cẩn thận một chút!
Vô Ảnh kiếm tôn, Lục Linh Tôn giả, Lộc Linh Tôn giả, Diệt Hồn tôn giả nhìn nhau, lập tức mang theo cường giả Thiên Địa minh bắt đầu lên núi, đã tới nơi này dù là đầm rồng hang hổ cũng phải xông vào một lần.
Ngay sau đó cũng có không ít thế lực đi theo người Thiên Địa minh, điều này làm đội hình Thiên Địa minh càng lúc càng cường hãn.
Thân ảnh ba người Cực Lạc tam quỷ vô thanh vô tức xuất hiện, lập tức đi vào trong khe sâu.
- Lục chưởng môn, ngươi có phát hiện điều gì hay không?
Lục Thiếu Du đang cẩn thận đánh giá mê cung rậm rạp, trong tai truyền lại tiếng truyền âm của Tử Yên.
- Giống như có một chút.
Lục Thiếu Du nói, ngẩng đầu nhìn lên khe sâu dày đặc, trong lòng có loại cảm giác nói không nên lời.
- Ngươi còn nhớ chúng ta từng đi vào cung điện màu đỏ nhạt hay không?
Tử Yên nhìn Lục Thiếu Du hỏi.
Lục Thiếu Du nhíu mày, lập tức nhìn lên khe sâu, nói:
- Ta nhớ ra rồi, những con đường này tương tự bản đồ trong đại điện kia!
Trong đầu Lục Thiếu Du hồi tưởng lại đại điện xuất hiện Thân Thể Đế Giả, trên mặt đất có một đồ án giống như bản đồ, có dãy núi rừng cây, còn có thông đạo rậm rạp.
Mặc dù bản đồ không rõ lắm, nhưng trong mơ hồ hắn có thể so sánh với những con đường rậm rạp nơi đây, vẫn có thể nhìn ra một ít dấu vết, đồ án kia hẳn có quan hệ với khe sâu đường đá nơi đây, liếc mắt nhìn lại tựa hồ có không ít vật có thể đối chiếu, khó trách hắn quan sát nơi này mà trong lòng luôn có cảm giác quen thuộc nói không nên lời.
- Ta cũng cảm giác có tương tự, ngươi cũng cảm giác được, vậy xem ra chúng ta suy đoán không sai, bản đồ kia có quan hệ tới ngọn núi này.
Tử Yên truyền âm:
- Ta nhớ được trên bản đồ mặc dù mỗi lối đi cuối cùng đều thông lên một tòa cung điện trên đỉnh núi, nhưng trong đó có một con đường tựa hồ có chút không giống.
- Có lẽ chỉ có một con đường mới là an toàn, những đường khác đều gặp nguy hiểm?
Lục Thiếu Du càng nghĩ càng có khả năng, mỗi con đường tựa hồ có thể lên đỉnh núi, nhưng cũng chỉ có một đường mới là an toàn, liền hỏi:
- Tử Yên cô nương, ngươi còn nhớ rõ con đường kia sao?
- Hẳn còn nhớ được một chút, nhưng ta cũng không dám khẳng định, lúc ấy cũng không chú tâm, ngươi sao?
Tử Yên hỏi.
- Ta cũng nhớ được một ít, chúng ta cẩn thận ngẫm lại, hẳn có thể tìm ra con đường an toàn.
Lục Thiếu Du nói.
Từng thân ảnh đã lục tục tiến vào trong khe sâu, không ai muốn rơi về phía sau.
Cường giả Đế Đạo minh cũng không do dự bao lâu, bởi vì họ xem như đã tụt lại phía sau những người khác.
- Đại ca, khoan hãy đi lên, đi theo ta là được, để cho người của Đế Đạo minh đi theo ngươi, ngọn núi này có quỷ dị.
Nhìn thấy cường giả Đế Đạo minh đã muốn khởi hành, Lục Thiếu Du truyền âm cho Dương Quá.
Dương Quá lập tức gọi người của Đế Đạo minh dừng lại, mọi người đang nghi hoặc, Dương Quá nói ngọn núi có quỷ dị, cần phải cẩn thận một ít, bởi vì từng kiến thức qua thực lực của Dương Quá, không ai hoài nghi lời hắn nói, trong lòng họ vốn cũng cảm giác nguy hiểm, vì vậy lúc này càng thêm do dự khó quyết.
Lục Thiếu Du cùng Tử Yên đối chiếu khe sâu cùng bản đồ, lập tức lựa chọn một con đường đi lên.
- Chư vị, nếu tin được ta thì cùng đi theo ta, nhưng ta cũng nói trước, chính ta cũng không nắm chắc.
Cường giả Đế Đạo minh nghe Dương Quá nói ngọn núi này có quỷ dị, còn đang băn khoăn, Dương Quá nhìn thấy Lục Thiếu Du đã đi lên núi, lập tức theo sau.
Người Phi Linh môn đi theo Dương Quá, Thiên Địa nhị lão, Đông Vô Mệnh cùng nhóm người Sát Phá Quân cũng theo sau, Kim Lang tôn giả, Cùng Kỳ tôn giả khẽ gật đầu, nhìn thái độ của họ các sơn môn khác thoáng do dự, cuối cùng lựa chọn đi theo.
Bên trong khe sâu, bên trên xanh biếc, nơi nơi úc úc thương thương, năng lượng tràn đầy, hơn nữa còn có cỗ khí tức sát phạt tồn tại khắp xung quanh.
Lục Thiếu Du cùng Tử Yên dựa theo trí nhớ trong đầu mình dò xét, nếu lựa chọn chung một con đường thì xem như đã đúng, nếu lựa chọn không giống nhau thì có một người đã chọn sai, tới lúc đó sẽ tiếp tục cẩn thận nghiên cứu.
Đi vào trong khe sâu Lục Thiếu Du mới nhìn rõ ràng, từ nơi này nhìn ra quả nhiên như suy đoán, giữa không trung mây mù thật dày, khó thể nhìn rõ phương hướng, mà hai bên đều là vách núi đen dựng đứng.
Dương Quá đi theo Lục Thiếu Du, cường giả Đế Đạo minh khẩn trương theo hắn, khí tức sát phạt nồng đậm khiến người có thực lực thấp đều tuôn mồ hôi lạnh, mùi vị phỏng chừng khó chịu, mà cường giả siêu cấp tuyệt đối không dám khinh thường.
Cường giả Thiên Địa các không hiểu tại sao cũng đi theo phía sau Đế Đạo minh, vẫn luôn luôn đi theo xa xa.
Bên trong khe sâu rậm rạp, bên trong một con đường, có hơn mười thân ảnh nối đuôi nhau đi tới, cho dù mọi người đều thật cẩn thận nhưng vẫn có nguy hiểm xuất hiện.
Đột nhiên từng đạo lôi điện oanh kích tới, giống như sấm sét lôi đình lướt ra, chân khí hủy diệt cuồn cuộn tràn ngập bao trùm toàn bộ con đường kia.
Xuy lạp lạp!
Thanh âm lôi đình vang vọng, những nơi lôi đình đi qua, không gian lập tức vặn vẹo.
- Cẩn thận!
Có cường giả hét lớn một tiếng, nhất thời bố trí phòng ngự bao phủ nhưng đã chậm một bước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.