Liên Minh Chi Thần

Chương 96: Đột phá hoàng giả cảnh




-Hắn định bế quan thật hay sao?
Zed quay sang nhìn Riven nói.
Nàng cũng không có trở lại phòng của mình mà là về phòng của Riven,lúc này nhớ đến Huy nàng khẽ hỏi.
-Chắc vậy,hắn muốn leo Địa Bảng để tham gia sự kiện đó.
Riven thấy Zed hỏi như vậy cũng lạnh nhạt trả lời.
-Hừ...chắc là lại vì Sona chứ gì.
Zed ánh mắt có chút tực giận nói.
-Ngươi ghen hay sao,chuyện lạ nha,Zed cái tên có thể khiến người nghe sợ mất hồn mà lại có lúc ghen hay sao?
Riven thấy Zed như vậy,thanh âm mang theo vẻ trêu chọc nói.
Zed là 1 sát thủ đứng đầu trong tất cả các tỷ muội các nàng,người giết người không ghê tay như nàng khi nhắc đến tên cũng phải khiến người khác giật mình mà lại có lúc lộ ra vẻ nữ nhi như vậy,Riven nàng càng ngày càng hứng thú với Huy rồi.
-Hừ....
Thấy Riven nói vậy,Zed khẽ hừ lạnh 1 cái,trong mắt nàng có chút biến đổi nhưng nhanh chóng hồi phục như thường.
Chuyện mà Huy tham gia tông môn chi tranh này,chắc chắn là có liên quan đến việc mà Sona từng nhờ 3 người làm,trong đó cũng thấy Huy nói là có đồ mà hắn cần nên có thể vì lý do này mà Huy mới quyết tam đến vậy.
-Ngươi đã chuẩn bị cho hắn chưa,không lại như lần trước.
-Rồi,ngươi không cần lo.
Riven thấy vậy khẽ cười nói.
Chuyện mà nàng nhắc đến chính là trận pháp ngăn cản những thứ xảy ra lúc mà Huy đột phá,không như lần trước lại mang đến nhiều người đến xem.
Zed thấy vậy cũng yên tâm,Huy tu luyện so với người khác thì kinh khủng hơn nhiều,chuyện này Zed đã biết đến,Huy có thể hấp thu các loại nguyên khí mà không có chuyện gì,và hắn cũng có thể sử dụng tất cả các loại nguyên khí đó,cho nên Huy tu luyện so với người khác thì khác rất là nhiều,nếu để người khác biết Huy kinh khủng như vậy thì không biết sẽ có bao nhiêu người để ý đến hắn nữa.
2 người Zed và Riven thấy mọi thứ đã yên tâm rồi thì khẽ thở ra 1 hơi,mấy ngày gần đây xay ra rất nhiều chuyện khiến cho 2 người có chút mệt mỏi rồi,Zed cũng không có ở lâu trong phòng Riven mà cũng nhanh chóng trở về phòng mình,nhưng nàng cũng không có lơ là cảnh giác mà lúc nào cũng để ý đến xung quanh,đề phòng những chuyện ngoài ý muốn.
1 tháng sau.
Trong phòng Huy lúc này,thân ảnh của hắn lúc này đang ngồi bất động trên giường,Bổ Nguyên Đan xung quanh đã bị hắn hấp thụ hết trong vòng 1 tháng rồi,xung quanh giờ chỉ còn lại tàn mà thôi,hắn vẫn ngồi đó mà không có động đậy.
Nhưng bên ngoài là vậy,còn bên trong cơ thể thì lại khác,nơi đan điền của Huy,nguyên khí lúc này đã tăng lên so với lúc đầu bế quan là rất kinh khủng rồi,vô số Bổ Nguyên Đan mà hắn hấp thụ trong 1 tháng đó đã chuyển thành nguyên khí trong đan điền,lúc này cảnh giới của hắn đã chạm tới người cửa không tăng lên nổi nữa rồi,chỉ có đột phá mà thôi.
-Đến lúc rồi!
