Linh Chu

Chương 2010: Là nam nhi thì phải tranh (2)




Đại ma long gật đầu, nói:
- Ta từng thử âp trứng rồng nhưng thất bại, cứ tưởng long tộc thái cổ mãi mãi không xuất thế.
- Ha ha ha, không ngờ cuối cùng nàng tự phá trứng ra, trưởng thành tồn tại có thể khiêu chiến với tổ long vương.
- Nhi tử của nàng hiện tại tu vi đã vượt qua tổ long vương, một trong những nhân vật mạnh nhất di châu hỗn nguyên đại thế giới.
- Một ý niệm của ta tạo nên hai siêu cường giả xuất thế, điều này không chứng minh ta chín hxác hơn lão già sao?
Phong Phi Vân phải công nhận là nếu không có đại ma long phản nghịch long tộc thì mẫu thân của hắn sẽ mãi mãi chìm dưới đáy biển, không phá xác chui ra. Trên đời không có Phong Phi Vân.
Từ mặt nào đó thì đại ma long xem như ngoại công của Phong Phi Vân. Bởi vì đại ma long từng ấp trứng mẫu thân của Phong Phi Vân, xem như nghĩa phụ. Ma tính trên người mẫu thân của Phong Phi Vân và hắn có lẽ nhiễm từ đại ma long.
Đại ma long không giữ vẻ mặt đắc ý được lâu, gã nhìn mặt biển trống rỗng, ánh mắt trầm trọng thở dài thườn thượt. Đại ma long từng bước rời đi.
Phong Phi Vân nhìn bóng lưng đại ma long, hắn cảm thấy gã rất quan tâm đại ma long, không như ngoài miệng độc mồm bỏa ghét long tộc.
Phong Phi Vân hỏi:
- Ngươi định đi thần ngục cứu tổ long vương đúng không?
Đại ma long khựng lại, hít sâu, nghiêm túc nói:
- Nhiều thánh giả di châu hỗn nguyên đại thế giới bị nhốt trong thần ngục, phải cứu bọn họ ra thì chúng ta mới có sức tái chiến cùng vực ngoại. Cường giả vực ngoại có thể đánh bại chúng ta nhưng không thể tiêu diệt lòng bất bại của chúng ta!
Phong Phi Vân nói:
- Thái Cực cung mạnh hơn Phạn Diệt giáo gấp chục lần, cao thủ như mây, thánh giả đầy rẫy. Nhân Tổ tiền bối còn thua, tuy lực lượng ngươi mạnh nhưng tuyệt đối không xông vào thần ngục nổi.
Đại ma long nói:
- Chẳng lẽ yếu thì không thể tranh mệnh với trời? Khi ngươi khiêu chiến với Phạn Diệt giáo hoàng chắc chưa từng nghĩ mình sẽ sống sót quay về đúng không? Là nam nhi khi sinh ra nên đứng thẳng, có cái tranh và cái không tranh. Lúc nên tránh dù máu phun chín thước bệ đá chỉ xem như vẩy mực nét chu sa nhuộm cuộc đời.
Đại ma long đi không quay đầu, biến mất trong rừng cây. Huyền Vũ chân tổ, Côn Bằng đại đế đi theo sau đại ma long, hào tình tráng sĩ đi không quay về.
Phủ chủ mộ phủ đứng thẳng, sống lưng thẳng tắp như cây trường thương, tóc trắng như tuyết, mày kiếm anh mục. Tay phải phủ chủ mộ phủ cầm phá tiên cung, lưng cõng vẫn thánh tiễn, khí độ ngạo thế dứt khoát.
Phủ chủ mộ phủ nói:
- Đại ma long không phải kể lỗ mãng, không nắm chắc sẽ không tùy tiện ra tay. Đại ma long đi cứu người chứ không phải chịu chết, hắn biết rõ điều đó hơn bất cứ ai.
Phong Phi Vân hỏi:
- Tiền bối cũng đi thần ngục?
Phủ chủ mộ phủ cười nói:
- Ta sớm nên đi, chẳng qua kẻ thù chưa chết, ta không dám chết. Hiện tại kẻ thù đã chết, ta không còn gì lo lắng nữa.
phủ chủ mộ phủ bổ sung thêm:
- Nhưng ngươi không thể đi.
Phong Phi Vân hỏi lại:
- Tiền bối cho rằng Phong Phi Vân là người sợ chết sao? Hay tiền bối cảm thấy Phong Phi Vân không đủ tư cách cùng các người chinh chiến?
Phủ chủ mộ phủ nói:
- Nam nhi sống trên đời nói chắc như đinh đóng cột, không thì sẽ bị đinh đóng. Ngươi đã hứa với chúng sinh thiên hạ sẽ tạo ra Thiên quốc cho người trong bể khổ lánh nạn, xây dựng ốc đảo trong sa mạc chết. Ngươi không thể nuốt lời.
- Ta và đại ma long đi thần ngục vì chúng ta không có ràng buộc gì, không có bất cứ vướng bận, không có bất cứ lưu luyến. Ngươi thì khác.
