Linh Khí Bức Nhân

Chương 255: Một mẻ hốt gọn




Dịch: Thông Nhầm Bố Vợ
Thực lực đến cấp độ của Đường Long, uần tiền tài đã không có ý nghĩa quá lớn.
Tiền tài nhiều nhất chỉ có thể mua được súng ống cùng thuốc kích thích bình thường.
Lại không có khả năng mua được thuốc biến đổi gien cùng thiết bị tu luyện cao cấp, càng không có khả năng mua được "Linh khí".
Chỉ có Linh Sơn có linh triều bộc phát, linh khí tràn ra từ trong không gian bốn chiều, khiến toàn bộ sinh linh trong phạm vi toàn thành phố đều "Cùng hưởng ân huệ", chính là động thiên phúc địa.
Ở chỗ này tu luyện, tốc độ tiến bộ rất nhanh, rất dễ dàng đột phá cửa ải, nếu như gặp phải nguy cơ sinh tử, càng có khả năng, trong thời khắc sinh tử sinh ra Đốn ngộ".
Huống chi...
Năm giai đoạn của linh triều bộc phát, ngoại trừ linh khí dâng trào ra, còn có người xuyên việt sẽ xuất hiện, dã thú sẽ thức tỉnh trí tuệ, cùng bách quỷ dạ hành, trọng bảo xuất thế….
Người xuyên việt cố nhiên có thể bằng vào sức chiến đấu cường hoành, hoành hành bá đạo trên địa cầu.
Nhưng kẻ liều mạng như Đường Long cũng sẽ không sợ sệt người xuyên việt, thậm chí muốn bắt cóc mấy người, nghiêm hình tra tấn, ép hỏi bí mật của Tu Tiên Giới cùng Huyễn Ma giới.
—— Liên Minh Địa Cầu là chính phủ chính nghĩa, không có khả năng lắm dùng người xuyên việt làm thí nghiệm.
Nhưng rất nhiều băng đảng, trùm buôn thuốc phiện, quân phiệt còn các tập đoàn lơn một tay che trời, lại cũng không ngại cắt miếng tu tiên giả và ma pháp sư ra để nghiên cứu, dùng phương pháp àn nhẫn nhất, tiến hành nghiên cứu khoa học.
Tại thế kỷ 22, "Bắt người xuyên việt", thật giống như buôn bán nô lệ da đen ở mấy trăm năm trước, rất có lợi nhuận.
Chớ nói chi là những dã thú đã thức tỉnh trí tuệ, hoặc là cô hồn dã quỷ bên trong "Bách quỷ dạ hành", hay là cái gì "Trọng bảo", càng là giá trị liên thành.
//// bách quỷ dạ hành là truyền thuyết dân gian của nhật bản về các loại quỷ, mời các bạn google để biết thêm chi tiết///
Trong thế giới võ đài dưới lòng đất, đã sớm công khai ghi giá đối với người xuyên việt, dã thú đã thức tỉnh trí tuệ, cô hồn dã quỷ.
Đường Long vẫn chưa hài lòng với việc kinh doanh một nhà trại huấn luyện, hắn có dã tâm bừng bừng, cũng nghĩ tổ chức võ đài dưới lòng đất của chính mình, vậy liền cần tài chính rất lớn và các nhân vật lớn ủng hộ.
Do đó, mới có thể mang theo tinh binh cường tướng đi vào Linh Sơn, thi đấu chỉ là tiêu khiển, chủ yếu vẫn là đến thử thời vận, nhìn xem có thể hay không đục nước béo cò, kiếm một món lớn.
Về phần hắn sẽ đem Linh Sơn làm thành bộ dáng gì, lưu lại cục diện rối rắm như thế nào —— những thứ này, đều không phải thứ hắn suy nghĩ.
Còn có rất nhiều dân liều mạng coi trời bằng vung giống như Đường Long.
Bọn hắn tựa như là cá mập ngửi được mùi máu tươi, từ tất cả các nơi trên toàn cầu tề tụ đến Linh Sơn.
Dùng "Quần ma loạn vũ" để hình dung, không chút nào quá đáng.
"Ầm!"
Trên lôi đài, Frank đến từ trại huấn luyện của Đường Long, rốt cục tung một cú đá ngang hiểm hóc, mạnh mẽ đánh trúng huyệt thái dương của đối thủ.
Đối thủ tựa như điện giật, hai mắt trắng bệch, cơ bắp mềm nhũn, ầm ầm ngã xuống như một gốc cây đại thụ bị chặt.
Trọng tài vội vàng tiến lên ngăn trở Frank tiếp tục tiến công.
