Linh Vũ Cửu Thiên

Chương 234: Thần uy vô địch




Oanh!!!
Chiến hồn võ sĩ thân hình chợt bành trướng, cơ thể cuồn cuộn như muốn phá tan áo giáp ra ngoài. Khuôn mặt biến thành màu đỏ rực, gân xanh co quắp trở nên cực kỳ dữ tợn.
Một đao chém ra, không gian chung quanh phảng phất như đọng lại! thân đao màu bạc biến thành màu đỏ như máu. Trước cường địch đáng sợ trước mặt, chiến hồn võ sĩ này kích phát ra tiềm lực lớn nhất của mình. Trên loan đao ngưng tụ ra lực lượng khí huyết toàn thân.
Một đao này của võ sĩ, mang theo khí thế từ trước tới nay chưa bao giờ có, hoàn toàn thể hiện ra sự cường hãn của chiến hồn võ sĩ.
Nhưng địch nhân của hắn lại là Hàn Phi! Hàn Phi đã tiến nhập vào cảnh giới ngũ trọng thiên của Huyền Môn Sinh Tử Quyết, uy lực của tiên thiên chân khí là rất cường đại, hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi pháp trận phòng hộ. Không nói là một gã chiến hồn võ sĩ, cho dù vài thiên không võ sĩ ở nơi này cũng tuyệt không chếm được thượng phong.
Cánh tay co rụt lại phía sau, mạch đao bỗng nhiên lùi về. Cổ tay Hàn Phi vừa chuyển, thanh mạch đao trong tay hắn xoay tròn, trong nháy mắt đã hướng tới chiến hồn võ sĩ đó mà đâm thẳng mặt! Dài hơn một tấc là mạnh hơn một tấc! Ưu thế của mạch đao trong tay Hàn Phi được phát huy ra vô cùng nhuần nhuyễn, cho dù trong không gian nhỏ hẹp vẫn có thể dễ dàng điều khiển như thường.
Xoẹt! chiến hồn võ sĩ vừa mới nâng cánh tay lên, mạch đao đã tiếp cận thân thể hắn rồi. Mũi đao nhọn cùng quang mang phun ra nuốt vào, trong nháy mắt đã đâm xuyên qua đấu giáp phòng hộ của hắn, dễ dàng vô cùng xuyên thấu qua cả áo giáp bằng sắt thép. Đao mang cuộn trào mãnh liệt trong nháy mắt đã biến trái tim hắn thành từng mảnh nhỏ!!
Chiến hồn võ sĩ hai mắt trợn trừng, loan đoan còn cách Hàn Phi tới vài mét đã không còn lực mà rơi xuống. Một đầu mũi đao nhiễm máu lộ ra sau lưng hắn, máu tươi đỏ sẫm chảy ra! Cánh tay Hàn Phi khống chế thanh đao, nhấc tay cho thân thể hắn bay lên không trung. Tên chiến hồn võ sĩ này trên không trung trút hơi thở cuối cùng, thi thể bay xa tới bốn năm mét đánh thẳng vào một một man tộc võ sĩ khác đang chém giết. Tên võ sĩ kia bị bất ngờ đụng một cái lão đảo, lập tức bị cảnh vệ quân cùng kỵ sĩ nhìn thấy thời cơ phát động phản kích.
-Có ta vô địch, Man tộc tất bại!
Mạch đao giơ lên, Hàn Phi phát ra tiếng gầm như sấm sét. Tiếng hô của hắn cuồn cuộn tràn qua tường thành, đánh thẳng vào màng tai mỗi người chiến sĩ song phương! Trong tiếng rống giận dữ, Hàn Phi bổ thẳng một đao về phía chiến hồn võ sĩ gần nhất, tốc độ cùng khí thế sắc bén tới đỉnh điểm. Chiến hồn võ sĩ thất kinh, vội vã giơ loan đao trong tay lên đón đỡ.