- Ta rất mong chờ tương lai Thiên quốc, có lẽ nó thật sự sẽ là thành lũy cuối cùng đối kháng với tu sĩ nhân loại, phúc địa cuối cùng cho di châu hỗn nguyên đại thế giới. Ngươi gánh trách nhiệm nặng hơn chúng ta.
- Từ xưa đến nay làm thành việc lớn không dựa vào sức cá nhân, không phải cái dũng của kẻ thất phu. Đế hoàng nói một câu có thể hiệu lệnh thiên hạ. Thiên hạ ở đâu? Thiên hạ nằm trong tay ngươi.
Phủ chủ mộ phủ lấy lệnh bài ra đưa cho Phong Phi Vân:
- Đây là lệnh phủ chủ mộ phủ, có thể hiệu lệnh các thần của thần giới, âm hồn của địa ngục, tinh quái trong tam sơn ngũ nhạc, các dị tà trong tứ phương vạn giới.
- Bây giờ ta trao lệnh bài vào tay ngươi, hy vọng ngươi sẽ làm được chuyện mà chúng ta không thể làm. Thiên quốc, quốc độ thế, quốc sinh mệnh.
- Có lẽ đây là tương lai của di châu hỗn nguyên đại thế giới. Có lẽ sau này Thiên quốc sẽ là quốc gia duy nhất trong di châu hỗn nguyên đại thế giới, một đế quốc thông thiên. Pháp lệnh của Thiên quốc ra, sinh linh toàn ngôi sao đều tuân theo.
- Hy vọng . . . Ta sẽ thấy được ngày đó.
Phủ chủ mộ phủ thở dài thườn thượt, đạp mây bay đi. Dường như phủ chủ mộ phủ có thể thấy tương lai, gã nói rất nhiều lời toàn trút gánh nặng lên vai Phong Phi Vân. Đè gánh nặng càng nhiều thì Phong Phi Vân mới chịu ở lại.
Phong Phi Vân rất muố ntheo bọn họ chinh chiến, máu nóng đang sục sôi. Nhưng Phong Phi Vân biết hắn còn chuyện quan trọng hơn phải lam. Đại ma long, phủ chủ mộ phủ ném gánh nặng di châu hỗn nguyên đại thế giới vào người hắn.
Phong Phi Vân không thể liều lĩnh, nếu hắn chết trận thì trong di châu hỗn nguyên đại thế giới không còn ai chống trời nữa, không còn cơ hội trở mình.
Trách nhiệm trên người Phong Phi Vân nặng hơn đại ma long, phủ chủ mộ phủ nhiều.
Phong Phi Vân không quay về Thiên quốc ngay, hắn đi chỗ long tộc sống. Nơi này quả nhiên đã hoang tàn sụp đổ, nhiều xác rồng nổi trong nước biển, nhuộm màu nước đỏ thẫm.
Tổ Thần điện, Địa Hải long cung giờ chỉ còn là mảnh vụn.
Chủng tộc từng chúa tể Tây Ngưu Hạ Châu hiện tại đã gần như diệt tuyệt, một số long tộc trốn thoát đã ẩn náu không thấy bóng dáng.
Phong Phi Vân rời khỏi chố long tộc sống, hắn đi Phượng Hoàng sơn.
Bảy Phượng Hoàng sơn bị phá hoại nghiêm trọng, dãy núi gãy đổ, ngô đồng đốt cháy, cung khuyết sụp đổ. Ngọn lửa vẫn còn đốt dưới đất thật lâu không tắt.
Thánh địa phượng hoàng yêu tộc, niết bàn thiên trì từng chứa bao nhiêu là tinh huyết của tổ tiên phượng hoàng. Nhưng bây giờ niết bàn thiên trì đã khô, chỉ còn lại cái ao cạn rực lửa.
phượng hoàng yêu tộc cũng bị công kích hủy diệt,khá nhiều phượng hoàng chạy trốn, lánh nạn nhưng đa số bị giết hoặc nhốt.
- Ủa?
Mắt Phong Phi Vân lóe tía sáng nhìn thấu hư vọng, thân thể bay đến ba ngàn dặm, đáp xuống một cây ngô đồng, nhặt đá xanh to cỡ nắm tay lên. Đá xanh nhìn như bình thường, thô ráp ẩm ướt, bề mặt mọc rêu.
Nhưng trong đá xanh giâu một thế giới, trong thế giới này có biển cả, núi sông, cỏ cây, linh khí, điện vũ, linh mạch. Có rất nhiều phượng hoàng trong thế giới này.
Pháp tướng thánh linh của Phong Phi Vân chui vào đá xanh, hiện ra trên bầu trời thế giới này:
- Phượng Hoàng Thiên Nữ ở đâu?
Pháp tướng ngàn trượng đúc bằng vân hà, trang nghiêm túc mục, khí thế thần thánh.
Các phượng hoàng trong thế giới đá xanh giật mình, tưởng rằng bị cường giả vực ngoại phát hiện. Các phượng hoàng như gặp đại địch, rút chiến binh ra

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.