Linh Kiếm Ma Đế - Ma Linh Song Tu

Chương 11: Hồ Tuyết Nghi




Ba ngày trong nhà trọ, Vương Lăng thuộc lòng cách thức luyện đan dược. Thế giới này pháp sư và luyện dược sư là 2 chức danh được kính trọng nhất, luyện dược sư có sức ảnh hưởng rất lớn với mỗi quốc gia.
Vương Lăng quyết định sau này sẽ luyện đan, luyện đan cần phải có thiên phú nhưng Vương Lăng không ngại dù sao Khưu Tà từng là một luyện đan sư tứ phẩm. Luyện dược sư chia làm nhất phẩm, nhị phẩm,..., thất phẩm cuối cùng là đại sư.
Ngoài ra Vương Lăng còn học thuật biến hình của Hồ tộc, cái này khác hoàn toàn với cách thức của Khưu Tà, biến hình của Hồ tộc chỉ đánh lừa thị giác của người khác chỉ cần tiếp xúc sẽ bị phát hiện đồng thời thời gian tồn tại không lâu. Dù hai cái không giống nhau nhưng nếu vận dụng khôn khéo cả hai thì Vương Lăng có thể đánh lừa bất kì người nào. Biến hình của Hồ tộccó thể thi triển ngay lập tức, còn dịch dung có thể mang hình dạng người khác thời gian dài nhưng cần thời gian chuẩn bị kĩ càng.
Vương Lăng quyết định đi tiến đến Hàn Lâm phía tây luyện tập. Hàn Lâm là một khu rừng nằm cạnh biên giới Mạn Đà đế quốc và Nữ Chân đế quốc, có vô số yêu thú và linh dược được quản chế bởi quân đôi hai nước. Để vào Hàn Lâm thì cần đăng ký công hội mới vào được.
Rời khỏi trấn Nam Ngư đến thành Nguyệt Châu. Trên đường Vương Lăng vừa thích nghi với dung linh cảnh cùng bắt đầu rèn luyện một số bí tịch.Vương Lăng đến công hội của thành Nguyệt Châu, ở đây công hội lớn thứ hai sau công hội thủ đô Cuồng Long của Mạn Đà đế quốc.
Công hội không thuộc sự quản lý trực tiếp của quốc gia nào nhưng lại ảnh hưởng rất lớn đến sự phồn thịnh quốc gia khi tiếp nhận những công việc có liên quan phân chia từ cấp F đến S. Tiến vào công hội Vương Lăng đeo mặt nạ tiến đến quầy quản lý thấy một nữ tiếp tân xinh đẹp mái tóc vàng, bộ ngực sung mãn, làn da trắng sáng thu hút ánh nhìn của rất nhiều nam dong binh đoàn.
-Tôi đến để đăng ký làm dong binh.
Vương Lăng nói. Nữ tiếp tân này tên là A Lệ thấy một người thiếu niên trẻ đeo mặc nạ tiến đến cũng không thấy làm kỳ lạ dù sao có rất nhiều người giấu giếm thân phận.
-Phí đăng ký là 1 hắc tệ và đây điền đầy đủ thông tin cơ bản vào.
Vương Lăng không có ý kiến, đăng ký lấy tên cũ Lưu Vũ của hắn. Sau đó tìm một chỗ ngồi xuống, quan sát những dong binh xung quanh. Bạch Bạch cũng nằm trên đùi Vương Lăng.
Một thiếu nữ và 2 thanh niên vừa tiến vào thu hút ánh mắt của mọi người. Thiếu nữ mặc một trang phục màu trắng, khuôn mặt tinh xảo, mái tóc màu bạch kim là một mĩ nhân khuynh thành. Hai người thanh niên đi bên cạnh một người khuôn mặt anh tuấn trông vô cùng có khí chất vương giả, một người trang phục sặc sỡ có một vẻ mặt tự cao. Vị thiếu nữ này là Hồ Tuyết Nghi, hai vị thanh niên bên cạnh là Chu Thông và Lục Hải.
Nhìn thấy Bạch Bạch, Hồ Tuyết Nghi tiến đến Vuơng Lăng.
-Vị ca ca này con Hồ Ly này có thể bán cho ta không.
Vương Lăng ngước nhìn trước mắt thiếu nữ, ánh mắt hờ hững
-Bạch Bạch không phải vật để bán
Thấy vị thiếu niên kia từ chối nữ thần của mình Chu Thông muốn lấy lòng người đẹp:
-Vị huynh đệ này có thể nhượng lại con Hồ Ly này thì Chu Thông ta sẽ cung cấp vô số tài bảo và đan dược.
Vương Lăng nhíu mày đánh giá Chu Thông này ‘Chu Thông, Chu Thông là người của Chu gia? Chu gia mấy năm nay đàn ép sự phát triển Vuơng gia. Nếu là người của Chu ga thì ta không khách khí’
-Bao nhiêu tài bảo cũng được sao?
-Đương nhiên, chỉ một số tiền nhỏ thôi vị huynh đệ này cứ ra giá
Chu Thông mỉm cười, hắn tin tên này sẽ không dám đắc tội với người của Chu gia
-Nếu vậy thì 1 vạn đan dược tam phẩm cực phẩm, 1 vạn bạch tệ.
Vương Lăng vừa nói xong thì Chu Thông khuôn mặt trở nên lạnh lẽo, một số kẻ xung quanh cười trên nỗi đau người khác, bọn họ xác định Vương Lăng đắc tội vị thiếu chủ Chu Thông thành Nguyệt Châu này không hề có kết quả tốt. Lục Hải lúc này bước ra
-Nói nhiều làm gì đã không muốn bán thì trực tiếp ‘tịch thu’ là được
-Nếu có bản lĩnh cướp thì đến đi
Vương Lăng cũng không ngại gây sự với Chu gia, hắn hiện đang mang mặc nạ cùng khả năng biến hinh của hắn rất khó phát hiện.
Đồng thời cả hai tên này vẫn chưa đạt được dung linh cảnh không có tí gì uy hiếp với Vương Lăng. Lưu Hải lúc này mới nổi giận lấy ra một cây kiếm phàm cấp trung cấp có niệm thuộc tính hỏa đâm tới Vương Lăng.
Vương Lăng không hề tránh né lập tức dùng 2 bàn tay chụp lấy mũi kiếm bẽ gãy mũi kiếm sau đó giáng cho Lưu Hải một cước làm hắn nằm bay thẳng ra ngoài công hội nằm bất tỉnh. Thấy cảnh này nhiều người cảm thấy hãi hùng cùng kinh ngạc chỉ có Hồ Tuyết Nghi nhìn Vương Lăng với con mắt nghi hoặc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.