Keng!!! Một đao bổ xuống của Hàn Phi chặt đứt loan đao, chém tên chiến hồn võ sĩ thành hai nửa từ đầu tới chân. Máu bắn ra chung quanh làm cho hai chiến sĩ vỗ hồn khác muốn chạy tới trợ giúp nhưng nhìn thấy tình cảnh như vậy không khỏi không tự chủ được mà lùi lại sau mấy bước.
-Có ta vô địch, Man tộc tất bại!
Thấy Hàn Phi thần uy như vậy, những vệ quân kỵ sỹ cùng võ sĩ đang ở trong hoàn cảnh xấu chung quanh nhất thời tinh thần đại chấn. Họ hướng về phía chiến hồn võ sĩ man tộc điên cuồng phản kích, mà càng nhiều viện quân từ cầu thang leo lên xông tới trợ giúp.
Trường đao nơi tay, Hàn Phi hít một ngụm trường khí thật sâu, chiến ý trong lòng thiêu đốt tới cực hạn. Mạch đao thông linh còn có cảm ứng, thân đao ung động phát ra những thanh âm yêu thích, nó khao khát được tắm máu đối phương.
-Vụt! hắn một lần nữa lao thẳng vào bên trong đoàn người, trường đao cứ mỗi lần quét ra là một mảnh tinh phong huyết vũ. Dĩ nhiên chỉ có một man tộc võ sĩ có thể ngăn trặn được cứ đánh sấm sét đó, còn lại phần lớn là cụt tay hay bay ra xa xa, máu chảy đầy đất.
Hàn Phi am hiểu nhất chính là kiếm, thứ hai là mạch đao, trong loạn thế giang hồ đời trước, trước khi vũ kỹ của hắn đại thành hắn đã từng nhận được sự chỉ dạy của mấy lão binh về đao kỹ Mạch đao, bằng không cũng không đủ sức đại sát tứ phương.
Mạch đao là chiến trận chi đao, đao kỹ mở rộng đánh địch. Hàn Phi lại dung nhập đao kỹ trong quân với một vài tài nghệ của chính mình nghĩ ra, khiến cho phạm vi áp dụng càng thêm rộng khắp.
Chiến hồn võ sĩ là lực lượng tinh nhuệ của quân đoàn Man tộc, lấy công kích hung mãnh cùng không sợ chết làm danh xưng. Nhưng bọn họ cũng là người, mà không phải cỗ máy giết chóc, bọn họ có thể chịu đựng được dày vò của khổ chiến quyết chiến mà tử chiến, thế nhưng lúc gặp phải đối thủ không thể chiến thắng được, bọn họ cũng sẽ có cảm giác sợ hãi, nhát gan.
Phượng Khinh Âm ở trên không trung yếu tắc tận mắt nhìn thấy toàn bộ quá trình Hàn Phi đại phát thần uy, tuy rằng từ trên cao nhìn xuống Hàn Phi bất quá chỉ là một điểm đen, thế nhưng nàng hoàn toàn có thể cảm thụ được khí thế giết chóc kinh thiên động địa này. Trong lòng nàng cũng cảm thấy yên tâm và có chút rung động.
Đây không phải là không có chiến hồn võ sĩ muốn cấu thành chiến trận để chặn lại Hàn Phi. Nhưng bọn họ phát hiện ra không thể nào ngăn chặn được thanh trường đao kỳ lạ trong tay đối phương. Đao phong đao mang đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Đoạn đao, phá giáp, đoạt mệnh, cho dù trên người bọn họ có đấu giáp man huyết cũng không thể chịu nổi một kích. Phảng phất như pháp trận phòng hộ đối với đối phương không có chút tác dụng nào cả vậy.
