Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2036: Vẫn là thất bại (2)




- Mau dậy đi!
Chấp sự kéo thiếu niên đứng dậy, cực kỳ đồng tình với hắn, nhưng thiên phú của thiếu niên thật sự quá yếu, chỉ là một người bình thường, nhiều nhất là có chút sức lực mà thôi, họ có tâm hỗ trợ cũng không giúp được, dù có chút thiên phú bình thường họ cũng có thể nhận hắn làm đồ đệ.
Thiếu niên đứng dậy, quen thuộc đặt tay lên thủy tinh cầu.
- Nhớ kỹ, trầm thần tĩnh khí, ngươi cảm ngộ hết thảy, nhìn xem có thể cảm giác được cái gì hay không, đừng nghĩ gì khác!
Chấp sự hảo tâm nhắc nhở.
Thiếu niên nhẹ nhàng gật đầu, nhắm mắt lại, thời gian chậm rãi trôi qua, ngay cả Trương Minh Đào cùng Hoàng Bác Nhiên đều có chút chờ mong, cuối cùng nhìn nhau lắc đầu thở dài.
Xuy!
Vào lúc này trên thủy tinh cầu bỗng nhiên hiện lên một đạo hoàng mang, hoàng mang cực kỳ mỏng manh, mỏng manh tới mức ngay cả chấp sự đứng gần cũng không chứng kiến.
- Cẩu Tử, ngươi thật sự không có khả năng tu luyện, trở về đi!
Chấp sự lắc đầu thở dài, thiếu niên này thật sự không đủ thiên phú tu luyện, hoàn toàn không thể trở thành Vũ giả, càng không cần nói tới thiên phú mạnh yếu.
- Chấp sự, cho ta thêm một lần cơ hội đi, để cho ta ở lại Phi Linh môn là được, cái gì ta cũng có thể làm, cầu ngươi đừng đuổi ta đi!
Thiếu niên quỳ xuống đất không ngừng dập đầu nói.
- Cẩu Tử, ngươi thật sự không thể tu luyện, đi thôi, ta không giúp gì được cho ngươi.
Chấp sự thở dài nói.
- Chúng ta đi thôi, thiếu niên này xuất thân bần hàn, phỏng chừng cũng không có lộ phí trở về nhà, tới lúc đó cho hắn ít tiền đi.
Trương Minh Đào nhìn Trâu chấp sự nói, cùng Hoàng Bác Nhiên vội vàng rời đi, lần này kiểm tra xuất hiện ba đệ tử có thiên phú cao, cần phải nhanh chóng báo cho Đông cung phụng bọn họ mới được.
- Trâu chấp sự, lần này vất vả ngươi, ta sẽ báo lại với Đông cung phụng, Bạch cung phụng cùng phó chưởng môn.
Hoàng Bác Nhiên nói.
- Đa tạ Hoàng hộ pháp, ta sẽ tận lực tìm kiếm đệ tử trẻ tuổi gia nhập bổn môn!
Trâu chấp sự cảm kích, có Hoàng hộ pháp nói giúp mình, công lao sẽ càng lớn, tới lúc đó khen thưởng sẽ càng nhiều.
- Các đệ tử kiểm tra xong thì lui ra đi, người không hợp cách thì lĩnh lộ phí rời khỏi Phi Linh môn, người đủ tư cách trước tiên chúc mừng các ngươi, nếu được trưởng lão hộ pháp trúng ý sẽ được trở thành đệ tử thân truyền.
Trâu chấp sự nói.
Các đệ tử lần lượt tán đi, có người vui mừng có người mất mát.
- Chấp sự, cầu xin ngươi, để cho ta ở lại Phi Linh môn đi, ta có thể nấu nước chẻ củi, cái gì cũng có thể làm, van cầu đừng đuổi ta đi, ta đáp ứng với mẹ ta nhất định phải tiến vào Phi Linh môn.
Thiếu niên quần áo rách rưới không ngừng dập đầu khẩn cầu nói.
- Cho ngươi, cầm vật này về nhà đi!
Một âm thanh yêu kiều truyền tới, hương thơm tản ra trước người thiếu niên.
Thiếu niên ngẩng đầu, nhìn thấy hồng y thiếu nữ đứng trước mặt mình, thiếu niên nhìn nàng tới ngây người, không tự chủ được cầm túi nhỏ trong tay.
- Tĩnh Dao, đi nhanh đi, đừng để ý tiểu tử ngốc này.
Vài thiếu nữ đi tới, ánh mắt miệt thị nhìn thiếu niên, lập tức kéo hồng y thiếu nữ rời đi.
- Cầm trở về đi!
Hồng y thiếu nữ quay đầu nói một câu, đi theo mấy thiếu nữ rời khỏi quảng trường.
Thiếu niên ngây ngốc thật lâu, âm thanh như âm thanh thiên nhiên quanh quẩn bên tai không tiêu tan, động lòng người như tiếng chim hót trong rừng rậm.
