Linh Chu

Chương 357: Người thừa kế Thần Vương (2)




Con trai trưởng Hổ Thiên Hầu lắc đầu, nói:
- Thần Vương mỗi một thời đại đều là do Thần Vương đời trước chọn lựa, sau đó đưa đến hoàng tộc tổ địa, chỉ cần có thể qua được cửa các vị tiên hiền hoàng tộc thì dù là khác họ, cũng có thể được phong làm Thần Vương.
- Trong lịch sử từng xuất hiện qua hai vị dị họ Vương, đều là vì Thần Vương không hậu nhân, mới từ trong số các đệ tử kiệt xuất nhất lựa chọn ra người thừa kế!
Tam hoàng tử Đại Thực quốc ngồi xuống cạnh Phong Phi Vân, lặng lẽ nói.
- Khác họ cũng có thể phong Thần Vương, chỉ có điều, Thần Vương đời sau nhất định phải lựa chọn từ trong hoàng tộc.
Con trai trưởng Hổ Thiên Hầu vừa cười vừa nói.
Phong Phi Vân ngón tay khẽ vuốt trên chén rượu, lâm vào trầm tư.
- Thần Vương không hậu nhân, môn hạ thân truyền đệ tử cũng chỉ có Võ Tháp tháp chủ và Phong huynh thôi, nếu thật sự muốn từ trong hai người chọn ra một người thừa kế Thần Vương, rất hiển nhiên Phong huynh chính là nhân tuyển tốt nhâ ts.
Con trai trưởng Hổ Thiên Hầu lại nâng chén kính.
- Ha ha, hai người chúng ta cũng nghe nói Phong huynh sẽ tới, cho nên mới đến đây dự tiệc, bằng không chủ nhân nơi này cũng không mời được bọn ta.
Tam hoàng tử Đại Thực quốc cũng là nhân kiệt đỉnh tiêm bài danh top 50 trên 《 Bách Tháp Bảng 》, chính là một vị nghịch thiên tài tuấn.
Không chỉ là tam hoàng tử Đại Thực quốc và con trai trưởng Hổ Thiên Hầu đã coi Phong Phi Vân như người thừa kế tương lai Thần Vương Vương tước, ở đây có rất nhiều người đều có cùng cách nghĩ với vbọn họ, lại có mấy nhân vật cấp bậc thiếu chủ các tiên môn tới mời rượu, Phong Phi Vân đều mỉm cười uống xuống, cùng những người này trò chuyện với nhau thật vui vẻ.
- Hừ, chẳng qua là vận khí tốt thôi, Vạn Tượng Tháp người thiên tư cao hơn hắn, tu vị mạnh hơn hắn có cả một bó to.
Một thanh âm không hài hòa vang lên, không hề hạ giọng, mặc dù không chỉ tên điểm họ nhưng mọi người đều biết hắn đang nói ai.
- Bất quả chỉ là một tên bị gia tộc bỏ rơi thôi, nếu vận khí ta tốt một chút thì cũng có thể xông vào Vô Lượng Tháp tầng thứ bảy, có gì đâu chứ?
Rất nhiều người đều cảm giác được hào khí được không đúng, tự giác vọt sang một bên, cả Thiên Tài Biệt Phủ đều an tĩnh hơn không ít.
Phong Phi Vân mỉm cười uống rượu, có chút liếc qua, chỉ thấy trong cung điện bên kia có hai nam tử mặc cẩm y ngồi đối diện nhau, môt người trong đó chính là Bắc Minh Đường.
Sau lưng hai người này vây quanh mấy lão giả, đều tu sĩ tu vị cao tuyệt.
Bắc Minh Đường cùng và nam tử cẩm y kia ngồi đối diện nhau đối ẩm, chuyện trò vui vẻ, Bắc Minh Đường coi như chỗ không người, lại nói:
- Nghe nói Tần Đế đã chuyển hạ ý chỉ, mệnh lệnh ba vị thiên hầu, suất lĩnh một trăm triệu Thần Vũ quân, muốn tiêu diệt Nữ Ma, quét sạch Nam Thái Phủ, cũng không biết tay sai Nữ Ma có nằm trong danh sách bị tiêu diệt không đây?
Bắc Minh Đường cũng đã nói đến đây rồi, quả thực là đang cố ý đang gây hấn, tất cả mọi người đều rõ ràng đối tượng mà hắn muốn công kích.
Con trai trưởng Hổ Thiên Hầu hai mắt trầm xuống, bỗng nhiên đứng dậy, nhưng lại bị Phong Phi Vân kéo cánh tay lại, kéo hắn ngồi lại xuống ghế.
- Bắc Minh huynh, đây là đang nói ai thế?
Phong Phi Vân ra vẻ không biết dò hỏi.
Thần bí chủ nhân còn chưa tới, trong Thiên Tài Biệt Phủ đã tràn ngập một cổ mùi thuốc súng, người trẻ tuổi bên người có mấy tu sĩ tu vị thâm bất khả trắc kia trên mặt vui vẻ, lẳng lặng nhìn chuyện tiếp tục phát triển.
