Linh Chu

Chương 1972: Thành cổ trời sao thứ nhất (2)




- Thứ vô tri, dám công kích tòa thành cổ trời sao, để ta chém ngươi!
Thánh linh vực ngoại ngực có thái dương thần ấn, là đệ nhất thần tướng của Phổ Thuận đại đế. Tay gã cầm trường mâu hoàng kim, ánh sáng như sao băng chớp mắt phá tan giới hạn mấy ngàn dặm công kích Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân cầm cổ đao Thần Khiếu chém luồng sông đao ngưng tụ thành thần long, chém gãy trường mâu hoàng kim trong tay thánh linh vực ngoại, chém gã văng ra ngoài.
Nhát đao của Phong Phi Vân siêu mạnh mẽ, đừng nói là thánh linh thông thiên thánh cảnh, Phổ Thuận đại đế tự mình ra tay cũng không đỡ nổi.
- Diệt chi tiễn!
Phong Phi Vân ném cổ đao Thần Khiếu đi, sử dụng cửu tự tiễn quyết, lấy đao làm tên xuyên qua thân hình thánh linh vực ngoại đóng đinh vào cửa thành.
Ầm!
Thành cổ trời sao thứ nhất rung mạnh.
Cơ thể thần tướng vực ngoại co giật, linh hồn bị cổ đao Thần Khiếu trấn, máu hoàng kim nhỏ tí tách.
Moị chuyện xảy ra trong chớp mắt, Phổ Thuận đại đế đứng trên tường thành cổ trời sao thứ nhất không kịp phản ứng. Thần tướng vực ngoại đã bị đóng đinh trên tòa thành cổ trời sao.
Mặc Dao Dao giật mình, mắt hấp háy, tay ngọc sờ cằm. Mặc Dao Dao nhìn bóng lưng cao to của Phong Phi Vân, cảm thấy rất khó tin.
Đám thánh linh vực ngoại tạm dừng giây lát.
Phong Phi Vân bước hướng thành cổ trời sao thứ nhất, Yêu Hoàng kiếm và bàn man phủ bay trên đầu hắn. Một là hung binh thái cổ, một là chân binh đại thánh, khí thế siêu khủng bố.
Rào rào! Rào rào!
Trước hơi thở chân binh đại thánh, hung binh thái cổ, chiến binh trong tay đám thánh linh vực ngoại run rẩy nhứ gặp hoàng giả và ma quỷ trong thần binh.
- Đó . . . Đó là bàn man phủ của thái cổ thần phượng!
- Đúng là Yêu Hoàng kiếm của Hoàng Xà, từng nô dịch mấy nữ thánh.
- Nô dịch cả Tâm Ngự Tĩnh Tâm kiếm điển, thật là hung binh, không thể đụng vào.
Dám, nữ thánh vực ngoại lộ vẻ e ngại, từng nghe tà danh của Yêu Hoàng kiếm. Nếu bị yêu kiếm nô dịch thì còn đáng sợ hơn cái chết.
Đám thánh linh vực ngoại không xa lạ gì biến sắc mặt. Một cây búa từng chém vô số thánh linh vực ngoại, có thể gọi là búa đồ thánh. Cho đến nay thái cổ thần phượng vẫn nổi tiếng như cồn ở vực ngoại, được tu sĩ vực ngoại gọi là Tu La ma tổ. Một mình thái cổ thần phượng trấn áp, phong ấn bảy thần thánh, không phải ma tổ thì là gì?
Một nữ thánh vực ngoại cường đại không sợ Phong Phi Vân:
- Chém hắn, cướp bàn man phủ!
Nữ thánh vực ngoại có thực lực mạnh mẽ, đến thành cổ trời sao thứ nhất, là chiến thần của thánh địa viễn cổ trong thiên nguyên Tang Ngô lão tổ.
Trên lưng nữ thánh vực ngoại mọc đôi cánh chim màu trắng, tay cầm thần trượng thủy tinh đánh tan từng tầng hư không đâm vào trán Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân con ngươi co rút, năm ngón tay phát ra thần quang siết chặt Yêu Hoàng kiếm kéo luồng yêu qaung quái dị chém ra. Yêu Hoàng kiếm chém từ đỉnh đầu nữ chiến thần, chém rớt trâm gài thần tinh màu xanh.
Nữ chiến thần hoảng sợ, mới rồi lòng nàng sinh ra nỗi sợ hãi, lực lượng yêu dị hăm dọa nàng. Có thanh âm yêu ma truyền ra từ thân kiếm, tiếng cười chui vào tai nữ chiến thần, khiến tinh thần nàng hoảng loạn.
- Thật là thanh yêu kiếm.
Nữ chiến thần vỗ đôi cánh trắng nhanh chóng thụt lùi, chớp mắt ra xa ngàn dặm.
Phong Phi Vân đạp luân hồi tật tốc, tốc độ mau cỡ ánh sáng, nhảy đến tương lai sau một giây. Chớp mắt Phong Phi Vân đến sau lưng nữ chiến thần, kiếm chém đứt đôi cánh sau lưng nàng, máu phun ra.