Đối mặt với đối thủ như vậy, cần phải thêm bao nhiêu người bỏ mệnh vào? Chiến hồn võ sĩ cùng các chiến sĩ Man tộc không tìm được đáp án, bọn họ chỉ có thể khuất nhục nhìn đồng bạn của mình liên tục ngã xuống dưới đao phong của đối phương. Dòng máu vũ dũng của họ vẫn chảy xuôi, nhưng căn bản không có chút nào ngăn chặn được, giống như một hài đồng nhỏ yếu bất lực trước một tráng hán tay cầm đại chùy vậy, chỉ có thể cam chịu bị tàn sát.
Chiến hồn võ sĩ thương vong rất lớn, cảnh vệ quân lập tức chiếm lại ưu thế. Những cảnh vệ quân lúc này xông lên tường thành ngày càng nhiều hơn, trong đó có đại lượng cung nỏ thủ. Những thanh âm bạo huyền liên tục vang lên, những chiến sĩ man tộc đang leo lên thang mây hay đang đứng trên xe công thành liên tục kêu lên thảm thiết ngã xuống mảng lớn. Tình thế chiến đấu lần nữa hướng về quân thủ thành.
Rầm! rầm! những hòn đá thật lớn từ trên trời giáng xuống, những xe bắn đá của man tộc đóng ở trong khe sâu nhìn thấy phe mình bất lợi trên tường thành, liều lĩnh điều chỉnh cự ly oanh kích hướng về tường thành. Những tảng đá thật lớn không phân biệt địch ta giáng thẳng xuống tường thành, lập tức tạo thành thương vong không nhỏ.
Trong đó có một viên đạn đá nặng chừng mấy trăm kg vừa vặn rơi xuống trước mặt Hàn Phi. Mắt thấy đạn đá sắp nện xuống người Hàn Phi, những cảnh vệ quân võ sĩ bên cạnh đồng thời phát lên tiếng kinh hô lớn.
Hàn Phi phảng phất không có nghe thấy tiếng kêu vậy, mạch đao trong tay dọc theo quỹ tích chém ra, chém một chiến hồn võ sĩ thành hai đoạn. Trước khi đạn đá rơi xuống, Hàn Phi bỗng nhiên xoay người, tay phải nắm chặt hướng về phía trước oanh kích! Rầm rầm! đạn đá thô ráp không gì sánh được còn mang theo vô số góc cạnh sắc bén, bị nắm tay của Hàn Phi hung hăng đấm vào. Khối đá lớn cứng rắn không ngờ trong nháy mắt bị đánh cho thành vô số mảnh nhỏ văng ra khắp nơi, bầu trời giăng đầy bột phấn.
Những võ sĩ cùng chiến sĩ hai bên cạnh nhìn thấy trợn trừng mắt, trong hộ pháp trận, võ sĩ cường hãn ngạnh kháng đạn đá của máy bắn đá thì cũng có thể làm được, nếu như dùng khiên thì tương đối dễ dàng, thế nhưng dùng một quyền đấm nát thì chưa thấy bao giờ.
Khiếp sợ đi qua là kính ngưỡng không gì sánh được với Hàn Phi, bọn họ xem ra lực lượng như vậy nhân loại không có khả năng có. Trong mắt mọi người Hàn Phi hoàn toàn giống như chiến thần phủ xuống phàm thế.
Một quyền này cũng làm những man tộc chiến sĩ đang cố gắng chống cự lại mà hoảng sợ. Bọn họ kêu lên sợ hãi từ trên thang mây nhảy xuống bỏ chạy, có người còn kinh hoàng trực tiếp nhảy từ trên tường thành cao cao xuống đất.
Lúc một quyền đánh nát đạn đá, chung quanh Hàn Phi không còn một địch nhân nữa. Ánh mắt hắn chợt lóe, thân hình bay vọt ra phía trước, dĩ nhiên nhảy ra khỏi phạm vi tường thành, ra khỏi pháp trận phòng hộ, rơi xuống trên đỉnh của xe công thành.
Vài tên Man tộc chiến sĩ đang muốn leo cầu thang lui xuống, cùng với đồng bạn đang ở bên dưới xông lên loạn cả vào nhau. Cả đám nhìn thấy Hàn Phi vọt lên trước, nhất thời sợ tới hồn phi phách tán.
