Linh Chu

Chương 330: Vô sát tử thành (1)




Xích Hỏa Thuật Đại Thừa, hỏa diễm có thể biến ảo tất cả hình thái, bao trọn lấy thiết lao.
Thiên Địa chi sổ, không có gì hơn Đại Diễn chi sổ. Xích Hỏa Thuật chính là trụ cột của Đại Diễn Thuật, có thể phá tận hết tất cả Si Mị Võng Lượng trên thế gian.
Ba đạo bóng đen bị hỏa liên trấn áp, thiêu đốt hầu như không còn, triệt để biến mất, không còn khả năng ngưng tụ thân hình nữa.
- Vô Lượng Tháp tầng thứ hai thông qua.
Một thanh âm truyền vào trong óc Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân trước mắt tối sầm, lại xuất hiện ở cạnh mảnh thạch bích đen kịt kia, đứng trên linh khí tiểu đạo treo trên bầu trời, bàn tay vẫn còn dán trên thạch bích, có thể cảm giác được rõ ràng khí tức lạnh như bằng từ thạch bích truyền đến.
Rầm rầm!
Khắp thạch bích đột nhiên sụp đổ, vô số Hắc Thạch sụp đổ, có vô số khí thể màu đen tụ tập tới chỗ Phong Phi Vân, xông vào thân thể của hắn, ngàn vạn lần, toàn bộ đều hướng về vị trí đại não dũng mãnh lao tới, ngưng tụ thành một đạo thần thức.
Trong đại não xuất hiện đạo thần thức thứ ba .
Ban thường của tầng thứ hai Vô Lượng Tháp dĩ nhiên là một đạo thần thức!
Nếu dựa theo tốc độ tu luyện của Phong Phi Vân, ít nhất cũng phải mất đến một tháng mới có thể tu luyện ra đạo thần thức thứ ba, nhưng xông qua tầng thứ hai Vô Lượng Tháp lập tức đã ngưng tụ ra đạo thần thức thứ ba, tiết kiệm một tháng thời gian tu luyện.
Càng đi về phía sau, tu luyện thần thức cũng càng thêm gian nan, những tu sĩ Thần Cơ đỉnh phong tu luyện ra bảy đạo thần thức, tám đạo thần thứ kia không người nào mà không phải là dùng mấy năm, thậm chí mấy chục năm khổ tu.
Nếu tầng thứ ba Vô Lượng Tháp cũng là ban thưởng một đạo thần thức vậy thì thật quá tốt rồi!
Trong lòng Phong Phi Vân càng thêm bức thiết, rất nhanh quay lại khối bệ đá treo trên bầu trời kia, chuẩn bị lập tức tiến vào tầng thứ ba Vô Lượng Tháp, độ khó của Vô Lượng Tháp tầng thứ ba có thể cao hơn gấp ba lần so với tầng thứ hai.
Sau khi ngưng tụ ra đạo thần thức thứ ba, Phong Phi Vân cảm giác chiến lực của mình lại tăng lên một mảng lớn, đây là một loại cảm giác rất rõ ràng, toàn thân đều tràn đầy lực lượng, mà ngay cả giác quan cũng nhạy cảm hơn không ít.
Ầm ầm.
Bệ đá treo trên bầu trời lại trầm xuống trăm thước, nhiệt độ lòng đất càng ngày càng cao, tuy rằng loại biến hóa này rất vi diệu, nhưng Phong Phi Vân lại có thể cảm giác được rõ ràng.
Sau khi tiến vào Vô Lượng Tháp tầng thứ ba, khối bệ đá treo trên bầu trời kia rốt cục cũng biến mất, nói cách khác đường kế tiếp bản thân Phong Phi Vân phải tự mình đi lấy, sẽ càng ngày càng gian nan.
Dọc theo một con đường không biết đi về phía trước, Phong Phi Vân không dám khinh thường chút nào cả, phải biết rằng rất nhiều thiên tài chính là bại lui ở Vô Lượng Tháp tầng thứ ba, trong đó tự nhiên không thiếu đỉnh tiêm cường giả.
Đi vào một cái huyệt động đen kịt, dưới chân là thang đá từ cổ chí kim, uốn lượn xuống phía dưới, bên trong thập phần yên lặng, chỉ có thể nghe được tiếng cước bộ của mình.
Thang đá thông đạo vô cùng vô tận, thật giống như đi thông vào sâu trong địa tâm, Địa Ngục Minh phủ vậy.
Phong Phi Vân từng bước một đi xuống dưới, vừa bắt đầu còn có chút cẩn thận từng li từng tí, nhưng sau khi đi được mấy trăm bậc thang thì hắn liền đẩy nhanh bộ pháp, liên tiếp vọt xuống dưới mấy ngàn bậc thang, nhưng vẫn chưa đi đến cuối cùng, ngược lại giống như dậm chân tại chỗ vây.
- Lại là trận pháp, trận pháp trong Vô Lượng Tháp thật sự là quá nhiều, quá quỷ dị rồi!
Phong Phi Vân hoàn toàn tỉnh ngộ, bỗng nhiên dừng bước, một chưởng đánh tới thạch bích bên trái, một chưởng này cũng có đến vài chục ngàn cân chi lực.