Thanh âm của Huy lầm bẩm,từ trong người hắn lây ra 2 viên Phá Nguyên Đan,đây là đan dược mà hắn chuẩn bị cho việc đột phá đến Hoàng giả cảnh,người khác thì chỉ cần 1 viên là đủ nhưng hắn thì lại khác,Huy có suy nghĩ là chỉ sợ 2 viên này cũng không đủ ấy chứ.
Ném 2 viên đan dược vào trong miệng,công pháp nhanh chóng vận chuyển,hắn không có sử dụng đến võ hồn của mình do đây là bên trong đan môn không phải như lúc ở Khốn Long Sơn,võ hồn của hắn mỗi khi xuất hiện lại có dị động cho nên không thể sử dụng ở những nơi như này.
Dược lực từ 2 viên đan dược nhanh chóng bị Huy luyện hóa trở thành nguyên khí của hắn,nhưng do trong đan điền đã hết chỗ chứa rồi nên hắn chỉ có thể điều khiển dòng nguyên khí cuồng bạo này chạy khắp cơ thể,cảm giác đau nhức cũng từ đó mà sinh ra.
Cắn răng để giữ bình tĩnh,Huy nhanh chóng điều khiển dòng nguyên khí cuồng bạo từ trong 2 viên Phá Nguyên Đan cùng với nguyên khí khổng lồ trong đan điền đi tới cánh của Hoàng giả cảnh mà phá,chỉ cần thông qua được cánh của này thì hắn sẽ trở thành cường giả Hoàng giả cảnh.
Võ giả tu luyện,Tụ Khí chỉ là bước rèn luyện cơ thể mà thôi,khiến cho căn cơ vững chắc để chuẩn bị cho việc tu luyện sau này,đạt tới Dẫn nguyên cảnh mới có thể coi là võ giả chân chính,và đạt tới Hoàng giả cảnh thì mới có thể coi là cường giả chân chính,khi mà Huy đạt tới Hoàng giả cảnh thì cũng là lúc mà hắn trở thành cường giả chân chính,cho nên Huy rất chú tâm đến lần đột phá này.
Tâm thầm kiên định,công pháp không ngừng vận chuyển,từng dòng nguyên khí cuồng bạo từ trong đan điền cũng như từ 2 viên đan dược đang được Huy điều khiển rất cản thận,từ dòng nhanh chóng tụ tập đến cánh của Hoàng giả cảnh,bắt đầu cho việc xông cảnh.
-Phá...
Huy thanh âm gầm nhẹ,dòng nguyên khí đầu tiên được hắn vận chuyển nhanh chóng lao tới cảnh cửa của cảnh giới tiếp theo,tuy dòng nguyên khí cuồng bạo mạnh mẽ như vậy nhưng sau khi lao tới cảnh cửa cảnh giới thì cũng không khiến cho hắn đột phá,đó cũng chỉ là lần đầu tiên mà thôi.
Tuy là không đột phá nhưng cảnh cửa nếu như mà cứ tiếp tục bị Huy công phá như vậy thì kiểu gì cũng sẽ nát mà thôi,trong miệng như có máu sắp phun ra rồi,Huy cắn răng chịu đựng,bắt đầu điều khiển dòng nguyên khí tiếp theo phá cảnh.
Lần 2,thất bại...
Lần 3,thất bại.....
Lần 4,thất bại....
Lần 5,thất bại.....
...............................
Không biết đã qua bao nhiều lần xông cảnh,Huy trong miệng đã chảy ra 1 việt máu rồi,việc tập trung điều khiển nguyên khí khiến cho hắn bị thương rồi,nhưng gương mặt của hắn vẫn kiên định như vậy,trong người từng dòng nguyên khí lại bắt đầu điên cuồng lao tới cánh của Hoàng giả cảnh.
-Phá............
Không biết qua bao lâu xông cảnh,thanh âm của Huy lộ ra vẻ mệt mỏi và đau đớn,đau đớn từ bên trong cơ thể truyền ra khiến cho hắn biến sắc rồi,nhưng hắn vẫn không có dừng lại mà vẫn tiếp tục.
-Phá.........
Lại tiếp tục,Huy lại không biết bao nhiêu lần xông cảnh rồi,đau đớn từ đó cũng dần tăng lên,nhưng hắn vẫn cố chịu đựng,nguyên khí trong cơ thể cũng sắp cạn kiệt rồi.