Hàn Phi hừ lạnh một tiếng, mạch đao cũng lười vận dụng, hai chân liên tục đá ra. Chỉ nghe thấy “rầm rầm rầm” liên tục vài tiếng vang lên, ba gã Man tộc chiến sĩ kêu thảm một cái bay ra bên ngoài. Rơi từ độ cao hơn ba mươi mét xuống đất, bọn họ chỉ có đường chết mà thôi.
Đám man tộc chiến sĩ đứng trên cầu thang trên dưới không di chuyển được, gấp tới độ kêu oa oa mấy tiếng giống như tận thế tới nơi vậy! Trên cao nhìn xuống số lượng man tộc vô số kể. Chiến ý trong lòng Hàn Phi bốc lên, tâm thần cũng bình tĩnh không gì sánh được. Lửa cháy hừng hực bỗng nhiên bốc lên trên thân đao, bay thẳng lên không trung, phảng phất như một đầu hỏa long đang rít gào.
Hắn hai tay cầm chuôi đao, chậm rãi giơ lên, hai tròng mắt nguyên đen kịt nay đã bị hỏa diễm đỏ sậm bao phủ.
Phá!
Hàn Phi giơ đao chém thẳng xuống xe công thành phía dưới chân mình. Trong nháy mắt đã cắt ngang một thanh gỗ lớn, thân đao hoàn toàn ngập vào trong xe, lực lượng tích súc trong thân đao ầm ầm bạo phát.
Xe công thành thật lớn như một ngọn lửa bị cho thêm dầu, đầu trên cùng đột nhiên tuôn ra vô số lửa cháy rực. Đấu khí hỏa lưu cuồng bạo xé rách cả thiết mộc cứng rắng, lấy tốc độ kinh người mà oanh kích xuống dưới! Những chiến sĩ man tộc cùng võ sĩ nấp bên trong xe công thành toàn bộ biến thành than cốc cả. Xe công thành vốn đã vô số vết thương cuối cùng cũng không chịu nổi công kích mạnh như vậy nữa. Một loạt thanh âm rung rẩy khiến người khác dựng cả tóc gáy vang lên, cả xe công thành như ngọn tháp sụp đổ xuống dưới.
Chung quanh xe công thành không ít chiến sĩ man tộc không kịp né tránh bị gỗ đè xuống kêu lên thảm tiếp liên tục.
Một màn kinh người này làm cho toàn bộ chiến sĩ Man tộc ở chung quanh nhìn thấy choáng váng. Trong cảm nhận của bọn họ quái vật to lớn như xe công thành dĩ nhiên không thể chịu nổi một kích của Hàn Phi. Hơn nữa bản thân thương vong vô số làm cho sĩ khí quân đội giảm tới cực điểm rồi.
Mà cảnh vệ quân cùng võ sĩ thủ vệ bên trên tường thành phấn chấn không gì sánh được. Những tàn quân trên tường thành nhanh chóng bị diệt sạch, hơn một nghìn cung nỏ quay trở lại bên đầu tường thành, quay xuống man tộc phía dưới tường thành mà liên tục xạ tiễn. Trong lúc nhất thời mưa tên bắn xuống làm cho chiến sĩ Man tộc không thể ngẩng đầu lên được, thương vong kịch liệt tăng lên.
Lệ! Trên không trung truyền tới tiếng kêu của hỏa phượng. Hàn Phi ngẩng đầu lên nhìn thấy, đội hình Hỏa Phượng không kỵ đã chuyển sang tư thế công kích. Mà không kỵ của Man tộc đã từ xa xa hướng tới gần tường thành rồi.
Rốt cuộc không nhịn được sao? Hàn Phi hai tròng mắt hiện lên ánh lửa, vô số điểm sáng hiện lên, đấu sí màu vàng kim bỗng nhiên triển khai, cả người bay lên trên không!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.