Oanh!
Tựa như một chưởng đánh vào trên núi lớn vậy, thạch bích không chút tổn hại, ngược lại còn chấn cho cánh tay Phong Phi Vân phải run lên.
Chẳng lẽ không phải ảo trận, mà là thang đá thông đạo chân thật sao?
Phong Phi Vân khẽ chau mày, bác bỏ đi thuyết pháp này, căn cứ theo hai tầng trước mà xem thì mỗi tầng Vô Lượng Tháp đại khái cao chừng trăm mét, mà mình vừa rồi đã đi xuống dưới mấy ngàn bậc thang, ít nhất cũng đã đi vào lòng đất 500m nhưng vẫn chưa đến nơi, thật sự không hợp lý.
Khẳng định từng có không ít người bị nhốt chết ở trong thang đá thông đạo này cho nên mới không cách nào xông qua tầng thứ ba.
Phong Phi Vân khoanh chân ngồi xuống, thân thể bất động như cổ tùng, phóng thần thức ra ngoài, dò xét khắp bốn phương tám hướng thạch bích.
Càng ở trong hiểm cảnh thì lại càng phải tỉnh táo.
...
Bên ngoài Vô Lượng Tháp!
Một cỗ Thanh Đồng Xa cực lớn lơ lửng giữa không trung, bốn đầu thao thế dị thú bị khóa sắt khóa lấy, bay ở trước Thanh Đồng Xa, đây là Bát Bộ Long Liễn của La Phù công chúa.
La Phù công chúa huệ chất lan tâm, được xưng là công chúa đẹp nhất thiên hạ, cũng là công chúa mà Tấn Đế thương yêu nhất.
- Công chúa, Thích Dạ Lai đã xông đã đến Vô Lượng Tháp tầng thứ sáu, Vô Lượng Cổ Kính đã chiết xạ ra đạo hình ảnh thứ nhất!
Ngọc công công đứng ở cạnh Bát Bộ Long Liễn, trên mặt tràn đầy tươi cười:
- Chỉ tốn một canh giờ đã xông đến tầng thứ sáu, so sánh với lần trước lại nhanh hơn không ít.
Trên khối bia đa cao cả i trăm trượng bên cạnh sơn cốc có một mặt cổ kính khảm nạm trong bia đá, chiết xạ ra một đạo vầng sáng sáng chói, một bức họa diện hiển ra trên cổ kính.
Trong kính đúng là hình ảnh Thích Dạ Lai cường thế xâm nhập Vô Lượng Tháp tầng thứ sáu, tuổi còn trẻ, lại vô cùng cường thế, đơn giản xông qua năm tầng trước, phong thái khiến người bị thuyết phục.
Tuy rằng đây là bởi vì Thích Dạ Lai đã nhiều lần xông Vô Lượng Tháp, đã quen việc dễ làm, cho nên mới có thể có chiến tích và tốc độ nhanh như vậy, nhưng việc này cũng rất giỏi rồi.
Mà ngay cả vị lão đạo thủ tháp kia cũng phải mở hai mắt ra, nhẹ gật đầu thoả mãn .
Có thể xâm nhập Vô Lượng Tháp tầng thứ sáu, chính là thiên kiêu chân chính, cũng chỉ có xâm nhập Vô Lượng Tháp tầng thứ sáu, Vô Lượng Cổ Kính mới có thể phát ra hào quang, chiết xạ ra hình ảnh bên trong.
- Người kia là ai?
Thần bí chủ nhân cũng nhìn thấy hào quang mà Vô Lượng Cổ Kính chiết xạ.
Bắc Minh Đường đứng ở sau lưng thần bí chủ nhân, cung kính nói:
- Thủ tịch môn khách dưới trướng La Phù công chúa, Thiên Vân Phủ đệ nhất thiên tài, Thích Dạ Lai.
- Ngươi nói thiên phú của Phong Phi Vân và Thích Dạ Lai ai cao hơn?
Thần bí chủ nhân hỏi.
- Thích Dạ Lai năm nay gần hai mươi mốt tuổi, cũng đã bước chân vào Thần Cơ Đại viên mãn, sắp đột phá Thiên Mệnh đệ nhất trọng. Bài danh thứ mười trên 《 Bách Tháp Bảng 》, cũng là một người duy nhất có thể ở cảnh giới Thần Cơ Đại viên mãn đã chen vào top 10 《 Bách Tháp Bảng 》, mặc dù không đột phá Thiên Mệnh đệ nhất trọng, nhưng i đã từng đánh chết một vị tu sĩ Thiên Mệnh đệ nhất trọng.
Bắc Minh Đường nói.
Thần bí chủ nhân nói:
- Ngươi nói những lời này là có ý gì?
- Bất luận tu vị, chỉ riêng thiên phú mà nói, Phong Phi Vân kém hơn Thích Dạ Lai ít nhất ba cấp bậc. Nếu tính cả tu vị, Phong Phi Vân càng kém xa Thích Dạ Lai cả vạn dặm.
Bắc Minh Đường cười lạnh nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.