Một lát sau thiếu niên mới hồi phục lại tinh thần, mở ra túi nhỏ, sắc mặt đại biến, bên trong túi là hai mươi kim tệ, nhiều tiền vàng như vậy đối với hắn là số tiền lớn, mẹ hắn làm việc cho người ta một năm chỉ có nửa kim tệ mà thôi, hắn lên núi săn thú dù săn được gấu lớn cũng chỉ bán được nửa kim tệ.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, Lục Thiếu Du giống như ngủ say trong Thiên Trụ giới, toàn thân không có chân khí, giống như là một người đã chết.
Loại trạng thái này Lục Thiếu Du cũng không hề hay biết, cũng không có khái niệm về thời gian, không biết khi nào mới có thể tỉnh lại.
Bên trong Phi Linh môn náo loạn, từ sau khi nhận được tin tức có ba đệ tử thiên phú thật cao gia nhập bổn môn, toàn bộ trưởng lão đều tính toán thu nhận đồ đệ, người nào cũng biết các trưởng lão khác đều có ý định như mình, đệ tử như thế không thể bỏ qua.
Có cả trưởng lão chạy thẳng tới Hoàng gia, hi vọng bồi dưỡng cảm tình sư đồ, thiên phú của Hoàng Tĩnh Dao đều bị họ chú ý.
Một ít trưởng lão quen biết với Hoàng Đan đều đi tìm nàng, thậm chí Bạch Oánh cùng Đông Vô Mệnh, Khấu Phi Yến đều đặc biệt đi tìm Hoàng Đan, trong tộc có Vũ giả tứ hệ lại không báo sớm, vì vậy đều bị mắng một trận, nhưng càng nhiều là mừng rỡ, làm cho Hoàng Đan chỉ biết cười khổ.
Nhìn thấy nhiều cường giả Phi Linh môn tranh đoạt đệ tử, gia chủ Hoàng gia vô cùng cao hứng, gia tộc có đệ tử như vậy địa vị của hắn cũng mạnh hơn không ít, hơn nữa đại nữ nhi Hoàng Đan còn có địa vị đứng thứ ba trong Kim đường của Phi Linh môn, Hoàng gia đã ngày càng thêm lớn mạnh.
Lần này Phi Linh môn khuếch trương, đang cần dùng người, Hoàng gia có thêm ích lợi, toàn bộ trưởng lão Hoàng gia đều cảm thấy may mắn lúc trước lựa chọn không sai, nếu không di chuyển cả tộc tới địa bàn của Phi Linh môn, Hoàng gia làm gì có được phát triển như hôm nay.
Ngay lúc này các trưởng lão lại nhận được tin tức, toàn bộ cung phụng cũng đã chú ý tới ba đệ tử thiên phú cực cao kia, còn có cung phụng tỏ ý muốn thu nhận họ làm đồ đệ.
Vậy thì cũng thôi, vào lúc này cả Thiên Thủ Quỷ tôn, Thanh Linh tôn giả, Hỏa Thử tôn giả đều không cam chịu rớt lại phía sau, đều trực tiếp tỏ vẻ cần thu đồ đệ.
Lúc này các trưởng lão thật không biết nên nói gì, các cung phụng cùng hộ môn tôn sứ đều đi ra tranh đoạt với họ, nhưng họ cũng không chịu buông tha, dù sao quy củ của Phi Linh môn ai cũng có cơ hội thu nhận đệ tử thân truyền, nếu đệ tử nguyện ý, có thể tự mình lựa chọn danh sư, không quan hệ gì với chức vị.
Bởi vậy các trưởng lão không ngừng cạnh tranh, thậm chí còn suýt đánh nhau, đương nhiên chỉ là những ai có quan hệ thân mật mà thôi, toàn bộ hộ pháp cùng chấp sự đã không có hi vọng tranh đoạt, chừng nào mới tới lượt bọn họ.
Bên trong đại điện náo nhiệt suốt cả canh giờ cũng không có kết quả, không ai chịu lui nhường, bởi vì họ xuất thân tán tu, cho nên tranh đoạt đồ vật luôn vô cùng kịch liệt.
Mặc dù Đông Vô Mệnh, Bạch Oánh cùng Khấu Phi Yến cũng muốn thu đồ đệ, nhưng Đông Vô Mệnh cũng không nhất định cạnh tranh, dù sao độc công của hắn không phải ai cũng có thể tu luyện, có đệ tử như Lục Tâm Đồng cũng đã vô cùng hài lòng.
Nhóm người Xích Viêm cũng không can dự vào, dù sao họ cũng không bồi dưỡng được Vũ giả nhân loại, mà sau khi Quỳ Long Như Hoa khôi phục lại dung mạo đều gây chấn động trong sơn môn. Sau khi biết Như Hoa đã thân thiết với Thiên Độc Yêu Long, các cường giả đều tới chúc phúc, làm hai người vô cùng cảm động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.