Hai tên bác sĩ xông lên kiểm tra, giơ cao hai tay, giao nhau đến cùng một chỗ.
Đối thủ chết rồi.
Thính phòng hò hét càng thêm kịch liệt.
Càng có vô số khán giả xem trận đấu này qua mạng, tiền tài dùng vạn mà tính hóa thành dòng số liệu, như lũ lụt tràn lan trong hệ thống của sòng bạc ngầm.
Đường Long mỉm cười, quay người đi ra khỏi phòng khách quý.
Đệ tử cùng trợ thủ chen chúc ở bên ngoài, cùng một chỗ đi lên, mặc một kiện chiến bào màu đen lên cho hắn.
Trên chiến bào vẽ một cái rìu chiến, trên cán có một đồ án lượn lờ như một con giao long giương nanh múa vuốt, hung mãnh đến cực điểm.
Nhìn thấy Đường Long ra sân, khán giả càng thêm điên cuồng.
Bọn hắn đã sớm thông qua giới thiệu của MC và internet, biết Đường Long rất cường đại, cũng biết người thắng trong trận đấu dạo trước, Frank, vẻn vẹn một đệ tử của Đường Long trong trại huấn luyện.
Ngay cả đệ tử đều sắc bén như thế, chủ nhân của trại huấn luyện lại mạnh đến mức nào a?
Người tổ chức võ đài dưới lòng đất, anh chị trong giới lưu manh của Linh Sơn, Vạn Quốc Hào, mỉm cười tiến lên đón.
Mặc dù Diệp Phong sắp cùng Đường Long quyết đấu, là võ sĩ bản xứ ở Linh Sơn.
Hơn nữa Vạn Quốc Hào những ngày này, cũng xưng huynh gọi đệ với Diệp Phong, mông ngựa đều sắp vỗ nát rồi ( vỗ mông ngựa = nâng bi).
Nhưng hắn cực kỳ rõ ràng, Đường Long mới là cái đùi to mà chính mình cần đi ôm, chỉ cần hầu hạ tốt vị này, vị trí của mình chắc chắn lại tăng một cái cấp bậc.
"Bớt nói nhiều lời."
Đường Long ngáp một cái, có phần không nhịn được nói, "Đối thủ của ta đã đến rồi sao, hy vọng không khỏi quá yếu, có thể để cho ta hảo hảo đùa hai ba phút."
"Tới, tới." Vạn Quốc Hào cúi đầu khom lưng, tránh đường.
Tại một góc đấu trường, Diệp Phong lẻ loi trơ trọi đứng đấy, cùng so sánh với Đường Long được tiền hô hậu ủng, có vẻ hơi keo kiệt.
Cơ bắp trên cơ thể hắn cũng rất đẹp, nhưng mà cùng so với thể trạng như cỗ máy giết người của Đường Long, lại có vẻ hơi gầy yếu.
Mặc dù đoạn thời gian trước, hắn sáng tạo sự tích trong đấu trường dưới lòng đất, nhưng cũng không có nhiều người xem trọng hắn, thậm chí có chút khán giả có tâm lý biến thái, chính là chuyên môn đến xem hắn bị Đường Long thảm sát như thế nào.
Đường Long nhếch miệng cười một tiếng, nhảy lên đấu trường.
Ánh mắt hai người, như thần binh lợi khí, va chạm ra tia lửa trong không khí.
Diệp Phong hừ lạnh một tiếng, hai tay lắc một cái, lòng bàn tay tuôn ra ngọn lửa màu xanh, dường như hắn đeo hai cái găng tay đặc biệt.
Đường Long liếm môi một cái, chẳng những không có kinh ngạc, đáy mắt ngược lại tuôn ra mấy phần hưng phấn giống như phát hiện con mồi béo tốt, xương cốt của cánh tay và bắp chân càng nhô lên, dường như vũ khí giấu trong xương cốt, muốn đâm rách làn da, chui ra ngoài.
Diệp Phong vs Đường Long!
Bên ngoài võ đài, tất cả đều sôi trào.
Mắt thấy một trận đọ sức vô cùng đặc sắc sắp bắt đầu.
Bỗng nhiên, bốn phương tám hướng, vang lên tiếng còi của cảnh sát.
"Người ở bên trong nghe đây, các ngươi đã bị cảnh sát bao vây, tất cả mọi người bỏ vũ khí xuống, ngay tại chỗ ngồi xuống, hai tay ôm đầu, tiếp nhận kiểm tra, chưa cho phép, tất cả mọi người không được nhúc nhích, ai dám chống lại, chắc chắn sẽ bị tiêu diệt!"
