Linh Hồn Dưới Ánh Trăng

Chương 48: Mối nguy hiểm





Ở bên kia, Alice vẫn đang giao đấu với Mathew. Quả không hổ danh pháp sư thiên về kiếm thuật, kĩ năng của hắn quả thật không tầm thường…
Cả hai bên giằng co nhau từng nhát kiếm. Cái danh cận vệ hoàng đế của Alice cũng không phải để cho có, cô cũng là một đối thủ đáng gờm với Mathew. Nhưng cô vẫn chưa biết, năng lực thật sự ngoài kiếm pháp của hắn là gì.
Ở phía trên, Rina cũng đã tới tiếp ứng cho chị gái. Alice có phần ngạc nhiên: “Rina, em tự ý bỏ vị trí sao?”
Rina lùi lại chỗ chị cô, rồi khuỵu người xuống: “Em không có ngốc thế đâu, nhưng chị không ngờ kẻ mà bọn em đối đầu là ai đâu. Hoàng đế cũng đã tham chiến rồi”.
Alice cắn răng: “Chị hiểu rồi. Vậy thì nhiệm vụ của chúng ta, từ bây giờ sẽ thay đổi. Mục tiêu trước mặt, là Mathew của đế quốc Kerma”. Cả hai chị em kích hoạt ma lực lục bảo nhãn, rồi đồng loạt tấn công.

Các tộc nhân tạo phản của gia tộc Marsilio cũng đã dần lộ mặt. Dù khá chật vật, nhưng Anders và Ondo cũng đã kết hợp với nhau ăn ý. Điều mà Ondo lo duy nhất bây giờ, là Raymon. Nếu hắn kích hoạt hắc ấn một lần nữa, thì có lẽ cả anh và Ferenc đều sẽ gặp nguy…
“Anders, tớ nhất định sẽ theo sát cậu”.
Anders thở hổn hển, nắm chặt tay: “Tự nhiên xúc động thế?”
“Bớt nói nhiều đi, tớ đánh chết cậu đấy. Lên nào!!”
Bên này, Chris đang đối đầu trực diện với Ferenc. Chris là một pháp sư có khả năng điều khiển ma lực rất tốt, hắn hiếm khi bị mất sức khi đánh trực diện thế này.
Nếu xét về điều hòa lượng ma lực, Ferenc đôi khi sẽ bị yếu thế hơn gã, nhưng ông biết mình nên làm gì, với tư cách là quân sư đắc lực của hoàng đế.
“Cái tên chết dẫm này, sao ngươi lúc nào cũng cản đường ta thế hả?”
“Còn ngươi, cấu kết với tổ chức Nora để tạo phản, ngươi có còn chút lương tâm nào với người dân đế quốc này không hả?”
“Tao không quan tâm, chỉ cần cái ghế gia chủ Marsilio lọt vào tầm tay, thì tao sẽ có tất cả! Cứ chờ đi, Nora sẽ giúp tao giết chết mày!!” – Lòng tham muốn nắm giữ quyền lực gia tộc đã che mờ đôi mắt của lão rồi. Anders và Ondo đã xử lí xong. Họ định cùng những tộc nhân khác lao lên, thì Ferenc ngăn lại:
“Lùi lại. Ta sẽ kết thúc chuyện này”.
Chris bắt đầu cảm thấy phẫn uất. Lẽ nào cái tên đeo mặt nạ đó đã lừa hắn rồi sao? Rốt cuộc, chuyện gì đang xảy ra chứ?..
Ferenc chắp hai tay lại, nở nụ cười: “Xem ra Nora cũng không phải là tổ chức dễ cho đi. Ngươi đúng là một kẻ ngu muội. Kết thủy giới! Sát!”
Chris bị thủy viêm của Ferenc đâm thẳng vào tim, rồi ngã gục xuống.
“Không…không thể nào…Hắn liếc nhìn sang Anders, trông thấy hỏa ấn xuất hiện trên tay của Anders, hắn nở nụ cười tà ác:
“Thì ra là vậy…ha ha…phải rồi. Tao hiểu rồi. Thằng nhãi ranh kia, thứ sức mạnh kia của mày, sẽ hủy hoại cuộc đời mày!!!”
Anders ngơ người…Tên này đang nói gì vậy…Ondo quay sang nhìn anh, vì là một người nhạy bén, nên anh có thể ngầm hiểu ý của tên Chris là gì…
“Phập!!” – Ferenc đâm thẳng lưỡi kiếm vào hắn. Hắn gục xuống, đồng nghĩa với việc chấm dứt nội chiến của gia tộc Marsilio…
Raymon có thể cảm nhận được tình hình bên trong. Hắn nở nụ cười, rồi quay sang:
“Xem ra các người phải cảm ơn bọn ta vì đã dọn dẹp lũ chuột nhắt của gia tộc Marsilio nhỉ?”
Một pháp sư tri giác đã dùng ma lực truyền tin tới cho Audrey và Sylvanus: “Hoàng đế bệ hạ, công chúa, Chris và toàn bộ tộc nhân tạo phản đã bị tiêu diệt hoàn toàn!!”
“Cái gì?” – Sylvanus nhìn sang Raymon.
Phải, thủ tiêu cả gia tộc Marsilio, ngay từ đầu không phải là mục đích của hắn và Nora…
“Xem ra phải để lần sau rồi, thưa cha” – Raymon mỉm cười. Hắn thu hắc ấn lại.
Sylvanus nghiến răng: “Ngươi đừng có hòng, Raymon!!” – Ông dựng kết giới, bao quanh mình và Raymon. Audrey đã lường trước được chuyện này, nhưng cô vẫn bị cha dùng ma lực đẩy ra ngoài. Cô đứng dậy: “Cha, cha làm gì vậy?”
Sylvanus điềm đạm nói:: “Audrey, con không được tham gia vào chuyện này. Tự tay ta sẽ kết thúc mọi chuyện”.
Raymon lúc này đã dần mất bình tĩnh. Hắn quát lớn: “Phải rồi, đến cuối cùng, thì ông vẫn là một kẻ máu lạnh, bỏ mặc gia đình như thế!! Vì cái đế quốc chết tiệt này!! Vì cái hòa bình của Bờ Bắc này!!”. Hắn trở nên điên loạn, nhưng không vì thế mà Sylvanus lung lay:
“Ngươi đã bị linh hồn của quỷ thao túng rồi, Raymon!!!”
Raymon cười khẩy, hắn rút kiếm ra. Một thanh kiếm khắc hắc ấn…
“Nhưng ít nhất, ma lực của quỷ sẽ phù hộ cho ta. Tổ chức bọn ta sẽ thay đổi cái thế giới thối nát này”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.