Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1755: Hai rồng hiển uy (2)




Lục Tâm Đồng nhìn Ngũ Độc La Sát, cảm nhận khói độc trên người Ngũ Độc La Sát lúc này khiến cho nàng vô cùng hứng thú.
- Động thủ đi.
Lục Thiếu Du nhíu mày phất tay nói.
- Vũ Tôn nhất trọng nho nhỏ, chịu chết đi.
Bàn Hủy mang theo khí thế bễ nghệ thiên hạ hét lớn một tiếng. Thân thể to lớn trực tiếp đánh về phía trước. Yêu nguyên kinh khủng trên người dâng trào. Thân thể giống như một viên đạn hung hăng đánh về phía Bạch Hạc Tôn giả.
- Yêu thú bát giai, là yêu thú bát giai.
Yêu nguyên trên người Bàn Hủy bạo phát khiến cho sắc mặt đám người Bạch Hạc tôn giả, Đoạt Mệnh độc tôn lập tức nhận ra thân phận của Bàn Hủy, sắc mặt lập tức đại biến. Vũ Tôn nhất trọng và Linh Tôn nhất trọng như bọn họ mặc kệ là đụng phải yêu thú bát giai gì thì tuyệt đối không thể chống lại được. Từ khí thế có thể nhận ra, hai yêu thú này không giống như yêu thú bát giai bình thường.
- Linh Tôn nhất trọng, ngươi cũng chịu chết đi.
Đồng thời quanh thân thể Bàn Vân cũng có một cỗ yêu nguyên bạo phát, câu dẫn năng lượng trong thiên địa. Cả không gian to lớn lập tức vặn vẹo, một đạo quyền ấn xuất hiện nhanh chóng đánh về phía Đoạt Mệnh Độc Tôn Linh Tôn nhất trọng kia.
- Mau lùi lại, mọi người mau lùi lại.
Đoạt Mệnh Độc Tôn hét lớn một tiếng, trong lúc hoảng sợ lập tức thối lui. Thủ ấn trong tay được kết, tiếng quát vừa dứt, linh lực và độc khí trong cơ thể lập tức bạo phát ra, sau đó ngưng tụ thành một đầu cự mãng màu đen. Đầu cự mãng này giống như thực chất mang theo thanh thế cực kỳ mạnh mẽ cùng với một cỗ kình phong kinh khủng và linh hồn công kích hung hăng đánh về phía Bàn Vân.
Phanh Phanh.
Nhìn công kích của Đoạt Mệnh Độc Tôn, Bàn Vân chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt lạnh lẽo, long uy lan tràn ra khiến cho cự mãng màu đen có chút câu nệ. Trên nắm tay nàng nhanh chóng có yêu nguyên bàng bạc ngưng tụ, một đạo quyền ấn giống như hoàng kim mang theo xu thế phá không đánh về phía trước. Gợn sóng trong không gian chung quanh nắm tay văng tung tóe, từng cái khe không gian đen kịt hiện ra, uy thế chấn động nhân tâm.
Phanh Phanh.
Đạo quyền ấn này nhanh chóng va chạm với cự mãng màu đen. Lực lượng đáng sợ giống như hồng thủy nhanh chóng tràn ra. Yêu nguyên bạo phát, không gian rung chuyển giống như sắp nghiền nát. Chỉ nghe đầu cự mãng màu đen kia rít lên vài tiếng rồi lập tức bị đánh nát. Kình phong tàn dư kinh khủng còn lại trực tiếp xuyên qua không gian hóa thành gợn sóng dùng xu thế nghiền nát nặng nề đánh vào trên thân thể Đoạt Mệnh Độc Tôn.
Khục khục.
Cảm nhận lực lượng đáng sợ trước mặt, Đoạt Mệnh Độc Tôn nhanh chóng lùi lại, thế nhưng công kích của Bàn Vân quả thực quá mức đáng sợ, kình phong kinh khủng hóa thành một cơn lốc trực tiếp quét tới, thanh âm trầm thấp vang vọng rồi lập tức đánh vào trên thân thể nàng.
Phanh Phanh.
Khục khục.
Dưới công kích kinh khủng này, Đoạt Mệnh Độc Tôn trực tiếp bị đánh bay về phái sau, máu tươi trong miệng phun ra. Thân thể đột nhiên từ không trung rơi xuống một đỉnh núi phía dưới. Đỉnh núi đột nhiên bị san bằng. Kình khí tàn dư kinh khủng trong sát na đem cả ngọn núi khổng lồ san bằn, từng cái khe chằng chịt lan tràn trên mặt đất.
- Đi xuống cho ta.
Hầu như cùng lúc đó trong tay Bàn Hủy cũng đem theo một đạo quyền ấn giống như một viên đạn trực tiếp phá hủy quyền ấn của Bạch Hạc tôn giả, sau khi phá hủy quyền ấn lập tức ầm ầm đánh vào trên người Bạch Hạc tôn giả.
Phanh.
