Linh Võ Đế Tôn

Chương 18: Một trận chiến kinh người




Dịch: lilynguyen

Biên: Mựp

- Nghiệt súc! Ngươi dám giết đại ca trong cùng một tộc với ngươi…

Nhìn thấy Thần Võ ngã xuống, Thần Bá Thiên như muốn bùng nổ, mà đại trưởng lão đang ở trên đài cao cũng tức giận, sát khí đáng sợ phóng về phía Thần Thiên.

- Đại trưởng lão, ngươi muốn làm gì!

Thần Phàm lạnh lùng chất vấn.

- Thần Phàm, ngươi đủ rồi, ngươi cho rằng ngươi là tộc trưởng thì có thể tùy ý làm bậy hay sao? Dung túng cho con trai của mình giết hại huynh đệ trong tộc, hôm nay nếu ngươi không cho ta một công đạo, ta nhất định phải phế đi chức vị tộc trưởng của ngươi, giết hai cha con các ngươi!

Đại trưởng lão vỗ lưng, lời nói tràn đầy bá đạo.

- Ha ha ha ha, cái chức vị tộc trưởng này, ta không làm cũng được, nhưng muốn mạng hai cha con ta, ta xem xem kẻ nào dám động thủ…

Thần Phàm điên cuồng cười lớn, ma khí tản ra ngập trời, lực lượng cuồng bạo thể hiện rõ sự bá đạo!

- Thần Phàm, ngươi chính là đang làm càn, hôm nay là Niên hội ở Thần gia, ngươi chẳng những đã giết ngũ trưởng lão, bây giờ còn muốn uy hiếp ta hay sao?

Đại trưởng lão đứng dậy, khí thế uy nghiêm lập tức tản ra, hôm nay bọn họ đã hạ quyết tâm nhất định phải khiến cho Thần Phàm phải trả giá đắt.

- Đại trưởng lão, ngươi không cần phải nói ra những lời quang minh chính đại như vậy, các ngươi cũng chỉ là muốn ra tay với ta mà thôi, bây giờ ta ở ngay đây, có bản lĩnh thì các ngươi hãy lên đây thử xem!

- Cuồng vọng, hôm nay ta là đại hộ pháp của gia tộc, cũng là đại ca của ngươi, ta sẽ chính tay diệt trừ ngươi.

Thân ảnh của Thần Bá Thiên chợt lóe lên xuất hiện ở trên Diễn Võ Tràng, tức khắc, chưởng lực hùng hậu phá thiên mà đến.

- Kình Khí tầng thứ chín!

- Hàn Băng Chưởng!

Ầm vang…

Một tiếng vang thật lớn phát ra từ phía dưới, hai đạo thân ảnh không lùi mà tiến, chưởng lực đối nhau, cuồng phong gào thét, đệ tử Thần gia trợn mắt nhìn, mồm há hốc, cái này mới chân chính là quyết đấu giữa cường giả, Thần Bá Thiên bá đạo, Thần Phàm tiêu sái, hai cỗ khí chất khác biệt từ trên người Thần lão đại và Thần lão nhị tản ra.

- Ngươi vốn dĩ hoàn toàn không để ý đến tình thân, như vậy thì cũng không thể trách ta.

Thần Phàm trong lòng đã vô cùng thất vọng, những người ở trên đài cao kia tuy không ra tay, nhưng ánh mắt bọn họ đều hy vọng Thần Phàm bị rớt đài.

- Chuyện cho đến bây giờ, còn có gì có thể nói, nhị đệ, ta chỉ muốn chứng minh, lựa chọn lúc ấy của phụ thân là sai lầm.

Tay Thần Bá Thiên vung lên, chưởng kình càng ngày càng tăng.

- 15 năm trước, từ sau khi ngươi trở về vào 15 năm trước, toàn bộ tâm tư của phụ thân đều đặt ở trên người ngươi, bao nhiêu thiên tài địa bảo đều lãng phí trên người tên gia hỏa ngươi, tưởng rằng ngươi có thể mang đến vinh quang vô tận cho Thần gia chúng ta, nhưng ngươi đã làm được cái gì chưa?

- Ngươi cùng với đứa con trai phế vật của ngươi đều cùng một dạng, chẳng những lực lượng Võ Hồn bị phong ấn, thực lực lại càng ngày càng giảm, Thần gia ở trong tay ngươi mới trở nên bất hạnh như vậy, hôm nay, ta lấy danh nghĩa của gia tộc phế đi chức vị tộc trưởng này của ngươi.

Thần Bá Thiên là Võ Sư đang ở mức cao nhất tầng thứ chín, thực lực không ngừng phóng ra, còn sử dụng chiến kỹ của Thần gia là Lô Hỏa Thuần Thanh.

- Phụ thân.

Thần Thiên nhìn thấy phụ thân bị rơi vào thế hạ phong thì không khỏi lo lắng, lời nói của Thần Bá Thiên cũng làm cho hắn sợ mất mật, Võ Hồn của phụ thân bị phong ấn? Là người nào đã phong ấn Võ Hồn của phụ thân?

- Phế vật, ngươi đã giết Thần Võ, ta nhất định phải giết ngươi.

Lúc này, trên Diễn Võ Tràng, Thần Nguyệt cũng bắt đầu gây khó dễ với Thần Thiên, dùng Nguyệt Ngân Vũ Bộ nhanh chóng lao đến.

Nhưng rất nhanh có một thân thể uyển chuyển ngăn cản nàng ta lại:

- Có ta ở đây, ngươi đừng mơ có thể ra tay với tiểu Thiên.