-Lên.........
Nguyên khí trong cơ thể dần cạn,Huy cảm thấy rất đâu đớn mà mệt mỏi rồi,nhưng hắn lại không có đen như vậy,qua không biết bao nhiêu lần xông cảnh,cánh của Hoàng giả cảnh đã lộ ra vẻ yếu ớt rồi,1 dòng nguyên khí được Huy vận chuyển lao tới,phá nát cánh của Hoàng giả cảnh,bên trong cơ thể,sự đau đớn cũng từ đó mà dần biết mất,thay vào đó là sự xung sướng của việc đột phá.
-Đã xong...
Huy thanh âm mệt mỏi nhưng gương mặt của hắn lại lộ ra vẻ vui mừng,chịu bao đau đớn hắn cuối cùng cũng đột phá được Hoàng giả cảnh,trong người nguyên khí đan cạn kiệt cũng dần được bổ xung,từ bên trong thiên địa,nguyên khí điên cuồng lao tới và Huy cũng không chậm trễ mà vận chuyển công pháp hấp thu.
1 hồi lâu sau,nguyên khí trong thiên địa dần dần biến mất,đan điền của Huy đã được lấp đầy rồi,khẽ nắm tay lại cảm nhận sức mạnh của mình,Huy cảm thấy bây giờ cho dù là Hoàng giả cảnh hậu kỳ hắn cũng có thể đánh bại,nếu như dùng đến võ kỹ thì chỉ sợ Hoàng giả cảnh đỉnh phong cũng có thể đối phó,gương mặt của hắn lộ rõ vẻ hài lòng.
Đứng dậy khẽ cảm nhận xung quanh,xem có người nào vì hắn đột phá mà tìm đến hay không,nhưng may là trận pháp phong bế của Riven vẫn hiệu quả khiến cho việc Huy đột phá không có bị người khác biết được.
Cảm thấy yên ổn,Huy ngồi xuống củng cố cảnh giới của mình,hắn lúc này đã chính thức đạt tới Hoàng giả cảnh sơ kỳ,chính thức trở thành 1 cường giả chân chính.
Hoàng giả cảnh ở trong đan thành không có nhiều,chủ yếu là người của tam đại gia tộc cùng với đan môn mà thôi,giờ ở trong đan thành Huy cũng có chút tiếng nói rồi.
Ngồi xuống củng cố cảnh giới,hắn định thêm 2 3 ngày nữa mới xuất quan.
-Bái kiến cung chủ.
1 đám nữ đệ tử lúc này đang cung kình với 3 người nữ nhân,2 người váy trắng và 1 người váy đỏ,3 người này không phải ai khác mà chính là Băng Linh,Diễm Nhi và Lãnh Nhi.
Sau 1 tháng,3 người đã từ Thiên Long Đế Quốc trở về Bạch Hổ Đế Quốc rồi,3 người lúc này đang ở trong Bạch Hổ thành,nơi 3 người đang đứng là tông môn của nàng.
-Vị cung chủ kia vẫn còn ở trong cung chứ?
Băng Linh nhìn đám nữ đệ tử trước mặt lạnh nhạt nói.
-Vâng cung chủ,vị kia vẫn còn ở trong cung.
1 người nữ đệ tử bước ra nhìn Băng Linh cung kính nói.
Trên mặt cả đám đệ tử này cũng đều đeo khăn che mặt,khiến cho người khác không nhìn rõ được dung nhan của nàng,nhưng thân hình của những nữ đệ tử này cũng không che đi được,tuy không bằng được 3 người nữ nhân trước mặt nhưng cũng được coi là cực phẩm.
-Đi làm việc đi.
Băng Linh nhìn nữ đệ tử trước mặt phất tay nói.
Đám đệ tử thấy vậy cũng nhanh chóng cúi chào rồi rời đi,3 người Băng Linh cùng với Diễm Nhi và Lãnh Nhi bước chân vào bên trong.
3 người đi tới đâu cũng nhận được sự cung kính của đám đệ tử bên trong cho thấy địa vị của 3 người các nàng không thấp ở trong nơi này.

-Sử tỷ về rồi sao!