Thanh âm trầm thấp vang vọng trong không gian to lớn. Gợn sóng trong không gian ở dưới thanh âm trầm thấp trực tiếp hóa thành mảnh nhỏ. Kình khí giống như một cơn lốc hung hăng va chạm với thân thể của Bạch Hạc tôn giả.
Khục khục.
Bạch Hạc Tôn giả lập tức phun ra một ngụm máu tươi, thân thể nặng nề đập vào trên mặt đất. Mặt đất tức thì nứt nẻ.
- Thực lực thật mạnh mẽ.
Nhìn thấy Đoạt Mệnh tôn giả và Bạch Hạc tôn giả trong vòng một chiêu bị một nam một nữ kia đánh trọng thương, đám người Thánh Linh cốc phía dưới, còn có Ngũ Độc môn, Phi Hạc môn kinh hãi. Bạch Hạc tôn giả và Đoạt Mệnh tôn giả đều là cường giả Vũ Tôn, đây đã được coi là siêu cấp cường giả, thế nhưng bọn họ không ngờ hai người này ngay cả một chiêu của một nam một nữ kia cũng không chống lại được.
Âm Dương Vương Dạ Vị Ương, Hàn Ngọc Tôn giả kinh hãi. Đây chính là yêu thú bát giai, bên người Lục Thiếu Du còn mang theo yêu thú bát giai. Thế nhưng khi vừa tiến vào bọn họ cũng không thấy hai yêu thú này. Thảo nào khi trước Lục Thiếu Du đối mặt với vô số cường giả cũng không để ý, hóa ra là có con bài chưa lật bực này, hoàn toàn có thể chống lại với một đám đông a.
Âm Dương Vương Dạ Vị Ương và Hàn Ngọc tôn giả đương nhiên không biết Bàn Hủy và Bàn Vân gần đây mới đi theo bên người Lục Thiếu Du. Mà kỳ thực hai người không phải là con bài mạnh mẽ nhất bên người Lục Thiếu Du. Bởi vì người mạnh nhất bên người Lục Thiếu Du hiện tại chính là Hắc Vũ. Hắc Vũ mới là người kinh khủng nhất. Nhưng mà Lục Thiếu Du cũng không hy vọng thực lực của Hắc Vũ hiện ra ngoài ánh sáng nhanh như vậy, đây chính la con bài chưa lật hiện tại của hắn.
- Đệ tử Thánh Linh cốc nghe lệnh, giết cho ta. Đánh chết người của Ngũ Độc môn và Phi Hạc môn.
Trong lúc kinh ngạc đồng thời Âm Dương Vương Dạ Vị Ương lập tức ra lệnh. Hàn ý trong mắt tràn ra, thân thể chợt lóe lên rồi đánh thẳng về phía người của Ngũ Độc môn và Phi Hạc môn. Cơ hội phản công như vậy đương nhiên nàng sẽ không buông tha. Điều này cũng chứng minh tuy rằng Âm Dương Vương Dạ Vị Ương tuy rằng là nữ nhân thế nhưng chuyện này cũng không bao giờ nương tay.
Giết.
Có cường giả Phi Linh môn tương trợ, một chiêu có thể đánh bại cường giả Vũ Tôn của Ngũ Độc môn và Phi Hạc môn khiến cho cường giả Thánh Linh cốc lập tức từ trong tuyệt vọng bộc phát ra khí thế kinh người. Cảm đám từ trong tuyệt cảnh phản kích lại, khí thế đột nhiên bạo phát. Chân khí và linh lực ngập trời tức thì phóng lên cao, trong nháy mắt đánh về phía người của Ngũ Độc môn và Phi Hạc môn.
Giết.
Có cơ hội phản kích, Hàn Ngọc Tôn giả sau khi liếc mắt nhìn hai người Bàn Hủy và bàn Vân lập tức lao tới cường giả Vương cấp của của Phi Hạc môn và Ngũ Độc môn, có yêu thú bát giai trợ trận, Đoạt Mệnh Độc Tôn và Bạch Hạc tôn giả hắn không cần xuất thủ.
Phanh Phanh.
Thanh âm bạo liệt trong nháy mắt truyền tới, dùng tu vi của Hàn Ngọc tôn giả đối phó với người có tu vi Vương cấp quả thực chính là tàn sát, trong khoảnh khắc có vô số Vương cấp bị đánh chết.
- Âm Hạc Vương, ngươi là của ta. Ta đã sớm nhớ thương ngươi từ lâu rồi. Năm đó nếu như ta nhớ không nhầm thì chính ngươi là kẻ đánh lén bản tôn. Hiện tại chịu chết đi.
Thân ảnh Thiên Thủ Quỷ Tôn chợt lóe lên, khí tức nóng bỏng bao phủ không trung rồi tập trung trên người Thiên Thủ Quỷ Tôn. Hắn nhớ rõ ba mươi năm trước chính Âm Hạc Vương này còn liên thủ với người khác đánh lén hắn, thù này đương nhiên hắn phải báo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.