- Ai ôi!!!, đây không phải là truyền nhân Thần Vương sao! Phong huynh, thật sự là thất kính, thất kính.
Bắc Minh Đường căn bản không liếc nhìn Phong Phi Vân, bưng chén rượu âm dương quái khí kêu lên một tiếng.
Nam tử ngồi ở đối diện Bắc Minh Đường có chút quay đầu, nhìn chằm chằm Phong Phi Vân.
Hai mắt hắn có chút yêu dị, đồng tử lộ ra màu đỏ tím, chỉ quay đầu nhìn thoáng qua, rượu trong chén rượu trong tay Phong Phi Vân đã kết thành khối băng, toát ra một tia hàn khí.
Phong Phi Vân trong lòng hơi kinh hãi, không khỏi hướng nhìn thoáng qua cẩm y nam tử kia, nhưng cẩm y nam tử này cũng đã quay đầu đi, tiếp tục uống rượu.
Khóe miệng Bắc Minh Đường có chút nhếch lên, cười lạnh nói:
- Phong huynh mới chỉ là Thần Cơ đỉnh phong đã xông đã đến Vô Lượng Tháp tầng thứ bảy, quả thực để khiến ta cực kỳ bội phục, cũng không biết Phong huynh đến cùng có phải dựa vào bản lĩnh thật sự không?
Bắc Minh Đường xông sáu lần, ngay cả Vô Lượng Tháp tầng thứ năm cũng không xông qua, mà Phong Phi Vân chỉ một lần đã xông đến tầng thứ bảy, lòng hắn sao có thể không ghen ghét cho được?
Quan trọng nhất là, sức nặng của Phong Phi Vân ở trong lòng thần bí chủ nhân lại tăng thêm một phần, cái này khiến hắn càng thêm ghen ghét.
- Bản lĩnh thật sự?
Giữa hai ngón tay Phong Phi Vân có một cổ hỏa diễm chi lực vô tung vô ảnh truyền vào trong chén rượi, rượu băng chợt hòa tan, sau đó liền uống một hơi cạn sạch chén rượu đó.
Bắc Minh Đường bỗng nhiên đứng dậy, có Bắc Minh hàn khí lưu chuyển toàn thân, khí vũ hiên ngang nói:
- Nếu không phải sử dụng Linh Khí, bản lĩnh thật sự của ngươi chưa hẳn đã mạnh bằng ta.
Bắc Minh Đường từng thua ở trong tay Phong Phi Vân, nhưng hắn cho rằng đó là Phong Phi Vân mượn nhờ Linh Khí chi uy, mới đánh bại hắn, luận tu vị hắn chưa hẳn kém hơn Phong Phi Vân.
Bắc Minh Đường xông vào Vô Lượng Tháp tầng thứ năm, cũng đã nhận được rất nhiều chỗ tốt, hôm nay cũng là cảnh giới Thần Cơ đỉnh phong, tu luyện ra bảy đạo thần thức, tu vị quả thật không hề yếu hơi Phong Phi Vân.
- Nếu ngươi muốn chiến, ta một tay phụng bồi, tuyệt không sử dụng Linh Khí.
Phong Phi Vân ngồi ở chỗ kia, khoan thai uống rượu, thản nhiên nói.
Mọi người đều kinh hãi, Phong Phi Vân vậy mà nói ra lời này, một tay nghênh chiến Bắc Minh Đường, tu vị hai người chỉ sàn sàn nhau, thắng bại còn rất khó nói, Phong Phi Vân có phải đã có chút vô lễ rồi không?
Có người muốn thay Phong Phi Vân xuất chiến, nhưng đều bị Phong Phi Vân từ chối nhã nhặn.
Thật sự quá cuồng vọng rồi!
Bắc Minh Đường hừ lạnh một tiếng:
- Phong Phi Vân nếu ngươi đã muốn chết, vậy thì ta sẽ thành toàn ngươi.
- Ta cho dù ngồi ở chỗ này, một tay cũng có thể đánh bại ngươi.
Phong Phi Vân mặt không đổi sắc nói.
- Đáng giận!
Phong Phi Vân lời này khiến Bắc Minh Đường tức giận, không hề do dự, trong thân thể có chín đạo Bắc Minh hàn khí thanh sắc lao ra, hình như thứu long, động như thần hà, đồng thời đánh tới Phong Phi Vân.
Những thiên tài tuấn kiệt trong cung điện đều lui về phía sau, từng người vận khởi hộ thể thần quang, lại liên thủ bố trí cấm phong đại trận, kiềm hãm sóng chiến đấu cuồng bạo vào trong khu vực trung ương.
Đây chính là tiệc rượu của thần bí chủ nhân, tất cả mọi người không muốn hủy diệt đi Thiên Tài Biệt Viện, chọc giận tới vị thần bí chủ nhân kia cũng không có chỗ tốt gì cả.
Phong Phi Vân tựu như bàn thạch ngồi trên mặt ghế, một đạo linh khí bay thẳng cánh tay, từ nơi ngón tay điểm ra một đạo vầng sáng màu đen, phá tan tất cả Bắc Minh hàn khí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.