Nữ chiến thần cảm giác áp lực khổng lồ truyền từ miệng vết thương xông vào ý chí thân thể, ăn mòn máu thánh linh.
Nhưng ý chí thánh linh rất mạnh, nữ chiến thần miễn cưỡng ức chế yêu lực lại, pháp trượng phản kích. Sát quang vô tận bắn ra, rợp trời nát đất.
Phập!
Kiếm đâm thủng tim nữ chiến thần, áo trắng tinh khiết bị máu nhuộm đỏ. Khí yêu ma toát ra từ thân kiếm lan tràn toàn thân nữ chẻién hần.
- Phong lại!
Phong Phi Vân lấy một tam vị chân hỏa lô ra bỏ nữ chiến thần vào trong, cất đi. Chỉ giây lát đã trấn áp hai thánh linh, thánh uy cái thế, giống như thần phượng tại thế, càn quét lục hợp.
Mặc Dao Dao thầm nghĩ:
- Cái tên này . . . Trưởng thành quá nhanh, ta tu luyện sáu vạn năm mới có tu vi hiện giờ. Hắn . . . Mới tu luyện bao lâu?
Mặc Dao Dao cảm thấy lúc trước nàng không nên cứu hắn, Phong Phi Vân không cần nàng cứu cũng có thể lao ra khỏi vòng vây.
Nữ ma hiểu rõ trình độ tu vi của Phong Phi Vân, biết bây giờ hắn biểu hiện ra sức chiến đấu không hơn ba mươi phần trăm nên nàng không lọ vẻ ngạc nhiên.
Thánh linh vực ngoại rất giật mình, biết Phong Phi Vân là vương giả chí tôn của di châu hỗn nguyên đại thế giới, nhưng bọn họ không ngờ hắn đã đi rất xa trên đường đạo thánh linh.
Phổ Thuận đại đế đứng trên nóc thành cổ trời sao thứ nhất, xòe tay ra. Lòng bàn tay Phổ Thuận đại đế ngưng tụ bức tranh núi sông đại giới, một bàn tay ẩn chứa một thế giới.
Một huyền kỳ màu đen trồi lên từ lòng bàn tay Phổ Thuận đại đế.
- Giết!
Chiến kỳ vung lên, mười hai thánh linh vực ngoại cùng lao vào tấn công Phong Phi Vân. Thánh linh vực ngoại đứng mười haiz hướng, thánh quang bao bọc cơ thể, ánh sáng rực rỡ hơn cả hằng tịnh.
Ầm!
Mười hai cột sáng đánh ra ngoài, mỗi cột sáng như một ngân hà, đan xen vô số hoa văn thánh linh, lấp lánh thần đạo sát phạt.
- Vạn phật triều tông!
Phong Phi Vân chắp hai tay, hàng vạn phật ấn bộc phát từ lòng bàn tay, phạn âm lảnh lót, vũ trụ tỏa phật quang.
Pháp tướng hàng vạn phật giả quay quanh người Phong Phi Vân, các loại hình dạng, vỗ phật ấn vào hư không.
- Đại pháp ấn!
- Chư thế thiên phạt ấn!
- Di đà ấn!
Phật ấn bay đầy, mười hai thánh linh vực ngoại văng ra ngoài, hộc máu thánh. Trong mắt thánh tràn ngập khó tin. Mười hai thánh linh không trấn nổi một người.
- Cát bụi về cát bụi, đất về đất. Tử kiếp từ trời giáng, sinh linh chết hết.
Phong Phi Vân đứng thẳng ngạo nghễ trong trời sao, hai tay diễn hóa diệt thế đạo.
Có ba ngàn diệt thế đạo, giờ Phong Phi Vân diễn hóa ra một trăm bốn mươi bốn diệt thế đạo. Băng thiên đạo, toái địa đạo, trảm kiền đạo, diệt thần đạo . . .
Một trăm bốn mươi bốn diệt thế đạo dung hợp với lực lượng tử kiếp. Thiên địa tịch diệt, các ngôi sao thành bột phấn.
Lấy bàn tay Phong Phi Vân làm trung tâm ngôi sao ngưng tụ vòng xoáy, từ ngàn dặm mở rộng đến vạn dặm, umười vạn dặm, trăm vạn dặm, ức dặm, trăm ức dặm . . .
Ầm!
Mười hai thánh linh đánh ra cổ binh và thánh lực ngăn cản, nhưng không thể ngăn lực lượng tử kiếp xâm nhập. Cơ thể thánh linh vực ngoại thành hạt cát, từng hạt biến mất, biến mất khỏi thiên địa.
Bùm!
Mười hai thánh linh vực ngoại bị lực lượng diệt thế đạo, tử kiếp chém không còn bóng dáng, chết sạch sẽ không chừa một mẩu xương. Thủ đoạn rất kinh khủng, các thánh linh sợ teo tim.
- Hắn . . . Hay hắn đã bước vào cảnh giới thánh vương?
- Chỉ có thánh vương mới mạnh như vậy.
Thánh vương, vương giả trong thánh linh, một pháp chỉ có thể hiệu lenbhẹ các thánh, chúng sinh trong thiên địa, không ai dám cãi lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.