- Tuyết Lạc Hề, vậy hôm nay ta sẽ giết tiểu tiện nhân nhà ngươi, sư huynh, sư tỷ, giúp muội.

Đột nhiên Thần Nguyệt dịu dàng nói với hai đệ tử của Lạc Hà Môn.

- Sư muội, chúng ta giúp muội.

Hai đạo thân ảnh lập tức xuất hiện trên chiến đài.

- Sư muội, giao nữ nhân này cho ta đi

Đệ tử Lạc Hà Môn chính là Võ Đồ tầng tám, trong thế hệ này, chỉ sợ đây là nhân vật lớn ở Lạc Hà Môn.

- Tiểu Thiên, đệ mau đi đi.

Tuyết Lạc Hề lo lắng.

- Tiểu tạp chủng, hôm nay ai cũng không thể cứu được ngươi.

Thần Nguyệt bùng lên lửa giận, mở Võ Hồn ra, sau lưng nàng là chiến hỏa cuồn cuộn.

- Thuộc tính hỏa! Lại là thuộc tính Võ Hồn, thuộc tính của Thần Nguyệt là Võ Hồn!

- Trước kia khi Thần Nguyệt kiểm ta rõ ràng là Vũ Khí Võ Hồn, bây giờ lại còn có thuộc tính hỏa, đây là song Võ Hồn…

- Thần gia ta không gì là không thể!

Không ít hộ pháp trưởng lão ồn ào cười ha hả, các tộc lão có lập trường không vững khi nhìn thấy thiên phú của Thần Nguyệt bộc lộ ra đều rung động thật sâu, tất cả tâm tư đều thu vào.

- Liệt Diễm Tật Phong!

Lúc này, Thần Nguyệt mới thực sự thể hiện ra thực lực chân chính của mình. Vốn là nàng dự định đến cuối Niên hội mới thể hiện một chiêu kinh người, không nghĩ đến tình huống lại phát triển nhanh như vậy.

Nhưng mà cho đến bây giờ, nàng cũng không cần phải che giấu nữa, hỏa diễm quay nhanh quanh thân, giống như tật phong liệt hỏa mãnh liệt lao đến.

- Nghênh Phong Đạp Tuyết!

Thân pháp của Thần Thiên bỗng nhiên biến hóa kỳ diệu, tránh né Liệt Diễm Tật Phong của đối phương một cách xảo diệu.

Thần Nguyệt đã sớm chuẩn bị, xoay người tung ra một chưởng:

- Liệt Diễm bạo!

“Ầm vang!”

Hỏa Diểm hình như nhận định được Thần Thiên, chỉ nhằm vào Thần Thiên mà đến, uy lực mạnh bạo làm chấn vỡ mặt đất, toàn bộ Diễn Võ Tràng đều tràn ngập bụi đất mịt mù.

- Tiểu Thiên…

- Thiên nhi…

Đại trưởng lão bức Thần Phàm lui xuống, đứng thẳng tắp:

- Thần Thiên đã chết, hôm nay, có các đại gia tộc làm chứng, gia chủ của Thần gia ta chính là Thần Bá Thiên.

- Đại trưởng lão, các ngươi đang mưu phản!

Thần lão tứ nhìn về đám người, thấy bọn họ đều lâm vào trầm mặc, lúc này, bọn họ hoàn toàn không dám mở miệng, chỉ cần mở miệng, chỉ sợ là sẽ rước phải tai vạ.

Thần lão tứ thấy không có ai đáp lại, hiển nhiên là đang thừa nhận lời của đại trưởng lão, huyết khí liền dâng lên:

- Ngươi, các ngươi…

- Tứ thúc, không cần phải tức giận, bọn họ mưu đồ đã lâu như vậy, nhưng mà, chuyện này đến cuối cùng sẽ như thế nào, chỉ e không theo mong muốn của bọn họ rồi.

Ngay lúc này, từ giữa sân truyền đến tiếng nói, mọi người nghe thấy tiếng nói mà nhìn lại, thấy trong cái hố to mà Liệt Diễm làm nổ có một thân ảnh đang đứng vững vàng.

- Thần Thiên, không thể nào, làm sao hắn lại không chết.

Mọi người đều chấn kinh vô cùng, Võ Kỹ kia làm sao có thể dễ dàng ngăn cản, huống chi đây lại là tên phế vật Thần Thiên.

- Tốt lắm! Không hổ là con trai của Thần Phàm ta.

Thần Phàm ngửa mặt lên trời cười lớn, tiếp tục lao vào chém giết đám người Thần Bá Thiên.

- Phế vật, không nghĩ vận may của ngươi lại tốt như vậy, nhất định không thể để ngươi sống được.

Ánh mắt Thần Nguyệt lóe lên tia độc ác, trường kiếm vung lên giết về phía Thần Thiên.

Trong lòng Thần Thiên cười lạnh:

- Ta đã nói rồi, hôm nay nhất định phải bắt các ngươi trả lại gấp 100 lần, sau Thần Võ thì đến lượt ngươi…

- Kinh Tuyệt Kiếm…

- Nhất Kiếm Tuyệt Trần!

- Liệt Diễm Nhất Kiếm!

- Nguyệt Ngân Vũ Bộ.

- Nghênh Phong Đạp Tuyết!

“Ầm ầm ầm ầm oanh”

Bên trên Diễn Võ Tràng toàn bộ đều là ánh sáng Võ Kỹ không ngừng hiện ra lộng lẫy, tất cả mọi người thấy Thần Thiên có thể đối kháng với Thần Nguyệt thì đều toát ra mồ hôi lạnh, điều khiến bọn họ chấn kinh là, hóa ra Thần Thiên lại cường đại như vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.