Từ sâu bên trong,1 thanh âm vọng ra khiến cho 3 người Băng Linh,Diễm Nhi và Lãnh Nhi chú ý,sau 1 lát trên mặt 3 người lộ ra vẻ tươi cười.
Không lâu sau đó,cùng với thanh âm vọng ra vừa dứt thì 1 thân ảnh từ bên trong lao tới phía 3 người như là 1 quả cầu lửa vậy,không khí trong thiên địa cũng từ đó mà bắt đầu như được tăng lên,đám đệ tử xung quanh cảm thấy vô cùng khó khăn với khí tức mạnh mẽ này,người nào người nấy đều lộ ra vẻ khó khăn.
-Vẫn còn ở đây hay sao.
Băng Linh thấy vậy khẽ cười nói.
Nàng khẽ phất tay 1 cái,cảm giác nóng rực như muốn thiêu chát tất cả vội dịu xuống,đám đệ tử cung quanh như được giải thoát nhanh chóng cung kính với 4 người rồi nhanh chóng rời khỏi đây,ở lại thì không biết có bị chết bỏi khí tức mạnh mẽ của các nàng hay không.
Diễm Nhi cùng với Lãnh Nhi cũng tươi cười mà nhìn người tới.
Thân ảnh vừa tới từ trên không đáp xuống trước mặt 3 người,trên mặt là chiếc khăn che màu đỏ không nhìn rõ nhan sắc,nhưng trong ánh mắt là sự vui mừng.
-Ở đây không có sư tủ buồn chán lắm.
Người tới nhìn Băng Linh cười nói.
Thanh âm của nàng trong lắm,như tiếng chuông vậy,thân hình trước ngực 2 ngọn song phong to lớn như sắp khiến cho váy áo trước ngực nàng như sắp nứt ra,từ eo xuống tới chân là 1 đường xẻ tà của chiếc váy,bên trong da thịt trắng nõn như làm người ta mê muội,nàng so với Băng Linh như còn đẹp hơn 1 ít vậy,Băng Linh băng lạnh nữ tử,nàng nóng bỏng kiều diễm mê người.
-Nha đầu này,làm cung chủ rồi mà vẫn còn trẻ con như vậy.
Băng Linh đi tới nhìn nữ tử váy đỏ vừa tới cười nói.
-2 người không có việc gì thì đi chơi đi,ta muốn nói chuyện với nàng.
Nữ tử váy đỏ nhìn Diễm Nhi và Lãnh Nhi cười nói.
-Vây sư phụ.
2 nàng thấy vậy cũng không có làm phiền 2 người mà lui ra ngoài.
-Sư tỷ đã kiếm được thứ đó hay chưa.
Lúc này nữ tử váy đỏ nhìn Băng Linh có chút mong đợi nói.
-Đã lấy được rồi.
Băng Linh ánh mắt như có chút né tránh nhìn nàng nói.
Thứ mà 2 nàng đang nói chính là máu huyết của giao long,cái này thì Băng Linh đã lấy được,nhưng lại không do chính tay nàng lấy mà là Huy đưa cho nàng,nhưng nàng không thể nhắc tới Huy được.
-Vậy cảm ơn sư tỷ.
Nữ tử váy đỏ thấy vậy vui mừng nói.
Nàng muốn máu huyết giao long chính là định luyện chế 1 thanh binh khí,binh khí đó cần tới máu huyết giao long mới hoàn thành được.
-Không biết sư tỷ có bị thương gì hay không?
Nữ tử khẽ nhìn qua Băng Linh nói.
-Không.......
Băng Linh gương mặt đại biến,nàng đang định che đi thân hình của nàng thì cảm thấy như bên cạnh hỏa diễm vừa bị tắt như bắt đầu bùng cháy rồi.
-Là của ai,sư tỷ nói cho ta biết.
Nữ tử váy đỏ gương mặt đang tươi cười bỗng đại biến,trong mắt nàng sự tức giận như bao phủ 2 con mắt phượng đó.
Thì ra nàng cảm thấy ở phía eo của Băng Linh,lúc này đã có chút hơi tròn lên 1 vòng rồi,nàng như cảm nhận được trong người Băng Linh mang theo 1 sự sống đang hình thành,điều này khiến cho nàng tức giận rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.