Một thanh âm quang minh mà lẫm liệt, vậy mà truyề ra từ trong loa được bố trí ở dưới võ đài.
Thính phòng lập tức xôn xao, tất cả mọi người đều hoảng loạn, chạy trối chết,.
Trên lôi đài Đường Long cũng nao nao, cũng hoàn toàn nhíu mày.
Trong mắt Diệp Phong lại toát ra mấy phần đùa cợt, dường như hết thảy đều nằm trong dự liệu.
Người tổ chức võ đài dưới lòng đất, Vạn Quốc Hào, càng là bị dọa đến hồn phi phách tán, sợ đến không biết làm sao.
"Vạn Quốc Hào, ngươi đến tột cùng xảy ra chuyện gì!"
Mấy tên khán giả mặc quần áo lộng lẫy, khí độ bất phàm, đều trực tiếp tìm tới hắn, không khách khí chút nào quát lớn, "Ngươi không phải vỗ ngực cam đoan, tuyệt đối an toàn sao?
Những khán giả này, đều là là người có mặt mũi trong giới thượng lư, ngày nào cũng minh tranh ám đấu trên thương trường, áp lực tinh thần cực lớn, vì vậy mới tìm cách phát tiết bằng cách tới đây xem chém giết.
Xem thi đấu tại võ đài trái phép, chưa nói tới phạm pháp, chỉ cần lộ ra ngoài cũng đã đủ gây ra bê bối lớn.
Vì vây, bọn rất bất mãn với Vạn Quốc Hào.
Vạn Quốc Hào lại là có nỗi khổ nhưng không nói được.
Một đấu trường dưới lòng đất to như vậy, hiển nhiên cũng không phải chỉ một tên đại ca như hắn có thể vận hành, hắn cũng có chỗ dựa của mình, có ô dù của hắn có mấy người là nghị viện của Linh Sơn.
Trên thực tế, hắn cũng chỉ là con rối của những người này mà thôi.
Liền ngay cả toà đảo nhỏ này, cùng võ đài dưới lòng đất cũng thuộc về một cái ô dù nào đó.
Theo đạo lý, ô dù của Vạn Quốc Hào có quyền thế ngập trời tại thành phố, tổ chức võ đài dưới lòng đất chỉ là chuyện nhỏ, căn bản không đả thương được da lông của hắn, tại sao sẽ...
Vạn Quốc Hào vội vàng gọi điện thoại cho ô dù của mình.
Liên tiếp mấy lần đều không ai nghe.
Hắn thế mới biết đại sự không ổn, vội vàng chạy đến phòng giám sát để xem, chỉ thấy camera quay được mấy chục chiếc ca nô với đèn báo hiệu lấp lóe, cùng một chỗ lao tới hòn đảo.
Chưa qua một giây, đã có mấy chục tên đặc công võ trang đầy đủ, nhân viên điều tra, bao quát giác tỉnh giả do tổ chức X-men điều động tới, leo lên đảo.
Mà từ thanh âm truyền đến trong loa, cũng mang ý nghĩa toàn bộ hệ thống trên đảo đã bị cảnh sát xâm nhập.
Vạn Quốc Hào còn không có nghĩ ra biện pháp, người bên trong đã loạn thành một nồi cháo nóng.
Võ sĩ trái phép, ngư long hỗn tạp, hạng người cùng hung cực ác gì đều có, không ít người đều từng dính tới án mạng, tự nhiên sẽ không ngồi chờ chết.
Nói ví dụ như Đường Long.
Hắn làm sao còn nhớ được Diệp Phong, ngay khi còi cảnh sát vang lên, hắn liền nhảy xuống võ đài, xông ra ngoài từ khẩn cấp thông đạo.
Sau một lát, hắn tựa như là một quả ngư lôi, lặn xuống đáy hồ.
Khả năng nhịn thở kinh người, trợ giúp hắn vô thanh vô tức bơi nhanh dưới đáy hồ, bơi ra xa vài trăm mét, mới nổi lên mặt nước, hít một hơi.
Sau năm phút, Đường Long bơi tới một chỗ yên lặng không người bên bờ, bơi lên bờ, cơ bắp toàn thân lắc một cái, toàn bộ nước trên người đều văng ra, cả người khôi phục nhẹ nhàng khoan khoái.
Hắn nhếch miệng cười một tiếng, đang muốn rời đi.
Bỗng nhiên, phía trước có người bật đèn pin, ánh sáng mạnh mẽ đâm thẳng vào cặp mắt của hắn.
"Chớ vội đi."
Sở Ca cầm theo đèn pin, cười hì hì nói, "Đối thủ của ngươi tối nay nhưng thật ra là ta nha!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.